“–Ibuki-sama, mong người cho phép chúng tôi vinh dự được tiếp kiến?”
Vai tôi run lên khi nghe những lời ấy.
“...!”
Tôi lo lắng nuốt nước bọt.
Tiếp kiến. Trong làng, chưa từng có ai từng nói những lời ấy với tôi.
Ngôi làng ấy, giờ cũng cháy thành tro rồi.
Một đống đổ nát nơi tôi bàng hoàng quỳ trước cho đến khi những người tự xưng là Quân Cách Mạng tìm tới.
“....”
Tôi một lần nữa nuốt khan.
Và rồi tôi quyết tâm đối mặt với những người gọi tôi là Hoàng Thống Chủng.
Shimadoriru: Cố lên nào! À ừm, tôi đang ở trong kiệu à?
FM: Đúng vậy. Cậu sẽ làm gì? Trả lời mà không lộ mặt cũng được.
Shimadoriru → Ibuki: À không, tôi sẽ ra ngoài, tôi sẽ bước ra ngoài cơ! Tôi rất nóng lòng được lộ diện!
FM: Được rồi. Vậy cậu sẽ kéo sợi dây ở bên trong và tấm rèm che kiệu sẽ được kéo lên. Xin hãy nhận lấy cái này. (Đưa mô hình Ibuki)
Eiha: Cậu ta cũng có mô hình giấy luôn à!
FM: Mỗi nhân vật đều có cả mà (cười). Người xuất hiện trước mặt Eiha có lẽ mang sự pha trộn với nhân tử của Ma Vật – dẫu vậy, cậu bé ấy có khí chất thần thánh lạ kỳ.
Tôi nghĩ mình đang bị dõi theo.
Một chiếc sừng mới mọc ra từ trán tôi.
Chiếc sừng mà những người tìm thấy tôi tại hoang địa rực cháy gọi là minh chứng của Hoàng Thống Chủng.
FM (Izun): “Ngài cảm thấy thế nào?”
Ibuki: (Bối rối) T-tôi thấy… ổn.
Eiha: Cậu ấy thật dễ thương khi lo lắng (cười).
FM (Izun): Hãy tiếp tục thế nhé (haha). Sau đó, Izun nhìn Ibuki và nói “Đây là Eiha. Trong hàng ngũ Những người bị ràng buộc, cô ấy đặc biệt mạnh nên tôi nghĩ sẽ giao cho cô ấy trách nhiệm bảo vệ Ibuki-sama.”
Ibuki: Eiha-san…
FM (Izun): Sau đó cậu ta quay sang Eiha và nói “Cô hiểu rõ chưa? Người này là Ibuki-sama. Chúng tôi đã tìm thấy ngài ấy và vốn chỉ còn chưa tới mười Hoàng Thống Chủng trên hòn đảo này.”
Eiha: Hoàng Thống Chủng?
Ibuki: À phải! Tôi là hậu duệ của dòng dõi Hoàng Thống Chủng đời đời cai trị hòn đảo này. Thật ra đến gần đây tôi mới khám phá ra thân phận của mình, trước đây sống bình yên tại một ngôi làng nhưng đã bị thiêu rụi rồi.
Eiha: Bị thiêu rụi một chút!?
Ibuki: Phải. Rất nhiều chuyện đã xảy đến! Và rồi vì cú sốc ấy nên tôi thức tỉnh thành Hoàng Thống Chủng và mọc ra chiếc sừng, giờ thì được Quân Cách Mạng đón về.
Eiha: Có vẻ như cậu cũng trải qua hoàn cảnh khó khăn nhỉ…
FM: Phần giới thiệu người chơi xong rồi nhỉ? Vậy Izun quay sang Eiha và nói, “Tôi muốn cô bảo vệ Ibuki-sama”.
Eiha: Bảo vệ cậu ấy? Khỏi thứ gì?
FM (Izun): “Khỏi những lưỡi kiếm, những ngọn giáo, cả ma thuật và tất cả mối đe dọa. Có thế thì một ngày nào đó chúng ta mới được tự do…”
Eiha: Tự do…
Cô gái trước mặt tôi nghiêng đầu.
Ma vật màu trắng đang đứng cạnh, trông giống như sự kết hợp giữa chó và dơi, cũng hành động tương tự. Sau khi nhìn thấy điều này, tôi bắt đầu hiểu rằng họ thực sự được kết nối với nhau.
Ibuki: Ôi…
FM: Sao thế?
Ibuki: À thì, sau có đủ các hình nhân trên bàn rồi chúng ta trò chuyện như thế này, tuy giống một trò chơi nhưng cũng có cảm giác ta đang tạo dựng một câu chuyện.
FM: Nghe anh nói thế thì ổn rồi (haha). Giờ, sau một lúc thì Izun lại nói với Ibuki. “Nhân tiện, thưa Ibuki-sama.”
Ibuki: Vâng.
FM (Izun): “...Ngài có chắc mình giao tiếp được với “Xích Long” không?”
Ibuki: …Ơ?
Trong giây lát, đầu óc tôi trống rỗng.
FM: Phản ứng như thế tốt đấy (haha).
Ibuki: Ể? Ể? ể, không, ừm. Sao thể, thật ra mà nói tôi đã gặp “Xích Long”, nhưng…
FM (Izun): “À, Eiha mới gia nhập nên tôi chưa giải thích rõ ràng cho lắm. Chúng ta đang trên đường đến gặp “Xích Long” đấy.”
Eiha: “Với “Xích Long” sao?”
FM (Izun): “Đúng vậy, có vẻ Ibuki-sama đã từng gặp qua. Nên nếu ta có thể thương thuyết được thì chúng ta, Quân Cách Mạng sẽ được “Xích Long” tương trợ.”
Eiha: (Nghiêng đầu) Liệu Ibuki sẽ cưỡi “Xích Long” sao? Dù cậu ấy không có dây thường xuân?
FM (Izun): “Ngay cả khi ngài ấy không phải Người bị ràng buộc, chúng ta vẫn sẽ giao tiếp được. Chẳng lẽ Ibuki-sama không thể sao?”
Eiha: Mặt tôi tỏ vẻ bất đồng. Bởi tôi nghĩ rằng nếu là giao tiếp từ tâm thì chỉ có Val hiểu được mình mà thôi, bởi cả hai được kết nối qua dây thường xuân.
FM: Ra vậy… À, có vẻ như Shimadoriru-san căng thẳng lắm rồi (haha).
Ibuki: (Lắc lắc đầu)... À thì có vẻ là vậy. Chúng tôi đã chạm trán nhau. Không phải nghi ngờ về chuyện ấy. Nhưng tôi thật sự chưa từng giao tiếp lần nào, nên tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này…
FM: Quả thật thì tâm trạng của Ibuki khá giống anh lúc này đấy Shimadoriru-san. Bị bắt đi mà chẳng hiểu gì rồi được đưa đến một ngọn núi lửa và rồi nói chuyện về “Xích Long” (haha).
Ibuki: Hừm, cuộc sống bình an tại làng quê yên bình…
Thật vậy.
Tôi luôn xem mình như một đứa trẻ bình thường.
Gặp gỡ “Xích Long” thực sự chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi…
FM: Đối với cậu ấy, thì đấy là một sự ngẫu nhiên nhưng người khác lại không nghĩ vậy. Chúng ta có đợi cho cậu ta bình tĩnh thêm chút nữa?
Ibuki: …Haaaaaaah, (hít thở sâu) Không cần đâu, tôi ổn rồi.
FM: Vậy, Izun nói lại một lần nữa, “Ibuki-sama, chúng thần tin ở ngài. Sự sống sót của Hoàng Thống Chủng đã mang lại hy vọng đến chúng thần. Chắc chắn ngài có thể thuyết phục được “Xích Long”.”
Ibuki: À, vâng. Tôi cũng mong mọi chuyện tốt đẹp.
FM: Ồ, mặt Izun bừng sáng khi nghe vậy. Anh ta quay về hướng Quân Cách Mạng và hét lớn “Mọi người! Chớ sợ hãi! “Xích Long” không phải kẻ thù! Ibuki-sama đã cam đoan!”
Ibuki: … …
Eiha: À, vẻ mặt cậu ta như muốn nói “Mình xong đời rồi” (haha).
FM: Toàn quân đáp lại bằng tiếng đồng thanh. Lời nói của Hoàng Thống Chủng đã thật sự khích lệ họ. Sau đó Izun đưa mũ trùm đầu cho Ibuki.
Ibuki: Trùm đầu sao?
FM (Izun): “Một chiếc mũ có ma thuật để che đi sừng của ngài. Giúp ngài bớt nổi bật khi trong thị trấn.”
Ibuki: Ra vậy, tôi hiểu rồi. Cảm ơn rất nhiều.
FM (Izun): “Từ giờ, Eiha sẽ chịu trách nhiệm săn sóc cho Ibuki-sama. Hãy nghe theo chỉ dẫn của Ibuki-sama nhé.”
Eiha: Hiểu rồi. Val sẽ lo liệu chuyện ấy.
Chiếc kiệu tôi đang ngồi giờ được Ma Vật Val dễ dàng khiêng đi.
Dù gầy trơ ra xương sườn thì nó lại khỏe một cách đáng kinh ngạc. Izun-san đã nói họ đặc biệt ngay cả trong hàng ngũ Người bị ràng buộc và có vẻ là thế thật.
Tôi từ từ tiến lên ngọn núi cùng Quân Cách Mạng.
“....”
Một cơn ớn lạnh chạy khắp người.
Kể từ khi mọc chiếc sừng này, các giác quan của tôi trở nên cực kỳ nhạy bén. Đặc biệt nhạy cảm không chỉ với thứ quan sát được mà cả thứ không thể nhìn thấy.
Và thứ giác quan thứ sáu này làm tôi khó chịu.
Một cơn ớn lạnh cho tôi biết rằng thứ gì đó khó tin đang tiến đến gần.
Một nguồn lực sức mạnh to lớn.
Hệt như thứ tôi từng chứng kiến…
FM: Trên đường đi, những ma vật bị thu hút bởi nguồn ma tố mạnh mẽ có xuất hiện, nhưng với sức mạnh của Eiha thì đã dễ dàng xua đuổi. Sau khi gặp phải chuyện này vài lần… À phải rồi, hãy cho Ibuki dùng 【Tri Giác】 nếu thành công. Hãy dùng xúc xắc này.
Eiha: Ồ, gì đấy? Trông như xúc xắc nhưng lại không có hình khối vuông, ta xét theo mặt nào vậy?
FM: Đây là những viên xúc xắc đặc biệt gọi là xúc xắc thập diện, vẫn xét theo mặt hướng lên thôi.
Ibuki: (Nhặt xúc xắc) Xúc xắc 10 mặt sao…!
FM: Chúng được đánh số từ 1 đến 10. Nhưng một con thì cho hàng số đơn, còn lại là cho số hàng chục nên khi dùng sẽ cho ra các số từ 1 đến 100. Trong Character Book của Ibuki có 1 mục cho phần 【Tri Giác】 đúng không?
Ibuki: À vâng! Nó ghi là 80%!
FM: Vậy chỉ cần đổ ra điểm dưới 80 là được, được tính là thành công. Thông thường, mọi người chỉ khoảng 40% ở khả năng này, nên có thể xem như tri giác của Ibuki gấp 2 lần người thường. Mời cậu tung.
Ibuki: Được rồi. Quả thật như chơi trò chơi vậy. Coi nè! (lắc xúc xắc) Ừm…. là 63!
FM: Thành công. Cậu là một Hoàng Thống Chủng nên rất nhạy cảm với ma tố, nên có thể dẫn Quân Cách Mạng đến đúng vị trí nơi “Xích Long” cư ngụ. (giơ tay về phía nhân viên).
(Một mô hình rồng khổng lồ được đặt lên bàn rồi nhạc nền thay đổi).
Ibuki: Lớn thật! Nhạc cũng khác rồi!
EIha: Waaaaaaaaaaaaaaaaaa! Rồng xuất hiện kìa! Còn lớn hơn cả Khổng Lồ Đá! Nhạc thì nghe sợ ghê!
FM: Khi nhìn thấy bóng dáng ấy, toàn quân tôn kính mà quỳ xuống và nói “Ồ…” rồi khoanh tay theo kiểu chào truyền thống tại Nil Kamui, như Izun khi nãy. Trên hòn đảo này “Xích Long” được tôn kính như Hoàng Thống Chủng vậy đấy Ibuki.
Ibuki: Vậy ra Hoàng Thống Chủng ngầu ngang con rồng sao…!?
FM: Chỉ trên đảo này thôi. Mọi người xúc động đến mức thổn thức mấy câu như “Xích Long vĩ đại…” hay “Tôi trong ngờ có ngày được diện kiến Hoàng Thống Chủng và Xích Long… cùng một lúc…”
Eiha: Điên rồ thật.
FM: Sau đó Izun nói với Ibuki ngồi trong kiệu. “Nào Ibuki-sama! Hãy trao đổi với “Xích Long”...!”
Ibuki: (Chậm rãi) Nói chuyện với nó sao?
FM: Mọi người đang nhìn Ibuki, chờ đợi cậu sẽ nói gì với con rồng.
Ibuki: Giọng tôi có đến được chỗ nó không?
FM: Dù cách khá xa cửa hang nhưng nếu cậu cất cao giọng thì sẽ có thể nghe được. Con rồng đang chầm chậm quay về hướng cậu. Miệng chảy dãi còn đôi mắt đỏ ngầu trông khác thường, nhưng chắc chắn đây là “Xích Long” đã từng gặp qua. Cậu làm gì đây?
Ibuki: Trước hết… tôi không nói nên lời.
Phải rồi.
Trước đây tôi từng gặp nó.
Hai năm trước, trong biến cố đã thay đổi hoàn toàn thế giới quan của tôi.
Tôi đã giữ kín bí mật của mình cho đến khi ngôi làng bị thiêu rụi thành tro. Rằng tôi gặp con rồng bên bìa rừng, nhưng sao tôi có thể nói với dân làng chuyện thần kỳ như vậy?
Cho dù vậy.
Đây có thực sự là con rồng dạo trước?
Con rồng đang từ tốn xem xét tôi, người đang sợ hãi – hay là tôi đang tưởng tượng?
Ibuki: …Không ổn rồi. Hệt như lúc trước… Tôi chẳng thể cất thành tiếng. Tôi xin lỗi.
FM: Vậy sao? Cậu đã đi đến tận đây để gặp “Xích Long”. Cậu định mọi chuyện kết thúc mà không nói một lời nào sao?
Ibuki: …Đúng vậy.
FM: Khi Ibuki vẫn còn chết lặng, từ miệng của “Xích Long”, Breath – Viêm Tức được phun ra!
Ibuki: Hueả? (Âm thanh không thể hiểu)
FM: Ở bên mạn phải, nơi không có Ibuki… (tung nhiều xúc xắc) 30 nhân 100 là 3000 điểm sát thương trong bán kính 1 cây số. Quân Cách Mạng đã cùng cậu leo lên núi đã bị thiêu rụi…
Eiha: Hả?
FM: Một thứ diễn ra trong tích tắc. Quân Cách Mạng chết ngay tức thì. Những quân lính nằm ngoài tầm của đòn hống hét lên, “Hoàng Thống Chủng-sama…? “Xích Long”... ? AAAAAAAAAAAAAA!!!” và chạy tán loạn.
Ibuki: A, a… Tôi choáng váng trước sự tuyệt vọng ấy…
FM: Tôi hiểu. Những binh lính và Người bị ràng buộc không thể trốn thoát thét lên kinh hãi và thậm chí nhiều người trong số họ còn bám vào chân Ibuki. “Sao Xích Long-sama lại làm thế?! Hoàng Thống Chủng-sama, ngài đã nói dối sao!? Chẳng phải ngài nói rằng sẽ ổn sao!?”
Ibuki: (Khuôn mặt cậu ta chết cứng).
Eiha: …Tôi sẽ kéo theo Ibuki và bỏ chạy. Val sẽ gánh theo kiệu của Ibuki và mang theo Eiha xuống núi.
FM: Được rồi. Sau khi Eiha quay đầu bỏ chạy, nhiều binh lính can đảm và Khổng Lồ Đá lao tới “Xích Long”, vây thành đội hình bốn hướng chặt chẽ.
Hệt như một câu chuyện thần tiên.
Hơi thở của rồng nung chảy cả đá.
Sườn núi hóa nhiệt, tan chảy như thể hòa tan trong nước. Phía xa kia, Khổng Lồ Đá tóm lấy hàm dưới của con rồng và thét gầm như sấm. Không, ngay cả truyện cổ tích chả có thứ hư cấu như vậy.
Mọi thứ… xa dần.
Mọi thứ… như một giấc mơ.
Mọi thứ thật trống rỗng và tôi nhắm mắt lại…
FM: Trong khi Khổng Lồ Đá của Izun giữ chân, vô số binh lính tinh nhuệ lao tới con rồng.
Eiha: …!
FM: (Tung xúc xắc) Người đầu tiên gây ra 13 điểm sát thương. Chẳng có tác dụng gì.
Ibuki: Vô nghĩa thật.
FM: (Tung xúc xắc) Người thứ hai gây ra 17 điểm sát thương. Người thứ ba gây được 16 điểm sát thương. Nếu là với binh lính và Người bị ràng buộc thông thường, thì sát thương này khá đáng kể, nhưng họ thậm chí còn không làm xước một chiếc vảy nào của con rồng. Eiha, cô sẽ làm gì?
Eiha: Chạy thục mạng! Rõ ràng ta chẳng thể thắng được con quái vật nhường ấy!
FM: Đúng vậy. Vọng ra từ phía sau lưng Khổng Lồ Đá, Izun hét lớn “Đúng thế! Chạy đi! Nhanh đưa Ibuki-sama đến chỗ Agito-sama! Đến thành phố Shuka!” Khi anh ta nói xong, móng và răng của con rồng dần dần biến cơ thể của Khổng lồ đá thành đá vụn. Một phần bên bị xé toạc và đầu bị phá hủy… cô nhân cơ hội ấy tháo chạy.
Eiha: …Xin lỗi. Izun.
FM: Giờ là đợt Viêm Tức thứ 2. (Tung xúc xắc) Một hơi thở có phạm vi 1 cây số và 3600 sát thương hướng về phía cô nhưng Izun đã cản được.
Eiha: (Giọng nghẹn ngào) Đã… rõ.
FM: Khổng lồ đá tách cánh tay phải còn lại rồi ném đi để bảo vệ cô khỏi hơi thở ấy… Eiha-san, có điều tôi muốn hỏi.
Eiha: Là… gì vậy?
FM: Dựa trên kích thước từ cánh tay phải của Khổng Lồ Đá, chỉ đủ che chắn cho cô, Val hoặc kiệu của Ibuki.
Ibuki: …Ơ?
FM: Không có thời gian để nhảy ra khỏi kiệu mà tháo chạy. Hãy chọn xem là chiếc kiệu với Ibuki bên trong hay tự mình nấp đi.
Eiha: Ồ, ừm…
FM: (Nhìn đồng hồ) Tôi sẽ cho cô 2 phút. Nếu không thể quyết định trong thời gian ấy thì cả hai sẽ bị thiêu rụi. Dẫu đây là chuyện phải ra chỉ trong vòng vài phần mười của một giây, nhưng có thể xem như thời khắc sinh tử trôi rất chậm.
Eiha: À,... Đây là lần đầu tôi gặp Ibuki nhỉ?
FM: Cô mới gia nhập đơn vị gần đây thôi. Trước đó chưa từng gặp Ibuki, cậu chàng ở trong chiếc kiệu.
Ibuki: Tôi…
Eiha: …Nếu chỉ một trong hai người có thể sống sót…
FM: Còn 40 giây. Lựa chọn đi.
Eiha: …Tôi quyết định rồi. Tôi sẽ ném kiệu của Ibuki về phía sau tảng đá!
FM: Đã hiểu. Ngoạm lấy chiếc kiệu bằng hàm, Val ném nó sau tảng đá. Ngay khi chuyện ấy diễn ra, hơi thở của con rồng nhấn chìm Khổng Lồ Đá cùng cô và Val. Tôi không phải giải thích lại là nó gây ra 3600 sát thương nhỉ.
Eiha: …Vâng.
FM: Toàn bộ cơ thể cô bị thiêu cháy và môi trường xung quanh tan thành dung nham. Đến đây hồi hai kết thúc. Hãy cho gọi Kinoko Nasu-san, người sẽ xuất hiện trong hồi tiếp theo.
Hơi Thở của Lửa