Riarisuto Maou Ni Yoru Seiiki Naki Isekai Kaikaku

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Riarisuto maou ni yoru seiiki naki isekai kaikaku - Chương 05: Âm mưu của Quỷ Vương

Thông báo: Hiện tại Ad đang bị nhiều deathline dí với chuẩn bị thi cuối kì nên cho Ad xin lỗi trước nếu Ad không ra chương nào vào tuần sau nhé. Thế thôi, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và một ngày tốt lành nhé các ace ~~~~ :3

*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*

Tôi là một Quỷ Vương vừa chiêu mộ những chiến binh hùng mạnh. Điều này đưa cho tôi nhiều lựa chọn khác nhau, nhưng tôi đây là một con người thực tế nhé. Tôi không muốn nhảy vào cuộc chiến một cách liều lĩnh đâu. Hình như có một câu nói nổi tiếng ở thế giới khác:

‘Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng’

Trans: bản full của Tôn Tử “Biết người biết ta, trăm trận không nguy; không biết người mà chỉ biết ta, một trận thắng một trận thua; không biết người, không biết ta, mọi trận đều bại.”

Đó chính là châm ngôn của chiến lược gia danh là Tôn Tử, và tôi rất khâm phục ông ấy. Và thế là tôi sẽ đi theo những lời ấy vào lúc này.

“Ta nghe rằng có những Quỷ Vương khác ở thế giới này, nhưng mà cũng có nhân loại nữa phải không?”

“Vâng ạ. Và chúng cũng có những vương quốc của riêng mình nữa.”

“Liệu bọn chúng có đủ mạnh để chống lại Quỷ Vương không?”

“Nếu loài người mà hợp lại làm một thì có lẽ chúng sẽ có thể đánh bại Quỷ Vương thôi.”

“Nói cách khác, loài người không phải là một khối nhất định nhỉ.”

“Đúng vậy ạ.”

“Thế thì các Anh Hùng thì sao? Chúng nhất định sẽ tồn tại trong những thế giới như thế này nhỉ.”

“Vâng, có ạ. Hay chính xác hơn là nên tồn tại ạ. Có tổng cộng 72 Anh Hùng trên thế giới này với kĩ năng đặc biệt có thể “khắc chế” mỗi Quỷ Vương. Nhưng em vẫn chưa thể xác nhận sự tồn tại của Anh Hùng với kĩ năng có thể khắc chế ngài ạ, thưa chủ nhân.”

“Nhưng hắn sẽ là một mối đe dọa với chúng ta nếu hắn thật sự tồn tại.”

“Vâng. Và cho nên, tất cả Quỷ Vương sẽ sai thuộc cấp của mình tiến vào lục địa để săn những tên Anh Hùng này.”

“Chúng quá mềm yếu rồi đấy. Chúng nên đối phó với đám Anh Hùng khi bọn nó còn là trẻ con chứ.”

“Quả là một ý tưởng tuyệt vời. Không để lại bất kì hậu họa nào. Một tầm nhìn chiến lược thượng hạng.”

Ở thế giới trước của tôi thì không hề có Quỷ Vương, nhưng có vài thứ được gọi là “games” trong thế giới mà tôi đã tìm hiểu. Trong những trò chơi này, có những nhân vật phản diện được biết đến với tên Quỷ Vương và chúng luôn bị giết bởi lũ Anh Hùng. Và từ những gì tôi quan sát được, thì bọn Quỷ Vương lúc nào cũng xem thường kẻ thù của mình.

Chúng chỉ biết phân tán lực lượng của mình và luôn đặt những con quái vật yếu nhất gần ngôi làng mà Anh Hùng đang sinh sống. Nó như thể là đang cầu xin hắn cày lấy kinh nghiệm vậy. Cứ đưa lực lượng của mình ra từ lúc này đến lúc khác. Và chúng cũng không thèm củng cố quân đội của mình sau khi đã phát hiện ra Anh Hùng nữa chứ. Thay vào đó, chúng chỉ ngôi chờ bên trong lâu đài mà chả làm gì cả. Đúng là một lũ ngu ngốc.

Và rất nhiều lần, bên trong lâu đài sẽ đặt một vũ khí hùng mạnh có thể khắc chế điểm yếu của Quỷ Vương. Và thế là những tên Quỷ Vương ngu si đần độn đã bị giết bởi tên Anh Hùng khi hắn sử dụng chính vũ khí đó để chống lại chính chủ nhân của nó.

Cho nên tôi liền hỏi Eve

“Eve. Có trang bị nào được che giấu ở đây mà lũ Anh Hùng có thể sử dụng được không?”

Mắt của Eve mở to.

“Làm sao ngài biết? Nó chỉ được ghi lại trên trang ẩn trong kho chúng ta cơ mà.”

“Là linh cảm thôi. Nhưng mà, là có thật nhỉ. Được rồi, ta muốn em hủy nó ngay bây giờ.”

“H-Hủy nó ạ?”

Eve thắc mắc trong bối rối.

“Nhưng đó là thứ mà ngài đáng lẽ ra phải canh giữ an toàn cho nó. Tất cả những Quỷ Vương khác đều có nó. Chúng là biểu tượng của lâu đài đó.”

“Biểu tượng của quyền lực ư? Thật vớ vẩn.”

“Nó cũng là nguồn gốc của uy quyền của ngài nữa.”

“Và chuyện này sẽ thật đáng mỉa mai nếu ta bị đánh bại bởi chính nó đấy. Hủy nó ngay đi. Liền, ngay và luôn. Và ý ta không phải là phong ấn nó lại. Đập tan, hủy diệt nó. Quẳng nó vào núi lửa cho ta.”

“…Vâng ạ.”

Có một chút chần chừ, nhưng Eve vẫn tuân lệnh. Cô bé kêu một tên lính Skeleton và lệnh cho nó tiêu hủy vũ khí đó trong ngọn núi lửa. Khi em ấy đưa thanh gươm cho tên lính, cô bé trông không còn tiếc nuối gì nữa. Cô bé quay lại và nhìn tôi.

“Ngài đúng là một Quỷ Vương. Giữ một món đồ có thể đánh vào điểm yếu của chúng ta như thế thật là nguy hiểm. Ngàu sẽ phải chiến đấu với các Quỷ Vương khác từ hôm nay trở đi. Thứ cuối cùng mà ngài cần là một vài tên Anh Hùng làm phiền từ phía khác.”

“Không có gì đáng khen ngợi cả. Những tên Quỷ Vương khác đơn giản là quá ngu đần mà thôi. Nếu ta có thể tìm một tên Anh Hùng đang nhắm đến một Quỷ Vương khác, chúng ta nên tuôn bất kì thông tin nào chúng ta có và giúp đỡ hắn.”

“Thật tuyệt vời. Lợi dụng bọn chúng để đánh lẫn nhau.”

“Người ta có nói là kẻ thù của kẻ thù là bạn mà. Ta phải dùng bất kì ai có thể chứ.”

“Thật đáng khâm phục. Vậy bây giờ, em có nên tìm kiếm lũ Anh Hùng còn nhỏ không ạ?”

“Được. Và khi em đã tìm thấy rồi thì ta sẽ giải quyết chúng trực tiếp luôn.”

“Chưa có ai từng nghe đến việc bản thân Chúa Quỷ lại trực tiếp đi giết một vị Anh Hùng trẻ thơ như vậy.”

“Ta sẽ không bị ràng buộc bởi những thành kiến lỗi thời như vậy. Có vẻ như là lực lượng của ta hiện giờ đang là yếu nhất giữa các Quỷ Vương nhỉ. Nếu ta chỉ đi theo những phương thức căn bản như trong sách giáo khoa như vậy thì khoảng cách lại ngày càng nới rộng mà thôi. Cho nên ta sẽ phản công bằng con đường “thực tế” nhất.”

“Thực tế…”

“Chuẩn, thực tế nhất. Bằng âm mưu. Gia tăng chiến lực bằng mọi giá và hủy diệt kẻ thù của ta. Ta không có ý định trở thành một vị thánh như Lưu Bị đâu. Ta sẽ là một kẻ phản diện. Tào Tháo, Cesare Borgia, Hojo Soun, Saito Dosan, Matsunaga Hisadide,… bọn họ sẽ là hình mẫu lý tưởng của ta.”

“Họ là những nhà lãnh đạo ở thế giới khác ư?”

“Họ là những người đã vươn lên đỉnh cao bằng nhiều cách khác nhau. Thay vì mất mạng trong lúc gào thét những lời anh dũng, ta thà sống trên đời này với bàn tay nhuốm máu còn hơn.”

Và tôi tiếp tục.

“Ta đã nói là ta sẽ dùng bất kì cách nào cần thiết, nên giờ thì bắt đầu thôi.”

“Bắt đầu gì ạ?”

“Ta vừa nghĩ ra một kế hoạch nho nhỏ phù hợp với lối đi thực tế của ta.”

“Một kế hoạch để áp đảo đa số bằng thiểu số ư, thưa ngài?”

“Chính xác. Điều này có thể đi ngược lại với binh pháp nhưng nó rất hợp với phong cách của ta. Nhưng đầu tiên, ta cần em đi thu thập thông tin trước cái đã.”

“Ngài muốn loại thông tin gì ạ?”

“Thông tin về những quốc gia gần đây và cả những tên quý tộc nữa. Hơn nữa, ta cũng muốn biết về tên Quỷ Vương yếu nhất mà gần với ta nhất nữa.”

“Lãnh thổ của Bá tước Ismalia là gần nhất với chúng ta. Và tên Quỷ Vương yếu nhất sẽ là Sabnac ạ.”

“Em đúng thật là một quyển bách khoa di động trong bộ đồ hầu gái nhỉ.”

Cô bé nhoẻn miệng cười trước câu khen ngợi của tôi. Qủa là một cô bé khiêm tốn.

Cô bé ít khi thay đổi biểu cảm lắm, nhưng khi tôi bày ra chi tiết kế hoạch của tôi, cô bé trông ngạc nhiên luôn ấy.

Miệng em ấy há hốc. ‘Ơ…’

Kế hoạch mà tôi đề ra khá táo bạo và ngang ngạnh. Cô bé nhìn tôi lần nữa và đưa ra ý kiến của mình.

“Ngài quả là có tầm nhìn xa trông rộng thật. Em rất ngưỡng mộ ạ.”

Có vẻ như là, kế hoạch thực tiễn của tôi được chấp nhận dưới con mắt của cô thư kí hầu gái của tôi rồi nhỉ.

Và thế là tôi có cảm giác nhẹ nhõm hơn khi tôi giải thích cặn kẽ hơn cho cô bé.

*-*-*-*-*-*-*

Mr. Kuro

*-*-*-*-*-*-*