Chương 3: Người anh hùng, sau đó…
Part1
"Thế ông không biết thằng nhỏ đó đi đâu à?"
Người được hỏi, Gilliam, đang đỏ mặt tía tai. Nãy giờ gã đang hồi cao hứng, thế rồi bỗng dưng tỏ ra khó xử khi bị người kia hỏi.
"Ay, Shique. Làm một vại không mày?"
"Thôi, cảm ơn."
Gilliam đang ngồi giữa một đám đông người Zerdian trên tầng trệt của một quán rượu trong phố chính thành Eimen. Họ nài nỉ gã thuật lại trận chiến oai hùng mới đây. Dù sao gã cũng là thành viên của đội Orba, biệt đội đã lập công tiêu diệt Garda. Vừa thoáng thấy gã là đã có cả hàng dài người tranh nhau mời rượu. Được tăng bốc lên tận trời, rượu mời uống hoài không hết, Gilliam say sưa đáp lễ và vỗ ngực khoe những chiến tích với nhiều phần phóng đại.
Shique thì thào khe khẽ vào tai gã.
"Đừng làm gì quá trớn nhé. Dân Zerdian không phải ai cũng như ưa người Mephius đâu. Cẩn thận kẻo bay trò ngu là ông dễ bị mấy thằng ghen ghét đâm sau lưng khi nào không hay đâu."
"Tao thừa biết. Thế nên tao mới bày trò đấy. Im ỉm một chỗ chỉ tổ khiến mày bị ghét thêm."
"Ừ nhỉ. Cũng hợp lí lắm." Shique nhìn quanh. đám người này trông cũng bặm trợn gần bằng Gilliam. "Mà này, ông không biết thằng nhỏ đó ở đâu à? từ đêm qua tôi đã không thấy nó rồi."
" Biết chết liền. chắc sếp lớn nào gọi nó đi ăn chơi thôi. gì chứ nó là anh hùng giết Garda cơ mà. Thiên hạ săn đón nó ghê hơn anh em mình nhiều."
Gilliam đối đáp trôi chảy đến lạ. Sau gáy gã ướt đẫm mồ hôi.
"Ừ." Shique đứng dậy toan đi thì bỗng nhiên-
"Eh? Ngài Shique của đội Orba kìa."
"Ngài Shique, ngài đi đâu thế?"
Shique, chàng kiếm khách đẹp trai rất nổi tiếng với phụ nữ Zerdian. Miền tây cơ bản không ưa mẫu đàn ông ẻo lả nhưng Shique là người ngoại quốc, cộng thêm tiếng tăm anh hùng tạo cho anh chàng một điểm nhấn đặc biệt. Những người thường hay chạy theo ngoại hình nhanh chóng coi anh chàng là một hiện tượng mới mẻ.
Phải lúc bình thường Shique sẽ bực mình đuổi họ đi, ngặt nỗi đây đã là thị hiếu chung rồi, như chính miệng anh chàng vừa nói lúc nãy. Thế nên Shique đành đáp lễ bằng nụ cười hoa mỹ nhất có thể rồi chạy lẹ. Cơn nguy cấp đã trôi qua, Gilliam thở phào lau vệt bia dính trên ria mép rồi quay sang nói với tay lính đánh thuê ngồi bên cạnh.
"Mày coi chừng đấy Talcott. Nó mà phát giác ra là nó dám đâm chết anh em mình lắm"
Khi thành Eimen còn nằm dưới quyền sinh sát của tên thuật sư Garda, đàn ông bị ép đi lính còn đàn bà, trẻ em bị bắt làm con tin. Sau ngày Garda bị tiêu diệt, hoàng gia Eimen được giải thoát khỏi phế tích Zer Illias. Họ trở về, chỉ thấy một đô thành xơ xác, lương thực cạn kiệt, kinh tế đình đốn. Mọi loại nông sản, kể cả đang phát triển dang dở đều phải thu hoạch sớm. Triển vọng tái thiết không khả quan lắm.
Ấy vậy mà vẫn có một đội quân lớn đang đóng tại Eimen. liên minh miền Tây sau khi tiêu diệt Garda đã cho hồi hương một nửa quân số, nửa còn lại tập trung bảo vệ các bậc vua chúa quý tộc miền Tây tổ chức họp bàn suốt nhiều ngày trong thành.
Thể theo mệnh lệnh của các quân vương, lương thực và rượu bia từ khắp miền Tây đang đổ về Eimen. Các thành bang cũng đang hối hả bơm tiền của nhằm nhanh chóng khôi phục hoạt động giao thương với phương bắc. Hiện thời, ngót một nửa lượng sản vật đang đổ về Eimen.
Nơi nào đông người nơi đó có chợ. Biên giới và trạm kiểm soát đã không còn giá trị gì ở miền Tây, hàng rào thuế quan giữa các thành bang cũng không còn. sớm muộn rồi người dân địa phương cũng đem số của cải ít ơi còn lại ra làm vốn buôn bán.
Một tuần đã trôi qua kể từ ngày Garda bị tiêu diệt, một tuần bình yên lạ thường ở miền tây. Mùi máu tanh đã không còn lẫn trong làn gió cát nữa.
"Chúng mày muốn làm gì thì làm. Tao về đây."
"nah-ah. Từ từ coi. Gì chứ đêm nay bọn này không cho ông chạy đâu, đội trưởng à."
Tối hôm trước, Gilliam và Talcott lúc này cũng đang say lướt khướt đang xốc nách đi kẹp giữa một chàng trai nọ. Chàng trai đeo mặt nạ có thể hình tương đối nhỏ con so với một chiến binh nhưng vẫn thu hút vô vàn ánh mắt xung quanh. Người này rất nổi danh, chiến binh của Ax, người hùng tiêu diệt Garda, Orba.
Ba người đang dùng dằng nhau trước cánh cổng lớn dẫn vào một tòa nhà ngoại cỡ. nơi đây từng là tư gia của một phú thương không may bị Garda giết. Đám chủ chứa người Zerdian đã đổ tiền của vào, biến tại tòa nhà thành kỹ viện nuôi gái làng chơi.
Talcott tay túm chặt lấy tay Orba, miệng nói liến thoắng.
"Miền tây Tauran này gái điếm cũng có dăm bảy loại. Gái nào giỏi ca vũ sẽ được gọi là vũ cơ, thân phận hơn đứt đám bình thường. cao giá hơi kiêu giỏi nghệ thuật biết lễ nghĩa và nhất là không chăm chăm lấy lòng khách. ngược lại là đằng khác, họ không ưa thằng nào là đuổi thẳng cổ thằng đó luôn. Có nàng đã được mời vào hoàng tộc, thậm chí còn được làm hoàng hậu rồi. Ăn chơi với vũ cơ chính là dấu ấn đẳng cấp của đàn ông Zerdian."
"Thế thì sao?"
"Sao trăng cái đéo gì nữa? Mày nên đi hưởng thụ lạc thú chút đi, đội trưởng." cái mặt bặm trợn của Gilliam dí sát vào Orba. Hơi thở gã nồng nặc mùi rượu."Đừng lo, chúng tao đã bao tuốt từ đầu đến chân cho mày rồi. Chỉ cần ngài Orba đến chơi là danh tiếng của chỗ này sẽ lên như diều. Bọn chủ nhà còn hứa là sẽ cho anh em ta một bữa miễn phí."
"Sao tao lại phải…?"
Orba bị nhấc hổng chân khỏi mặt đất, loay hoay quẫy đập trong vòng tay hộ pháp của hai gã kia. Khi làm chỉ huy, cậu luôn có phong thái khác người, một phần là vì đeo mặt nạ nhưng bây giờ cậu chỉ như một chàng thanh niên 16 17 tuổi. một vài người trong đám đông hiếu kỳ xung quanh đã phất tay bỏ đi. " Đó chỉ là một thằng lỏi con bắt chước thôi."
Gilliam cười nhăn răng.
"Hay là… mày không thích đàn bà?"
"Mắc gì mà tao phải rúc đầu vào một con đàn bà mà mình mới gặp lần đầu chứ."
"Lạ à nha." Talcott nheo mắt ngó Orba. " Ừ thì mới gặp nhưng ông trả tiền sòng phẳng cơ mà, còn rắc rối gì nữa. Đàn ông sống vì tình cũng được còn đàn ông đích thực thì phải biết...mài giũa kinh nghiệm với các em xinh tươi lúc rảnh rỗi chứ."
"Bỏ tao ra."
"Thôi nào… Nghiêm túc này, anh em mình đều là dân ngoại quốc, đây vừa tốt cho mày vừa là tốt cho cả bọn tao nữa."
"Hả?"
Thấy Orba vùng vằng như muốn cắn trả, Gilliam giải thích thêm.
"Anh hùng đeo mặt nạ nghe hay lắm nhưng chỉ trong truyện cổ tích thôi chứ ra ngoài đời thật nó mờ ám bỏ mẹ."
"..."
" mày được chúng nó tung hô lên tận giời mà mặt mũi lúc nào cũng bí xị, cứ ngồi thẳng lưng một chỗ, không ăn uống chè chén với anh em bạn bè, cũng chẳng thấy chơi bời gái gú gì hết. Ngoài kia có cả đống thằng ghen tị mày, chúng nó chắc đang nghi ngờ mày có cái gì đó bất thường rồi. 'Mọe, thằng đó coi vậy mà kinh thật...Ờ nó giỏi nhưng cái cách nó bay đặt nhìn đểu người Zerdian chúng mình nó đáng ghét vãi ra.' Đại loại thế.
"Vũ cơ chia ra năm hạng cả thảy." Thấy Orba hơi dịu đi, Talcott nhanh nhảu bồi thêm. "Cứ chọn em nào ở giữa giữa ấy, hay loại mà dân Zerdian xếp bét bảng về nhan sắc cũng được. Mày sẽ muốn chúng nó nghĩ theo kiểu "Bọn Mephius này chẳng biết mắt thẩm mĩ vứt đi đâu." Đấy, thế thôi là chúng nó sẽ thấy mày dễ gần hơn nhiều."
"Nếu mày không thích thì chỉ cần làm mặt tươi tươi một chút là được. Uống nhiều vào. Làm như mày vừa bị Ax chửi vì tội ăn chơi phè phỡn ấy, mà tao dám cá mày sẽ coi trò này khó hơn đánh nhau nhiều."
Orba thôi quẫy đạp và cũng không phản đối gì nữa. Gilliam và Talcott chớp thời cơ vừa lôi kéo vừa đùn đẩy cậu đi vào. Chân vừa bước qua ngưỡng cửa tòa nhà là đã có tiếng sáo du dương chào đón 3 người.
Ngon rồi mày ơi. Hai gã trao đổi cho nhau một cái nháy mắt đầy ý nghĩa sau lưng Orba. Ngay từ đầu hai gã đã dàn xếp với bọn chủ nhà rằng nếu có Orba đi cùng thì cả bọn sẽ được chơi miễn phí. Màn giải thích dài dòng vừa rồi chẳng qua là hai gã hợp mưu thêm vào.
"Cứ dùng vũ lực lôi cổ nó đi là được, cần gì…" Đề nghị của Gilliam bị Talcott lắc đầu gạt bỏ.
"Ông đội trưởng của anh em mình bề ngoài cứng rắn thế thôi chứ tao thấy nó cũng vào loại dễ dụ. Để đấy tao lo. Gì chứ khoản này đúng nghề tao luôn."
Talcott nghĩ kế thuyết phục Orba nhưng lời gì nói nghe hơi thiếu uy tín nên vai trò này được đẩy sang cho Gilliam. Mấy trò này Talcott thạo lắm. Chính miệng gã từng nói "Đàn ông mà chỉ quẩn quanh với mấy mối quan hệ nông cạn sẽ chẳng bao giờ tìm được tình yêu.' Đâu đó trong trái tim gã tin rằng phụ nữ là một thứ gì đó rất đặc biệt.
Tiến vào sâu hơn, 3 người trông thấy nhiều cô gái xiêm áo mỏng manh đang nhảy múa. Trong ánh đèn mờ, những dáng hình da ngăm ngăm như đang trôi lững lờ, điệu múa khi thì mạnh mẽ khi thì nhẹ nhàng uyển chuyển, thuận theo tiếng nhạc. Cảnh tượng thật lạ lùng, tựa như ảo ảnh, đưa con người ta lạc vào thế giới khác.
Khách chơi ngồi quanh đây, như hình đang vừa uống rượu vừa ngắm, từ từ chọn một nàng. Như Gilliam vừa nói, vũ cơ chia ra 5 cấp bậc, nàng màu cao cấp sẽ có quyền từ chối khách. Khách mới đến thưởng rất dễ bị từ chối. Nếu khách muốn được nàng chú ý, được nàng nhớ tên thì nên thường xuyên ghé thăm, trả tiền hội phí, đi kèm với những món quà hào phóng và nhiều chủ đề tán gẫu phong phú.
Cưới được một nàng vũ cơ cao giá là chiến tích để đời của đàn ông miền tây. Nói đây là chuyện chơi bời qua đường thì không đúng vì sự cạnh tranh nhiều khi rất khốc liệt.
Thể theo gợi ý của hai gã kia, Orba tìm đến căn phòng dành cho vũ cơ hạng trung bình, hay còn gọi là hạng hoa. Mùi son phấn và nước hoa nồng nặc khó ngửi.
Thấy Orba đến, các nàng vũ cơ đều nhất thời khựng lại. Cảm giác hưng phấn cùng nỗi hồi hộp khó tả lan khắp phòng. Những cô gái giàu kinh nghiệm nhanh chóng quay lại với vũ điệu thiết tha theo vòng tròn nhưng ánh mắt họ không quên đeo bám chàng trai đeo mặt nạ.
Orba ngồi xuống sàn bên cạnh vài gã đàn ông khác, giả bộ làm ngụm rượu, ánh mắt bắt đầu so sánh cô này với cô kia. Gilliam bảo cứ chọn cô nào mà dân Zerdian coi là kém sắc nhưng- Con mẹ nó, mình đéo hiểu nổi gu thẩm mĩ của bọn Zerdian. Vũ cơ ai cũng trang điểm đậm, thành ra cậu thầm cho rằng cô nào cũng giống cô nào.
Tiếng nhạc nhẹ như làn gió đung đưa.
Các cô gái đang đuổi theo vòng tròn đồng loạt vươn cánh tay thon thả lên không trung như muốn tóm lây một mặt trăng vô hình. Họ gập người xuống, ngón tay sắp sửa chạm đất thì điệu nhạc đột nhiên thay đổi, dồn dập, dứt khoát. Trong chớp mắt, các nàng đã cầm đoản kiếm trong tay. Một điệu kiếm vũ. Những cặp chân dài miên man lanh lẹ di chuyển, đổi vị trí cho người đối diện. Hai cô gái bắt thành một cặp, đoàn kiến va chạm, đùi cọ vào nhau.
Màn trình diễn cơ bản rất đáng xem, thế nhưng- Rõ là ngớ ngẩn. Orba bực bội đảo chân hết lần này đến lần khác.
Gilliam và Talcott nói có lí, thế nên cậu mới chịu theo hay đã đi vào chỗ này. Có điều, đùa chơi với người khác chưa bao giờ là điểm mạnh của cậu. Cá nhân cậu cũng tự hiểu mình đang rất được chú ý và đi kèm với danh tiếng là nguy cơ bị kẻ khác ghen ghét.
Cậu đã xoay xở tương đối tốt hồi còn làm thế thân cho hoàng thái tử Gil. Cậu thậm chí còn hơi tự hào với tài diễn xuất của mình nhưng suy cho cùng thì cậu vẫn chỉ là một gã kiếm nô. Cái danh phận hoàng thái tử khác quá xa so với thực tại, thành ra nó cũng giúp cậu ý thức được và coi nó như một màn diễn giả tạo mà thôi.
Hiện giờ, danh hiệu anh hùng của Orba nó thật rắc rối làm sao. Thiên hạ nhìn cậu bằng ánh mắt khác, những kỳ vọng đặt vào cậu cũng thay đổi và trên hết, cậu đang là chính mình chứ không giả bộ. Đã thế lại còn thêm chuyện xích mích giữa người Zerdian và người Mephius. Orba đoán chắc mình chỉ cần xử sự sai một tí thôi là người anh hùng sẽ biến thành đối tượng bị thù ghét. Thế nên cậu mới chấp nhận và mời mọc gượng ép của hội Gilliam.
Hừ. Kệ xác vụ này. Ta sẽ tìm cách khác. Ý đã quyết, Orba toan đứng dậy. đúng lúc ấy một cô gái bỗng loạng choạng ngã dúi người. Lưỡi kiếm trên tay cô chỉ thẳng vào mặt cậu. Khách chơi xung quanh đều hốt hoảng gào lên nhưng chàng trai đeo mặt nạ vẫn làm chủ tình hình. Cậu nhanh nhẹn nắm lấy cổ tay cô gái, đồng thời xoay mình đỡ eo cô nhẹ nhàng như không.
Nhìn cận mặt cô gái, Orba thấy đôi mắt cô hơi to hơn bình thường. Cậu cứ ngó chằm chằm trong khi một phụ nữ đứng tuổi như hình là tổng quát nhóm vũ cơ chạy tới xin lỗi rối rít. Sau rồi bà ta hung dữ quay sang cô gái nọ.
"Yani! Đến bao giờ tôi mới có thể trông cậy vào cô đây hả?"
"E-Em xin lỗi, Đại tỷ. Em hơi…phân tâm."
"Phân tâm? Vũ cơ đang biểu diễn mà phân tâm cái gì? Lí do hay nhỉ."
Thật ra Yani cũng không hề tìm cách biện minh. Orba thấy rõ mọi việc từ đầu đến cuối. Sai sót xuất phát từ cô gái ở đằng sau. Dường như cô này để mắt đến cậu hơi nhiều nên bị lạc nhịp chân, xô vào Yani. Cô này nhìn trẻ lắm, chắc tuổi còn thiếu niên, lớp phấn trang điểm dày cũng không giấu nổi sắc mặt tái xanh tai mét đằng sau tựa hồ đang sợ bị la mắng.
Lồng ngực Orba quặn thắt.
Về sau, đồng nghiệp của nàng vũ cơ Yani ôn lại chuyện cũ, gật gù với nhau. "Hôm ấy Yani làm tốt lắm."
***
"Quy khách, ngài thật khác người."
trong một gian phòng trên lầu hai, Orba và Yani đang uống rượu. Hai người ngồi đối diện nhau, trên da thịt vẫn còn phảng phất chút hơi ấm sau màn ái ân.
"Thế à."
"Vì sao ngài chọn em? Có nhiều vũ cơ múa giỏi hơn và xinh đẹp hơn em kia mà?"
"Heh."
Yani cảm thấy vị khách đắt giá này hơi khó gần. Chàng cứ nhấm nháp rượu từng chút một, ánh mắt cúi xuống hoài, dường như không muốn trò chuyện.
Vũ cơ ghét nhất thể loại đàn ông ong bướm xong là quay sang lạnh nhạt. phải cô nào khác là Orba đã thành chủ đề cho cả đống lời đồn ác hiểm rồi. Còn Yani, năm nay cô đã 25 tuổi, đã có kha khá kinh nghiệm trong nghề. cô để ý thấy chỗ cần cổ cậu đang đỏ tía.
Hóa ra là ngượng. Chắc hẳn ngài ấy không thạo chốn ăn chơi.
Ngài ấy giống bố.
Yani bỗng nhớ về cha mình. Ông ít nói, cứng rắn, chẳng mấy khi cười nhưng không hẳn là lúc nào cũng cau có. Khi chị cô lấy chồng, ông hay làm những việc bất thường: uống rượt say, hát hò ngoài phố, hết cười cợt rồi lại khóc một mình.
Sáu năm trước, cha cô bị gọi đi lính trong một cuộc xung đột và vĩnh viễn không trở về. Độ một năm sau, Yani đăng kí làm vũ cơ.
Để xóa tan khoảng trống im lặng giữa hai người, Yani bắt đầu cất tiếng hát. Sau đó, cô chuyển sang thổi sáo. Tiếng nhạc du dương truyền cảm. Về phân Orba, cậu rất lấy làm hứng thú với cây sáo.
"Vũ cơ ai cũng biết thổi sáo à?"
(trans: ban đầu ta định dịch là thổi k... À mà thôi)
" con gái Zerdian ai cũng biết. Đó là một sự hiển nhiên rồi. Tất nhiên là không phải ai cũng giỏi như em."
"Oh."
Sáo miền tây là một loại hàng hóa rất được ưa chuộng ở phương Bắc. Thấy Orba có vẻ thích, Yani thổi thêm vài điệu nữa rồi nói.
" Nếu ngài muốn, em có thể đặt làm giúp ngài một cây. Một số nghệ nhân giỏi chỉ chuyên làm cho vũ cơ chúng em thôi."
"Vậy, ờ, phiền cô đặt làm một, à không, hai cái đi."
Yani cười, ánh mắt chiếu vào đôi mắt ẩn sau chiếc mặt nạ. "Ở miền tây Tauran, ngài muốn tặng quà cho phụ nữ thì nên chịu khó tìm món gì khác lạ một chút."
câu nói đó khiến Orba đỏ bừng mặt.
***
Hôm sau, Orba đến thăm kĩ viện thêm lần nữa, tất nhiên là vì cây sáo thôi. cậu muốn làm thiết kế chi tiết nên đã nhờ Talcott giúp một tay. Thể nào gã cũng trêu cậu tối tăm mặt mũi cho mà xem. Orba đã sẵn sàng chịu trận nhưng lạ thay, Talcott không bình phẩm gì hết. Mỗi khi động chạm đến sở trường là gã luôn tỏ thái độ chuyên nghiệp khác thường. chỉ sau vài giờ gã đã vẽ ra khá nhiều bản.
"Ông xem còn cần thêm gì nữa không?" Talcott hỏi, điệu bộ hơi hồi hộp. Orba thấy tính cách này của gã thật đáng ngạc nhiên.
Cậu mang hai bản vẽ mang đến cho Yani. Ban đầu cố định kiếm cớ về luôn nhưng rốt cuộc vẫn ở lại đó suốt đêm.
Orba tưởng như mình đã quên mất hơi ấm sắc thịt. Cậu đã thay đổi nhiều. Thù đã báo, cuộc chiến chống Garda đã xong xuôi, giờ đây cậu thực sự có quá nhiều thời gian rảnh. Đây có thể coi như một quãng nghỉ, một khoảng lặng cần thiết trước khi tiến bước. cậu đắm chìm trong thú vui xác thịt suốt một thời gian dài. Dù sao cậu cũng đang tuổi thiếu niên.
Năm hôm sau, Orba lại đến lần nữa và tin đồn bắt đầu lan ra.
"Hình như anh hùng đã phải lòng Yani rồi."
"Lạ thiệt ha. Ơ, ý em là, ngài ấy có thể chọn ai đó xinh hơn mà."
Orba tất nhiên là ngượng chín mặt với bao nhiêu lời xì xầm quanh mình. Mặc kệ các người muốn nói gì thì nói. Cậu nghĩ thầm trên đường đến thăm Yani thêm lần nữa để lấy cây sáo. Dù gì thì đó cũng là mục đích ban đầu của cậu.
Đêm về khuya.
"Khi ta nắm tay nàng…"
"Dạ…? " Yani ngoảnh lại, tay đang cột tóc, để lộ bờ vai tròn trịa nuột nà.
"Hôm đầu tiên ấy, ta nắm tay nàng vì mùi nước hoa của nàng không quá nồng."
Yani là mẫu phụ nữ nhạy cảm. Cô nhận ra Orba vừa trả lời câu hỏi hôm nọ, "vì sao ngài chọn em?"
Cô cười tít mắt.
---------
Tran note: sau chap này ta có thể khẳng định là main có bằng lái máy bay chuyên nghiệp.