Đã vài tháng trôi qua từ cái ngày định mệnh đó.
Ngoài việc thông hiểu ngôn ngữ ở đây, tôi đã biết được vài thứ khác.
Đầu tiên, tôi đã được đầu thai với cái tên Art Louvent.
Tôi không thể nhớ nổi cái tên kiếp trước của mình.
Tôi có kí ức về cuộc sông trước kia nhưng chỉ duy nhất cái tên là không thể nhớ nỗi.
Có lẽ sẽ tốt hơn nếu tôi nhớ được nhưng việc có cả hai cái tên sẽ khiến tôi bối rối.
Thêm vào đó, tôi nghĩ đây không phải là trái đất mà tôi từng sinh sống.
Tôi nghĩ như thế vì tôi thấy trình độ văn minh ở đây quá thấp khi so sánh với trái đất.
Không hề có những thứ như TV hay điện thoại, thậm chí còn không có điện. Họ còn sử dụng đèn dầu để thắp sáng. Trong nhà tôi thậm chí còn không có một món mà tôi có thể coi là ‘hiện đại’.
Nếu do thiếu hụt về kinh tế thì tôi còn có thể kiểu, nhưng căn nhà tôi ở trông khá và sang trọng. Nên không thể nào đây là một căn nhà nghèo được.
Có khả năng là tôi đã được sinh ra trong một gia đình kỳ quặc, nên tôi không thể nói trước được điều gì.
Có một lý do khác để tôi khẳng định đây không phải là trái đất.
Trong nhà có một sinh vật mà tôi chưa từng gặp ở kiếp trước.
Sinh vật đấy trông giống một con chó, nhưng nó không phải một con chó.
Có một đôi cánh trắng mọc ra ở sau lưng nó. Và khi vẫy cánh thì nó có thể bay cao vài mét.
Nếu không có cánh thì nó không khác gì một giống chó cảnh ở Nhật Bản.
Thêm vào đó thì tên của nó là Arsis.
Không thể nào có chuyện một con chó có cánh biết bay tồn tại trên Trái đất.
Đó là lý do tại sao tôi có thể chắc chắn và đi đến kết luận rằng đây không phải Trái đất.
Tôi vẫn chưa biết chính xác thế giới này trông như thế nào.
Nhưng việc một con chó biết bay như Arsis thì tôi có niềm tin rằng đây có thể là thế giới fantasy.
Tôi đoán là tôi đã vướng vào một thứ gì đó rất rắc rối.
~~~~
Đã thêm 3 năm nữa trôi qua.
Tôi đã ba tuổi rồi. Giờ tôi đã có thể đi và chuyện bình thường. Và tôi cũng đã học được ngôn ngữ ở đây.
Và tôi cũng đã thích nghi với được với cuộc sống hiện tại ở một mức nào đó.
Đầu tiên, thế giói mà tôi được sinh ra là một nơi khác hẳn Trái đất.
Có vẻ tôi đã được sinh ra ở một nơi gọi là Đế quốc Samaforce ở lục địa Samaforce.
Tôi chưa từng nghe tên của của của lục địa hay quốc gia nào như vậy. Tôi cá là nó cũng chưa từng được ghi lại trong lịch sử.
Thêm vào đó, tôi đã được học là ma thuật hoàn toàn tồn tại. Nó có thể tạo ra lửa, nước hay bất kỳ hiện tượng bí ẩn khác.
Lần đầu tiên nhìn thấy ma thuật, tôi đã thực sự tin rằng đây là một thế giới khác.
Và nhà Louvent, nơi tôi được sinh ra, có vẻ là một gia đình quý tộc.
Chúng tôi cai trị một lãnh địa nhỏ gọi là Lumberk, nơi có khoảng 200 con ngựa và dân số khoảng 1.000 người.
Tôi được sinh ra với tư cách là con trai cả và là người sẽ thừa kế nhà Louvent.
Thật lòng thì tôi khá lo lắng.
Sau tất cả thì tôi chỉ là một nhân viên công sở. Vậy nên có khả thi không khi tôi phải dẫn dắt ai đó?
Tôi ước tôi có thể ném toàn bộ công việc cho thuộc hạ và sống một cuộc sống nhàn nhã.
Và điều cuối cùng mà tôi tìm hiểu được.
Đó chính là dường như tôi sở hữu một kĩ năng độc nhất.
~~~~~
"Chào buổi sáng, cậu chủ nhỏ" (người lính)
"Chào buổi sáng."(Ars)
Tôi hiện đang đi dạo quanh khu huấn luyện kế dinh thự.
Nhà Louvent có lực lượng quân đội khoảng 120 nhân lực, đa phần trong số họ là nông dân.
Những người nông dân thường luyện tập tại bãi huấn luyện vào thời gian mùa vụ kết thúc.
Họ luyện tập rất nhiều thứ khác nhau như cách dùng giáo và cung.
"Cậu chủ nhỏ lại tới rồi."(người lính)
"Tôi còn nhỏ chỉ vì tôi mới có 3 tuổi thôi." (Ars)
Tôi để ý rằng mọi người nhìn tôi một cách ấm áp vi tôi trông như một đứa nhóc 3 tuổi hứng thú với kỹ năng chiến đấu.
Nhưng thật lòng tôi không hề hứng thú với việc chiến đấu.
Thứ tôi hứng thú đó chính là một người.
Tôi nhìn một người đàn ông đang luyện tập với cây giáo và sử dụng kỹ năng độc nhất của mình.
Kỹ năng này có tên là [Thẩm định]
[Thẩm định] là kỹ năng mà chỉ có mỗi mình tôi sỡ hữu.
Nếu tôi nhìn chằm chằm vào một thứ gì đó, tôi sẽ có thông tin chi tiết về thứ đó.
Nó chỉ có thể đánh giá về khả năng của con người.
Vì không ai nói với tôi về kĩ năng này. Nên tôi đã tự đặt tên cho nó theo ý mình.
Tôi nghĩ rằng sẽ gọi nó là 'thẩm định' vì nó cho tôi biết thông tin của mọi người khi tôi sài nó.
Khi tôi đang nhìn về phía người đàn ông kia, một mảng màu đen xuất hiện trước mặt tôi. Thông tin về người đàn ông tôi đã quan sát hiện trên đó. Không ai ngoài tôi có thể nhìn thấy tấm bảng này.
Trên tấm bảng ghi rằng:
___________________________________________
Millet Crystal, 21 tuổi, nam.
Trạng thái
-Chỉ huy: 21/35
-Dũng cảm: 60/62
-Khéo léo: 22/32
-Chính trị: 15/31
-Tham vọng: 3
Năng khiếu
-Bộ binh D
-Kỵ binh D
-Cung thủ B
-Ma thuật D
-Pháo đài D
-Vũ khí D
-Hải quân D
-Không quân D
-Chiến lược D
________________________________________
(Mấy cái tên mình tham khảo bên Manga nha =)))
Cách 'Thẩm định' hiển thị trạng thái làm tôi nhớ đến một game mà tôi đã từng chơi ở kiếp trước.
Tôi bắt đầu suy nghĩ.
-Chỉ huy là khả năng lãnh đạo quân đội.
-Dũng cảm thể hiện rằng bạn mạnh hay yếu.
-Khéo léo là chỉ số thông minh.
-Chính trị là khả năng đàm phán hay điều hành.
-Tham vọng chính là khả năng sẽ phản bội.
Con số ở bên trái là chỉ số hiện tại, và bên phải là tiềm năng tối đa mà người đó có thể đạt đến.
Và nó có thể coi là một thước đo giá trị về khả năng.
100+: quái vật.
90: tuyệt vời.
80: xuất sắc.
70: tốt.
60: trung bình.
50: yếu.
40: tệ.
30 trở xuống: vô dụng.
Không biết có thể đánh giá nó như thế này không?
Nếu nó giống với game tôi đã từng chơi thì nó sẽ như thế.
Sau khi thẩm định nhiều người khác nhau thì thấy nó cũng tương tự với game tôi từng chơi ở một mức nào đó.
Tiếp theo là về năng khiếu:
-Bộ binh: khả năng cận chiến
-Kỵ binh: khả năng chiến đấu trên ngựa
-Cung thủ: khả năng tầm xa
-Ma thuật: khả năng sử dụng phép thuật
-Pháo đài: khả năng xây dựng
-Vũ khí: khả năng chế tạo vũ khí
-Hải quân: khả năng thủy chiến
-Không quân: chắc là sẽ có gì đó để lái trên trời nên mới có khả năng này
-Chiến lược : khả năng nghĩ ra chiến lược để dành lợi thế trong chiến đấu
D là thấp nhất và S là cao nhất.
Bên cạnh đó, tôi không thể tự thẩm định chính mình. Bảng trạng thái không hề hiển thị khi tôi nhìn vào bất kì bộ phận nào trên cơ thể. Ngay cả khi nhìn vào gương thì nó cũng vô dụng. Thật thất vọng khi không thể biết được chỉ số và tài năng của bản thân. Nhưng tôi cũng cảm thấy hơi sợ phải nhìn thấy nó. (Chắc kiểu sợ vì nhìn xong thì thấy tài năng mình như mấy thg rẻ rách ấy :v )
Chỉ số của Millet cho thấy sự dũng cảm của anh ấy khá ổn, nhưng phần còn lại thì cực kỳ tồi tệ.
Thì, chỉ số của đa số những người lính khác cũng giống với thế này.
Những người lính khác cũng có một chỉ số dũng cảm đủ tiêu chuẩn nhưng các chỉ số khác thì như chó gặm. Một vài người trong số họ còn thì chỉ số dũng cảm cũng rất thấp.
Nhưng việc khiến tôi lo ngại là về Millet.
Anh ấy có có tài năng làm cung thủ. Đáng lý ra anh ấy phải sử dụng cung.
Tuy nhiên, anh ấy đang luyện tập bằng giáo thay vì cung tên.
Tôi đã thấy anh luyện tập bằng giáo trong một thời gian dài và chưa từng đụng vào cung tên hay bất cứ vũ khí nào khác. Bộ không ai dạy anh ấy dùng cung à?
Vậy là Millet chưa từng dùng cung?
Tôi có nên đi hỏi không?
"Anh Millet" (Ars)
"Hả, gì vậy nhóc? Mà sao nhóc lại biết tên anh?"
Millet có vẻ hoang mang khi tôi bắt chuyện với anh.
"Tại sao anh lại không sử dụng cung tên?" (Ars)
"Cung tên? Tấn công đối thủ ở một khoảng cách xa trông như một tên hèn." (Millet)
Chỉ vì lý do nhảm nhí đó ư?
Nếu chỉ có thế thì tôi nghĩ anh ấy vẫn nên sử dụng cung.
Với tài năng cung thủ ở hạng B, anh ấy sẽ học được cách sài cung nhanh thôi.
"Vậy hãy thử một lần đi." (Ars)
"Hả?"(Millet)
"Anh có tài năng với cung đó, hãy thử nó đi."(Ars)
"Không, dù cậu chủ có nói thế thì..."(Millet)
Millet đã định từ chối, nhưng có vài người lính khác đã hét lên rằng "Đó là yêu cầu của cậu chủ nhỏ đấy. Sao cậu dám từ chối."
"À, tôi hiểu rồi"(Millet)
Anh ấy đáp lại với một tiếng thở dài.
Những người lính không hề biết về kĩ năng ' thẩm định' của tôi. Có thể họ chỉ muốn thỏa mãn đứa con của lãnh chúa và để nó thôi làm phiền họ.
"Tôi chưa từng sử dụng cung trước đây..."(Millet)
Millet cầm cung rồi lầm bầm.
Sau đó anh giương cung lên về phía mục tiêu.
"Millet, nếu đây là lần đầu sài cung thì cậu nên đứng gần hơn. Cậu sẽ trượt nếu đứng từ đó đấy."_Người lính đã đưa cung cho Millet nói.
"Không, hãy bắn từ vị trí đó." (Ars)
Vì là yêu cầu của tôi nên anh ấy đã quyết định sẽ đứng bắn từ vị trí đó.
Millet kéo căng sợi dây, sau đó anh ấy thả tay và để cho mũi tên bay đi.
Ngoại trừ tôi thì mọi người khác đều nhìn về hướng mục tiêu một cách kinh ngạc và không thể tin được.