Reincarnated as My Little Sister

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sử Ma của Zero

(Đang ra)

Sử Ma của Zero

Yamaguchi Noboru

Ông Saito bị cuốn vào thế giới khác và được chủ nhân triệu hồi - Louise tiếp đãi một cách cực kỳ "dễ thương". Tiếp sau đó, cậu được gặp Siesta (không phải bên Thám Tử đã chết), Tabitha (nàng Kuudere l

73 4144

Em vẫn chưa chết à, Sofia?

(Đang ra)

Em vẫn chưa chết à, Sofia?

Moyo Kazami

Này... Em vẫn chưa chết à, Sofia?

1 18

Tận Thế: Tôi Đệ Nhất Sát Thủ Chuyển sinh Thành Bé Loli Đáng Yêu ư?

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi Đệ Nhất Sát Thủ Chuyển sinh Thành Bé Loli Đáng Yêu ư?

不知常而妄作

Bằng một cách nào đó, cậu ấy đã biến thành một cô bé loli?!

0 10

Junior High School DxD

(Đang ra)

Junior High School DxD

Shinonome Rippu

*Các sự kiện trong vol 1 Junior High diễn ra sau vol 10 chính truyện.

0 13

Tân Thế Chiến 2: Ưng Kích Trường Không

(Đang ra)

Tân Thế Chiến 2: Ưng Kích Trường Không

Nãi Bình Chiến Đấu Cơ (Chiến Đấu Cơ Bình Sữa)

Anh không phải là phi công át chủ bài có số lượng máy bay địch bị bắn hạ nhiều nhất, chỉ riêng phần lẻ trong tổng số máy bay mà một số át chủ bài người Đức bắn hạ còn nhiều hơn tổng số của anh. Anh cũ

1 11

WN - Chương 1: Quá khứ và hiện tại

Tác giả: Đây là lần đầu tôi viết truyện và tôi chẳng có kĩ năng gì cả.

Tuy nhiên, tôi mong các bạn thích truyện này…

----------

Tôi, Yuuyami Riku, ghét cay ghét đắng em gái của tôi.

Trước khi kể tiếp, tôi phải nói rằng nó hoàn toàn không phải là tsundere giống như trong anime.

Mặc dù thế, nó la hét và hay dùng bạo lực giống như tsundere vậy.

Lúc đầu tôi có kháng cự, nhưng dần dần tôi phải chịu đựng hết mọi thứ để nó không đập phá đồ đạc xung quanh.

Cha mẹ chúng tôi đều phải đi làm và luôn về nhà rất muộn, nên hiếm khi có người nào đó ngăn được nó.

Việc đó xảy ra liên tục khiến tôi khó chịu.

Và trong những ngày không có ai khác ở nhà, chắc chắn sẽ có đánh nhau… Không, bạo lực một chiều.

"Hãy đi làm bữa tối ngay bây giờ! Tên anh trai ngu ngốc!"

Như các bạn thấy, em gái của tôi không thể nấu ăn.

Thay vì tự học nấu, nó hét vào mặt tôi để tôi nấu giúp.

Chuyện này có thể hiểu được nếu nó đang trong thời kì nổi loạn, nhưng chuyện này sẽ kéo dài mãi mãi.

Có lẽ nó nghĩ tôi là người hầu hay gì đó.

Tôi là loại người làm việc tốt hơn khi được khen.

Nếu nó nhờ vả tử tế? Tôi sẽ nấu ăn cho nó. Tôi nghĩ bản thân mình là người kiên nhẫn, nhưng người kiên nhẫn nhất cũng sẽ cảm thấy khó chịu nếu bị hét vào tai mỗi ngày.

Chuyện này đang ở mức độ khiến tôi nghĩ rằng tôi với nó có quan hệ gì với nhau không.

Nếu tôi là em gái, tôi sẽ không đặt nhiều áp lực thế này lên anh trai mình.

"Nhưng anh đang nấu đây."

"Nhanh lên, đống rác bất tài này."

Nó khiến tôi cảm thấy bệnh.

Vào ngày hôm đó, lần đầu tiên tôi xả những giận dữ của mình về phía nó.

Nếu đây là trận chiến giữa những cặp anh em bình thường, họ sẽ tha thứ cho người còn lại và quên đi cho dù chuyện đó có tệ cỡ nào. Nhưng em gái tôi không phải loại người đó.

Tối hôm đó, một con dao bếp đâm xuyên qua cơ thể tôi trong khi tôi đang ngủ.

Khi tôi tỉnh dậy bởi cơn đau, điều cuối cùng tôi nhìn thấy là một con dao cắm vào ngực mình.

◆◇◆◇◆◇

Một lúc trước, tôi nguyền rủa em gái mình đến hơi thở cuối cùng.

Well, tôi nghĩ là tôi sẽ tha thứ cho nó.

Này, anh trai của mày tốt thật đấy…Yeah, không.

Tôi được tái sinh!!

Tôi ước tôi biết tại sao… ngay cả nghi tôi nghĩ về nó, tôi cũng không làm gì được.

Tôi khá chắc bây giờ mình là một em bé. Ít nhất tôi biết việc đó.

Tôi chưa biết mặt họ, nhưng tôi muốn có một mối quan hệ tối với cha mẹ và anh chị em.

Và không gây áp lực cho họ, đương nhiên.

Vậy tại sao tôi lại chưa thấy mặt cha mẹ mình?

Bởi vì lúc hấp hối là kí ức cuối cùng của tôi.

Khi tôi đang ngủ, cha mẹ tôi có lẽ đã rời khỏi phòng.

Tôi không nằm trong bệnh viện nơi tôi sinh ra mà lại ở nhà mới.

Không hiểu sao căn phòng này trông có vẻ quen thuộc.

…Căn nhà mà tôi từng sống cũng có căn phòng giống vậy.

Thật hoài niệm.

Cách

Cánh cửa mở ra.

"Ồ, em bé thức dậy rồi, mẹ đây này~♪"

Người có vẻ là mẹ tôi tiến vào phòng.

Hm? Hình như tôi quen bà ấy…

─Đợi đã, đây là mẹ tôi mà.

Mẹ tôi ở kiếp này chính là mẹ tôi ở kiếp trước.

Tôi chỉ mới nhận ra vì bà ấy trẻ hơn vài năm.

Đó là thứ mà tôi không hề nghĩ đến.

Tôi cứ nghĩ mình sẽ chuyển sinh vào những em bé khác.

Tôi rút lại những lời trước đó: không thể tha thứ cho em gái tôi được!!

Cái gì đây? Tôi lại phải lặp lại những thứ mình đã trải qua ư?

Nói thật thì tôi chắc chắn sẽ chết thêm lần nữa…

Đ*t mẹ nó! Đ*t đ*t đ*t đ*t đ*t đ*t.

Cách

Hả? Có người khác mở cửa.

Nhưng nếu đây là quá khứ của tôi, cha tôi phải đi làm cả tuần nên chỉ có mẹ ở nhà mới đúng chứ.

"Mẹ ơi! Naru có ở đây chứ ạ?"

Gì vậy? Naru là tên em gái tôi…

Nó không thể nào ở đây được!? Nó ở đâu!?

Một cậu bé lọt vào tầm nhìn của tôi… Cậu ấy là người khổng lồ nếu so sánh với tôi, nhưng việc đó không quan trọng. Đứa em gái mà tôi ghét đâu rồi!?

Cậu ta đến gần cũi của tôi.

"Naru~ Anh trai em này~"

Một cậu bé kì lạ. Tôi không quan tâm về cậu. Tôi cần phải trốn khỏi em gái càng sớm càng tốt…!?

…Cậu ấy mới gọi tôi là "Naru"?

Và cậu ấy là anh trai tôi…

Tôi ngừng việc tìm kiếm em gái và nhìn chằm chằm vào người tự gọi mình là anh trai của tôi.

Hả? Người này cũng rất quen…

Đây không phải là tôi lúc nhỏ sao…………AAAAAAAAAA!?