Những ngày sau đó, theo cái yêu cầu ngủ ngốc của hoàng tử, tôi rời khỏi biệt thự để di săn Golden bird. Một ngày trước khi tôi khởi hành, tôi được gọi đến phòng Elsa-sama.
「Tuy nhiệm vụ của ngươi rất khó khăn nhưng ta muốn ngươi phải thành công bằng tất cả mọi giá. Đó là thứ ta muốn nói với ngươi, Rinos」
Sau khi được giao cho nhiệm vụ, tôi nhận được ba trang bị từ Elsa-sama. Mặc dù hai trong sô chúng là đồ mượn.
Một trong hai vật được mượn là bảo vật của nhà Versam. Hay còn gọi là「Túi đồ vô tận」. Một cái khác nữa là「gương thấu thị」. Thứ này giống như một cái ông nhòm, khi tôi đổ mana vào nó thì tôi sẽ thấy được khung ảnh ở xa phía trước, phụ thuộc vào lượng mana sử dụng. Với lượng mana của mình thì tôi có thể thấy được cả ngàn dặm phía trước.
Và thứ duy nhất được tặng cho tôi là một cái áo choàng màu đen với mũ. Có vẻ như nó được làm từ da con Curse Charole tôi săn được trước đây. Nó có thể mỏng nhưng khả năng kháng phép và sát thương vật lí khá cao. Elsa-sama làm nó đặc biệt riêng cho đứa trẻ 12 tuổi như tôi. Cho dù tôi sẽ không cần nó vì đã có lá chắn nhưng tôi vẫn vui vì bà quan tâm đến một tên nô lệ thấp hèn như tôi. Rất hiếm khi tôi nhận được thứ gì đó từ Elsa-sama nên tôi sẽ trân trọng nó.
Nhân tiện, để thử nghiệm, tôi thử nhìn trộm qua cái gương. khi tôi thử nhắm vào ngôi nhà ở bên kia hồ, tôi thấy một cặp người hầu đang làm việc. Vì đây là một cơ hội tốt! Tôi cho vào thêm mana và lỡ cho vào quá nhiều. Một thứ nhìn giống con sâu màu hồng đang nằm trên một con khác. Hãy giữ bí mật việc rằng tôi đã hét “Gyaa” và ngã xuống đất.
Tôi sẽ không trở lại cho tới khi tôi săn được đủ Golden bird. Thầy tôi dặn tôi phải tiết kiệm MP trong lúc săn nên tôi quyết định phá lá chắn bao quanh biệt thự, Elsa-sama, hầu tước và hoàng tử. Quyết định này có thể đem lại nguy hiểm nên Elsa-sama, cùng với thầy, đã chuyển đến hoàng cung để trú ngụ với hầu tước Versam cho đến khi tôi trở lại. Eril ở lại để canh gác biệt thự.
Tôi rời biệt thự và hướng đến cổng Bắc để leo tường, Những người lính đứng trên tường có thể thấy được rừng Runo một cách rõ ràng.
Tôi cẩn thận sử dụng cảm nhận mana hướng đến khu rừng. Loài Golden bird có lượng mana rất thấp nên chúng có khuynh hướng di chuyển theo đàn, vì vậy bạn cần phải lưu ý đến những chùm phản ứng yếu. Tôi nghĩ đến nó và thử làm theo điều đó, nó có hiệu quả. Cách bức tường 20km về hướng đông bắc. Ở đó có một chùm mana ở gần chân núi Runo. Lúc đầu tôi nghĩ đó là một trại goblin nhưng chất lượng mana hoàn toàn khác biệt. Có thể tôi đã tìm thấy chúng, tôi nghĩ vậy. Tôi thoát khỏi bức tường và đi vào bên trong rừng.
Sau khi tôi đi vào, tôi cảm nhận được sự hiện của con người. Đó là Eril. Hóa ra cô ấy đuổi theo tôi.
Tôi định tránh cô ấy nhưng điều đó sẽ rất phiền phức nên tôi quyết định chờ cô ấy.
「Có ổn không khi để dinh thự không được bảo vệ」
「Rồi sẽ ổn thôi. Người có biết là hầu gái của chúng ta rất giỏi không? Ngay từ đầu sẽ không có chuyện gì xảy ra với dinh thự đâu」
「Cô có chắc chứ?」
「Ngươi có biết là trước khi ngươi đến thì những người hầu gái đã mặc giáp vào bảo vệ dì không? Đó là lí do vì sao mọi chuyện sẽ ổn thôi. Quan trọng hơn, Golden bird! Hãy săn thật nhiều và ăn chúng」
Đúng như dự đoán, lại là đồ ăn…… Không còn lựa chọn nào khác nên tôi để Eril đi với tôi.
Mang Eril đi theo đúng là một quyết định đúng đắn. Sau cùng, cô ta giết hết toàn bộ quái vật cản đường chúng tôi và dọa những con còn lại. Cô ta đã trở nên mạnh lên rất nhiều.
Tôi cần tiết kiệm mana nên lượng dùng cho lá chắn bị giới hạn nên nó không hề có cơ hội tỏa sáng.
Sau vài tiếng đi bộ trong rừng thì màn đêm cũng đã bao trùm. Chúng tôi cuối cùng cũng đã đến được nơi của (được cho là) Golden bird, nơi mà các tín hiệu yếu hội tụ.
Chúng rất nhạy cảm nên chúng tôi dừng lại ở một khoản cách xa để quan sát. Tôi trèo lên cái cây cùng với Eril rồi dùng gương để quan sát.
{TR: the tree bên anh để the three, nghĩ mãi mới ra}
…. Đúng là chúng rồi! Những con chim có mỏ và lông màu vàng đang đậu trên các cành cây. Nhưng phạm vi quá lớn. Nếu tôi nhốt chúng với lá chắn thì chỉ có thể bắt được một vài con. Vậy thì tôi nên làm gì đây….
Khi tôi đang cân nhắc việc đó thì một con chim bay đi. Có vẻ nó đi tìm thức ăn. Nó cẩn trọng nhìn xung quanh.
「Golden bird! Nhanh lên, bắt nó đi! Ngươi bắn nó với ma thuật gió rồi ta sẽ kết thúc nó」
「Làm ơn hãy yên lặng. Nếu cô hét như vậy thì cả đàn sẽ biết mất」
Eril phồng má lên. Điều đó thật dễ thương.
Một con chim bay đến mà không để ý đến chúng tôi. Trước khi cô ta bị đồ ăn làm phân tâm, tôi nhanh chóng tạo một lá chắn quanh người nó. Sẽ rất phiền phức nếu nó bỏ chạy chỉ để và vào lá chắn và chết nên tôi tạo một lá chắn hình con chim. Tôi làm nó dày để cách âm. Cứ như thế, chúng tôi nhảy xuống khỏi cái cây rồi đưa con chim vào tay của mình.
Con chim tuyệt vọng tìm cách để chạy trốn. Tuy nhiên, cơ thể của nó không hề di chuyển được. Tôi từ từ làm cho lá chắn mỏng dần cho đến khi tôi nghe được tiếng kêu của nó.
「Kye!! Kieeeee! Kikike!」
Có vẻ nó muốn báo động cho số còn lại. Mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ nếu đàn chim nghe thấy. Tôi trèo lên cái cây một lần nữa và quan sát những con chim khác. Chúng không hề di chuyển. Chúng vẫn chưa biết được đông đội của mình đã biến mất.
「Chúng ta nên làm gì với con chim này? Ta có thể ăn nó trước ngươi được không? Hay là ngươi muốn nó dẫn ngươi đến chỗ của đàn chim」
「Không, một khi chúng bỏ trốn thì tôi sẽ không thể bắt được chúng. Tôi có một ý này」
Tôi kiểm tra mana của con chim. Nó hoàn toàn khác với lúc nó đang bay. Có vẻ nó có thể truyền tín hiệu cho cả đàn bằng cách thay đổi lượng mana. Nếu là vậy thì tôi có thể nói với cả đàn đây là một nơi tốt thì cả đàn sẽ tới đây phải không? Tôi làm bên trong lá chắn trở nên ấm và thoải mái hơn.
Nhiệt độ, mùi hương, âm thanh, đô sáng. Tôi mất 3 tiếng để thay đổi những khía cạnh khác nhau của môi trường. Cuối cùng, con chim cũng kêu lên âm thanh khác.
「Piorororororo. Pipirorororororo. Piriririri」
Được rồi có vẻ nó đã thư giãn một tí. Không, như vậy không phải quá thư giãn sao? dù sao đi nữa thì tôi cũng đã hiểu「Sở thích」của Golden bird. Những cần làm còn lại là để cho những con chim khác nghe tiếng kêu của nó.
「Tôi sẽ dụ đàn golden bird. Hãy đuổi những con quái vật khác cho đến nào tôi xong. Tôi có thể nhờ cô được không」
Eril bắt đầu nhìn vào con chim một cách sững sờ. Cô ấy có vẻ ngạc nhiên khi thấy con chim chảy đầy nước dãi và đôi mắt đang xoay vòng. Eril, nhận thấy cái nhìn của tôi, cầm thanh kiếm trên tay và chuẩn bị sẵn sàng. Và tôi chỉnh lá chắn để cả đàn có thể nghe được tiếng kêu.
Việc này diễn ra dược vài phút thì cuối cùng một phần của cả đàn bắt đầu di chuyển. Đây có thể là một nhóm do thám, một nhóm của chúng bay đến hướng của chúng tôi. Chúng đậu gần con chim đang kêu.Ngay lúc đó, tôi nhốt chúng trong lá chắn rồi điều chỉnh lại môi trường. Sau một lúc
「Piorororororo. Pipirorororororo. Piriririri」
Chúng bắt đầu kêu lên cùng một điệu. Chúng có số lượng rất lượng nên tiếng kêu ngày càng to hơn. Tôi cảm thấy một lượng lớn khác đang bay tới. Đến lúc để tôi làm việc. Tôi lặp lại việc nhốt chúng ở trong lá chắn và điều chỉnh môi trường. Nếu bạn biết mình cần tạo lá chắn kiểu nào thì việc đó quá dễ dàng. Công việc của tôi trở nên dễ dàng hơn. Không nghĩ đến bẫy, lũ chim ập đến con đang thư giãn, và trước khi chúng nhận ra chúng đã bị bắt. Bằng cách này, tôi không kịp nhận ra là mình đã bắt được 100 con chim.
Nhưng nếu tôi bắt cả đàng thì loài của chúng sẽ gặp nguy hiểm nên tôi thả khoảng 100 con. Những con chim, một khi thoát khỏi giấc mơ, biến mất ngay lập tức. Biến mất trong một nháy mắt. Cách trốn thoát hoàn hảo.
Và Eril cũng bắt đầu ăn thử một con. Cắt tiết của nó sau đó vặt lông. Cô ta làm tất cả chỉ trong vòng một phút và bảo tôi chuẩn bị nướng. Tôi nướng cẩn thẩn như lời Eril. Không có gia vị nhưng chỉ cần vị ngon của riêng nó là đủ rồi. Vị mộng nước, tan ở trong miệng, tôi có thể ăn mãi không chán. Cứ thế tôi và Eril ăn hàng tá con. Hơn thế nữa, ở trong mỏ của con chim có vàng. Hãy vui vẻ nhận đống vàng đó vậy.
Vẫn còn nhiều con chim ở bên trong lá chắn nhưng tôi không thể để chúng vào bên trong 「Túi đồ vô hạn」, nên tôi không thể dùng nó.Nhờ đó, mà tôi phải tự mình mang hàng trăm con chim về. Tiếng chúng cười rất khó chịu nên tôi cho chúng ngủ.Khi tôi làm việc đó thì Eril quay về để lấy xe ngựa, nhờ có nó mà tôi có thể mang lũ chim về an toàn. Kể cả khi chúng tôi đi trên đường mòn, đi vòng quanh khu rừng với địa hình hiểm trở mà chỉ mất 8 tiếng. Tôi ngưỡng mộ Eril từ tận đáy lòng.
Có một sự chấn động bên trong hoàng cung khi tôi đưa vài trăm con chim viển vông này về và tôi phải chịu trách nhiệm cho việc bảo vệ chúng cho đến khi buổi lễ bắt đầu.
Đương nhiên, buổi lễ đã thành công rực rỡ, ảnh hưởng của hoàng tử và hầu tước đã tăng lên rất nhiều.
Bên cạnh đó, một nữa số vàng tìm được ở trong mỏ nó được đưa cho nhà Versam. Elsa không ngần ngại gì đưa hết cho tôi. Có khoảng 112 mảnh. Nó khoản 100 triệu yên Nhật. Tôi đã trở thành triệu phú khi mới 12 tuổi.