RE:Yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

(Đang ra)

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

Mad Flower (疯花) [ Phong Hoa]

Bản beta công khai của game VRMMO đầu tiên trên thế giới sắp diễn ra, và Diệp Phong đã quay ngược thời gian một cách thần kỳ, mang theo kinh nghiệm phong phú và vô số chiến lược về trò chơi. Anh tin r

6 655

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 2448

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 2459

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 3747

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 4038

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

(Tạm ngưng)

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

A Gentleman Does Not Speak Whilst He Reads

“Đêm đó sẽ là một đêm tĩnh lặng… Cho đến khi em xuất hiện trước mặt tôi…”

11 841

Chương 233

Kể ra, tuy rằng Lâm Trạch đã bị Hoa Thần Quang can ngăn, hơn nữa còn bị yêu cầu phải làm công tác đào tạo trước khi làm việc, nhưng mà đến cùng Lâm Trạch vẫn không biết mình phải làm công việc gì.

Lúc ở trên tàu điện ngầm để đi đến nơi làm việc, Lâm Trạch hỏi Hoa Thần Quang.

“Nói cho cùng thì cậu vẫn chưa giải thích cho tớ, rốt cuộc thì chúng ta phải làm những gì?” 

“Sắp tới đây chúng ta cần hoàn thành một nhiệm vụ bí mật, chỉ có những người đáng tin cậy mới có thể thực hiện được.” 

“Cái nhiệm vụ bí mật quỷ quái gì vậy, nếu như cậu không thành thật nói cho tớ biết thì ngay cả lão Thái quân đến đây cũng không bảo vệ được cậu.” 

“Không thể đợi đến địa thực hiện nhiệm vụ rồi mới nói được hay sao?”

Lúc Hoa Thần Quang nói ra lời này thì cảnh giác nhìn quanh bốn phía, giống như đã làm điều gì đó tồi tệ. 

Mọi người trong tàu điện ngầm vốn không mấy ai để ý đến Hoa Thần Quang, nhưng cậu ta làm hành động vừa rồi thì lại khiến cho mọi người càng chú ý đến cậu ta hơn.

“Không được, nếu cậu không nhanh chóng nói với tớ thì tớ về nhà đây.” 

“Được rồi, nhưng mà tàu điện ngầm không phải là nơi để nói chuyện. Như vậy đi, đợi lát mua xuống khỏi tàu điện ngầm tớ sẽ nói với cậu.”

“Cũng được, nhưng tớ không hiểu, rốt cuộc là công việc là gì mà lại thần thần bí bí như vậy.”

Đi qua thêm mấy trạm, Lâm Trạch và Hoa Thần Quang đã đến trạm trung chuyển, hai người đi đến phía trước sảnh để tìm một góc không có người.

“Hân Diên Yousa, cái tên này hẳn là cậu đã nghe qua.” 

Hoa Thần Quang nói một cách bí ẩn.

“Xin lỗi, tớ không biết, Hân Diên là cái gì?” 

Lâm Trạch suy nghĩ thật kỹ, nhưng vẫn không nghĩ ra được điều gì.

“Kỳ lạ, tớ nghĩ Hân Diên hẳn là rất nổi tiếng mới phải, cô ấy là thần tượng của thế hệ mới chúng ta.”

“Xin lỗi, chuyện liên quan đến ngành công nghiệp âm nhạc, tớ vốn không hề quan tâm đến nó, cậu có thể giải thích cho tớ biết Hân Diên đến từ đâu và tại sao cậu lại phải làm ra vẻ bí ẩn như vậy không.” 

“Tớ vốn cho rằng cậu sẽ phấn khích mới phải, dù sao thì cậu cũng đã nói rằng cậu muốn tổ chức hội Manga, tớ còn tưởng cậu biết rất rõ về giới nghệ thuật trong nước. Nhưng mà thôi vậy, để tớ nói sơ cho cậu biết về Hân Diên Yousa. Đầu tiên, tuổi của Hân Diên được giữ bí mật, nghệ danh lúc trước của cô ấy là “Khố khố”, là một “ca sĩ 2D” của thế hệ mới trong nước và là diễn viên lồng tiếng bán thời gian, giỏi về các dạng bài hát 2D dành cho phim hoạt hình, ở trong ngành phát sóng trực tiếp cũng rất nổi tiếng. Đồng thời, phần lồng tiếng cho các loại vai như loli, con gái cũng rất tốt. Ngoài ra, còn có khả năng nhập vào những vai xinh xắn, dễ thương của Shotacon. Đa phần các bộ phim hoạt hình nổi tiếng trong nước đều có cống hiến âm thanh.”

“Không phải cũng chỉ là một người dẫn chương trình phát sóng trực tiếp và diễn viên lồng tiếng thôi sao? Tớ còn tưởng ghê gớm thế nào.” 

Lâm Trạch đưa ra kết luận của riêng mình. 

“Đồ ngốc!” 

Hoa Thần Quang phản bác lại Lâm Trạch.

“Cậu quá coi thường Hân Diên rồi, ở trong nước độ nổi tiếng của cô ấy rất cao, hơn nữa hiện tại phí xuất hiện của cô ấy có thể so sánh với các ngôi sao hạng nhất trong nước. Ví dụ, nhiều triển lãm phim hoạt hình nổi tiếng trên toàn quốc, bình thường đều mời Hân Diên đến, thường thì phí xuất hiện thấp nhất cũng một triệu một ngày.”

“Cái gì, cậu nói sao, tớ không nghe nhầm đấy chứ, một triệu một ngày á!”

Lâm Trạch đã hít mạnh một hơi sau khi nghe được điều này. Một triệu là cái khái niệm gì Lâm Trạch còn không rõ ràng hay sao, chỉ một buổi xuất hiện thôi mà đã có giá tối thiểu là một triệu. Điều này cho thấy thu nhập của người ta ít nhất cũng trên một trăm triệu một năm.

Phải biết rằng một số công ty niêm yết trong nước có tài sản cố định trên một trăm triệu, trên thực tế thì lợi nhuận ròng hàng năm cũng chưa đến mười triệu, thậm chí một số công ty niêm yết còn thâm hụt tiền kinh doanh. 

Như thế nào thì được gọi là gia đình giàu có? Chính bản thân cô Hân Diên kia cũng đã là được coi là người giàu có rồi.

“Phải, cậu không có nghe nhầm, đó là mức giá một triệu nhân dân tệ. Là một ca sĩ 2D siêu hạng nhất và diễn viên lồng tiếng siêu hạng nhất trong nước, chính xác là Hân Diên có mức giá này. Ngành công nghiệp 2D trong nước hiện đang phát triển một cách nhanh chóng, trong tương lai giá xuất hiện ước tính sẽ càng ngày càng cao hơn. Nhân tiện, cô ấy cũng đã từng tham gia lồng tiếng với Hatsune Miku của Nhật Bản và Lạc Thiên Y ở trong nước.” 

“Ghê vậy.”

Đến lúc này Lâm Trạch mới biết rõ Hân Diên lợi hại cỡ nào, trách sao Hoa Thần Quang lại cẩn thận đến như vậy. Nếu những gì Hoa Thần Quang nói là sự thật, vậy thì Lâm Trạch cảm thấy kiến thức của mình có chút hạn hẹp, ngay cả một đàn chị tài giỏi như vậy mà cũng không biết.

“Vậy Hân Diên có liên quan gì đến nhiệm vụ bí mật của chúng ta không?” 

Lâm Trạch hỏi Hoa Thần Quang. 

“Tất nhiên là có liên quan rồi, không có liên quan thì tớ cần phải cẩn thận như vậy sao. Nhiệm vụ bí mật lần này của chúng ta là đảm bảo an ninh phía bên ngoài buổi hòa nhạc của Hân Diên vào thứ bảy. Đừng coi thường việc bảo an phía bên ngoài này, thu nhập của tối hôm đó là tám trăm tệ, hơn nữa chỉ có một người đáng tin cậy và có tiếng trong ngành âm nhạc như tớ mới có thể đủ điều kiện để tham gia. Nếu như không phải có sự giới thiệu của tớ thì cậu sẽ không bao giờ tìm ra cách để trở thành một nhân viên bảo vệ phải bên ngoài như thế này.”

Nghe Hoa Thần Quang giải thích, Lâm Trạch đã hoàn toàn hiểu được tại sao Hoa Thần Quang lại tuyên bố là một nhiệm vụ bí mật. Thì ra là như vậy.

Mặc dù kiến thức của mình hạn hẹp, nhưng điều này không có nghĩa là Hân Diên có ít người hâm mộ nhiệt tình, ở những nơi đông người mà nói đến chuyện này thì sẽ rất phiền phức. Nếu tình cờ gặp phải những người hâm mộ nhiệt tình của Hân Diên thì có thể sẽ gây ra những rắc rối không đáng có.

Đồng thời, điều mà Lâm Trạch cũng muốn phỉ nhổ là, Hoa Thần Quang cứ tự cho rằng mình là người đáng tin cậy trong giới âm nhạc, nhưng mà người đáng tin cậy trong giới âm nhạc này cũng thật sự quá rẻ mạt, chỉ có thể sắp xếp làm bảo vệ phía bên ngoài, ngay cả làm bảo vệ gần sân cũng không đủ tiêu chuẩn.

Làm bảo vệ cho nữ “ca sĩ 2D”, không hiểu sao lúc này Lâm Trạch lại có một loại cảm giác không tốt.

Cái cô Hân Diên kia chắc hẳn cũng sẽ không phải là người yêu thích mình, nếu không như vậy chẳng phải là mình tự đưa đầu vào họng súng hay sao.

Khi ý nghĩ này xuất hiện, Lâm Trạch liền tự giễu cợt, hình như mình đã quá xem trọng bản thân. Mình và Hân Diên là hai người xa lạ, nếu như bất kỳ cô nàng xinh đẹp nào xuất hiện cũng đều thích mình, vậy thì lực hấp dẫn của bản thân thật sự quá lớn rồi. 

Lâm Trạch lắc đầu để quên đi loại ảo tưởng chết người phi thực tế này trong đầu.

So với kiểu ảo tưởng này, Lâm Trạch nghĩ tốt hơn là nên hỏi Hoa Thần Quang một số câu hỏi thực tế thì tốt hơn.

“Nếu tối hôm nay là buổi huấn luyện an ninh, vậy thì đại khái sẽ mất bao lâu? Sẽ không làm trễ nải giờ học của chúng ta vào ngày mai đấy chứ.” 

“Hẳn là sẽ không, tối nay Hân Diên gần như sẽ tổng duyệt cho buổi diễn, hơn nữa chúng ta đứng tập luyện ở dưới sân khấu là được rồi. Đồng thời, ngày mai sẽ sắp xếp nhiệm vụ và công việc ngày mai cho chúng ta, tối đa cũng chỉ ba tiếng đồng hồ là xong, nếu muốn về nhà thì có lẽ tàu điện ngầm vẫn chưa đóng cửa.”

“Vậy thì tốt, xem ra chúng ta có thể về nhà trước mười một giờ.”

“Đúng rồi, có một điểm tớ muốn nhắc nhở cậu ngay bây giờ, điện thoại di động của lực lượng an ninh sẽ bị tịch thu, đồng thời cũng sẽ sử dụng máy dò kim loại để kiểm tra toàn thân bảo an, tốt hơn hết là cậu nên chuẩn bị tâm lý.”

“Tại sao lại phải làm như vậy?” 

“Đồ ngốc nhà cậu, đó là để ngăn cản một số thành phần xấu xa hòa lẫn vào đội bảo vệ, mang mấy thiết bị camera vào trong rồi lắp vào mấy chỗ khuất. Cậu cũng biết đấy, mấy tên công nghệ biến thái càng ngày càng nhiều.”

“Thì ra là vậy.” 

Lâm Trạch gật đầu.

“Đúng rồi, tối nay nhìn thấy Hân Diên thì đừng quá kích động đấy.” 

“Tớ sẽ không kích động đâu.”

Lâm Trạch vỗ ngực nói một cách tự tin.