RE:Yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

(Đang ra)

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

Mad Flower (疯花) [ Phong Hoa]

Bản beta công khai của game VRMMO đầu tiên trên thế giới sắp diễn ra, và Diệp Phong đã quay ngược thời gian một cách thần kỳ, mang theo kinh nghiệm phong phú và vô số chiến lược về trò chơi. Anh tin r

6 655

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 2455

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 2460

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 3751

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 4040

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

(Tạm ngưng)

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

A Gentleman Does Not Speak Whilst He Reads

“Đêm đó sẽ là một đêm tĩnh lặng… Cho đến khi em xuất hiện trước mặt tôi…”

11 844

Chương 91

Sự xuất hiện của bức ảnh này, thêm vào vẻ mặt của Đường Nhân khiến Lâm Trạch cảm thấy cực kỳ không ổn. Lâm Trạch liếc nhìn ly nước bên cạnh, lúc này suy nghĩ uống thuốc độc tự tử xuất hiện trong đầu anh.

Không được.

Suy nghĩ hèn nhát này vừa xuất hiện trong đầu Lâm Trạch đã bị anh phủ định.

Bây giờ vẫn chưa đến lúc dựa vào cách cuối cùng ‘Quay lại cái chết’ để cứu vãn tình hình, hơn nữa nếu chuyện gì cũng dựa vào năng lực ‘Quay lại cái chết’ này, Lâm Trạch luôn cảm thấy là một chuyện rất nguy hiểm. Khi con người quá ỷ lại vào một loại năng lực nào đó, anh cho rằng đó là lúc con người yếu ớt nhất.

Hơn nữa dù lúc này có dùng ‘Quay lại cái chết’ cũng không có tác dụng gì, bức ảnh anh và Hứa Nghiên Nghiên ôm nhau đã tồn tại trong điện thoại của Đường Nhân.

“Cuối cùng bức ảnh này kỳ lạ chỗ nào vậy?”

Lâm Trạch căng da đầu nói với Đường Nhân, đồng thời cơ thể hơi ngửa ra sau.

Chỉ riêng ánh mắt của Đường Nhân thôi, Lâm Trạch đã biết bây giờ là lúc tinh thần của cô rất không ổn định.

Trong lòng Lâm Trạch lúc này có chút may mắn, thứ nhất trong tay Đường Nhân bây giờ không có vũ khí, nếu như vậy tạm thời anh sẽ đảm bảo được an toàn của mình.

Thứ hai, chính là vừa rồi anh cẩn thận là trên hết, quyết định khép hờ cửa ra vào, đây hiển nhiên là một lựa chọn chính xác.

Kết hợp cả hai điểm, chỉ cần tình hình không ổn, anh lập tức lựa chọn bỏ chạy, với tốc độ chạy của anh hẳn Đường Nhân sẽ không đuổi kịp.

Hơn nữa lúc này điện thoại của anh cũng được để trong túi quần phải, chỉ cần chạy khỏi đây, Lâm Trạch lập tức gọi cho ba mẹ Đường Nhân, bảo họ gần đây phải canh chừng cô chặt chẽ, đồng thời chú ý tâm trạng của cô ấy.

Tuy Lâm Trạch biết báo cảnh sát là lựa chọn tốt nhất, thậm chí nhìn thấy trạng thái tinh thần hiện nay của Đường Nhân, Lâm Trạch đã biết đầu sỏ gây họa độc chết mình hơn phân nửa chính là cô. Nhưng mà, Đường Nhân từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã của Lâm Trạch, tình bạn từ nhỏ đến lớn, tình cảm Lâm Trạch dành cho cô rất sâu đậm. Nếu không đến mức bất đắc dĩ, anh thật sự không muốn báo cảnh sát để bắt Đường Nhân. Một khi bị bắt vào tù, Lâm Trạch cho rằng con đường tương lai đầy triển vọng của cô sẽ bị hủy hết.

Đường Nhân là cô gái tài hoa trong lòng Lâm Trạch, dưới tình huống vẫn còn lựa chọn, không đến mức bất đắc dĩ, anh không muốn tương lai bạn thân bị chặt đứt trong tay mình.

Ngay khi Lâm Trạch suy nghĩ tính toán muốn nhân cơ hội trốn thoát, vẻ mặt của Đường Nhân không hề dịu lại.

“Trả lời tớ, có phải lúc không có tớ ở đó, cậu và Hứa Nghiên Nghiên đã ở bên nhau không.”

Đường Nhân lạnh lùng chất vấn Lâm Trạch.

“Không có, đây chỉ là hiểu lầm thôi.”

Lâm Trạch cực kỳ chân thành nói ra lời thành thật của mình.

Nếu Lâm Trạch được lựa chọn, anh không muốn ở cạnh Hứa Nghiên Nghiên, trong lòng Lâm Trạch không thích Hứa Nghiên Nghiên, mối tình đầu của Lâm Trạch cũng không phải Hứa Nghiên Nghiên.

“Lừa gạt!”

“Lừa gạt lừa gạt lừa gạt lừa gạt lừa gạt lừa gạt lừa gạt lừa gạt lừa gạt lừa gạt lừa gạt lừa gạt lừa gạt…”

Đường Nhân bắt đầu lầm bầm, Lâm Trạch lập tức cảm thấy cực kỳ bất ổn.

Nếu là Lâm Trạch của trước đây trong trường hợp này cơ thể đã cứng ngắc từ lâu, có lẽ nhờ Hứa Nghiên Nghiên giúp đỡ Lâm Trạch ‘luyện tập’, tố chất tâm lý của anh lúc này đã vượt xa khi trước.

“Nếu cậu bình tĩnh lại, tớ sẽ từ từ giải thích cho cậu tất cả.”

Lâm Trạch thử khuyên nhủ lần cuối, nếu câu này không thể khiến Đường Nhân bình tĩnh lại, anh sẽ không miễn cưỡng bản thân tiếp tục ở lại trong nhà mình nữa.

Có lẽ thời gian mới là liều thuốc bình tĩnh tốt nhất.

“Rõ ràng cậu chỉ cần uống ly nước kia là được rồi, như vậy hai chúng ta có thể mãi mãi bên nhau.”

Khi nghe Đường Nhân nói ra câu này, Lâm Trạch cảm giác được nguy hiểm, không chút do dự xoay người chạy về phía lối ra ở phòng khách.

Tiếp tục ở cùng Đường Nhân quá nguy hiểm, anh phải mau chóng rời khỏi đây.

Chính vào lúc Lâm Trạch xoay người, Lâm Trạch cảm thấy cánh tay trái bị thứ gì đó đâm vào, cảm giác đau đớn như kim đâm.

Nhưng Lâm Trạch sẽ không vì vết thương nhỏ mà dừng việc bỏ chạy, sau khi Lâm Trạch chạy hai bước rời khỏi phòng khách, Lâm Trạch đã ý thức được tình huống không ổn, cả cánh tay trái của anh đều tê dại.

Hơn nữa cảm giác tê cứng đó tiếp tục lan xuống nửa người bên trái, anh đã trúng độc rồi sao?

Lâm Trạch nghĩ như vậy rồi không chút chần chừ chạy ra ngoài cửa lớn, nhưng chỉ mới được hai bước, đã cảm thấy đầu óc bắt đầu choáng váng.

Chất độc đặc biệt dường như đã lan đến phần đầu, khi Lâm Trạch chạy đến chỗ cánh cửa, cả người đã mất khống chế, Lâm Trạch lập tức ngã xuống đất ở ngay cửa.

Bởi vì mặt đập xuống đất, Lâm Trạch cảm thấy phần má của mình nhất định sẽ rất đau, nhưng bây giờ anh không cảm nhận được đau đớn nữa.

Lâm Trạch chỉ cảm thấy ý thức đang rời xa mình, trần nhà và mặt đất đều bị lật ngược.

Nguy rồi, không ngờ mình đã đánh giá thấp Đường Nhân, chẳng ngờ Đường Nhân còn cách ghê gớm như vậy, thế mà lại lựa chọn tẩm độc vào kim, cũng không biết cô ấy lấy thuốc độc từ đâu, phát độc nhanh như thế.