Rebuild World

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5324

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9143

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10040

Web Novel - Chương 123: Yêu cầu của Shikarabe

Đội của Elena bắt đầu thăm dò bên trong tòa nhà Seranthal. Họ bắt đầu từ tầng một và từ từ đi lên dựa theo bản đồ của Carol.

Trong những căn phòng và hành lang, rải rác những đống sắt vụn của quái vật, vết máu để lại của những Thợ săn. Có cả lỗ đạn và vết cháy xém, có vẻ là mới xảy ra gần đây. Chứng tỏ trận chiến bên trong tòa nhà đã diễn ra rất quyết liệt. Mặc dù vậy, đội của Elena không hề gặp một con quái vật nào.

Khi tiến đến tầng 5, họ tìm thấy một căn phòng với cánh cửa bị phá hủy mất một nửa. Trên cánh cửa có vết cháy xém gây ra do đạn và còn có dấu vết của lũ quái vật khi chúng cố gắng phá cửa và đuổi theo những Thợ săn hẳn đã ở trong căn phòng này.

Khi Akira gật đầu mà không nói gì, họ lập tức chuẩn bị để lao vào trong căn phòng. Họ thủ súng và canh thời gian để đảm bảo có thể xử lý ổn thỏa nếu bên trong vẫn còn quái vật. Họ nhanh chóng đột phá vào trong căn phòng, quét tìm kẻ địch, và khi xác nhận rằng bên trong không có quái vật thì Akira thở dài và hạ súng xuống.

Họ thực ra đã quét qua căn phòng bằng thiết bị thu thông tin trước khi vào rồi. Mặc dù không dò ra quái vật nhưng có thể là vì thiết bị thu thông tin của họ không thể dò ra được, vì thế không có gì đảm bảo rằng bên trong không có quái vật. Nếu họ hạ cảnh giác chỉ vì thiết bị thu thông tin không dò ra thứ gì, kết quả họ có thể phải trả giá bằng cả mạng sống vì làm một điều ngu ngốc như vậy, còn hơn thế nữa vì hiện tại độ nhạy của thiết bị thu thông tin đang bị giảm khá nhiều.

Akira không tập luyện để hoạt động theo đội, mặc dù vậy, là một Thợ săn có đủ kinh nghiệm và kỹ năng, cậu sẽ có thể biết được mình nên làm gì bằng cách quan sát những Thợ săn khác. Và khi cậu đã biết, cậu sẽ có thể đánh giá những Thợ săn khác tốt đến thế nào thông qua cách họ phản ứng với tình huống khi đột phá vào bên trong căn phòng không có quái vật.

Vì thế nhìn qua cái cách họ đột phá vào trong căn phòng, rõ ràng Akira là người có kỹ năng nhóm thấp nhất trong đội. Bởi vì cậu không có đủ thời gian để tập luyện lẫn trải nghiệm thực tế để học kỹ năng đó.

Nhờ vào bài tập luyện của Alpha, khả năng chiến đấu của Akira đã tốt một cách vượt trội, nhưng cậu lại không có đủ kỹ năng để phối hợp với những Thợ săn giỏi khác như Shikarabe và những người kia.

Lý do duy nhất mà Akira không làm chậm chân những Thợ săn khác lại là nhờ vào việc tập luyện của cậu và hỗ trợ của Alpha.

Trước khi đột phá vào trong căn phòng, Akira có thể thấy hình ảnh bản thân mình đột nhập vào trong căn phòng, phải chọn vị trí như thế nào, ngắm khẩu súng ở đâu ngay khi đột phá vào, hướng nào cậu nên kiểm tra trước. Thậm chí nếu cậu không thể theo kịp hình ảnh hướng dẫn, Alpha sẽ ép cơ thể cậu di chuyển theo bằng qua đồ gia cường.

Nhưng thực ra, trước khi đột phá vào căn phòng, trước khi tìm kiếm trong từng hành lang của tòa nhà Seranthal, ngay trước khi cậu bước chân vào tòa nhà Seranthal, thì Akira đã đang trong quá trình tập luyện. Bởi vì thế mà từ góc nhìn của Elena, Akira ít ra vẫn có đủ kỹ năng để không làm chậm chân bọn họ lại.

Không phải là không thể nhìn ra thực lực thật sự của Akira, vẫn có thể phát hiện thông qua độ lệch khi cậu di chuyển đường ngắm và độ trễ trong chuyển động của cậu. Nhưng gần như rất khó phát hiện ra, trừ những Thợ săn hàng đầu ở tiền tuyến ở xa phía đông của quận đông. Đương nhiên Togami đến đây để xác nhận lại kỹ năng của mình cũng không phải là ngoại lệ.

Dù sao thì Togami, Shikarabe, Elena, Sara và Carol đều là những Thợ săn tốt hơn cậu. Họ có Hạng Thợ săn cao hơn cậu, Togami dù sự tự tin của cậu ta đã tan vỡ vào lần trước, nhưng cậu đã có thể xác nhận lại rằng họ trên cơ cậu ta khi nhìn thấy cách họ di chuyển trong lúc tìm kiếm.

Hạng Thợ săn của Akira thấp hơn Togami. Nhưng từ trải nghiệm hoạt động cùng với Akira trong cuộc săn tiền thưởng và từ việc quan sát chuyển động của cậu ấy từ nãy giờ, Togami cũng nghĩ rằng Akira trên cơ mình.

Togami nhìn 5 Thợ săn với một vẻ mặt mâu thuẫn. Mặc dù thay vì cảm thấy an toàn khi ở cùng với những Thợ săn trên cơ mình, cậu lại cảm thấy lo lắng vì lần này cậu cũng sẽ không thể có được kết luận nào.

Elena kiểm tra bên trong căn phòng, cô chau mày và lẩm bẩm.

“...Chuyện này… Đang rất thuận lợi… Quá dễ dàng.”

Akira hỏi Elena.

“Sao thế?”

“Hm? Ừm, không có gì đâu. Mà Akira này, khi chúng ta bước vào tòa nhà này em có thấy quái vật hay xác Thợ săn nào không? Chị không nói đến các dấu vết, chị đang nói đến đống sắt vụn hay xác chết ấy.”

Akira không nhớ là mình có nhìn thấy. Nhưng cậu nghĩ rằng có thể là do cậu bỏ lỡ nên vì thế cậu hỏi Alpha.

[Alpha, cô có thấy thứ gì không?]

[Không.]

“Không, em không thấy thứ gì cả.”

Akira không biết có điều gì khiến Elena bận tâm. Nhưng nếu có thể trả lời câu hỏi để xua tan nỗi lo cho cô ấy, cậu nghĩ mình nên trả lời một cách thật lòng. Akira nghĩ như vậy, thế nên cậu chọn trả lời dựa vào Alpha thay vì cái trí nhớ mơ hồ của mình.

Vì thấy Akira đã trả lời một cách rất thẳng thắn, Elena cảm thấy hơi thú vị nên cô khúc khích cười.

Sara cũng mỉm cười theo và nói với Elena.

“Tớ cũng không thấy, có chuyện gì liên quan sao?”

“Vì bên ngoài tòa nhà toàn là quái vật và xác Thợ săn, thế nên tớ nghĩ rằng khá đáng lo khi chúng ta lại không tìm thấy thứ gì tương tự trong tòa nhà này. Chúng ta còn không gặp con quái vật nào. Nhưng theo như Akira và Carol nói, từng tầng trong tòa nhà này đáng lẽ phải có đầy quái vật, cũng có rất nhiều Thợ săn bị giết chết sau khi đến đây trong đó có cả những Thợ săn nhận yêu cầu SOS khẩn cấp của Drankam. Mặc dù vậy, chúng ta vẫn không thấy xác Thợ săn hay xác quái vật nào cả. Không phải là tớ chưa có dự đoán gì, nhưng cũng không tốt khi cứ chấp nhận những dự đoán mà không có xác nhận trước.”

Shikarabe hỏi Elena một câu.

“Vậy thì hãy thử nghe dự đoán của cô đi. Bắt đầu từ việc tại sao cô nghĩ chúng ta không tìm thấy con quái vật nào?”

“Cơ bản mà nói thì sau khi những con quái vật giết hết Thợ săn bên trong tòa nhà này, chúng sẽ đi ra ngoài và chiến đấu với những đội đang ở xung quanh tòa nhà, nhưng chúng lại bị những đội đó giết chết. Vì vòng tròn bảo vệ bên ngoài cũng ngăn không cho quái vật ở bên ngoài đi vào trong, thế nên tòa nhà Seranthal hiện tại không có quái vật.”

Lần này Sara là người hỏi Elena.

“Vậy tại sao chúng ta không tìm thấy xác Thợ săn?”

“Tòa nhà Seranthal hiện tại vẫn còn đang hoạt động, vì thế những con drone dọn dẹp có thể đã quăng xác ra bên ngoài. Một vài cái xác quái vật và xác Thợ săn ở bên ngoài tòa nhà có thể từ đầu là ở bên trong tòa nhà.”

Akira nói.

“Ra vậy, thế tại sao chúng ta lại không thấy con drone dọn dẹp nào? Và nếu chúng đang dọn dẹp tòa nhà này thì tại sao chúng lại chừa đống sắt vụn và vết máu chứ?”

“Có thể chúng có một khoảng thời gian cố định để đi dọn dẹp và hiện tại chúng đang trong trạng thái chờ. Hoặc có thể bọn chúng đang né tránh chúng ta vì chúng không có nhiều hỏa lực chiến đấu. Điều đó cũng có nghĩa là chúng xác định được vị trí của chúng ta. Còn về đống sắt vụn và vết máu, có thể là lũ drone chưa dọn xong hay là vì chúng cần thêm thời gian để dọn dẹp vì chúng ưu tiên dọn dẹp những thứ to hơn.”

Elena trả lời từng câu hỏi một đến từ những Thợ săn khác. Akira và Togami chỉ hỏi những câu hỏi vừa nảy ra, thế nên hai người họ đã vô thức hạ cảnh giác. Biểu hiện của họ có hơi thoải mái. Ngược lại, sau khi Elena trả lời câu hỏi từ Sara, Shikarabe và Carol, cả ba người họ vẫn không mất cảnh giác.

Shikarabe hỏi tiếp một câu khác.

“Ra vậy. Nghe hợp lý đấy. Nếu là thế thì chúng ta có thể tiếp tục tìm kiếm mà không gặp rắc rối, nhưng… Cô nói điều tồi tệ trong tình huống này là gì?”

Mặt của Elena hơi căng lại.

“Bọn chúng đang cố gắng để giết chúng ta đấy. Lý do mà chúng ta không gặp con quái vật nào là vì A.I quản lý tòa nhà này đã điều khiển lũ quái vật và A.I đã ra lệnh cho bọn chúng rằng hãy rút lui để dự trữ sức mạnh, bọn chúng đang lên kế hoạch tấn công chúng ta khi thấy chúng ta đã mắc bẫy và không có cơ hội sống sót. Trong khi đó lý do mà chúng ta không tìm thấy xác Thợ săn là do bọn chúng đang cố làm chúng ta mất cảnh giác. Bởi vì khi chúng ta tìm thấy xác Thợ săn, chúng ta chắc chắn sẽ cảnh giác hơn, cũng có nghĩa là chúng ta sẽ do dự khi đi vào sâu hơn. Hơn nữa, nếu những con drone dọn dẹp làm tòa nhà sạch bóng, chúng ta sẽ cảm thấy kỳ lạ và chúng ta cũng sẽ cảnh giác hơn. Đó là lý do mà bọn chúng không dọn sạch tòa nhà. Đương nhiên để tòa nhà nửa sạch nửa bẩn như thế này trông cũng lạ thật, nhưng ít ra chúng ta sẽ không rút lui ngay vì điều đó. Thay vào đó chúng ta sẽ bị dụ dỗ để đi điều tra về sự kỳ lạ này. Nếu tôi bi quan, tôi nghĩ đây chính là mấu chốt.”

Sau khi nghe câu trả lời của Elena, tất cả những cảm giác yên tâm trong lòng Akira đều bị thổi bay hết.

Carol phần nào vẫn giữ vững nụ cười và nói.

“Ừm, nghe cũng có lý. Vậy, đội trưởng, chúng ta sẽ làm gì tiếp đây? Tôi biết cô có thể không muốn, nhưng tôi mong cô có thể làm gì đó để chúng tôi yên tâm hơn sau khi cô kể một điều đáng sợ như vậy. Ở đây có 2 người đã đối mặt với tử thần trong tòa nhà này rồi đấy.”

Carol liếc nhìn Akira, dù cô đang mỉm cười như mọi khi, nhưng trong nụ cười này có chút vẻ quyến rũ.

Elena nhìn Carol mà không nói gì trong một vài giây cứ như đang cố đọc vị cô ấy vậy.

“Cô nói đúng, hãy xem bản đồ trước.”

Elena làm mới bản đồ mà mọi người đang nhìn vào. Những điểm nhỏ xuất hiện trên bản đồ, những điểm nhỏ đó đã đánh dấu vị trí họ từ khi họ ở tầng một.

“Đây là thông tin đến từ những thiết bị thu thông tin cỡ nhỏ mà tôi đã cài đặt. Những thiết bị này có thể liên lạc với nhau và kết quả sẽ tự động gửi cho tôi. Vì độ nhạy của thiết bị thu thông tin và phạm vi kết nối tầm ngắn bị giảm ở trong tòa nhà này, nên tôi đã đặt rất nhiều thiết bị này trên đường đến đây.”

Các đường thẳng từ từng điểm nối đến những điểm khác ở gần chứng tỏ rằng những thiết bị đang được kết nối với nhau. Trong khi đó, điều này cũng chứng tỏ rằng tầm liên lạc và quét của họ đã bị giảm đi rất nhiều.

“Nói thật thì tôi muốn cài đặt hết ở bên trong tòa nhà này, nhưng tôi không đem đủ tiếp tế vì ngay từ đầu chúng ta không có kế hoạch sẽ vào tòa nhà này, tôi cũng không có đủ thời gian để đi nạp lại tiếp tế. Vì thế tôi chỉ cài đặt đủ để cho chúng ta có thể nhanh chóng có được đường thoát an toàn.”

Thêm nhiều điểm xuất hiện trên bản đồ mà những Thợ săn đang nhìn, cứ như cả tòa nhà đang được bao phủ bởi các điểm đó vậy, sau đó nó hiển thị số lượng trang bị cần thêm để họ có thể cài đặt lên cả tòa nhà. Sau đó, những điểm thêm đó biến mất.

“Nếu thiết bị phát hiện ra điều gì gây nguy hại cho đường thoát của chúng ta, chúng ta sẽ rút lui. Nếu không thì chúng ta sẽ tiếp tục tìm kiếm bên trong tòa nhà cho đến khi tôi dùng hết thiết bị thu thông tin cỡ nhỏ. Đương nhiên chúng ta cũng sẽ tùy cơ ứng biến khi có chuyện và rút lui nếu quá nguy hiểm.”

Những hình ảnh trông giống như con người đang chỉ điểm vị trí của mọi người, hình ảnh đó đi lên tòa nhà trong khi để lại những dấu chấm trên đường đi. Sau đó, những hình ảnh đó lập tức quay trở về tầng một khi một trong những chấm biến thành màu đỏ. 

“Cho dù lũ quái vật thật sự đang tập trung ở chỗ nào đó ở tầng trên, những thiết bị thu thông tin này sẽ nhanh chóng phát hiện ra chúng nếu chúng đi xuống tầng dưới để phục kích chúng ta. Với độ rộng hành lang của tòa nhà này, chúng ta sẽ có thể giới hạn lại số lượng quái vật cố gắng vượt qua, tôi tin rằng chúng ta có đủ hỏa lực để thoát ra khỏi tòa nhà này.”

Những hình ảnh xuất hiện thêm trên bản đồ đại diện cho quái vật, những hình ảnh đại diện cho Thợ săn bắt đầu rút lui trong khi tận dụng bố cục của hành lang bên trong tòa nhà để giảm đi số lượng của lũ quái vật mà họ phải chiến đấu.

Elena hoàn tất giải thích với bản đồ, tấm bản đồ lập tức quay trở về trạng thái bình thường.

Akira nhìn vào tấm bản đồ trong khi nghe chăm chú giải thích của Elena.

[Đúng như tôi nghĩ, có một người chuyên về phân tích thông tin thật sự khiến mọi việc thêm dễ hiểu.]

[Đúng là vậy, nhưng thành thật mà nói, tôi nghĩ chỉ cần dùng lời là đủ để giải thích ở cấp độ đó rồi. Tôi nghĩ Elena cố tình dùng tấm bản đồ là để cậu dễ hiểu hơn đấy.]

Sau khi nghe câu trả lời của Alpha, Akira tỏ ra mạnh mẽ và nói.

[...Không phải là tôi không hiểu nếu chị ấy không dùng đến tấm bản đồ, chỉ là việc đó khiến lời giải thích thêm dễ hiểu hơn thôi.]

[Vậy sao? Mà, tôi đảm bảo sẽ còn nhiều lúc Elena sẽ giải thích kế hoạch bằng lời trong tương lai, thế nên chắc cậu sẽ hiểu được mà không gặp vấn đề gì nhỉ?]

[...Tôi xin lỗi, tôi xin cô hãy giúp tôi nếu lúc đó xảy ra.]

[Đương nhiên rồi.]

Alpha khúc khích cười khi Akira dễ dàng từ bỏ và không tỏ ra mạnh mẽ nữa.

Elena mỉm cười với Carol và nói.

“...Đây chính là mấu chốt của kế hoạch, thế nào? Nếu cô có gì muốn nói thì cứ tự nhiên. Bởi vì tôi không muốn bỏ qua ý kiến của người đã từng có trải nghiệm chiến đấu bên trong tòa nhà Seranthal này.”

Carol liếc sang nhìn Akira để kiểm tra cậu ấy. Sau khi xác nhận rằng Akira không có phàn nàn gì, cô mỉm cười với Elena và bày tỏ sự đánh giá của mình.

“Tôi thấy kế hoạch đó ổn. Tôi rất vui khi biết rằng không có gì phải quá lo lắng trong khi thăm dò tàn tích này. Đúng là người mà Akira tin tưởng, có vẻ kỹ năng dẫn dắt trận chiến bên trong của cô rất là tốt. Chỉ là tôi mới thấy kỹ năng dẫn dắt trận chiến ở bên ngoài của cô thôi, vì thế tôi vẫn còn hơi lo lắng. Xin lỗi nếu tôi có lời xúc phạm.”

“Không sao, đừng lo. Cũng bình thường vì chúng ta căn bản là đang trao mạng sống của mình cho người khác trong tình hình như thế này, tôi cũng cho rằng xác nhận những việc như thế cũng rất quan trọng. Tôi rất vui khi biết cô hài lòng với kế hoạch của tôi.”

Elena và Carol đang mỉm cười với nhau trong khi đang che giấu cảm xúc kỳ lạ vì hai người thực ra đang nói đến hai thứ khác nhau. Sara cười gượng, Shikarabe thì không quan tâm vì hắn không liên quan, Togami thì đang quá căng thẳng đến nỗi không nhận ra, còn Akira thì chỉ đứng đó nghiêng đầu, có vẻ cậu không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Sau đó họ tiếp tục tìm kiếm bên trong tòa nhà. Giống như Elena dự đoán, họ không gặp con quái vật nào trong lúc thăm dò ở sâu bên trong tòa nhà.

Không có một con quái vật nào. Tường của tòa nhà Seranthal đã chặn hết tất cả các loại thông tin bao gồm cả âm thanh, bức tường có thể làm giảm hiệu quả của thiết bị thu thông tin ở bên trong tòa nhà này, nhưng nhờ thế mà tình hình ở bên trong tòa nhà trở nên rất yên ắng. Sự yên lặng này cứ như đã xác nhận rằng bên trong không còn ai khác ngoài đội của Elena.

Akira tiếp tục tìm kiếm và làm theo chỉ dẫn của Alpha, việc này cũng là để huấn luyện Akira cách thám hiểm một tòa nhà.

[Nè, Alpha. Trong đây không hề thấy một con quái vật nào, cô thấy dự đoán nào của chị Elena là đúng?]

[Cậu thì nghĩ là cái nào, Akira?]

[Nói thật thì tôi không biết.]

[Câu trả lời vừa rồi thực ra lại đúng đấy. Nếu cậu không cần phải đưa ra lựa chọn, tốt nhất là đừng khi cậu chưa có đủ chứng cứ. Nếu có thì cậu sẽ nhạy cảm hơn với phần thông tin hỗ trợ cho dự đoán của cậu và có nhiều khả năng cậu sẽ từ chối những thông tin bác bỏ.]

[Thế sao?]

[Hơn nữa, dù có thế nào thì cũng không thay đổi được những điều mà cậu cần phải làm. Nếu phần dự đoán lạc quan chính xác, vậy thì lần này sẽ như một buổi tập luyện cho cậu. Nhưng nếu phần dự đoán bi quan chính xác, vậy thì ít ra cậu sẽ không bị phục kích. Vì thế đừng mất cảnh giác vì không phát hiện ra quái vật, và nếu thật sự là không có quái vật, cậu vẫn phải cẩn thận và nghiêm túc trong buổi tập luyện này.]

[Cô nói đúng… Mà tôi không cố ý hạ cảnh giác. Thế nên là, tôi thực ra vừa mất cảnh giác à?]

[Theo những gì mà tôi thấy, cậu không tỏ ra căng thẳng lắm đối với một người đang thám hiểm một tàn tích thế giới cũ nguy hiểm.]

[Úi, tôi không cố ý… Được rồi, tôi sẽ cẩn thận hơn.]

Vì không gặp quái vật, có vẻ Akira đã mất cảnh giác đủ để Alpha cảnh báo cho cậu. Vì thế cậu tập trung lại và tiếp tục thăm dò.

Không lâu sau khi họ tiến đến tầng 15, Elena đột nhiên nói.

“Chờ đã.”

Akira tập trung ngắm khẩu súng trường vào hành lang. Những Thợ săn khác cũng làm tương tự.

Elena nhìn vào máy thông tin của cô cứ như để xác nhận điều gì đó. Vẻ mặt của cô quay trở lại như bình thường, cô đưa ra kết luận và nói.

“...Không phải là tín hiệu từ quái vật cơ học, không sao đâu.”

Những Thợ săn khác hạ cảnh giác sau khi nghe câu trả lời của Elena. Sara hỏi Elena.

“Vậy là gì thế?”

“Chờ một chút…”

Sau khi nói như thế, Elena kiểm tra tín hiệu đang phát ra từ vị trí cách đó không xa. Cô tìm thấy một thiết bị điện tử nhỏ và nhặt nó lên. Nếu thiết bị nhỏ này nằm lẫn lộn bên trong đống sắt vụn của lũ quái vật, sẽ chẳng có ai biết được liệu nó có phải là bộ phận của quái vật hay không, nhưng một khi đã nhặt lên rồi thì sẽ dễ dàng nhận ra có phải hay không.

“...Cái này là?”

Elena lẩm bẩm trong khi nhìn vào thiết bị khiến họ phải tạm dừng.

Akira nhìn vào vật mà Elena vừa nhặt lên với vẻ hứng thú. Nó giống như thiết bị thu thông tin cỡ nhỏ mà Elena đang sử dụng. Nhưng đó là theo kiến thức của cậu, cậu không biết gì thêm ngoài điều đó.

Elena nhận thấy Akira, cô đưa ra thiết bị đó ở trong tay và nói.

“Có vẻ cái này là thiết bị chuyển tiếp cỡ nhỏ. Thiết bị này chuyên chuyển tiếp thông tin giữa những Thợ săn ở xung quanh với nhau. Khi một đội Thợ săn thám hiểm một tàn tích thế giới cũ, họ cần phải liên lạc và trao đổi thông tin với những Thợ săn khác trong đội đang đi lẻ, đúng chứ? Vì thế thiết bị này hầu như được sử dụng với mục đích như thế. Nó cũng được dùng như một cọc đánh dấu để họ có thể quay lại đường cũ khi thám hiểm một tàn tích nguy hiểm. Nó cũng có công dụng để cho đội giải cứu lần ra vị trí của họ nếu như họ bị kẹt bên trong tàn tích. Nhưng cũng có một vài Thợ săn chỉ để nó lại như là bằng chứng cho thấy họ đã có thể thám hiểm một nơi nguy hiểm.”

Sau khi nghe lời giải thích của Elena, Akira gật gù. Elena mỉm cười khi thấy cách Akira phản ứng với lời giải thích của cô, cô đưa ra mệnh lệnh tiếp theo cho đội.

“Tôi đảm bảo thứ này được để lại bởi những Thợ săn đến đây trước chúng ta. Tôi sẽ phân tích nó ngay, mọi người chờ một chút nhé.”

Elena bắt đầu kiểm tra thiết bị chuyển phát thông tin cỡ nhỏ đó. Khi cô kết nối máy thông tin vào thiết bị đó, thông tin từ việc phân tích thiết bị đó lập tức hiển thị lên thiết bị hiển thị ba chiều mà cô và Sara đang sử dụng.

Elena tiếp tục phân tích thông tin hiển thị ra. Vì cô là người duy nhất có thể thấy hình ảnh đó, vì thế từ góc nhìn khác, trông cô như đang đứng đó nhìn chằm chằm vào thiết bị chuyển phát mà không làm gì hay nói gì cả. Thấy như thế, Akira hỏi Alpha.

[Alpha, đối với tôi thì Elena đang đứng đó mà không làm gì cả, nhưng thực ra là chị ấy đang phân tích thiết bị đó đúng không?]

[Ừ, thế nên cậu đừng làm phiền cô ấy.]

[Cô không cần phải nhắc tôi.]

[Nhân tiện thì cũng không khác mấy so với khi cậu nói chuyện với tôi. Nhờ vào việc cũng có rất nhiều Thợ săn khác đang sử dụng loại thiết bị tương tự, vì thế người ta sẽ không nghi ngờ khi cậu đứng trơ ra như vậy. Và cho dù cậu đột nhiên quay đầu sang nhìn tôi, tôi nghĩ những Thợ săn khác cũng chỉ nghĩ rằng cậu đang nhìn vào một loại thiết bị hiển thị tương tự như cái mà Sara và Elena đang dùng.]

[Vậy sao…?]

Không ai khác có thể thấy Alpha ngoài Akira. Bởi vì thế khi mà cậu nói chuyện một cách bình thường với Alpha, trông cậu sẽ như một kẻ khả nghi đang nói chuyện với không khí. Dù Akira đã cố gắng che dấu vì cậu đã biết, nhưng đúng như cậu nghĩ, cậu vẫn không thể hoàn toàn che dấu hết được. Nói ngắn gọn, thỉnh thoảng cậu vẫn làm những hành động kỳ lạ và đáng ngờ. Akira tỏ ra hơi chán nản sau khi bị nhắc nhở về điều này.

Sau khi Elena phân tích xong một phần thông tin từ thiết bị chuyển phát cỡ nhỏ, cô nói.

“Shikarabe, thiết bị này của một người nào đó đến từ Drankam. Có vẻ nó đang gửi tín hiệu theo định dạng phi chuẩn. Shikarabe, anh nhận được thông tin gì từ máy thông tin của anh không? Có thể đó là một loại tín hiệu đã mã hóa mà chỉ những người trong Drankam mới đọc được.”

“Hm? Chờ một chút, để tôi kiểm tra.”

Shikarabe lấy máy thông tin ra và kiểm tra.

“...Không, không có gì cả. Tôi nghĩ có thể là do tín hiệu quá yếu hoặc máy thông tin của tôi cũng không nhận dạng được tín hiệu đó. Thông tin được phát qua định dạng bình thường là gì?”

“Chỉ là một tin nhắn nhờ trợ giúp vì lũ quái vật đang đuổi theo bọn họ thôi. Mặc dù nó viết là một yêu cầu SOS giải cứu, nhưng lại không để người gửi là ai, phần thưởng đưa ra là bao nhiêu hay thời hạn của yêu cầu. Nó còn không có mã Thợ săn của người gửi. Dù vẫn là một yêu cầu SOS giải cứu, nhưng tôi nghĩ không có ai nhận sau khi đọc tin nhắn này. Vẫn chưa rõ bọn họ có bao nhiêu người hay họ đang ở đâu. Nói chung thì kế hoạch vẫn như cũ, chúng ta sẽ giúp họ nếu chúng ta tình cờ tìm thấy họ và họ vẫn còn sống, nhưng chúng ta sẽ không làm đến mức đi tìm bọn họ.”

“Cô có thể gửi tín hiệu đã mã hóa cho tôi không?”

“Được. Rồi đấy. Tôi vừa gửi xong.”

Elena vừa gửi tin nhắn đã mã hóa bằng thiết bị thu thông tin cỡ nhỏ đến máy thông tin của Shikarabe. Shikarabe sử dụng phần mềm giải mã cài trong máy thông tin của mình để giải mã tin nhắn đó. Kết quả từ phần mềm giải mã là một tin nhắn đã mã hóa khác và một tin nhắn nhỏ nói rằng bất cứ ai nhận được tin nhắn này hãy gửi nó đến cho những viên chức của Drankam.

Vì Shikarabe có một vài mối quan hệ với các viên chức của Drankam nên hắn có thể giải mã tin nhắn đó thêm nữa. Sau khi kiểm tra nội dung tin nhắn, mặt hắn nhăn lại.

“Ahhh… Khốn nạn!!!”

Shikarabe tức giận hét lên.

Trong vẻ tức giận của Shikarabe, hắn lại đang suy nghĩ đến điều gì đó khác. Elena lại hứng thú không biết lý do gì mà Shikarabe lại làm vẻ mặt đó, nhưng cô nghĩ rằng chắc lại là một vài công chuyện của bên Drankam, vì thế tốt nhất là đừng nên đưa ra mấy dự đoán không cần thiết.

Nhìn qua biểu hiện của Shikarabe, rõ ràng điều đó hẳn phải liên quan đến nội chiến bên trong Drankam. Hơn nữa, tin nhắn đó còn là một tin nhắn mã hóa. Elena nghĩ rằng nếu một kẻ ngoài cuộc như cô tự nhiên chõ mũi vào vấn đề mà tin nhắn đó đề cập tới thì chỉ tổ gây ra thêm rắc rối.

Thấy Shikarabe vẫn đang bận bịu suy nghĩ, Elena hỏi.

“Tôi không biết nội dung tin nhắn là gì, nhưng chúng ta có thể tiếp tục tìm kiếm không?”

Shikarabe liếc sang nhìn Elena, sau đó hắn nhìn xuống mặt đất và suy nghĩ một lúc trước khi quay lại nhìn thẳng vào mắt của Elena.

“...Thế thì tôi có đề nghị này, à không, là một yêu cầu. Tôi muốn thay đổi mục tiêu từ thám hiểm tòa nhà này sang giải cứu chủ nhân của cái thiết bị chuyển phát đó. Đúng như cô nói, người Thợ săn đó là từ Drankam. Tôi vẫn còn danh tiếng trong giới Thợ săn của Drankam, vì thế tôi không thể mặc kệ tin nhắn này được.”

Elena hỏi Shikarabe một câu, thử thăm dò điều gì đang nằm đằng sau yêu cầu đột ngột của Shikarabe.

“Tôi biết khá thô lỗ khi nói thế này, nhưng người Thợ săn đó có thể đã chết rồi. Nếu anh muốn đi thu hồi xác, tôi đảm bảo đội chính đến đây sau đó sẽ thu hồi tất cả xác chết sau khi chiếm đóng được tòa nhà, vì thế anh có thể để lại chuyện đó sau. Cũng có khả năng họ đã tự thoát ra rồi. Chúng ta không gặp con quái vật nào cho đến bây giờ. Nếu họ đang cố thủ ở đâu đó để tránh khỏi nguy hiểm, tôi đảm bảo bây giờ sẽ dễ dàng thoát ra vì bây giờ không có con quái vật nào.”

Sau khi Shikarabe nghe những phỏng đoán vừa bi quan vừa tương đối bình thường của Elena, hắn trả lời với một vẻ mặt giữ tợn.

“Không, tôi đảm bảo họ vẫn còn sống và đang ở trong tòa nhà này. Có khả năng họ đã cố thủ ở chỗ nào đó kín tới mức họ còn không thể xác định được tình hình bên ngoài căn phòng mà họ đang cố thủ, hoặc có thể họ đã bị thương nên không thể đi xa được. Giải cứu Thợ săn cũng nằm trong nội dung yêu cầu hiện tại mà. Chưa kể đến, nếu họ là những người sống sót vào lúc tàn tích thay đổi, họ có thể sẽ có một vài đầu mối quan trọng để giải thích cho sự thay đổi đột ngột này. Tôi chắc chắn điều đó sẽ đem lại nhiều lợi nhuận hơn là chỉ thăm dò tòa nhà này, cô thấy sao? Nếu cô cứu một Thợ săn của Drankam, tôi đảm bảo Drankam sẽ thưởng cho cô một khoản còn hơn của Ban quản lý thành phố. Tôi có thể đàm phán với bên Drankam giúp cho cô.”

Shikarabe không nói dối, nhưng hắn có lý do mới đưa ra yêu cầu này. Elena biết rất rõ, cô hỏi Shikarabe một câu.

“Ít nhất tôi sẽ hỏi anh điều này, nếu tôi trả lời là không thì sao?”

“Vậy thì tôi sẽ không đề nghị nữa, tôi không có ý định thuyết phục cô chấp nhận. Cô đang là đội trưởng, và tôi đang làm việc theo lệnh của cô, thỏa thuận là vậy. Là một Thợ săn đơn thuần, tôi không muốn phá hỏng thỏa thuận đó.”

Elena nghĩ rằng đó hẳn là việc mà bản thân Shikarabe không muốn làm một mình, nhưng vì địa vị của mình trong Drankam, hắn ta không thể bỏ qua mà không làm gì cả. Và bây giờ, hắn ta đang bào chữa vì Elena nên hắn không thể giải cứu người gửi tin nhắn SOS đó.

Yêu cầu của Shikarabe chắc chắn là vì đoạn tin nhắn mã hóa đó, không thể sai vào đâu được. Elena hỏi Shikarabe.

“Thêm một điều nữa, nội dung của tin nhắn là gì?”

“Tôi không thể nói được vì đó là thông tin mật chỉ trong Drankam mới biết. Nếu cô bằng mọi giá phải biết, vậy thì cô sẽ phải gia nhập Drankam. Nếu cô thấy ổn thì tôi không ngại dùng quyền hạn của mình để nói cho cô nội dung của tin nhắn. Drankam luôn chào đón những Thợ săn mới muốn gia nhập hàng ngũ mà.”

“Cảm ơn, nhưng không.”

“Vậy à, vậy thì cô sẽ chấp nhận yêu cầu của tôi chứ?”

Elena lại tiếp tục suy nghĩ, nội dung của tin nhắn mã hóa có liên quan đến người bên trong Drankam, một điều gì đó không thể chia sẻ với người bên ngoài Drankam. Hoặc ít nhất đó là điều mà Shikarabe sẽ không sẵn lòng nói cho người bên ngoài Drankam biết.

Elena tính toán mọi rủi ro và lợi ích mà đội của cô có thể nhận được, vì cô đang là đội trưởng.

Togami đột nhiên căng thẳng hỏi Elena.

“U-Uhhh, là một người của Drankam, thành thật mà nói thì, nếu có thể thì tôi cũng muốn chấp nhận yêu cầu đó. Drankam cũng khuyến khích chúng ta giải cứu mọi Thợ săn nếu có thể mà… Nhưng cũng không sao nếu không được…”

Togami không nói dối, nhưng bên cạnh đó, thực ra mục tiêu của cậu là tìm ra một cơ hội để xác nhận lại kỹ năng của mình.

Sau khi Elena nhìn Togami, ánh mắt của cô lại quay sang phía Akira. Akira nói.

“Em cũng không bận tâm, em sẽ nghe theo mọi quyết định của Elena-san.”

Carol cũng nói.

“Tôi cũng vậy, bởi vì, Akira đã nói như thế rồi mà.”

Tiếp theo là Sara.

“Ừm, từ đầu chúng ta đến tàn tích này là vì yêu cầu SOS cơ mà, chấp nhận yêu cầu đó và xem như là kế hoạch bổ sung so với kế hoạch ban đầu cũng được mà không phải sao? Chưa nói đến là chúng ta sẽ có thêm phần thưởng nữa.”

Sara đưa một ánh mắt đầy ẩn ý sang phía Shikarabe khi nói như thế. Shikarabe lập tức đáp lại.

“Tôi cam đoan tôi sẽ thương lượng với Drankam về phần thưởng, nhưng tôi chỉ làm như vậy thôi. Drankam cũng phải giữ mặt giữ mày mà, vì thế tôi đảm bảo họ sẽ thưởng cho cô rất nhiều tiền.”

Sau khi tiếp nhận những ý kiến từ đồng đội, Elena nhận ra rằng trong số họ, những Thợ săn duy nhất từng có kinh nghiệm chiến đấu bên trong tòa nhà Seranthal là Akira và Carol. Ban đầu cô định sẽ từ chối yêu cầu của Shikarabe nếu Akira hay Carol tỏ ra dấu hiệu không muốn tham gia dù chỉ là nhỏ nhất. Nhưng hai người họ lại không có dấu hiệu nào như vậy. Vì thế Elena đưa ra quyết định cuối cùng.

Mặt Elena trở nên khá nghiêm túc, cô nói với đội của mình.

“Được rồi, mục tiêu chính của chúng ta về sau sẽ là giải cứu những Thợ săn đó. Xem xét qua thiết bị chuyển phát cỡ nhỏ, chúng ta có thể phỏng đoán rằng họ đã để lại vài thiết bị tương tự để đánh dấu những nơi mà họ đã đi qua. Vì thế chúng ta sẽ sử dụng những thiết bị đó để tìm ra họ. Điều quan trọng, chúng ta sẽ chỉ ưu tiên tìm kiếm những căn phòng có khả năng là họ đang cố thủ ở bên trong. Chúng ta sẽ lập tức rút lui một khi giải cứu được mục tiêu, cho dù họ còn sống hay đã chết. Carol, việc chọn phòng tìm kiếm tôi giao cho cô. Một khi cô chọn xong, hãy quyết định đường đi, chúng ta sẽ bắt đầu từ đó.”

Carol tỏ ra hơi bối rối, cô nghiêng đầu và nói.

“Tôi đã chia sẻ bản đồ rồi mà, vì thế cô có thể tự làm được mà không phải sao?”

Elena thay đổi biểu hiện và nói.

“Tôi muốn cô quyết định dựa trên thông tin không có trong dữ liệu đó. Tôi biết cô không đưa hết thông tin mà cô có khi chia sẻ bản đồ này, đúng chứ? Ít nhất thì dữ liệu bản đồ này không có thứ gì như giải thích về cách thoát ra khỏi tòa nhà này vào ngày mà cô thoát ra với Akira.”

Nụ cười của Carol lập tức dập tắt. Ánh mắt cô trở nên cực kỳ sắc lẹm và giọng cô trầm đi.

“...Cô nghe từ Akira sao?”

Akira và Togami ngạc nhiên trước sự thay đổi của Carol. Nhưng những Thợ săn khác thì không hề ngạc nhiên. Chứng tỏ sự khác biệt về kinh nghiệm.

Biểu hiện và giọng nói của Elena vẫn không lung lay, cô trả lời câu hỏi của Carol.

“Tôi có hỏi, nhưng em ấy không nói gì cả. Ít ra em ấy chỉ nói rằng bị mắc kẹt cùng với cô trong tòa nhà này và bị quái vật bao vây. Vì hai người không đột phá xuống dưới tầng một để thoát ra, có nghĩa là hai người đã tìm một lối khác để thoát ra khỏi tòa nhà này. Hẳn phải là một lối đi bí mật, có thể là một căn phòng bí mật, một hành lang bí mật, một thang máy bí mật, có thể là bất kỳ thứ gì. Nói thật thì tôi cũng muốn biết thông tin đó để làm bảo hiểm cho tình hình này. Hơn nữa, tôi cũng muốn tránh rơi vào tình huống chúng ta không thể tìm thấy mục tiêu giải cứu do họ đang ẩn nấp trong đường bí mật đó, đó là lý do mà tôi bảo cô làm việc này. Nếu cô muốn khoản tiền cho thông tin đó, cô có thể thoải mái đòi Shikarabe.”

Shikarabe lập tức phản ứng khi nghe tên mình đột nhiên bị lôi vào. 

“Hả, tôi á?”

“Anh là người đã yêu cầu chúng tôi chấp nhận yêu cầu, mục tiêu giải cứu lần này là Thợ săn Drankam phải không? Vì thế ít nhất cũng làm gì đó với phần chi phí thông tin thêm đi chứ.”

Elena nói có lý. Shikarabe cũng biết rất rõ điều này, hắn thở dài.

Carol không thay đổi biểu hiện và lẩm bẩm.

“...Ra vậy, ra là Akira không nói cho cô à.”

Trong khoảng thời gian ngắn khi mà mọi người đang chuyển ánh mắt sang phía Elena và Shikarabe, Carol bất ngờ mỉm cười trở lại. Một nụ cười đen tối và đáng quan ngại cứ như đang bộc lộ cảm xúc lẫn lộn giữa một chút điên rồ và vui sướng của Carol.

Nếu có người thấy vẻ mặt của Carol, họ chắc chắn sẽ có một vài phản ứng. Nhưng không may thay, lại không có ai nhìn thấy cả. Carol cũng đã lập tức làm lại vẻ mặt như bình thường, nên không ai nhận ra cả.

Carol mỉm cười cứ như không có chuyện gì xảy ra và nói với Elena.

“Đã rõ, tôi sẽ thực hiện ngay. Tôi thêm vào vài điểm bổ sung có được không?”

Sự chú ý của Elena quay sang phía Carol, vì sao đó cô cảm giác như có điều gì đó không đúng Nhưng cô không biết đó là gì.

“...? Được, tôi mong đợi vào cô.”

Nhưng xui xẻo là Elena không ở trong tình huống có thời gian rảnh để nghĩ đến điều đang làm cô bận tâm. Thế nên cô lập tức quyết định quên điều đó đi.

Alpha đang trừng mắt với Carol. Alpha không tồn tại cùng một nơi như những Thợ săn khác, vì thế để thu thập thông tin về những người trong nơi này, Alpha đang sử dụng những phương pháp khác biệt so với người bình thường. Ví dụ, cô đang dựa vào những thiết bị thu thông tin trong nơi này để hình thành nên các vật thể 3D. Đương nhiên là cô cũng đang sử dụng những phương pháp khác. Cơ bản mà nói, cô không cần phải nhìn người khác mới có thể thấy được người đó.

Vì vậy, Alpha đã có thể hoàn toàn thấy được biểu hiện của Carol, đó là lý do mà cô đề cao cảnh giác với Carol.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage