BB Love: Định phang BOM ăn mừng mà thôi để dành tết :))
Tôi đã có được một con Unicorn Pegasus. Không, có lẽ chúng ta nên nói rằng tôi đã có thêm một người đồng đội. Chẳng có thêm chút phiền phức nào đâu, trước hết nên kiểm tra bảng trạng thái của Irimo đã. Tôi thực sự rất vui mừng khi chức nghiệp của mình đã quay trở về thành [Barrier Master].
Irimo (Unicorn Pegasus, 4 tuổi, 12 tuổi theo tiêu chuẩn con người) LV 19
HP: 89
MP: 1003
Barrier Magic LV1
MP Recovery LV1
Presence Detection LV3 (Phát hiện hiện diện)
Mana Detection LV3 (Phát hiện mana)
Body Strengthening LV3 (Cường hóa thể chất)
Evasion LV1 (Né tránh)
Liberal Arts LV1 (Nghệ thuật tự do)
Paralysis Resistance LV3 (Kháng tê liệt)
Poison Resistance LV3 (Kháng độc)
Flight LV2 (Bay)
Lượng MP không thể chê vào đâu được. Cô ấy có khả năng dò tìm khá tốt, rất phù hợp cho một kẻ đi săn. Chẳng có ý nghĩa nào trong việc tấn công bằng cách khác, cô ấy chỉ đơn giản tận dụng cơ thể mạnh mẽ của mình và tấn công bằng sừng.
Trong khi còn ở đó, tôi cũng đã thử kiểm tra Gon. Cô ấy cũng khá giống Irimo. (Cùng là gái và éo có dái :V)
Gon (White Fox, 213 tuổi) LV 39
HP: 159
MP: 879
Barrier Magic LV3
Fire Magic LV3
Recovery Magic LV4
Life Magic LV1
Chanting LV3
Appraisal Magic LV4
MP Recovery LV1
Presence Detection LV3
Mana Detection LV3
Liberal Arts LV5
Paralysis Resistance LV2
Poison Resistance LV2
Mental Resistance LV3
Divine Protection LV4 (Sự bảo vệ của thánh thần)
Human Transformation LV2
Covert Action LV5 (Che giấu hiện diện)
Cô ấy đã luyện tập một cách bí mật? Tôi đoán [Covert Action] là kĩ năng tất nhiên phải có trong việc thu thập thông tin. Cấp độ của Recovery Magic cũng khá cao, cô ấy chắc chắn sẽ là một Strategist tuyệt vời.( Strategist = quân sư, thấy chả liên quan gì nên để nguyên)
Được rồi, cuối cùng tôi đã trở lại thành một cậu bé bình thường từ một Great Demon King. Khi đó, tôi đã quyết định trở về thủ đô một lần. Khi tôi nói ra ý tưởng của mình, Gon nói:
「Nếu chúng ta sẽ trở lại thủ đô, tôi rất muốn ghé thăm trụ sở quân đội」
Chắc chắn, ngay bên trong trụ sở quân đội có một căn phòng mà Kaguri đã dùng cho sở thích của mình:「Monster Training」(Đào tạo quái vật). Gần đây quy mô của việc đó đã mở rộng, việc nuôi chúng từ khi mới nở chẳng khác nào ấp ủ một hiểm họa tiềm tàng. Tất nhiên, nếu chúng nở ra sau đó bỏ trốn khỏi nơi đó, thì chắc chắn sẽ làm mọi người bị thương thậm chí là giết chết họ. Sau khi đào tạo một số lượng đáng kể Wyverns, hắn đã thành công trong việc chiếm lấy Cung điện Hoàng Gia. Điều gì xảy ra nếu chúng vẫn còn ở trong căn phòng đó? Hay thậm chí chúng còn mạnh hơn nữa? Nếu bạn nhìn nhận chúng theo cách này hay cách khác, tốt hơn hết vẫn là tiêu diệt bọn chúng.
Bây giờ, tôi sẽ dò tìm bằng Map thử xem ...... có! Một phản ứng quái vật. Dường như vẫn còn ở trong tầng hầm.
「Tôi đã điều tra, quả nhiên vẫn còn một con quái vật trong căn hầm đó. Chúng ta nên giải quyết nó」(BB Love: Hẳn là giải quyết, giờ mới tag Monster Girl nè :v)
「Tôi không thể phát hiện ra nó. Đúng như mong đợi từ cậu 」
Ufufu, cô lại đang cố nhìn thấy cái cô chẳng thể nào nhìn thấy sao, Gon-kun? (Giọng chảnh v~ lz)
Tôi leo lên Irimo. Đôi cánh làm cản trở trên đường đi, nhưng rõ ràng là chúng có thể bị gập lại đến mức mà sẽ rất khó để phát hiện. Tôi ngưỡng mộ khả năng của họ và hướng tới thủ đô. Gon đang trên lưng tôi với cái đầu gác trên vai. Cưỡi Irimo cảm thấy thật tuyệt. Tuy cơ thể bé nhỏ nhưng tốc độ của cô thì lại rất ấn tượng (BB Love: Có đồng râm nào nghĩ như tao không? :)))))))) ÔI TÁC GIẢ :V). Cũng không cần sử dụng dây cương. Nếu tôi muốn cô ấy di chuyển thế nào thì cô ấy sẽ di chuyển như vậy. Cô ấy đúng là một thú cưỡi tuyệt vời.
*「Tôi rất ấn tượng với khả năng cưỡi ngựa của ngài. Nó làm tôi thấy rất dễ chịu 」
Điều đó có nghĩa là những kĩ năng tôi học được của Erill không hề lãng phí chút nào. Tôi lo lắng không biết mình có làm cho Irimo mệt mỏi vì trở thành gánh nặng không cần thiết hay chăng, nhưng có vẻ như những điều mà Erill đã dạy là không hề sai lầm.
Tôi nhớ mình đã đi khá lâu khi chạy vào rừng, những với Irimo thì tôi đã ra ngoài chỉ trong một giờ.
Tôi vào trong lâu đài bằng cánh cổng phía bắc. Mặt trời đã lên cao. Tôi cần phải nhanh hơn nữa. Sự xuất hiện của Great Demon King ngày hôm qua đã gây ra sự hỗn loạn khủng khiếp, cũng nhờ thế mà giờ đây lâu đài trống rỗng không một bóng người. Có thể nói đây là một điều may mắn. Nếu con quái vật của Kaguri mang một nguồn sức mạnh lớn, chúng ta có thể giải quyết nó mà không cần phải quan tâm đến những tòa nhà hay sự an toàn của người dân.
Chúng tôi hiện đang đứng trước trụ sở quân đội. Mặc dù cánh cửa của trụ sở không khóa nhưng văn phòng của Kaguri thì lại có, vì vậy tôi làm nó tan chảy với Hỏa thuật. Ở phía bên kia của căn phòng, nơi đó giấu một cầu thang ẩn dẫn đến tầng hầm. Toàn bộ tầng hầm được bảo vệ bởi lá chắn. Nó còn có khả năng mê hoặc người vào nhằm ngăn cản khả năng bị phát hiện. Những người dựng lên lá chắn này phải có kĩ năng khá cao, tuy nhiên nó cũng tiêu tốn rất nhiều MP. Rất có thể đây là tác phẩm của Barrier Master hoàng gia.
Tuy nhiên đối với tôi thì việc xóa bỏ nó còn dễ dàng hơn giật kẹo của một đứa trẻ. Coi như để tỏ lòng kính trọng với Barrier Master hoàng gia, tôi đã giữ nguyên toàn bộ chức năng của tầng hầm và chỉ tạo ra một lối đi nhỏ. Chỉ như vậy, tôi bước vào bên trong. Con quái vật dường như ở tầng thứ hai của tầng hầm.
Tầng đầu tiên là một không gian dường như là nơi nhốt những con quái vật. Rất nhiều lồng đã được đặt trong không gian rộng rãi đầy đáng sợ này. Vì một số lí do gì đó mà nơi đây đang được thắp sáng, có thể là một hiệu ứng của lá chắn. Rất có thể hắn vẫn đang giữ những con Wyvern ở đây. Nhưng điều đáng ngạc nhiên là nơi đây lại có một cánh cửa thông với nhà tù. Những tên tội phạm hay những kẻ được cần được thanh trừng đều được giữ ở đây để trở thành thức ăn cho Wyvern.
Sau cùng tôi cũng đã đến được Tầng hai. Đây là nơi lưu giữ tất cả các loại trứng. Khi tôi nghĩ về việc tất cả bọn chúng sẽ nở ra, điều đó làm tôi sởn tóc gáy. Tôi thiêu rụi toàn bộ.
Con quái vật đang ở trong căn phòng kế tiếp. Tôi dễ dàng vào trong vì cửa méo có khóa.
Tôi nhìn thấy một cái l*ng khổng lồ. Không biết vì lí do gì mà nó không hề được thắp sáng. Thậm chí còn có cả một rào chắn lớn bao quanh cái l*ng, tôi thử chạm vào nó và nhận thấy có một dòng điện cực mạnh chạy qua lá chắn. Chỉ điều này thôi cũng đủ biết thứ bên trong nguy hiểm thế nào? Bây giờ, hãy xóa bỏ rào chắn trước đã.
Mờ quá, tôi không thể nhìn ra xa được. Tôi đã thử dùng 「Light」 để làm sáng xung quanh. Ngay sau đó, tôi nghe được một tiếng nói vang ra từ sâu trong chiếc lồng.
「Guh ... .Gua ....」
Tôi tiếp cận và nhìn thấy một sinh vật mà tôi chưa bao giờ muốn gặp.
Một con rồng con.(BB Love: Đừng, đ** m* đừng cản tao, để tao tag animal vàooooo…………..)
~Bonus Ngoại truyện (P/s : Chỉ dành cho các đồng râm, ai không phải thì kéo thẳng qua ok nha. :V)
Tôi dùng thế cưỡi ngựa với Irimo. Tuy đôi cánh làm cản trở công việc nhưng tôi không ngờ rằng nó có thể gập sát vào đến thế. Tôi ngưỡng mộ khả năng của cô ấy khi dám hướng thẳng nó vào đó. Irimo cưỡi thật sướng. Mặc cho cơ thể bé nhỏ của mình, cô ấy vẫn có một tốc độ thật ấn tượng. Cũng không cần sử dụng BCS. Nếu tôi muốn cô ấy di chuyển thế nào thì cô ấy sẽ di chuyển như vậy. Cô ấy đúng là một người vợ tuyệt vời.
「Tôi rất ấn tượng với khả năng cưỡi ngựa của em. Nó làm tôi thấy rất sướng 」
Vậy tính ra những gì tôi học với Erill không hề lãng phí chút nào. Tôi lo lắng không biết mình có làm cho Irimo mệt mỏi vì chỉ biết nằm hưởng thụ chăng, nhưng có vẻ không có vấn đề gì. Vậy thì những điều mà Erill đã dạy là không hề sai lầm.