"Lean-chan! Đi chơi nào."
"Chờ chút, mình đang tới."
Hai giọng nói vui vẻ vang vọng khắp ngôi làng Vampire .
Cả hai giọng nói đều thuộc về những cô gái trẻ, một trong đó là của tôi .
Trước khi rời đi, tôi soi gương để đảm bảo ăn mặc gọn gàng.
Cô bé khoảng 5 tuổi trong gương. Đó là tôi.
Mắt đỏ và đôi răng nanh từ lúc tôi được sinh ra.
Đó là đặc trưng của Vampire. Mái tóc đen rũ xuống vai của cô ấy và cô ấy mặc một bộ đồ tối màu , thoải mái. Tôi nghĩ cô ấy chắc chắn sẽ rất đẹp trong tương lai, nếu tôi nói với bản thân như vậy , cô ấy sẽ có khuôn mặt này.
Sau khi kiểm tra không có gì kỳ lạ , tôi bước ra ngoài.Đêm nay là một đêm trăng lưỡi liềm. Thời gian hoàn hảo để đi chơi.
" Xin lỗi vì đã chờ!"
"Không sao! Đi nào , Lean-chan."
Và chúng tôi đi đến thành phố vào ban đêm.
{ Trans: từ từ, có gì đó sai sai, hai cô gái đi tới thành phố vào ban đêm (o_O)}
Không, nó khá là tục tiểu khi nói như thế này, nhưng cơ bản Vampire hoạt động cả ngày và đêm , nên không có gì sai chứ, phải không .
◆◇◆◇◆
Tôi, [ Lean Bloodlord ], có những ký ức về kiếp trước.
Tôi có ký ức của một người tên [ Senjo Yona ] người đã sống ở một thế giới khác.
Tôi đã chết trong một vụ tai nạn, nhưng 1 vị thần tốt bụng đã đón lấy linh hồn của tôi và tái sinh tôi với ký ức của kiếp trước.
Chà, cuộc sống kiếp trước của tôi không được tốt lắm, nên tôi có thể sẽ không nhớ về nó.
Tuy nhiên, gần đây ký ức từ kiếp trước của tôi bắt đầu thức tỉnh.
Khoảng một năm trước , vào sinh nhật thứ tư của tôi. Khoẳnh khác ngày đó đến , tôi đột nhiên lấy lại ký ức của mình .
Tôi nghĩ rằng đó là sự quan tâm của Isuzu-sama nhờ điều đó mà tôi không cần phải chơi nhưng trò trẻ con mà tôi không thích . Cảm ơn , Ngài ác thần.
Chà , kể cả khi ký ức của tôi quay lại, tôi bây giờ là một cô bé mới lớn và cô ấy rất thích chơi đùa. Tôi quá tuổi để chơi trốn tìm, tag hay là make-believe. Tôi không trở về giai đoạn của trí não , nên tôi thấy trò chơi của các cô gái khá thú vị.
{Trans: mình không biết nó là gọi gì nên mình để yên :)). Trò tag kiểu đuổi bắt kết hợp gọi tên , chắc thế :))) .}
Thỉnh thoảng tôi cảm giác muốn chết vì tôi đã hơn 20 tuổi. Nhưng tôi giờ sẽ để nó sang một bên .
◆◇◆◇◆
"Con đã về ."
"Mừng con đã về. Lean. Được bao phủ ... trong bùn."
Như thường lệ, tôi chơi tag trên quy mô lớn với những đứa bạn hàng xóm [ tôi nghi ngờ < ogre > có thể được gọi là người tag ] và tôi đã chơi với họ với nhưng bước di chuyển hào nhoáng của mình , và tất nhiên người tôi không được đẹp lắm.
"Bây giờ hãy đi lau người với nước ấm đi ... Ôi trời, quần áo của con được phủ trong bồ hóng. Mặc dù nó màu đen nên nó không đáng chú ý , nhưng cái gì cũng có giới hạn... Ta tự hỏi điều gì đã xảy ra ?"
Một ít sự cằn nhằn ở trước là của [ Minea Bloodlord ] . Cô ấy là mẹ của tôi .
Cô ấy rất đẹp . Nếu nói riêng về khuôn mặt của cô ấy, tôi sẽ nói rằng cô ấy đẹp như Isuzu-sama.
Mặc dù cô ấy có cằn nhằn đôi chút.
Ngoài ra , cô ấy có bộ ngực đáng kinh. Tôi nghĩ [ ngực dưa hấu ] là để chỉ kiểu người này.
Tôi tự hỏi nếu của tôi được như thế ở kiếp trước, khi nó chỉ là một quả đào , không phải dưa hấu.
Trong khi tôi đang suy nghĩ về sự ngu ngốc của mình thì một người đàn ông to lớn đi vào từ cửa trước.
Không phải kiểu đáng ngờ.
" Cha !"
"Chào, ta đã về , Lean... Wow , thật tuyệt vời, người con đen như mực. Con đã chơi gì hôm nay ?"
Người đàn ông đang đứng ở cửa ra vào với khuôn mặt nửa chết lặng nửa ngưỡng mộ là [ Razor Bloodlord ] . Là cha của tôi ở kiếp này.
Ông ấy là thủ lĩnh, hoặc vua của tộc Vampire. Lý do mà ông ấy không tự gọi mình là vua khá đơn giản: số lượng người ông ấy cai trị không đủ để gọi là vua. Ngôi làng này là ngôi làng duy nhất có Vampire sống, nhưng chỉ có khoảng 300 người ở đây. Và số Vampire sống ở đây có thể đếm được bằng một tay, nên dù bạn đếm thế nào , thì số Vampire vẫn không đủ để có thể đưa ra lời tuyên bố lớn như , " Ta là vua của Vampire".
Nên ông ấy là một người đáng thương khi không được gọi là vua. Đó là cha của tôi.
◆◇◆◇◆
"Ngày mai là sinh nhật lần thứ năm của tôi"
Cha của tôi nói nhỏ với tôi trong khi chúng tôi đang ăn sáng ( bữa tối đối với con người ).
Đúng vậy, mai sẽ là sinh nhật thứ 5 của tôi, nếu không có vấn đề gì. Đã một năm kể từ khi trí nhớ của tôi trở lại ... Nó không giống như ngày kỷ niệm.
"Lean đã 5 tuổi ... Nó thật nhanh mà. Mong rằng Isuzu-sama sẽ giúp chúng ta với [ Tố chất gốc]."
"Ukm, tôi thật sự mong chờ nó "
[ Tố chất gốc] nó được tặng bởi thần cho những người đã sống được 5 năm hoặc hơn như một dấu hiệu cho cuộc sống của họ, bất kể là chủng tộc nào , con người hay là quỷ. Ngắn gọn nó là [ trạng thái ].
Đúng vậy, trong thế giới này , trạng thái không được tặng khi sinh ra.
Trong năm năm tuổi thơ, bạn không có bảng trạng thái, level của bạn không tăng, bạn không thể thay đổi Class của mình và năng lực của bạn hầu như không thay đổi. Trong thế giới này nơi mà khái niệm về trạng thái tồn tại, người ta có thể nói rằng cuộc sống bắt đầu từ năm tuổi.
Chà , tôi không nghĩ Isuzu-sama tạo ra bảng trạng trạng thái, nhưng chỉ cần mường tượng và năng lực của một người được đơn giản hoá . Thật tuyệt.
" Lean sẽ có năng lực gì ? Sẽ trở thành một linh mục mạnh mẽ như Minea ?"
"Oh , hay sẽ trở thành một võ sư mạnh mẽ như Razor."
Cha mẹ tôi nói chuyện vui vẻ.
Nếu tôi không có những tài năng này thì sao....
Chà, tôi không quá lo lắng. Cuộc sống trước đây ... đúng hơn, tôi nhớ những gì Isuzu-sama đã nói với tôi ở một nơi như giữa kiếp trước và kiếp này.
"Mặc dù người không có phẩm chất của anh hùng, nhưng ngươi rất mạnh , đến nỗi vượt qua cả anh hùng tầm trung "
Nếu điều này là thật, tôi nghĩ ngày mai sẽ diễn ra như mong đợi.
Không, nghiêm túc đấy , làm ơn hãy xuất hiện, làm ơn.
Câu truyện về sự tái sinh ở thế giới khác, nơi kẻ bị bỏ lại lấy được {cheat} và vươn lên dẫn đầu, có lẽ nó khó xảy ra trong thực tế.
◆◇◆◇◆
Trong khi tôi về phòng sớm để chuẩn bị đi ngủ , tôi đang nghĩ về tố chất gốc vào ngày mai ... Đột nhiên, bản thân trước kia hiện lên trong tâm trí tôi.
Trong cuộc sống trước kia , tôi không có người bạn nào và còn bị bắt nạt, nhưng tôi không thể thay đổi . Tôi đã có một cuộc sống khủng khiếp như vậy. Cha mẹ tôi đều làm việc, họ không chú ý tới tôi nhiều lắm ,và họ cũng chẳng chú ý đến tôi ngay từ ban đầu. Thứ duy nhất khiến tôi tiến lên là con mồn lèo Yomi của tôi.
Nhưng ở cuộc sống này như thế nào ? Tôi có rất nhiều bạn thân , cha mẹ ân cần và mạnh mẽ , và có lẽ có một tài năng cao. Nó rất khác với cuộc sống trước kia.
Đó là lý do tại sao tôi đã quyết định. Tôi chắc chắn sẽ bảo vệ cuộc sống yên bình này. Tôi sẽ bảo vệ cha, mẹ và tất cả bạn bè của tôi.
Với lời thề chắc chắn trong tâm trí , tôi đóng rèm cửa để che đi ánh nắng đang lên, và bò lên giường.
Không chống lại được sự buồn ngủ đang tràn tới, tôi dần dần chìm vào giấc ngủ.
________________
Trans: vẫn còn nhiều lỗi nhưng mình sẽ cố hơn nữa
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage