Ngay lúc người phụ nữ, không, cô gái, không, người phụ nữ, nói chung là bất cứ ai vừa bước ra khỏi phòng tắm với máy tóc rũ nước được quấn bởi khăn tắm.
Sự kết hợp hoàn mỹ giữa vẻ đẹp quyến rũ và ngây thơ liền hiện ra trước mắt tôi. Ngoài trừ vẻ ngoài xinh đẹp cô ấy còn có nhiều điểm nổi bật khác.
Với một màn ra mắt tuyệt vời, cô ấy đã trở thành người đẹp nhất tôi từng gặp. Sự cách biệt giữa người này với người tôi từng xem là đẹp nhất trước kia quá lớn.
Cô ấy đáng lẽ nên tham gia đóng phim, chứ không phải ca hát.
"Bé, em lại dậy sớm nữa à? Chị nhớ khuya hôm qua còn thấy em luyện nhảy, em không mệt à?"
"Em cần phải nhảy thật tốt... dù sao cũng đã quá lâu rồi em chưa biểu diễn."
"Lee Songha, em trưởng thành rồi."
Xin giới thiệu, đây chính là thành viên trẻ nhất của Neptune, Lee Songha.
Trong hồ sơ ghi rằng cô ấy mới chỉ tốt nghiệp cấp 3 mùa xuân năm nay. Dù vậy trong nhóm Neptune, nơi mỗi thành viên điều là những đóa hoa muôn màu cô ấy càng nổi bật. Kể cả khi cô ấy chỉ nhìn một chỗ lúc nghĩ gì đó cũng rất đẹp.
Vị trí được ghi của cô ấy là hát phụ và trợ nhảy, tôi vẫn không nắm bắt được hết ý nghĩa của các vị trí này. Tuy biết cách các thành viên trong một đội bóng đá hoặc bóng rổ được phân công như thế nào, đây là là lần đầu tôi nghĩ đến việc sắp xếp thành viên nhóm nhạc. Ai ngờ các thành viên được phân công nhiều đến vậy, đây quả là cú sốc đầu đời cho tấm chiếu mới như tôi.
"Oppa, tụi em lúc này rời đi vậy?"
"Tầm 4 rưỡi chúng ta đi, mấy đứa còn 30 phút."
"Okie."
Giọng nói cô ấy rất hay. Và vì là ca sĩ nên cô ấy đã luyện giọng và cách phát âm của bản thân rất tốt. Trên tất cả, ngữ điệu trong câu nói của cô ấy cũng hay, dễ lôi cuống người nghe chú ý câu chuyện của cô ấy.
Hiếm thật.
Nếu cô ấy mà là một diễn viên tôi sẽ mua mọi tác phẩm phát hành của cô ấy, thật đáng tiếc mà.
Songha dụi đôi mắt mệt mỏi của cô ấy và tiến tới hướng tôi. Nước trên tóc cô ấy vẫn còn khi chỉ được khăn quấn quanh khiến tay tôi nao núng bất giác muốn lau giùm cô ấy. Rồi cô đứng trước mặt tôi.
Đây có phải là thời điểm thích hợp để nói xin chào không?
Suy nghĩ trong đầu tôi đang chạy loạn thì Songha gật đầu. Trước khi tôi có thể chào cô ấy, Songha đã nghiên chiếc cổ thiên nga xinh đẹp nhìn qua vai tôi.
"Làm ơn di chuyển một chút."
"Hả? À, được."
Thì ra cô ấy muốn hướng tới chiếc tủ lạnh phía sau lưng tôi. Sau khi tôi lùi ra, Lee Songha mở tủ lạnh lấy một hủ kẹm với nhãn dán ghi " Thuộc sỡ hữu của Lee Songha" trên đấy.
Tôi cứ nghĩ mấy việc thế này chỉ xảy ra trong gia đình đông anh em như bốn đứa nhỏ của anh tôi chứ...
"Dậy đi mọi người!"
Tiền bối Hyunjo la lên một lần nữa.
"Mấy chị làm gì trong khi đàn em dậy trước và đã sẵn sàng rồi hả?"
Cảnh tượng này giống y đúc tôi hồi đó, khi phải kêu bốn đứa cháu dậy rồi dắt tụi nó đến trường.
Haiz...nếu đó là một cuộc chiến, thì nó sẽ là cuộc chiến không hồi kết. Nếu tôi đánh thức một đứa, nó sẽ chui lên ghế sofa và ngủ, nếu tôi gọi dây thêm đứa nữa, nó sẽ trùm chăn lên mặt rồi ngủ tiếp...Ây. Hãy thôi nghĩ về mấy đứa cháu đi. Giờ tôi không giống là một người mới đi làm nữa mà là một ông bố vừa trở về sau công việc mệt mỏi!
"Chào buổi sáng..."
Cánh cửa có nhãn dán hình con khủng long mở ra. Đầu tiên là một đầu tóc xoăn rối bời, một người phụ nữ mặc bộ đồ ngủ một mảnh bước ra vừa lấy tại dụi mắt cô ấy tong lúc đầu cúi xuống.
Cô ấy là Im Seoyung.
Năm nay 21 tuổi, avi trò cô ấy là hát phụ, nhảy chính. Trên hồ sơ ghi cô ấy có khuôn mặt baby và một thân hình ngực tấn công mông phòng thủ.
Không nhờ hồ sơ thông tin. Nếu tôi là người lạ, chắc tôi sẽ nghĩ cô ấy là người nhỏ nhất, không phải Songha, mặt cô ấy chả khác gì học sinh trung học.
Cô ấy còn từng xuất hiện trong chương trình giải trí mà tôi không biết tên với vai trò khách mời. Trong nhóm cô ấy là người duy nhất bận rộn nâng cao danh tiếng cả nhóm.
"Oppa à..."
"Ờ ờ, thức dậy chuẩn bị nhanh lên."
Đang bước đi lảo đảo thì Seoyoung mở to mắt cô ấy ra.
"Songha, em sẽ béo lên mất, em có biết hợp kem đó chứa bao nhiêu calo không?"
Songha, người đang múc từng thìa kem đứng, liếc nhìn Seoyoung một cái trước khi quay lưng lại. Cô ấy ôm hộp kem để che lại nó nhưng vẫn tiếp tục ăn.
"Em nghĩ chị sẽ không thấy vì em che nó lại à?"
"Vậy chị đừng có nhìn."
"Sao chị có thể không nhìn vào món ăn vặt yêu thích của chị được!"
"Vậy chị ăn một muỗn không?"
"Đừng dụ chị! Chị sẽ béo mất!"
"Ui là trời, mới sáng đã um sùm rồi."
" Um sùm? Chị ư? Oa, oppa, nhìn cách em ấy nói với em kìa. Em ấy còn chả cố gắng tôn trọng em, dù chỉ một lần. Nếu em ấy mà rơi và nhóm khác, họ sẽ ăn hiếp em hàng ngày vì cách nói tồi tệ của em mất, rồi em sẽ ngồi một gốc khóc thút thít và bỏ việc. Em có biết có bao nhiêu đàn chị xấu xa không? Em nên biết em có thể có như ngày hôm nay là vì em ở chung nhóm với chị."
Seoyoung đáng yêu lại tiếp tục cằn nhằn, trong lúc cô ấy nói, Hyunjo đẩy cô ấy tới phòng tắm.
"Lẹ nào, rửa mặt trong lúc chờ anh đánh thức mấy người còn lại đi. Em muốn ăn nhẹ thứ gì...như một quả táo không?"
"Muốn chứ! Cảm ơn Oppa!"
Sau khi thành công đưa Seayoung vào phòng tắm, Hyunjo thở dài.
"Xong hai đứa, anh cần gọi hai thành viên còn lại dậy. Một trong hai cậu gọt táo đi."
"Em gọt cho."
Tôi khá tự tin vào khả năng của mình nên giành việc. Mò trong ngăn trái cây tôi mò ra hai quả táo lớn rồi lấy một con dao trong ngăn tủ bếp. Dần một lớp vỏ táo mảnh như tờ giấy được gọt ra.
Nhìn nó đi, kìa. Kể cả tôi còn không nhịn được thầm khen sự khéo léo của bản thân.
Người quan sát Gunyoung cũng khen.
"Đúng là nghệ thuật mà."
"Gọt nhiều quen tay, nếu cậu triệu hồi tất cả trái cây tôi đã gọt chắc cậu sẽ có một rừng cây ăn quả."
Trong lúc chuẩn bị đồ ăn vặt cho bốn đứa cháu, tôi vô tình trở thành bậc thầy gọt vỏ... à thôi. Nói vậy nghe tự ảo tưởng sức mạnh quá.
Trái cây gọt xong liền được bày trí trên dĩa, mỗi miếng được ghim một cái nĩa. Đồng thời hai thành viên còn lại của Neptune đã thức dậy, bao gồm: một nghệ sĩ hát rap, người có mái tóc màu vàng mang vẻ đẹp của người phương Tây - LJ; thành viên lớn nhất trong nhóm, giọng ca chính, vị trưởng nhóm lôi cuốn - Lee Taehee.
Mô tả này là theo những thứ được ghi trong hồ sơ...
Taehee đưa tay vào trong áo để gãi bụng, trong lúc Huynjo bận rộn gọi người khác dậy, cô ấy đi tới ghế sofa thuận tiện đánh một giấc luôn. Lj thì đi tới lấy một miếng táo từ chỗ tôi.
"Cái này ngon quá, còn ngọt nữa."
"Em ăn hết đi. Nếu muốn ăn thêm anh sẽ gọt thêm quả khác cho em."
Sao tôi cảm giác như mấy người giới thiệu sản phẩm ở mấy cửa tiệm tạp hóa vậy?
Dù sao thì nếu một cô đẹp như búp bê Barbie tới ăn thử quầy hàng tôi thì cũng đáng giá. Để so sánh, nếu Taehee có cơ thể của một siêu mẫu với đôi chân dài thì Lj, cô ấy sẽ mô tả là có cơ thể chuẩn đồng hồ cát. Với bầu ngực khủng cơ thể cô ấy tạo thành hình chữ S khi chạy tới eo, đùi và chân cô ấy có vẻ phát triển không ngừng từ lúc tập luyện khiến cô ấy trở nên không giống người thật.
Trở thành quản lí của nhóm nữ khá tốt, được ngắm gái đã mắt nha.
"Này, chừa táo cho em."
"Và nếu chị không muốn thì?"
Ngay lúc Seayoung, người mới tắm rửa bước ra, cô ấy liền la lên, Lj cầm lên miếng táo cuối cùng trêu chọc cô. Có vẻ như bình thường họ cũng không hòa thuận nên tiền bối Hyunjo cò chả cố gắng can ngăn hay phản ứng lấy một cái. Tôi cứ thế phải gọt thêm táo.
Trong khi các thành biên tắm rửa, thay đồ chuẩn bị sẵn sàng, Gunyoung và tôi phải ngồi chờ như mấy bịch lúa bị đem đi phơi nắng.
Nhìn thấy cản tượng quen thuộc, như thấy hình dáng bốn đứa cháu tôi từ thành viên Neptune, tôi dần bớt lo âu. Tuy nhiên Gunyoung vẫn còn căng cứng người.
"Tôi thật sự không quen với việc này."
"Tôi cũng vậy. Chắc do đây là lần đầu đi làm của chúng ta."
Gunyoung che miệng cậu ấy lại và nói khẽ.
"Tôi tốt nghiệp từ trường đại học dành cho nam, lẫn trường cấp ba và hồi học trung học cũng vậy. Tôi còn chả có chị lẫn em gái nữa."
"Trong trường hợp đó chắc cậu sẽ cần rất nhiều thời gian để làm quen đây."
"Đúng, nhưng ở đây cũng rất tốt."
"Tốt thật."
Chúng tôi đều cố gắng che khóe miệng cong lên.
Vào lúc các cô gái tập hợp đủ ở phòng khách, Hyunjo vỗ tay anh ấy.
"Giờ thì mọi người đều dậy, hãy giới thiệu bản thân nào. Hai người mới này sẽ ở chung với mấy đứa một thời gian đấy."
"Hả anh đổi oppa quản lí của tụi em nữa à?"
"Chuyện gì xảy ra với Chulhyoung oppa vậy?"
"Thằng khốn đó trốn việc, nó thậm chí còn bỏ số điện thoại."
"Thật ư? Vậy quá đáng rồi. Anh ấy ít nhất cũng phải báo trước khi nghỉ chứ."
"Đừng nhắc tên thằng khốn đó, nó làm anh tức điên lên."
"Nhưng em đoán trước việc này rồi, tại lúc nào anh ấy cũng trông thật ủ rũ và ngắm chân em."
Nghe thấy Seayoung phàn nàn, Lj nhìn vào chân cô ấy.
"Bà không cần lo về chân của bà đâu, trong số hàng vạn cô gái ngoài kia, tại sao anh ấy cần ngắm chân bà chứ?"
"Hả?"
Do cả hai đồng tuổi, lúc cãi nhau, nhóm trưởng Taehee không có ngăn cản. Cô ấy giống kiểu người sẽ để mọi việc tự giải quyết thay vì nhúng tay vào, còn Songha thì cẩn thận gặm lõi táo vài lần.
"Cuộc trò truyện này lạc đề rồi, anh đã bảo mọi người làm quen chứ không phải cái này. Chúng ta không có nhiều thời gian đâu."
Hyunjo vỗ lưng tôi, tôi nuốt nước bọt và cố gắng nở một nụ cười.
"Xin chào, tên anh là Jung Sunwoo."
"Cậu ấy... lớn hơn mấy đứa và có biệt danh là Jungjumma."
"Đội trưởng, đó là biệt danh cũ mà..."
Seoyoung giơ tay cô ấy.
"Em có câu hỏi! Tại sao anh ấy có biệt danh là Jungjumma?"
"Do cậu ấy khoe rằng anh trai cậu ấy có bốn đứa con sinh cùng một lúc nên cậu ấy phải trông con hộ."
"Quao."
Đây không phải ý tôi, nhưng câu chuyện sinh bốn giúp tôi khá nhiều. Khi các thành viên nữ quay lại nhìn tôi, tôi mong hình tượng mình trong mắt họ vẫn ổn.
"Và đây là cậu Chae Gunyoung. Cậu ấy từng làm việc với Blackout."
"Khụ, xin chào. Anh tên Chae Gunyoung."
Thành viên Neptune từng người giới thiệu bản thân. Tôi hồi đó từng nghe có vài nghệ sĩ chửi rủa quản lí họ để bớt căng thẳng, may là những cô gái gái này không giống kiểu người sẽ làm vậy.
Có phải do họ chưa nổi tiếng? Liệu họ có thay đổi khi trở nên nổi tiếng không?
Vì họ trẻ hơn tôi nên tôi quyết định nói chuyện bình thường, nhưng tôi vẫn cần phải bình tâm lại. Đây là lần đầu tiên tôi chiêm ngưỡng vẻ đẹp thế này, mỗi người đều xinh đẹp như hoa mà còn ngồi đối diện tôi nữa chứ. Tuy họ không ở trạng thái tốt nhất của mình, tôi cũng đã thấy rất đẹp rồi.
Mong là qua thời gian tôi sẽ quen được với điều này.
Chờ đã, nếu tôi quen với nó thì đây không phải vậy sẽ nâng cao yêu cầu của tôi khi kiếm bạn gái à?
"Được rồi, vì chúng ta đều đã biết nhau, hãy đi nào, lẹ."
Hyunjo hối thúc cả lũ khi nhìn vào đồng hồ của mình, cả đám đứng lên rời khỏi chỗ ngồi.
"Không phải ngoài trời rất lạnh à oppa?"
"Đúng là lạnh thật, mấy đứa choàng gì đó lên người trước khi ra ngoài đi."
Các thành viên phải che đi đôi vai gầy của mình bằng một cái áo hay cái chăn trước khi đi ra.
Bên ngoài trời vẫn tối.
Sẽ mất 30 phút để tới tiệm ở quận Chungdam-dong, thêm 2 tiếng để nhân viên làm tóc và trang điểm cho họ nữa.
Vì là quản lí, chúng tôi phải đứng ngoài canh chừng hành lí và chăn của họ trong lúc đó.
Hyunjo đang ngủ, Gunyoung cũng ngủ gật còn tôi ngáp trong lúc chơi điện thoại. Tôi đang tra thêm thông tin về Neptune, thu thập vài bức ảnh đẹp của và theo dõi các chương trình đã phát sóng của họ. Ngoài ra tôi còn tải vài bài hát của Neptune và nghe.
Trong hai năm trở lại đây, Neptuen có ra mắt bốn album. Một cái đủ bài, ba cái còn lại là album mini với bốn bài hát và nhạc không lời.
Tất cả chúng đều thất bại trên thị trường, họ có tận hơn 10 bài hát nhưng tôi chưa từng thấy bài nào lọt top được.
Dù tôi nghĩ ca khúc chủ đề của họ không tệ đến vậy.
Đặc biệt là bài hát gần đây nhất, giai điệu rất lôi cuốn. Nhìn vào thông tin về album có ghi tất cả bài hát đều có chung nhà soạn nhạc tôi biết. Điều này có nghĩa là nhà soạn nhạc đã đủ quen thuộc với tôi để trở nên nổi tiếng.
Cách nhóm phối hợp nhảy cũng khiến tôi nhìn chăm chăm vào màn hình suốt 3 phút và các video ca nhạc của họ đều thể hiện công ty đã dành rất nhiều tiền để bồi dưỡng họ. Dù vậy trong tất cả bản xếp hạng âm nhạc tôi không thấy bài hát nào của họ cả.
Tại sao họ vẫn chưa nổi tiếng?
Vậy họ còn thiếu gì? Trừ vẻ ngoài đẹp và bài hát hay? Liệu đây thật sự do xui xẻo?
Hồi đó có một nhóm nhạc nữ có thể một tay đưa cả giới giải trí lên hoặc xuống, họ cũng không được quan tâm một thời gian, sau đó một video của họ được mọi người yêu thích thế là nhóm nhạc lọt vào đầu bản xếp hạng.
Bài hát của họ rất hay, đó cũng là tiền đề để nhóm thành công. Những ai đáng được thành công thì sẽ sớm thành công, đây là những lời nhóm nhạc hay nói nhưng nó chỉ có tác dụng do họ đã thành công rồi đi?
Những trường hợp này cũng không hiếm lạ gì. Như tôi dự đoán, nếu họ đã có bề ngoài lẫn giai điệu, thứ họ còn thiếu là sự may mắn. Nhưng nó... không phải thứ tôi có thể mua hoặc giành được từ sự cố gắng, các nhà đầu tư vào idol chắc cũng khổ lắm.
Không, nếu tôi nghĩ kỹ hơn, việc này không chỉ xảy ra với các nhóm idol. Ngoài kia còn hàng trăm , hàng nghìn các nghệ sĩ trẻ, các diễn viên đầy tài năng gặp vấn đề với lượng khán giả ít ỏi do còn chưa nổi tiếng...Hmm. Tôi đoán rằng tôi cần gom góp thêm thông tin về các những người này thành công.
Vào lúc 7 giờ, chúng tôi đi mua đồ ăn. Vì học bảo chúng tôi đến cửa hàng tiện lợi và mua tất cả những gì có thể ăn, tôi đã mua rất nhiều cơm hộp và sa-lát rồi quay về với một đống túi đầy. Đây là bữa sáng của chúng tôi. Nhìn đi, đây sẽ là bằng chứng tố cáo rằng sau này tôi sẽ không bao giờ có thể ăn uống đầy đủ từ lúc bắt đầu làm việc ở đây.
Khi được trang điểm xong, các cô gái đã chui lại vào chiếc xe. Lịch trình hôm nay là buổi hòa nhạc cho một chương trình TV.
Buổi hòa nhạc Kpop. Hay gọi cách khác là KpopCon.
Vì mấy đứa cháu sinh bốn của tôi cũng ưa thích xem cái này nên tôi cũng xem ké cùng chúng. Các nhóm nhạc sẽ bước ra biểu diễn bài hát của mình và quay về, đổi chỗ cho một nhóm khác. Với tôi, các nhóm nhạc nhìn y hệt nhau nhưng khá bất ngờ là mấy đứa cháu tôi có thể nhớ rõ tên từng nhóm...
Chiếc mini van tiến vào đường Cao tốc Olympya trên đường tới Sangam-dong. Trên đường bị um tắc bởi hàng trăm chiếc ôtô cố gắng tiến tới chỗ làm.
Khi vô tình nhìn ra ngoài khi ngáp tôi chợt nhận ra trời đã sáng.
Đúng rồi, giờ mới bình minh.
Dù tôi cảm giác như đây là hoàng hôn nhưng tôi biết chúng tôi mới vừa bắt đầu ngày hôm nay thôi.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage