Vẽ một bức tranh thu nhập năm con số?
Nếu như Maki Saiko không nói khoác thì thu nhập của Đại xúc nhiều hơn so với tưởng tượng của Lâm Trạch rất nhiều. Anh nghĩ như thế là cũng có đạo lý, dù sao thì cho dù là tác phẩm nghệ thuật có thể bán với giá năm con số thì cũng là của tác giả nổi tiếng.
Xem ra trong hai năm nay lĩnh vực ACG kiếm được nhiều tiền hơn so với anh tưởng tượng nhiều.
Có điều, một bức tranh giá năm con số, đoán chừng là yêu cầu độ hoàn thành sẽ rất cao, người bình thường đúng là không thể nhận nổi công việc này.
Lúc Lâm Trạch đang có chút ngơ người, cửa sổ chat với Maki Saiko đã hiện lên.
“Maki Saiko: Còn có chuyện gì thì mau nói, tôi phải vẽ tranh rồi, hạn giao nộp rất gần rồi.”
“Ha ha ni: Hết rồi, rất cảm ơn chỉ giáo của anh, tôi sẽ cố gắng nghiên cứu “Người Thực Mộng” đồng thời rèn luyện kỹ thuật vẽ.”
“Maki Saiko: Ừm, được, 88.”
“Ha ha ni: bai bai.”
Tiếp đó, cuộc nói chuyện của Lâm Trạch và Maki Saiko kết thúc, Lâm Trạch ngồi cả hai phút cũng không làm chuyện gì khác, thấy Maki Saiko không tiếp tục nói nữa, anh đóng cửa sổ chat của mình và Đại xúc lại.
Nếu như Maki Saiko đã bảo mình đi xem “Người Thực Mộng” thì Lâm Trạch sẽ lên mạng tìm sáng tác này.
Rất nhanh đã có một vài video và bộ truyện tranh được chia sẻ lên mạng hiện ra, có điều trước khi xem bộ truyện này, Lâm Trạch phải đi tìm hiểu một chút tình hình chung của bộ truyện này.
Ví dụ như rốt cuộc chủ đề của bộ truyện này là cái gì, tiếp đó đầu mối chính và nhân vật chính đại khái có những gì.
Lâm Trạch khá thích tìm hiểu giải thích trước, rồi mới xem tác phẩm điện ảnh hoặc là nội dung bộ truyện, anh cảm thấy như thế thì xem sẽ vui vẻ hơn.
Đương nhiên rồi, tác phẩm hồi hộp hoặc là suy đoán sẽ không ở trong phạm vi cân nhắc của Lâm Trạch.
Tiết lộ sẽ ảnh hưởng đến cảm giác của loại tác phẩm này.
Thực tế là trước khi chưa tra tư liệu thì Lâm Trạch cũng đã nghe nói bộ “Người Thực Mộng” này rất hay mà thuộc loại tác phẩm nổi tiếng, dù sao thì lúc trước người bạn tốt Nghiêm Nghiệp Ba của anh cũng đã muốn giới thiệu với anh bộ truyện tranh này rồi.
Hơn nữa, đã từng có một đoạn thời gian bộ hoạt hình “Người Thực Mộng” này cũng khá nổi ở trên mạng, Lâm Trạch không thể nào không biết được. Có điều, tuy biết tên, nhưng mà anh thật sự không rõ nội dung của bộ truyện này là nói đến những cái gì.
Dựa theo tư liệu hiển thị được tìm kiếm theo từ khóa thì bộ tác phẩm này thế mà lại là sự hợp tác nhóm tác giả nổi tiếng “Tử ghi chép”.
Tiếp đó nội dung bao quát của “Người Thực Mộng”là nam chính muốn trở thành người vẽ truyện tranh đứng đầu tạp chí Lịch Chí Phiên.
Trong đó tên của nam chính dẫn tới sự chú ý của Lâm Trạch, bởi vì tên của nam chính trong tác phẩm này thế mà lại gọi là “Maki Saiko”.
Thế mà lại giống hệt tên của Đại xúc.
Tiếp đó, Lâm Trạch tiếp tục đọc mô tả ngắn gọn về nhân vật Maki Saiko.
“Câu chuyện bắt đầu từ khi nhân vật học lớp 12. Không có kế hoạch gì về tương lai, chỉ có tâm thái “nằm mơ cũng vô ích”. Chịu ảnh hưởng của người chú không nổi tiếng mấy trong giới truyện tranh, cho rằng chuyện trở thành tác giả truyện tranh là một canh bạc.
Người này rất giỏi vẽ tranh, 7 tuổi đã có được giải thưởng lớn. Từng có khát khao mãnh liệt đối với mục tiêu trở thành tác giả truyện tranh mà người chú đặt ra, nhưng sau khi người chú chết thì đã từ bỏ ước mơ. Nhưng mà có một ngày, bởi vì không cẩn thận để quên sổ ghi chép ở trường học, không bao lâu sau Takagi Akito đã mời cùng hợp tác thành một nhóm tác giả truyện tranh, còn có ước định kết hôn với Yato, đồng thời nghiêm túc hướng về con đường trở thành tác giả truyện tranh.”
Tiếp sau đó, Lâm Trạch lập tức xem tư liệu cá nhân của “Yato”, phát hiện Yato chính là nữ chính đầu tiên của tác phẩm này.
Lâm Trạch rơi vào trầm mặc, dường như hơi hiểu được vì sao Đại xúc tình nguyện giúp đỡ một người không liên quan gì như mình rồi.
Nếu như Đại xúc đã đặt tên nick của mình là “Maki Saiko” thì nếu như không phải anh ấy vì tình yêu với công việc thì sợ rằng Đại xúc cũng là một người có “chuyện cũ”.
Hơn nữa có thể giải thích rằng Đại xúc cũng đã từng trải qua chuyện tương tự như thế, hoặc là do nguyên nhân khác, vì thế Đại xúc mới tình nguyện giúp anh.
Tóm lại, nếu như Đại xúc đã tình nguyện giúp anh, xem ra có vẻ như Đại xúc là một người ngoài lạnh trong nóng.
Nếu như Đại xúc thực sự là một người lạnh lùng thì ở trong tình cảnh không có một chút lợi ích gì, sợ rằng sẽ không tình nguyện giúp một người không quen biết gì đột nhiên xuất hiện như anh.
Dù sao dựa theo cách nói của Đại xúc, anh ấy là người vẽ một bức tranh là thu nhập năm con số.
Hơn nữa, Đại xúc cũng không giống người đang trêu chọc anh, dù sao thì anh ấy cũng là người quản lý của nhóm “Nhóm họa sĩ số hai”, chắc là sẽ không làm chuyện làm hỏng danh tiếng của mình. Có điều, cho dù Đại xúc có ý định lừa anh hay không, Lâm Trạch cũng tính toán phải cẩn thận xem bộ tác phẩm “Người Thực Mộng” này một lần, bởi vì những trải nghiệm của nam chính có chút giống với bản thân anh, nhất thời Lâm Trạch cảm thấy đầy hứng thú.
Tiếp đó, Lâm Trạch chọn mở xem hoạt hình đầu tiên, bởi vì nếu như đọc truyện trước thì có thể sẽ cảm thấy nội dung của hoạt hình kéo dài, vì thế anh lựa chọn xem hoạt hình trước.
Sau khi xem xong tập một hoạt hình, Lâm Trạch đã nắm được một chút rồi, nam chính đúng là may mắn, thế mà ngay từ lúc gặp nữ chính đã là quan hệ hai bên cùng thích nhau, điểm này so với bản thân anh đúng là mạnh hơn gấp trăm lần. Hơn nữa, mục tiêu của nam chính là sau khi vẽ thành công bộ truyện tranh mới đi tỏ tình, mà anh lại là tập đầu tiên đã định hôn ước với nữ chính rồi, đúng là khiến người khác ghen tị mà.
Nam chính “Maki Saiko” và nữ chính Yato đã định ra ước định, hoàn thành ước mơ sẽ kết hôn, trước lúc đó thì sẽ ước định là không gặp nhau. Có điều, Lâm Trạch cảm thấy tình tiết này hơi vớ vẩn, một cô gái đẹp như Yato sao có thể không có người nào theo đuổi, hơn nữa tại sao lại thích một người bình thường như nam chính. Hơn nữa Lâm Trạch cảm thấy không gặp nhau trong một thời gian dài như thế, nhất định sẽ có tình tiết nam chính bị cắm sừng.
Đây có thể chính là tác phẩm đầy nhiệt huyết và ước mơ thời thiếu niên, tuy hiện thực mà Lâm Trạch đang sống khác với tác phẩm, nhưng anh xem cũng thấy nhiệt huyết tưng bừng, bởi vì đây là tác phẩm đầy phong cách, đối với nam sinh thì nó có sức hấp dẫn không thể chống lại được.
“Tình bạn”, “sự cố gắng” và “thắng lợi”.
Chỉ thoáng chốc mà đã một hơi xem hết gần hai mươi tập, đến bữa tối Lâm Trạch cũng gọi thức ăn sẵn.
Ngày hôm sau, trong trường học.
“Ây, Lâm Trạch, đã lâu rồi không thấy tinh thần cậu tốt như thế này rồi.”
Buổi sáng đến trường học, Lâm Trạch vừa mới ngồi vào chỗ thì Nghiêm Nghiệp Ba đã đi đến chào hỏi anh.
“Xin lỗi, bạn chí cốt, tớ sai rồi, lúc trước khi cậu giới thiệu cho tớ bộ “Người Thực Mộng” mà tớ lại không xem, đó đúng là một tác phẩm rất hay, hơn nữa còn giúp tớ biết được thêm rất nhiều kiến thức về truyện tranh.”
“Ha ha, vậy thì tớ sẽ đợi xem “NAME” của cậu rồi.”
Nghiêm Nghiệp Ba nhìn Lâm Trạch rồi cười ha ha, nói.
Đương nhiên Lâm Trạch biết “NAME” trong miệng Nghiêm Nghiệp Ba là có ý gì, đây là từ chuyên dùng trong truyện tranh, nó có nghĩa là chỉ “tình tiết”.
Bình thường thì trước khi làm bản thảo, thì sẽ làm “NAME” trước, đây là điều cơ bản của cơ bản.
“Nhất định sẽ cho cậu xem “NAME” tuyệt vời nhất!”
Lâm Trạch bắt chước cách nói của nam chính với biên tập viên, giọng nói của anh âm vang.
Tiếp đó, cả Lâm Trạch và Nghiêm Nghiệp Ba đều lộ ra nụ cười.
“Được rồi, không nói chuyện linh tinh nữa, hôm nay chuyện ở lại sau khi tan học cậu không quên đó chứ.”
Nghiêm Nghiệp Ba hỏi Lâm Trạch.
“Đương nhiên nhớ rồi, không phải là chuyện thảo luận với Hàn Oánh làm báo bảng đó sao? Chắc không phải cậu cho rằng trí nhớ tớ kém như thế chứ?”
“Đương nhiên không rồi, tớ chỉ là thuận miệng hỏi chút thế thôi. Thầy giáo sắp đến lớp rồi, tớ về chỗ trước nhé.”
Nhìn Nghiêm Nghiệp Ba nói xong quay người rời đi, Lâm Trạch bắt đầu lấy sách ở trong cặp ra để chuẩn bị nộp bài tập.