Rakuin no Monshou
Tác giả: Tomonogi Sugihara Minh họa: 3
Chương 7: Vương quốc ảo ảnh
Part 1
“Ngươi là ai?” Ryucown hỏi lại.
“Võ sĩ giác đấu.”
Kẻ kia đáp cộc lốc rồi lấy hết tốc lực xông tới, kiếm cầm lăm lăm bằng cả hai tay.
Nhát kiếm chém sượt qua mặt Ryucown chừng một phân. Tay đấu sĩ mặt nạ nhanh chóng giãn khoảng cách trước cú húc đầu trả miếng của đối phương.
Tiếng gió rít lên như cơn lốc gây ra bởi pha giao chiến chớp nhoáng giữa hai chiến binh.
“Người Mephius sao? Ngươi lẻn vào đây bằng cách nào?”
“Ai mà biết được?”
Trong lúc hai người đang trao đổi mấy lời ngắn gọn thì một trận hỗn chiến đang xảy ra trong sảnh đường. Một nhóm chiến sĩ với trang bị giống như tên võ sĩ giác đấu nọ đang giao tranh với lính của Ryucown. Tất cả đều thiện chiến, được tuyển lựa với có khả năng chiến đấu trong tình trạng hỗn loạn.
Hoa lửa bay tứ tán cùng những tiếng chửi thề. Cặp song kiếm của Shique cứ thế chém bay đầu hết tên này đến tên khác, trong khi Gilliam - gã kiếm nô khổng lồ - hung hãn vung cây rìu chiến, chặt xuyên qua cả áo giáp lẫn xương thịt.
Tay đấu sĩ mặt nạ lại tấn công. Ryucown lách sang một bên né đòn rồi vung kiếm bổ dọc xuống. Kẻ kia hạ trọng tâm xuống, chùng chân lấy thế tấn đỡ đòn. Tận dụng phản lực, hắn ta ngay lập tức tung đòn hiểm ngay lúc Ryucown bị đẩy lui.
“Ồ, không tệ!”
Sau nhiều lần chạm kiếm, cả hai đều bị khóa trong thế giằng co.
“Hãy cho ta biết tên ngươi. Với trình độ như vậy, ngươi chắc phải nổi tiếng lắm.”
“Ai biết được.”
Gã kiếm sĩ mặt nạ - Orba - lặp lại lời mình vừa nói lúc nãy rồi tung ra một nhát chém.
Cái ‘món quà’ mà Orba nhắc tới trên tàu Dhum chính là công chúa Vileena. Cậu đã lường trước việc có kẻ phản bội trong quân Garbera hay việc chúng liên kết với quân Ryucown.
Bọn gián điệp mà Ryucown cài vào quân Garbera cũng hành động y như dự đoán của cậu: dò xét các nhóm binh sĩ bảo vệ cho công chúa. Vậy là cậu đã có thể giám sát được động tĩnh của quân địch và đã can thiệp kịp thời ngay trước lúc chúng đưa Vileena lên tàu.
Lợi dụng cơn hỗn loạn khi quân Ryucown tấn công, Orba cùng một đội lính thiện chiến cải trang thành lính Garbera, đưa công chúa lên tàu hòng xâm nhập vào pháo đài Zaim. Trông thấy con tàu, quân trong pháo đài nghiễm nhiên cho rằng kế hoạch đã thành công mĩ mãn. Thậm chí bọn chúng còn hộ tống họ vào trong lâu đài.
Trái tim Orba đang căng đầy nỗi phấn khích. Cảm giác như mình vừa trở thành nhân vật chính trong mấy thiên sử thi mình từng đọc hồi nhỏ. Mọi việc đều diễn ra đúng theo kế hoạch và giờ cậu đang đối đầu với tướng địch, một chọi một.
Thế nhưng…Con mẹ nó!
Hai chiến binh tiếp tục giao tranh. Tia lửa lóe lên với mỗi lần chạm kiếm. Bốn nhát, năm nhát…
Ryucown mạnh hơn Orba tưởng rất nhiều. Hắn ta dễ dàng đoán ra đòn đánh của cậu, trong khi lưỡi kiếm của hắn cứ như có thể lao tới từ mọi hướng. Trên, dưới, trái, phải. Hắn tấn công hung hãn nhưng vẫn không để lộ ra khoảng trống nào để lợi dụng.
Lưng Orba bắt đầu mướt mồ hôi. Cậu không thể phí phạm thêm phút giây nào nữa. Càng kéo dài thì càng có thêm quân địch ùa lên trên này. Nếu chiến thuật mà cậu đề xuất được sử dụng thì kỳ hạm Dhum sẽ vừa giao chiến với quân nổi loạn vừa tiến về pháo đài. Nhưng thật quá khó để một kẻ non nớt như Orba dự đoán xem sẽ mất bao lâu để thực hiện kế hoạch. Điều duy nhất cậu có thể làm bây giờ là hạ gục Ryucown, càng nhanh càng tốt. Cậu tiếp tục xông lên, đâm, chém, nhử, né.
Vileena nín thở theo dõi trận chiến trước mắt mình. Dĩ nhiên cô không nhận ra hoàng tử Gil và người kiếm sĩ đeo mặt nạ kia là cùng một người. Nãy giờ tuy không ai chiếm được thế thượng phong, nhưng Vileena đã dần nhận ra sự khác biệt giữa hai chiến binh.
Ryucown vừa giao chiến vừa cẩn thận quan sát động tác của Orba. Rõ ràng là hắn có kĩ thuật, nhưng chiêu thức lại có phần loạng quạng đến độ kỳ cục. Đặc biệt là khi tung đòn tấn công tầm xa, chân hắn không theo kịp được tốc độ ra đòn, thành ra cả nửa người bên trái rơi vào trạng thái hớ hênh.
Ryucown cười nhạt rồi lùi lại.
Orba dính đòn nhử, xông tới. Ngay tích tắc đó, Ryucown đẩy cậu chới với lên không. Lưỡi kiếm trượt qua mặt cậu. Đến khi chân cậu lấy lại được thăng bằng thì Ryucown đã xông tới ngay bên cạnh. Lại là một đòn đẩy phá thế thủ rồi một đường kiếm bổ dọc xuống. Lần này lưỡi kiếm đã chạm đến chiếc mặt nạ.
“Urgh.”
Orba vội vã dồn lực vào lưng, xoay mình tránh đòn. Ryucown tiếp tục truy kích, không cho kẻ địch cơ hội khôi phục. Orba vừa cố sức chống trả một chuỗi những đòn tấn công tàn khốc vừa nhận ra mình đang bị bức lùi.
“Đột nhập vào được đến đây, kế hoạch của các ngươi cũng hay lắm.”
Gương mặt Ryucown lấm tấm mồ hôi nhưng hắn vẫn hô hấp như bình thường.
“Các ngươi không thể giành chiến thắng nếu không mau mau hạ gục ta. Ngươi là một đấu sĩ xuất sắc, nhưng nếu không giết được ta thì ngươi vẫn thất bại.”
Orba không hơi đâu mà trả lời. Cuối cùng cậu đã ngộ ra. Cậu đã không lường trước đến khả năng đó: đối thủ mạnh hơn mình. Gã hiệp sĩ này, về kiếm thuật, sức mạnh, kĩ thuật hay kinh nghiệm, tất cả đều vượt xa cậu. Ryucown vẫn chưa sứt mẻ gì, trong khi mạng sườn và hông Orba đã bị thương nhẹ và một mảnh áo giáp nơi cầu vai đã vỡ. Hơi thở của cậu rối loạn, gần như không cầm chắc nổi thanh kiếm.
Cùng lúc đó, lính của Ryucown cũng bắt đầu ùa vào trong đại sảnh. Nhóm võ sĩ giác đấu đang bị chúng đẩy lùi. Họ không thể tiếp tục giữ vị trí ở cửa nữa và phải lui vào giữa sảnh. Quân địch ngay lập tức vây đánh.
“Mẹ kiếp!” Gilliam vừa gầm gừ vừa vung rìu. Shique đang đứng ngay cạnh gã. Ánh mắt mọi người đều ngập tràn sát khí. Gilliam gạt phăng một mũi lao phóng về phía mình, nói,
“Tao không muốn phải nói ra đâu, nhưng ước gì có thằng Orba ở đây. Thằng lợn đó làm tao ức chế, nhưng trong trận chiến thì sức mạnh lạnh lùng của nó lại rất đáng tin cậy – có gì hay lắm à Shique?”
“Không không, anh nói đúng. Mà cái thằng đeo mặt nạ kia cũng khá phết đấy, nhưng nó còn lâu mới bằng được Orba, nhỉ? Ôi giời, nếu biết trước sẽ như thế này thì tôi đã cố lôi thằng đó đến đây rồi.”
Trong tình thế ngặt nghèo, khắp người dính đầy máu của cả địch lẫn ta vậy mà hai tên này vẫn còn giỡn quanh được. Nhưng những đấu sĩ xung quanh cứ lần lượt bị đánh gục. Người này bị giáo xiên thủng, kẻ kia bị kiếm chặt chân.
Ryucown đinh ninh là trận chiến đã ngã ngũ. Hắn tính tấn công vào vùng ngực của Orba, buộc cậu phải né tránh rồi bồi thêm cú nữa. Hai thanh kiếm lại va chạm và lần này kiếm của Orba bị đánh văng khỏi tay.
“Cái gì?”
Nhưng tiếng kêu kinh ngạc lại thốt ra từ Ryucown.
Viên tướng phản loạn hơi thả lỏng khi nghĩ mình đã cầm chắc chiến thắng. Ngay khoảnh khắc đó, Orba tấn công với một con dao găm rút ra từ bên hông. Cậu đã cố ý để kiếm tuột khỏi tay và liều lĩnh đặt cược vào đòn này, một ăn cả ngã về không.
Orba tự tin nhảy xổ vào người Ryucown. Quân lính của hắn gào thét, rồi đột nhiên tiếng kim loại va chạm vào nhau vang khắp sảnh đường.
◊
Ở mặt nam ngọn đồi, hai đạo quân đang giao tranh dưới cơn mưa đạn pháo của cả hai phe. Một trận loạn chiến theo đúng nghĩa đen, mạnh ai người nấy sống. Lính Mephius lẫn lộn với lính Ryucown trong trận đánh giáp lá cà tàn khốc. Đêm đen mù mịt được tô điểm bằng những ánh lửa vàng.
“Bắn! Bắn!”
Lão tướng Rouge Saian không kìm chế được cơn hăng máu của bản thân nên đã đích thân đem quân ra tiền tuyến. Hết loạt đạn này đến loạt đạn khác được bắn ra.
Quân Mephius tuy có lợi thế số lượng và quân nhu nhưng ưu thế chiến trường lại đang nghiêng về phía quân Ryucown.
Trong khi đó, Gowen dẫn một đội mười người với một con rồng Baian kéo hai khẩu pháo vòng ra cánh phải quân địch. Ý đồ pháo kích bị phá sản khi họ bị một phi thuyền trinh sát phát hiện.
“Nằm xuống!”
Gowen vừa hét vừa nằm rạp xuống đất. Một viên đạn bay vèo qua ngay trước mắt ông khi một phi thuyền một chỗ ngồi gọn ghẽ lướt qua rồi chuyển hướng phóng thẳng lên trời. Đột nhiên phi thuyền chao đảo. Ra là một đấu sĩ đã bám được vào đuôi tàu. Anh ta nhanh nhẹn leo lên hất cẳng gã phi công.
Lợi thế đang nghiêng về phe ta nhưng cảm giác bất an vẫn cứ lượn lờ trong lòng Gowen. Cuộc tấn công này là cơ hội có một không hai của Ryucown. Còn một bộ phận quân Garbera có thể là bị gián điệp kích động nên mới làm phản, quay sang đánh quân Mephius. Mục đích của chúng không phải là xóa sổ quân Mephius mà chỉ cần gây tiêu hao khoảng 20-30% lực lượng là được. Như thế là đủ để ép quân Mephius phải cân nhắc lại việc xâm phạm lãnh thổ nước khác và rút lui.
Đây đúng là cơ hội ngàn vàng, đặc biệt là với người như Ryucown. Hắn vốn không có ý định rút lui và chắc chắn sẽ đánh toàn lực. Quả đúng như dự đoán của Orba, Ryucown đã tung toàn bộ lực lượng. Orba cùng một biệt đội sẽ tận dụng kẽ hở vừa xuất hiện để xâm nhập pháo đài và đặt dấu chấm hết cho hắn. Còn quân Mephius sẽ dùng tàu Dhum làm mũi nhọn, đánh bật quân chủ lực của địch rồi công chiếm pháo đài.
Đại ý là như vậy, thế nhưng…
Theo như kế hoạch thì quân Garbera phải tức tốc đến hợp binh với quân Mephius mới phải. Dù có bị rối loạn đến mấy thì họ vẫn có đủ lực lượng để xuất chiến và nghiền nát quân địch. Nhưng vẫn chưa thấy quân Garbera đâu hết. Thông tin liên lạc cũng bị gián đoạn trong trận loạn chiến. Dự đoán có hơi quá lạc quan rồi.
Hơn thế nữa, quân địch còn có tinh thần chiến đấu ngút ngàn. Giết được một người thì ngay lập tức có người khác xông lên, giẫm đạp lên xác kẻ đã ngã xuống, thậm chí còn dùng chúng làm lá chắn. Quân Mephius đang dần dần bị đẩy lui. Bên cạnh đó, binh sĩ Mephius không hề biết rằng những người quan trọng nhất ở đây, hoàng tử Gil – thực ra chỉ là tên đóng thế - và công chúa Vileena, đều đang ở trong pháo đài Zaim, hang ổ của quân thù.Tinh thần chiến đấu của quân Mephius không mạnh bằng quân địch. Cứ như thế này thì sẽ vỡ trận mất! Ta phải nhanh lên!
Gowen tiếp tục hành động. Lên đến lưng đồi, tại một khu vực có tầm nhìn tốt, ông cho pháo binh khai hỏa vào giữa đội hình pháo binh địch. Một, hai…với mỗi phát bắn,một cột lửa lại bùng lên. Nhưng ba phát là tối đa rồi, phi thuyền địch đang bay về hướng này.
“Tránh đường! Tránh đường!”
Đòn pháo kích vừa rồi chắc chắn đã gây không ít thương vong, vậy mà đội hình địch vẫn không rối loạn. Không chút mảy may. Điều duy nhất Gowen làm được bây giờ là bỏ pháo lại, cưỡi rồng chạy ngay khỏi đây.Orba!
Nếu đã như thế này thì Orba càng phải mau chóng hạ thủ Ryucown. Mong rằng sau đó quân địch sẽ mất ý chí chiến đấu.
Tiếng súng truy kích rít lên sau lưng Gowen, vài phát bắn sượt qua vai ông.
◊
Mắt Ryucown mở lớn rồi lại nheo lại.
Orba dồn toàn bộ sức nặng cơ thể xông thẳng vào gã. Không có máu chảy. Ryucown đã chặn được đòn liều mạng của Orba trong đường tơ kẽ tóc. Ngay trong khoảnh khắc quyết định, hắn đã kịp rút một thanh đoản kiếm dài chừng 60cm từ sau lưng ra và kịp thời đỡ đòn.
Orba đâm tới thêm một lần nữa, nhưng Ryucown né được nó bằng cách đảo người vòng ra sau lưng cậu. Orba mất đà, ngã sấp lưng xuống đất. Lưỡi kiếm chỉa thẳng vào gáy cậu.Mình thua rồi.
Cảm giác sắt thép kề vào da thịt khiến cơ thể cậu tê cứng. Kết thúc rồi, không thể xoay chuyển được nữa. Orba là người nhanh trí hơn, nhưng kiếm thuật và chiêu thức của Ryucown mới là nhân tố quyết định.
Sau bao nhiêu trận tử chiến, đây là chiến bại đầu tiên trong đời Orba. Trái tim cậu, vốn luôn đập để báo thù, nay sẽ dừng lại trong dang dở.
“Táo tợn lắm! Ta khoái ngươi rồi đó. Ta sẽ rất vui lòng được chiến đấu bên một người như ngươi nếu ngươi không phải là người Mephius.” Ryucown lên tiếng, sẵn sàng chém đầu Orba.
“Dừng lại!”
Tiếng thét của Vileena vang vọng khắp sảnh đường. Ryucown định lờ tịt nó đi nhưng…
“Dừng lại ngay!”
…tiếng thét lần hai lại mang giọng điệu sống-hay-chết, khiến hắn phải quay ra nhìn.
Quả thật, Vileena đang chĩa súng về phía hắn. Có thể cô vừa mới giật được nó người lính trông có vẻ hoảng loạn đang đứng bên phải.
Ryucown cười.
“Vậy công chúa định làm gì đây? Bắn ta à?”
“Không.” Vileena lắc đầu. Nụ cười tươi rói nở trên môi cô khiến người xung quanh phải tự hỏi không biết đó là ý gì. Cô giơ súng lên…
“Ta sẽ tự bắn chính mình.”
…và chĩa nó vào thái dương mình. Ryucown nhướn mày, binh lính của hắn bắt đầu tỏ ra bối rối.
“Ý nàng là sao?”
“Ngài có gan nhắc lại lời mình vừa nói trước mặt binh sĩ của ngài không? Cái ý đồ thực sự của ngài? Thân là hiệp sĩ phụng sự hoàng gia, vậy mà ngài lại để lý tưởng của bản thân bẻ cong mục đích. Ngài có muốn cho họ cùng nếm trải gánh nặng đó không?”
Ánh mắt Vileena, mới nãy còn chìm trong tuyệt vọng, nay lại rực sáng. Cô vẫn đang chĩa súng vào đầu mình.
Ryucown cứng họng. Hắn khó xử vì Vileena đang đặt cược tính mạng. Hắn không thể nào để cô chết trước mặt lính của mình được, đúng như suy đoán của cô. Hắn và người của mình có chung lý tưởng, xây dựng Garbera thành quốc gia của những hiệp sĩ chân chính. Nhưng họ vẫn trân trọng huyết thống hoàng gia của Vileena.Cô mà mất đi thì ‘đại nghĩa’ của hắn cũng tan nát. Có thể coi Ryucown, người sẵn sàng làm bất cứ điều gì để tạo nên một quốc gia lý tưởng, như một nhà cải cách nhưng mặt khác hắn cũng bị coi là ác quỷ.
Trong lúc trận đấu giữa Vileena và Ryucown diễn ra trong tĩnh lặng thì Orba cuộn mình sang bên. Cậu thở hổn hển. Không đời nào cậu lại chịu chết ở đây.
Ánh mắt Orba lướt qua thanh đoản kiếm Ryucown vừa dùng để đỡ đòn.
Đó là…
Trên mặt kiếm có khắc chữ. Không lẫn đi đâu được.
O, R, B, A.
Tên của cậu được khắc trên đó. Trái tim tưởng như sắp ngừng đập của cậu lại trỗi dậy với nhịp điệu đều đặn.