Reader

Truyện tương tự

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

(Đang ra)

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

Aminohada

Tựa như từ hư không xuất hiện, người mẫu mới Hikari tạo nên cơn sốt trong giới thời trang, trở thành siêu sao chỉ sau một đêm. Thế nhưng, ẩn sau gương mặt xinh xắn ấy là một bí mật động trời - danh tí

7 29

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

85 1809

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

(Đang ra)

Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

しゆの

Khi cả hai chia sẻ những khoảnh khắc cho nhau, tình bạn của họ ngày càng phát triển, và dù cho có ý thức hay không, họ bắt đầu bộc lộ tình cảm của bản thân, khiến cho mọi người phải đặt cho cả hai một

12 70

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

28 1569

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 104

Web Novel - Chương 01

"Cậu lại cắm mặt vào sách đấy à?"

"…."

Soo Hyuk biết rõ câu hỏi này là dành cho chính mình nhưng không thèm trả lời lại. Cậu chỉ đơn giản là làm thinh trong khi vẫn tiếp tục đọc cuốn sách của mình.

Liệu nó có phải định mệnh không? Khi mà ngay từ hồi tiểu học lớp 2 cho tới tận năm cuối cấp 3, cả Soo Hyuk và Yeon Jeung đã luôn được sắp vào chung một lớp.

Bởi lẽ đó mà Yeon Jeung rất ư là hiểu Soo Hyuk. Và cậu vốn từ đầu đã biết rõ một điều là Soo Hyuk sẽ không thèm trả lời mình.

Lạch cạch.

Yeon Jeung ngồi cạnh Soo Hyuk. Và sau đó nhẹ cúi đầu để xác định cuốn sách mà Soo Hyuk đang đọc là gì.

"Ồ, là [Force Master] à?"

Cuốn sách đó mang tên là [Force Master].

"Mà chẳng phải cậu đã đọc nó vài tháng trước ấy à?"

Không thể nhớ chuẩn được nhưng cậu khalachackeo rằng đó là quyển sách Soo Hyuk đã xem cách đây vài tháng rồi.

"Tựa sách này đã hoàn thành với 24 tập."

Lý do đơn giản cho việc Yeon Jeung nhớ được mấy điều như vậy chỉ bởi lẽ vì chính bản thân cậu cũng đọc nó nữa. Hiện thì Yeon Jeung đã đọc được đến tập truyện thứ 19 rồi. Cậu hỏi Soo Hyuk.

"Chúng nằm hết trong cặp ấy à?"

"Ờ."

Lần này, trái với những gì vừa xảy ra, Soo Hyuk đã cất tiếng trả lời. Yeon Jeung nghe thấy nó và mở cặp của Soo Hyuk.

"Okay, chuẩn quyển thứ 20 trở đi rồi!"

Bên trong cặp là 10 tập truyện. Và nằm trong số chúng chính là 4 tập [Force Master]. Mà cả 4 đều chính là những gì Yeon Jeung cần tìm đọc, từ tập thứ 20 đến tập thứ 23 của tựa sách này.

"Tui sẽ trả lại sau khi đọc xong hen!"

Yeon Jeung đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Và sau đó trở lại chỗ ngồi của cậu trong khi nói với lại chỗ Soo Hyuk rồi bắt đầu đọc sách.

Ding dong deng dong ~

Từ loa phát ra tiếng chuông báo hiệu tiết học sắp bắt đầu.

"…Hmm."

Soo Hyuk, người đang tập trung cao độ vào quyển sách mình đọc, gấp nó lại với biểu hiện nuối tiếc. Và sau đó cậu đặt quyển sách vào trong hộc bàn rồi kiểm tra lại thời khóa biểu của mình.

"…Oh!"

Soo Hyuk mỉm cười khi kiểm tra thời khóa biểu. Và lý do cho nụ cười ấy là vì tiết sắp sửa chính là tiết Văn Học. Có nhiều thật nhiều thứ để ta đọc trong giờ học này và Soo Hyuk đã mang theo mình cái suy nghĩ rằng đây sẽ không phải là một tiết học buồn chán trong khi lấy quyển sách Văn ra từ hộc bàn và mở nó.

Két

"Xin lỗi. Thầy đến hơi trễ"

Ngay sau đó thì giáo viên dạy văn, Choon Bok Lee đã vào lớp. Soo Hyuk đã tạm ngưng công cuộc cắm mặt vào sách của mình khi Choon Bok Lee tới.

"Soo Hyuk Kang."

Lý do khiến tên cậu được gọi lên đầu tiên chỉ đơn giản vì giờ là lúc điểm danh và cậu là cái tên đầu tiên được gọi theo thứ tự.

"Có."

Soo Hyuk trả lời trong khi vẫn lại tiếp tục dán mắt vào quyển sách văn. Dù cậu cũng từng đọc qua nó vài lần rồi thì với Soo Hyuk, cậu cảm thấy chính riêng bản thân việc đọc đã đủ vui rồi. Ánh nhìn của cậu ngập đầy sự thích thú.

"Bài học hôm nay sẽ bắt đầu ở trang 98, các em hãy giở sách trang 98 ra."

Sau một lúc, thời gian điểm danh đã kết thúc và Choon Bok Lee bắt đầu tiết dạy của mình. Và hiển nhiên thì Soo Hyuk chẳng có tí dự định gì là sẽ tham gia cùng với lớp học nên cậu chẳng thèm lật ra trang 98 theo lời yêu cầu.

Lý do duy nhất khiến Soo Hyuk thích tiết văn này chỉ là vì nó có nhiều thứ để đọc thôi. Soo Hyuk tiếp tục lặng lẽ đọc quyển sách văn.

"Bài học hôm nay sẽ ngừng ở đây!"

Choon Bok Lee kết thúc tiết học. Và trong khi đợi tiếng chuông báo kết thúc thì những tiếng rôm rả chuyện trò đã nổi lên từ chỗ mấy người ngồi đằng trước.

Sột soạt.

Ngay khi tiết học kết thúc, Soo Hyuk cũng ngay lập tức gấp quyển sách lại. Và lôi ra tập 24 cuốn [Force Master] từ ngăn bàn. Cậu yêu việc đọc. Nhưng rõ ràng thì đọc những thứ mới mẻ vẫn tốt hơn là mấy thứ mình đã đọc vài lần trước đó.

Ding dong deng dong~

Ngay sau đó, tiếng chuông báo hiệu hết tiết đã vang lên và Choon Bok Lee rời khỏi phòng học.

"Ê này này, mày đã xem cái video hôm qua chưa dạ?"

"Pangaea?"

"Nó thực sự đúng là một cú hit luôn phải không?"

"Hoàn toàn là một Hit lớn luôn ấy. Nó sẽ mở cửa vào 31/12 năm nay phải không?"

"Chuẩn luôn, mày có tính triển luôn không?"

"Hẳn rồi! Nhưng mà mày chuẩn bị rúc lại vào hang à? Tao không nghĩ mày có ý định rút đâu."

"Tao sẽ cầu xin nhị vị phụ huynh ở nhà mua nó vậy. Nói gì thì nói, tao cũng đã đỗ kì thi đầu vào đại học nên chẳng phải là họ sẽ đáp ứng sao? Mà ý tao thì giờ tao cũng rỗi hơi lắm nên tao cũng sắp phải cắm mặt làm mấy công việc bán thời gian như điên thôi."

"Haizz, tao gato với việc mày đỗ kì thi đầu vào quá."

Sau khi tiết học kết thúc thì học sinh chung quanh lại tụ tập chuyện trò theo nhóm 2-3 người. Nhưng mà Soo Hyuk còn chẳng buồn nhấc đít khỏi ghế của mình mà chỉ lại dành sự tập trung cao độ cho việc đọc sách. Niềm vui sướng ngập trong đôi mắt của cậu..

* * *

"Chỉ còn một tháng nữa là đến kì thi SAT! Mấy đứa làm ơn hãy ngừng lãng phí thời gian của mình mà học hành chăm chỉ lên nào! Giải tán!"

Giáo viên thể chất kiêm luôn chủ nhiệm của lớp 5 năm 3 Trường cấp 3 Hyun Gong, Pil Gyo Kim kết thúc buổi sinh hoạt lớp cuối ngày và liền lập tức rời khỏi phòng học.

"Quào, lão ta thậm chí còn chẳng màng gì đến việc đợi ta chào mà cứ vậy phắn khỏi lớp á?"

Yeon Jeung mang vẻ mặt bất ngờ khi cậu đứng tại chỗ của mình. Dù có gấp gáp gì đi nữa thì Pil Gyo Kim vẫn luôn chờ cả lớp chào xong rồi mới rời đi. Nhưng xét đến việc hôm nay thầy lại chẳng làm như thế, hẳn đã có gì đó cực kì cấp bách đã xảy ra.

Yeon Jeung đeo cặp lên vai và xách theo 4 quyển sách trên mặt bàn cậu. Chúng chính là những quyển [Force Master] mà cậu vừa mượn từ Soo Hyuk hồi sáng.

"Truyện hay lắm."

Trong khi mang theo đống sách ấy, Yeon Jeung bước tới chỗ ngồi của Soo Hyuk và đưa mấy cuốn sách trả cho cậu ta. Sau khi nhận lấy thì Soo Hyuk mở cặp rồi bỏ mấy quyển sách vào bên trong, rồi cất tiếng.

"Này, cậu có tính đi luôn không đấy?"

"Thật sự, cậu thú vị lắm luôn á."

"…?"

Soo Hyuk phô ra cái nhìn như thể rất là bất ngờ trước câu trả lời lạc quẻ của Yeon Jeung.

"Khi cắm mặt vào sách thì cậu cứ im ỉm như thể bị câm nhưng khi rời khỏi mấy quyển sách thì cậu lại bình thường hết sức."

Soo Hyuk mỉm cười đeo cặp lên vai khi mấy câu trả lời của Yeon Jeung ăn khớp lại với nhau.

"Thôi, đi nào."

Vừa mang cặp Soo Hyuk vừa đi trước và bắt đầu rảo bước. Yeon Jeung theo sau và nói.

"Này, cho tui mượn tập 24 luôn nào."

Yeon Jeung đã đọc đến tập thứ 23 của bộ truyện và vẫn chưa thể đọc quyển cuối cùng của nó, tập 24. Dù cho thời gian cũng là một yếu tố gây ra chuyện này thì chính yếu vẫn là bởi Soo Hyuk còn đang đọc nó. Tuy nhiên cuối cùng Yeon Jeung đã tận mắt xác nhận rằng Soo Hyuk đã đọc xong và lôi cuốn khác đọc tiếp trong giờ ăn trưa.

"Tôi sẽ cho cậu mượn tại thư viện."

Soo Hyuk đáp lại lời của Yeon Jeung.

"Cậu lại tính đến thư viện nữa à?"

"Đúng rồi, tôi cần hoàn lại sách cũng như tiếp tục mượn thêm gì đó nữa."

Vừa chuyện trò cả hai vừa hướng về phía thư viện. 

Rồi khi đó.

"Hở? này Soo Hyuk!"

"…?"

Soo Hyuk nhìn về phía trước, nơi cất ra tiếng gọi cậu, và xác định được chủ nhân của nó, người đang tức tốc chạy thẳng tới chỗ cậu.

"Thầy đang định đi đâu á?"

Chủ nhân của giọng nói là người thủ thư Ji Soo Yang, người đang mang vẻ vội vã trên khuôn mặt. Mà vì Ji Soo Yang, người lẽ ra phải đang ở thư viện, lại đang ở chốn này thì rõ ràng đã có gì đó xảy ra rồi.

"Ừ vừa tổ chức họp khẩn. Mà thầy cũng đã nói Ji Yool về điều em yêu cầu rồi. Giờ em có thể đến mượn rồi đấy."

"Ok, cảm ơn thầy ạ."

"A không cần thiết phải cảm ơn đâu, mà giờ thầy đi cái đã nha!"

Soo Hyuk chào tạm biệt Ji Soo Yang, người xuất hiện rồi vút đi hệt như một cơn gió và bắt đầu tiếp tục hướng tới thư viện với Yeon Jeung.

"Cậu có nghĩ lão chủ nhiệm đi vội thế cũng là do cuộc họp này không ấy nhỉ?"

"Có lẽ vậy."

Soo Hyuk cùng Yeon Jeung lại tiếp tục rảo bước sau khoảng dừng ngắn. Rồi cuối cùng cả hai cũng đã đến được thư viện sau một lúc như thế. 

"Xin chào."

Ngay khi cả hai người bước vào, Ji Yool, người đang sắp xếp lại đống sách, xuất hiện. Soo Hyuk cũng đáp lại lời chào của Ji Yool trong lúc mở cặp lấy 5 cuốn sách ở bên trong ra và đặt chúng lên trên mặt bàn.

"Em đến trả đống này, và cũng mượn thêm mấy cuốn thầy đã nói chị đặt riêng ra ấy."

"Okay."

Cô ấy đã nghe Ji Soo Yang nói về việc này rồi nên cũng đã biết trước. Sau khi Ji Yool ngồi xuống, cô xử lí những cuốn sách Soo Hyuk đem đến hoàn trả, và tiếp tục chuẩn bị cho thuê những cuốn sách mà Ji Soo Yang đã để riêng ra.

"Mà em mượn mấy cuốn này làm gì đấy?"

Sau khi hoàn thành công việc cho thuê này, Ji Yool đưa mấy cuốn sách cho Soo Hyuk đồng thời cũng bày tỏ thắc mắc của mình. Soo Hyuk đã mượn tổng cộng 3 cuốn sách [Tầm Quan Trọng Của Việc Duỗi Căng], [Trái Đất Sẽ Ra Sao Nếu Không Có Trọng Lực?], [Nhân Loại Là Gì?]. Suốt 3 năm ròng Ji Yool làm việc ở cái thư viện này, chúng hoàn toàn là những cuốn sách chẳng có ma nào mượn.

Mà cả ba cuốn sách này cũng chẳng có tí dây mơ rễ má gì với nhau cả. Cô thực chả hiểu thế quái nào Soo Hyuk lại đi mượn mớ sách đó.

"Tại sao á? Đương nhiên em mượn sách về là để đọc rồi."

Soo Hyuk vừa cất đống sách vào trong cặp vừa đáp lại câu hỏi hiển nhiên mà Ji Yool đặt ra bằng một câu trả lời cũng hiển nhiên không kém. Sau đó cậu lôi ra tập 24 của bộ truyện [Force Master] và đưa cho Yeon Jeung rồi khoác lại cặp lên vai.

"Vậy, chúc chị làm việc tốt ha~"

Sau khi đạt được mục đích ban đầu của mình khi tới thư viện, cậu chào tạm biệt Ji Yool và rời khỏi thư viện cùng Yeon Jeung.

"Đống đó cuốn nào cũng đọc được hết à?"

Yeon Jeung nhìn vào mấy thể loại của đống sách Soo Hyuk vừa mượn và đặt ra câu hỏi với vẻ mặt ngán ngẩm.

"Nếu cậu muốn hỏi về việc đọc hiểu thì là không."

Soo Hyuk đáp lại câu hỏi của Yeon Jeung. Chúng chẳng có tí liên quan gì đến nhau cũng như nội dung của chúng cũng thuộc các mảng khác nhau nữa. Nếu chỉ cần đọc thôi mà hiểu hết được thì bạn là thiên tài mất rồi, mà thậm chí còn chẳng phải dạng thiên tài bình thường đâu ấy. Nhưng, rõ ràng thì Soo Hyuk chẳng phải là thiên tài. Cậu mượn sách về chẳng phải là để đọc hiểu hết tất thảy chúng. Cậu mượn về chỉ để đọc thôi.

"Mà nếu chỉ là thích đọc sách thôi thì chẳng phải là đọc mấy thứ cậu hiểu vẫn hấp dẫn hơn là đọc mấy thứ cậu chẳng hiểu tí ti gì à?"

Yeon Jeung lại tiếp tục đưa ra thắc mắc trước câu trả lời của Soo Hyuk. Nếu thấy đọc sách vui thì chẳng phải là đọc mấy thứ bạn hiểu, mấy thứ có thể mang sự giải trí cho bạn vẫn tốt hơn là đọc mấy cuốn sách mà bạn chẳng thể hiểu nổi nó sao? Nó là những suy nghĩ Yeon Jeung mang trong đầu.

"Cũng chẳng phải là tôi hoàn toàn chẳng hiểu tí gì."

Soo Hyuk tiếp tục đáp lại câu hỏi của Yeon Jeung. Cậu cũng không hẳn là chẳng hiểu gì. Có thể là trong lần đầu đọc sách cậu không hiểu được phần lớn nội dung của nó, nhưng, Soo Hyuk chẳng hề ngừng lại chỉ với một lần đọc thôi. Cậu sẽ tiếp tục đọc nó thêm vài lần nữa. Cứ như thế, những gì ban đầu không hiểu nổi thì đến cuối cùng cậu cũng có thể hiểu được cả thôi.

"Haizz, thật chẳng thể hiểu nổi cậu nữa."

Yeon Jeung lắc đầu lẩm bẩm khi nghe thấy những lời của Soo Hyuk. Còn Soo Hyuk thì lại nhe răng cười toe toét trước những lời lẩm bẩm của Yeon Jeung và tiếp tục cuộc trò chuyện.

"Hẹn gặp cậu ngày mai ha!"

Họ tiếp tục chuyện trò như thế ở trường và chỉ một thoáng sau đã đến lúc họ chia tay. Yeon Jeung chào tạm biệt Soo Hyuk và bước vào trong căn hộ.

"Tạm biệt."

Soo Hyuk vẫy tay khi nghe thấy lời chào của Yeon Jeung. Và sau khi Yeon Jeung khuất khỏi tầm mắt của mình, Soo Hyuk bắt đầu chạy. Thành thật mà nói, nó thật là lãng phí thì giờ khi chỉ vậy rảo bước mà chẳng làm gì hết.

Chạy bộ về nhà sẽ có thể mang lại những lợi ích tốt đẹp cho sức khỏe và nó cũng tiết kiệm thời gian hơn nữa, chẳng phải đây chính là một mũi tên trúng hai con nhạn sao. Soo Hyuk cứ thế chạy thật nhanh và chẳng mấy chốc đã có thể đến trục đường phố.

Khi đến được đó thì Soo Hyuk ngưng chạy, lấy lại nhịp thở và bắt đầu từng bước chậm rãi.

Bịch!

Soo Hyuk ngưng bước, trước mắt cậu bây giờ là một căn nhà 3 tầng riêng.

Bíp Bíp Bíp.

Soo Hyuk bấm mật mã và mở cửa ra một cách tự nhiên.

"…"

Cậu chẳng nói chẳng rằng gì cả sau khi vào nhà. Mà cũng chẳng có lý do gì để lên tiếng dạ thưa chào hỏi gì khi mà chẳng có ai để cậu hướng lời chào hỏi tới. 

Không phải là cậu mồ côi cha mẹ gì đâu.

Mà nó là vì cả ba và mẹ cậu đều đi làm việc và họ đã rời khỏi nhà từ sáng sớm cơ. Nhưng việc này cũng không đồng nghĩa với họ sẽ về sớm, nếu sớm sủa gì thì cũng phải 10 giờ đêm, và bình thường thì đến tận 12 giờ đêm, cái lúc một ngày mới bắt đầu ấy, họ mới về.

Soo Hyuk chỉ có thể gặp ba mẹ mình vào tối muộn, và cậu không hề ngủ mà thức đến khuya chỉ để gặp ba mẹ. Thông thường mà nói, đây chẳng phải tình huống tốt đẹp gì cho cam.

Nhưng chỉ là khi đây là tình huống thông thường thật sự thôi. Soo Hyuk chẳng phải là một đứa trẻ bình thường gì cho lắm. Dẫu chính bản thân cậu cũng biết là việc mình phải ở một mình vào hầu hết thời gian trong ngày cũng không tốt lành gì cả, nhưng vốn dĩ cậu cũng chẳng để tâm gì lắm đến nó.

Cái lý do khiến cho Soo Hyuk không quan tâm nhiều gì đến nó, là bởi cậu thấy mối quan hệ giữa cậu với ba mẹ cũng không phải là xa cách gì. Chỉ là do cả ba và mẹ cậu đều không thể nào thường xuyên bên cạnh cậu được, quãng thời gian họ dành cho nhau, thì họ đều cố gắng để tận dụng nó một cách cân đối hơn. Có thể bạn nghĩ nó hẳn sẽ phải gây ra một chút cô đơn, nhưng với bản thân Soo Hyuk thì cậu lại có những cuốn sách. Và khi có sách bên cạnh, cậu không hề thấy cô đơn.

'50$.'

Soo Hyuk cởi giày ra và kiểm tra bàn ăn. Cậu mỉm cười nhìn vào tờ 50$ cùng lá thư trên mặt bàn. Soo Hyuk bước tới chỗ bàn ăn và đọc lá thư trước.

'Du lịch à.'

Mẹ Soo Hyuk đã để lại một lá thư. Nội dung của nó là về kì nghỉ cuối tuần này và lời rủ đi du lịch. 

Soo Hyuk đặt lại lá thư xuống và nhét tờ 50$ vào trong ví mình.

'Mình sẽ có thể mua được thêm 3 cuốn sách nữa.'

Và tờ 50$ đã được xác định cách tương lai của nó rồi. Vẫn còn đó nhiều ơi là nhiều những cuốn sách Soo Hyuk muốn sắm về. Sau khi nốc tí nước, cậu bước vào trong phòng mình.

Ngay khi vào trong phòng thì cậu mở cặp và bắt đầu lôi những cuốn sách bên trong ra. Cậu đặt chúng lên cái giá sách đầu tiên bên trái, và sau khi xong xuôi hết thì Soo Hyuk rời khỏi phòng rồi bước lên tầng 2.

Dù diện tích tầng hai cũng ngang tầng một nhưng rốt cuộc nó lại mang đến cảm giác không lớn lắm. Tất cả chỉ bởi cái tầng này đã bị hàng lớp lớp tủ sách chiếm chỗ.

Là một thư viện, cái tầng 2 này hoàn toàn có thể đem so sánh với một cái thư viện thu nhỏ với hàng đống sách và tủ sách.

"Hah."

Soo Hyuk rạng rỡ nhìn vào cái tủ chứa đầy sách. Lần nào cũng vậy, cứ bước lên tầng 2 thì cậu lại bất giác mỉm cười vì cái cảm giác thoải mái và tận hưởng.

"Haizz…"

Nhưng, nụ cười dần tắt khỏi gương mặt của Soo Hyuk. Và lí do của nó đến từ việc dẫu cậu rất là muốn đọc sách liền luôn nhưng lại chẳng thể làm thế.

Soo Hyuk lại bắt đầu di chuyển hướng lên tầng 3. Khác với những gì ta có được ở tầng 2, ở chốn này, thậm chí còn chẳng có nổi dù chỉ là một cuốn sách.

Mà ở đây lại chỉ toàn dụng cụ tập luyện. Vâng, đúng vậy. Nếu tầng 2 chính là cái thư viện thu nhỏ thì ở tầng 3 này lại là một phòng tập gym.

~

~

Trans: Mun (Dịch giả gà mờ) 

Edit: G3M1 (Biên tập gà mờ) 

Proofreader: none

Mèo méo meo mèo meo (Tạm dịch: đôi lời nhóm dịch) : Đây là một bộ truyện khá hấp dẫn được một dịch giả gà mờ dịch từ bản dịch Eng của một trans Eng không vững lắm. Và người edit cho con mèo gà mờ này lại là một editor gà mờ không kém (chắc đâu đó 13,14t) 

Nhưng, kể cả vậy thì nhóm dịch sẽ luôn cố gắng mang đến cho mọi người bản dịch hay nhất bọn mình có thể làm được. 

Mọi ý kiến xin vui lòng để vào hòm thư điện tử: [email protected] vì chẳng ai trong nhóm đọc truyện nhiều trên hako hết. (và nhóm chỉ có 2 người xD) 

Hẹn gặp mọi người vào chương kế tiếp. See ya soon. 

Mèo méo meo meo mèo meooooo (Tạm dịch: I luv uuuuuu❤)

(Mun: Ưm thì, tui muốn dịch nó ra là Pháp Sư, ông nào chơi BnS chắc hiểu ha, nhưng vì chưa chắc ăn lắm nên tui đành để nguyên vậy) (Mun: có lẽ nó là tiếng cửa kéo nên tui dịch là két /nguyên gốc là: Squeak) (Mun: Còn đây là sfx tiếng lật sách??) ("Of course! But are you going back to your capsule? I don't think you're going to go back."- Tui chẳng có tí ý tưởng nào cho việc dịch cái câu này cả) (Mun: Ở đây Mun thấy nó hay này, cái hiển nhiên ở câu hỏi là việc kiểu quái nào mà lại có người thuê sách kiểu như thế này, 3 quyển không có tí liên quan khỉ gì thì mượn về đọc làm gì? Còn cái hiển nhiên của câu trả lời thì quá rõ ràng là mượn sách chỉ có thể là để đọc thôi. Tuy nội dung thì có vẻ đơn giản nhưng rõ ràng cách tác giả trình bày nên quá hay khi lặp từ hiển nhiên) (Mun: gọi là đường phố vậy chứ Mun đang cố tìm từ để diễn tả cái trục đường đông đúc lắm người qua lại ấy) (Mun: sfx tiếng bước chân cuối, dồn lực khi dừng lại) (Mun: 3-story Single house, Single house là nhà riêng, còn 3-story house là nhà 3 tầng)