Rakuin no Monshou

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 325

Tập 04 - Chương 2: Tiệc trà của công chúa (part1)

Chương 2: Tiệc trà của công chúa

Part 1

Vài ngày trước khi Esmena Bazgan lên đường rời thành Taulia.

Ánh mặt trời buổi sáng sớm lấp lánh phản chiếu trên mặt sông Yunos. Một chiếc thuyền từ trên thượng nguồn đỗ lại tại cầu cảng Apta, những người đàn ông mình trần khệ nệ vác thực phậm và hàng hóa vào trong thành phố. Ở cầu cảng còn có một nhóm quân lính đang vừa giám sát vừa ngáp dài. Cuộc xung đột mới đây với thành bang Taulia đã kết thúc, thế nên cũng khó tránh khỏi việc họ buông lỏng cảnh giác.

Trong pháo đài Apta, Orba nhỏm dậy trên giường. Nắng sớm chiếu rọi lên gương mặt ủ ê. Cậu ngồi cứng đờ tại chỗ, không động đậy. Dinn, cậu người hầu ngày nào cũng đến đánh thức Orba hôm nay lại không thấy đâu hết. Hình như cậu chàng đã được ai đó nhắc trước nên mới không đến.

Chắc là Shique thôi. Orba lờ mờ nghĩ.

Chừng ba tiếng sau khi mặt trời mọc, có người gõ cửa phòng.

“Tỉnh chưa thế Orba.”

“Ờ.”

Cánh cửa mở ra. Orba lơ đãng nhìn Shique đang đứng trước mặt mình. Bản thân Shique còn không thực sự mong là Orba chịu trả lời. Còn bất ngờ hơn nữa, Orba đã ăn mặc chỉnh tề. Anh chàng nhe răng cười, xem ra Orba đã tình tâm trở lại.

“Muốn ăn sáng không? Để tôi cho người chuẩn bị ng-“

“Không.” Orba đi luôn ra khỏi phòng. “Bây giờ tao muốn mày đi gọi điểm binh. Tập hợp những người này…”

Shique hơi giật mình nhưng cũng chợt để ý thấy một nhóm thợ sửa chữa đang đi tới từ đằng xa, anh chàng mau lẹ cúi đầu thi lễ như một người lính Cận Vệ đối với hoàng thái tử.

Orba triệu tập hàng loạt các sĩ quan chỉ huy đến để chuẩn bị gửi quân chi viện cho Garbera. Cả đạo quân chỉ có vỏn vẹn hơn trăm người. Hai mươi kỵ binh, hai mươi kỵ sĩ rồng, mười phi công quân sự, tất cả đều thuộc biên chế quân Cận Vệ hoàng gia. Toàn bộ lực lượng bộ binh còn lại đều là chiến nô.

Khi Gowen nhận được báo cáo…

“Hơi quá ít lính bộ binh rồi.”

“Số còn lại sẽ được trả tự do.” Orba làu bàu đáp.

Sau trận chiến Apta lần thứ hai, có hơn năm mươi người trong đội bộ binh của Pashir mong muốn được giải phóng khỏi thân phận nô lệ. Orba tuy vẫn đang lần lữa chưa thực hiện nhưng…”Đã hứa là phải làm.”

“Ừ.” Gowen ậm ừ đáp rồi cũng thôi không tranh cãi gì về vấn đề sắp xếp quân đội nữa. Pashir vẫn sẽ làm chỉ huy bộ binh, còn Gowen được bổ nhiệm làm phó tổng chỉ huy đạo quân chi viện cho Garbera. Tuy nhiên, trong danh sách xuất chinh còn có một cái tên mà chính khổ chủ cũng phải mắt tròn mắt dẹt khi nghe.

“Tao sẽ làm tổng chỉ huy á? Mày lại đùa?”

Kain, người quen cũ của Orba hồi còn ở hội giác đấu Tarkas, xám mặt phản đối. Người truyền lệnh – Shique – đáp cùng nụ cười nhạt. “Không hẳn là chú đâu. Trên danh nghĩa thì Orba mới là tổng chỉ huy. Cái gã đấu sĩ đeo mặt mạ với danh hiệu Clovis ấy. Hoàng tử dặn là thằng Orba đó sẽ ở lại Apta, ờm, chú hiểu ý tôi mà.”

“Nhưng tao đã làm chỉ huy bao giờ đâu!”

“Mọi việc cứ để cho cấp phó Gowen lo liệu. Chú chỉ cần có mặt trên tuyến đầu, miệng hô hào ‘xông lên, xông lên’ thôi cũng được.”

“Lại nữa?”

Kain đã từng làm một trò tương tự trong trận chiến tại pháo đài Zaim.

“Thằng Orba á, cứ khi nào lập được tí công trạng là nó lại lẩn đi đâu mất. Thiệt tình…”

“Còn tệ hơn hồi làm võ sĩ giác đấu nữa nhỉ?”

Công tác bổ sung quân bị cho phi hạm long thạch được triển khai vào lúc xế trưa. Từ nhiên liệu, quân nhu cho đến các phi thuyền nhỏ lần lượt được đem lên tàu. Orba lẳng lặng quan sát sự bận rộn ở bãi đáp phi thuyền, hai tay khoanh ôm lấy người, mặt mày đăm chiêu. Trông cậu còn có vẻ khó tiếp cận hơn bình thường, tưởng như sẵn sàng chém chết bất cứ ai dám lại gần chứ chưa nói gì đến bắt chuyện.

Vileena Owell đang nhìn chằm chằm vào bóng lưng Orba suốt từ nãy đến giờ. Đã mấy lần cô định lên tiếng nhưng lại thôi. Hoàng tử Gil quyết định đem quân đến chi viện cho Garbera, đây dĩ nhiên là tin tốt, tuy nhiên bản thân ngài sẽ ở lại Apta chứ không trực tiếp chỉ huy. Đạo quân chi viện đa phần là lính của biệt đội bộ binh độc lập và quân Cận Vệ. Như vậy cũng đồng nghĩa với việc hầu lực lượng ứng trực tại Apta sẽ là quân Giáp Đen của tướng Oubary, trong khi đội Cận Vệ trung thành với hoàng tử sẽ chỉ còn tầm chục người, tính cả Shique.

Hoàng tử Gil là thành chủ Apta, ngài chắc chắn sẽ muốn ở lại để giải quyết việc nội chính, nhưng Vileena lại nghĩ đấy không hẳn lí do khiến anh ta không đích thân xuất chinh. Có điều, đó chỉ đơn thuần là linh cảm chứ bản thân Vileena không đưa ra được một lập luận nào để củng cố cho nó. Cô cũng không hiểu tại sao tối hôm trước hoàng tử lại chĩa kiếm vào mặt Oubary hay tại sao anh ta lại ôm mặt khóc. Cô không hiểu.

Thật bực mình.

Những tưởng cuộc xung đột với Taulia đã đưa Vileena đến gần hơn với trái tim Gil, thế rồi đùng một cái và cô lại cảm thấy y càng lúc càng xa lạ. Cô đem chuyện này ra than phiền với Theresia.

“Đàn ông đôi lúc cũng khó hiểu lắm chứ.”

Theresia nghiêm mặt gật đầu nhưng trong đầu bà lại cho rằng Vileena chỉ đang vấp phải mấy vấn đề tuổi mới lớn chứ không phải là đang than phiền.

“Cánh mày râu cũng tương tự thôi. Họ cũng không bao giờ hiểu nổi phụ nữ.”

“Thế à.”

Vileena trò chuyện với người hầu gái đã phục vụ mình nhiều năm nhưng nỗi bất an trong lòng cô vẫn còn đó. Vấn đề liên quan đến Gil là một, ngoài ra còn cả cuộc chiến đang chực chờ bùng nổ giữa Garbera và Ende. Chính vì thế nên Gil mới chỉnh đốn quân đội, chuẩn bị đưa quân sang Garbera tiếp viện. Tuy nhiên, đây chỉ là chủ ý của cá nhân hoàng tử chứ nó không được phía Mephius cho phép. Có tin đồn hoàng đế Guhl đã có sẵn sắp đặt với Ende. Những động thái sắp tới của hoàng tử Gil nhất định sẽ gây ảnh hưởng đến quan hệ Mephius – Garbera, cũng như giá trị của hôn ước giữa Gil và Vileena.

Mặc cho hoàng tử đang tỏa ra thứ khí thế khiến cho không ai dám lại gần, vẫn có một người thô lỗ tiến đến. Gowen. Hoàng tử Gil – Orba – thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn ông.

“Mày nghĩ thử xem, trận chiến lần này liệu có khó khăn như trận chiến ở Zaim lần trước không? Chưa gì mà thằng Kain đã sợ đến nhũn cả đầu gối ra rồi kia kìa.” Gowen thì thào.

“Không đâu.” Orba đáp sẵng, vẫn với thái độ cực kỳ nghiêm trọng. “Ende nhiều khả năng sẽ không cho rằng Mephius sẽ can thiệp vào cuộc chiến này. Hai bên ắt hẳn đã bàn bạc từ trước rồi. Nói cách khác, kế hoạch tác chiến của bọn chúng không tính đến khả năng quân Mephius xuất hiện. Bằng một màn dạo đầu thật hoành tráng, chúng ta có thể làm cho bọn chúng tưởng rằng mình đang lâm vào thế yếu và, có thể, sẽ chọn phương án an toàn.

“Nghĩa là thành bại đều phụ thuộc vào việc chọn thời điểm hành động.”

“Nếu được, chúng ta nên ra tay trước khi chiến sự bùng nổ là tốt nhất. Đến khi gươm giáo đã va chạm thì đã quá trễ để tính kế lui binh rồi.”

Có điều, quân số của đạo viện binh này vốn không nhiều. Trong trường hợp thực sự xảy ra giao tranh thì phía Ende sẽ lập tức phát giác ra đây không phải là quân chủ lực của Mephius.

“Noue cũng đồng quan điểm với ta. Không đánh mà thắng luôn là chiến thắng vẻ vang nhất. Ende cũng có vấn đề nội bộ, có thể sẽ còn leo thang và gây nhiều thiệt hại, nhưng ta nghĩ nó sẽ không nghiêm trọng như vụ Ryucown nổi dậy ở Zaim đâu.”

Orba chợt ngoảnh sang nhìn Gowen.

“Có vấn đề gì à?”

“…Không.”

Orba im lặng không nói gì thêm. Gowen nhìn cậu chằm chằm hồi lâu. Tuy đã thừa hiểu nhưng ông vẫn cố ý đặt câu hỏi, qua đó dò xét ra chút ít ý đồ thực sự đằng sau vẻ bề ngoài khó đoán ấy. Rồi ngay lúc ông định lên tiếng…

“Điện hạ.”

Một binh sĩ đang thúc ngựa tức tốc chạy đến. Anh ta khẩn trương xuống ngựa rồi quỳ gối trước Orba. Tháp canh ở phía đông bãi đỗ phi thuyền hình như đang có biến động lớn.

“Có chuyện gì?”

Gowen cất giọng hỏi thay cho Orba nhưng ánh mắt ông đã ngay lập tức phát hiện ra nguyên nhân. Dưới ánh nắng chan hòa, một thứ gì đó trông như một chiến phi hạm, với quốc huy Mephius gắn trên thân, cùng với vài phi thuyền hộ tống đang hạ độ cao xuống gần bãi đỗ tàu.

Vừa thoáng nhìn thấy hình dáng cô gái nọ, người đầu tiên bước xuống tàu, Gowen đã lẩm bẩm.

“Là hoàng gia công chúa Ineli. Không có thông báo trước gì hết.”

Ineli Mephius dẫn đầu nhóm thị nữ đi xăm xăm về hướng này. Gương mặt xinh xắn cùng đôi môi đỏ hồng của cô trông thật không phù hợp với pháo đài nơi biên cương này, đến độ binh sĩ xung quanh đều vô thức tránh sang một bên.

Ineli vẫy tay cười tươi rói với Orba, không, đúng ra là với hoàng thái tử Gil Mephius, người anh không chung huyết thống với mình. Cô đến trước mặt Orba và cúi đầu thi lễ, nét mặt lộ rõ vẻ khoái trá với những ánh mắt ngỡ ngàng đang nhìn mình.

“Đã lâu không gặp, Điện hạ Gil. Em rất mừng khi thấy ngài vẫn khỏe mạnh.”

“Ờm.” Orba đáp cụt lủn kiểu như không muốn tiếp chuyện. Ineli phùng má.

“Cô em gái dễ thương đã phải nhọc nhằn đường xa đến tận đây thăm hỏi mà anh vẫn làm mặt lạnh thế à?”

“Vậy à?”

Trong đầu óc Orba lúc này, việc phải cư xử với thân phận ‘hoàng tử Gil’ thật không khác gì cục nợ. Cảm giác mệt nhoài bủa vây cả thể xác lẫn tinh thần cậu. Vì thế nên thái độ của Orba trở nên miễn cưỡng hơn bình thường. Còn Ineli, cô nàng vẫn kiên nhẫn đứng sang một bên chờ câu trả lời trong khi ánh mắt thì săm soi nhòm ngó ‘Gil Mephius’.

“Ai da, thiệt tình. Xem ra việc Ax đích thân đem quân đến đánh Apta không phải là tin đồn nhảm rồi. Hoàng huynh à, anh vẫn an toàn không bị thương, thật may quá. Có điều, anh không nghĩ những điều anh vừa làm rất đáng sợ hay sao?”

“À, ờ, đúng.” Orba chỉ cục cằn nói thêm vài câu cho qua chuyện vì bị Gowen thúc một phát vào lưng. “…Và? Em đến Apta làm gì?”

“Làm gì à?”

Ineli nhất thời lộ ra điệu cười ngạo nghễ rồi cô chợt liếc nhìn chiếc phi hạm đang chuẩn bị lên đường đi tiếp viện cho Garbera. Rồng hiện đang được đưa lên tàu, ngoài ra còn có vài nhóm quân lính đang tản mác trước mũi tàu. Khi đã chính mắt xác nhận, Ineli lại tiếp tục cười tươi như hoa.

“Em đến chơi thôi mà, cũng tại em sợ anh bị cô đơn ở nơi biên cương này. Đằng kia là quân tiếp viện cho Garbera đó sao?”

Gil gật đầu và ánh mắt Ineli chợt lóe sáng giống như một đứa trẻ vừa nghĩ ra một trò chơi khăm nào đó vậy. “Thế ạ. Hẳn rồi, người Garbera chắc chắn sẽ phải vui mừng lắm.”

“Công chúa điện hạ đã không ngại đường xá xa xôi đến thăm, chúng thần rất lấy làm cảm kích.” Gowen cúi đầu. “Đến vùng đất khỉ ho cò gáy này, Người quả thật có tấm lòng quảng đại. Ngặt nỗi, thần sợ là mình không biết thành Apta này có chỗ nào vừa ý công chúa nhưng nếu Người muốn tham quan lâu đài thì thần có thể sắp xếp một vài binh sĩ đi-“

“Không. Tự ta đi cũng được. Các ngươi không cần phải làm phiền ta đâu.”

Ineli hơi nhấc tà váy lên, nhã nhặn từ chối rồi cùng nhóm thị nữ đi thị sát công tác chuẩn bị khởi hành của phi hạm. Cô nàng nhìn quanh và chạm mắt với Vileena, người cũng đang có mặt ở bãi đỗ phi thuyền.

Trông thấy nàng công chúa xứ Garbera, Ineli vẫn không dừng lại, chỉ gật đầu một cái rồi đi thẳng. Nhịp chân bước có phần hơi khẩn trương hơn, khóe miệng cô nàng hơi nhếch lên, tưởng như cô nàng sắp không kìm chế nổi bản thân nữa.

Nhìn bóng lưng Ineli đi xa dần, Theresia bực dọc nói.

“Úi chà, cung cách kiểu gì thế kia? Công chúa à, xin đừng vì thế mà mất bình tĩnh.”

“Miệng lưỡi ngươi ghê gớm thật, Theresia à.”

Vileena bỗng có linh cảm không lành. Mới gần đây thôi, công chúa Ineli từng bị Zaat Quark bắt làm con tin và từ đó cô cứ mãi đóng cửa trốn trong phòng. Cá nhân Vileena cũng rất lo lắng cho tình hình sức khỏe của Ineli, nhưng khi thấy cô nàng đột nhiên lặn lội đến Apta thì Vileena lại không thấy nhẹ nhõm chút nào. Đúng hơn là sự xuất hiện của Ineli vừa nhắc lại cho Vileena nhớ về cách hành xử lạnh lẽo mà cô ta dành cho mình hồi còn ở vương đô Solon.

Cùng lúc này, các sĩ quan chỉ huy do đích thân Orba lựa chọn đã tập hợp đầy đủ các đơn vị quân do mình phụ trách, đứng xếp thành đội ngũ chỉnh tề trên bãi đỗ phi hạm theo hiệu lệnh của Gowen. Đứng trước mặt họ là hoàng tử Gil, hay đúng ra là Orba, người đang mượn cớ động viên tinh thần để hạ giọng bàn bạc với Gowen và gã đấu sĩ đeo mặt nạ, Kain.

“Kain, Gowen bảo gì mày cứ làm theo thôi. Trong trường hợp quân ta đã xuất hiện mà phía Ende vẫn không chịu thu quân thì cứ lui về hợp lực với quân Garbera ở Zaim. Không được sử dụng phi hạm để giao chiến, có vấn đề gì đem phi thuyền hộ tống ra đánh.

“Đ-Đã rõ.”

Nhận ra thời khắc xuất quân đã đến gần, Vileena nhanh chân chạy tới chỗ Orba. Có điều, người cô tiếp cận lại là gã đấu sĩ mặt nạ Orba, người thực ra là Kain đang đóng giả.

“Orba, chúc ngài mã đáo thành công. Ta rất mong ngài tương trợ cho Garbera.”

“Hah,haha…”

Dĩ nhiên, Kain đã bao giờ gặp công chúa Vileena đâu, thành ra cậu chàng hành xử trịnh trọng đến độ đáng ngờ. Quả thật, Vileena bắt đầu nhíu mày.

“Ta sực nhớ… hoàng tử đã trả chiếc huy chương cho ngài chưa?”

“Thần-thần có huy chương ạ? À…thì…”

Kain ấp úng đáp. Cậu chàng có biết gì đâu. Lòng thầm rủa thằng Orba thật đang ở ngay bên cạnh mà lại không hề có động tĩnh cứu nguy nào, Kain đành phải trơ mắt ra nhìn chiếc phi hạm đằng xa kia trong cơn rối trí.

Cuối cùng, Shique là người lên tiếng giải vây.

“Tất nhiên rồi, thưa công chúa. Đó là lá bùa may mắn đã cứu mạng Orba trong giải đấu giác đấu mà. Nhỉ Orba?”

“À,à…vâng đúng rồi.”

“Ái chà, ta lại gặp ngươi rồi.”

Vileena còn đối phó chưa xong, nay lại thêm Ineli chen vào. Nàng công chúa Mephius mỉm cười với gã kiếm sĩ đeo mặt nạ như thể đang cố tình phớt lờ cô công chúa xứ Garbera. Đối mặt với nụ cười ngọt ngào rất không hợp tuổi đó, Kain đớ lưỡi không biết làm sao.

Nhưng xem ra Ineli sẽ không làm phiền ‘đấu sĩ Orba’ quá lâu.

“Tân vương Clovis của Mephius, ta rất trông đợi vào những thắng lợi quân sự sắp tới của ngài.” Ineli duyên dáng thi lễ, có điều ánh mắt cô lại bùng lên dữ dội khi quét qua chiếc mặt nạ hổ. “Một ngày nào đó, ta mong chúng ta sẽ có cơ hội được nói chuyện thoải mái hơn.”

Ineli nói đoạn rồi cùng nhóm thị nữ đi khỏi bãi đỗ phi thuyền, kiểu như ngụ ý rằng mình đã làm xong việc phải làm rồi. Vileena, Shique và những người còn lại đều vô thức quay sang nhìn nhau.

Không rõ vì sao mà Kain lại bỗng thấy bờ vai lạnh thấu xương.

“Rồi rồi, mau khởi hành.” Gowen hô hào.

Rất nhanh sau đó, toàn bộ quân sĩ đều đã lên tàu và tám động cơ xả Ether đồng thời rền vang, đưa chiếc phi hạm cất cánh.

Bầu trời hôm nay trong vắt không một gợn mây, khác hẳn hôm qua.

Nhìn vào khoảng không trong xanh vời vợi ấy, Orba tưởng như mắt mình hơi nhòe đi.

-------------------

Note: nghe đồn Hako đang có event dịch truyện. Mình có nên tham gia cho vui hông nhể?