Phần thưởng khi cứu một người phụ nữ bị bất tỉnh chính là được làm quen với hai cô con gái xinh đẹp của bà ấy

Truyện tương tự

Chân Tình Vì Ta

(Đang ra)

Chân Tình Vì Ta

Loạn Thế Ngân Nương (乱世银娘)

P/s: Có vẻ truyện có setting là ở Việt nam

6 15

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

19 89

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

123 1362

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

229 3461

Web Novel - Chương 03: Mọi chuyện cứ đi lệch khỏi quỹ đạo

Sau ngày thứ bảy đầy biến cố, tiếp nối là chủ nhật và cuối cùng là thứ hai. Tôi hiện đã trở lại lịch trình đi học bình thường của mình.

Tuy đến sớm thì cũng chẳng có gì để làm, nhưng tôi lại không thích phải vội vã khi đi học sát lúc vào tiết lắm, và thế là tôi sẽ thường đến lớp trước 10 phút khi chuẩn bị vào tiết học.

Thường thì giờ này cũng đã có 2 phần 3 số học sinh đến lớp rồi, cũng có vài nhóm học sinh đang trò chuyện rôm rả với nhau nữa nên lớp học khá là ồn ào. 

Thế nhưng, bầu không khí trong lớp hôm nay lại có hơi là lạ.

Ờ thì những cuộc trò chuyện vẫn rôm rả nhưng mọi lúc thôi, nhưng riêng hôm nay... thì chúng lại náo nhiệt hơn bình thường. 

Hơi khó để tôi miêu tả nhưng về cơ bản thì bầu không khí trong lớp hôm nay khá là khác biệt.

Chỗ ngồi của tôi là nơi có vị trí lý tưởng nhất: cái bàn cuối cùng ngay cạnh cửa sổ. Trên đường đến đó, tôi muốn tùy tiện hỏi xem là “Có chuyện gì hot à fen?”, nhưng tiếc là tôi lại chẳng thân với ai đến mức đấy.

Và thế là tôi cứ tiến đến chỗ ngồi của mình dẫu cho bản thân chả nắm bắt được tình hình đang diễn ra, tôi cứ ngồi đó, thờ ơ liếc nhìn xung quang và lắng tai lên nghe những cuộc trò chuyện của những người ở gần đấy.

Bỗng ánh mắt tôi chạm đến hai cô gái nổi bật nhất trong lớp.

Kotobuki Hikari và Kotobuki Yuzuki.

Một cặp chị em song sinh hiếm có khó tìm. ...À mà chắc cũng không hiếm đến mức đấy.

Hikari có mái tóc nâu dài ngang vai, xoăn nhẹ ở đuôi, dáng người thon thả, trông khỏe khoắn như một người giỏi thể thao.

Yuzuki thì có mái tóc đen dài đúng chuẩn 'Yamato Nadeshiko', vóc dáng chuẩn người mẫu với những đường cong nổi bật, với vẻ ngoài chỉ nhìn thôi mà đã biết học giỏi.

Nhưng vì không rõ về họ cho lắm nên tôi vẫn chưa biết được ai là chị, ai là em.

Tôi chỉ có thể đoán được tính cách của họ dựa vào cách họ giao tiếp với bạn bè hàng ngày, rằng Hikari thì hoạt bát còn Yuzuki thì trầm tính và trưởng thành hơn.

"Mọi người đang nói chuyện gì thế?"

Một nữ sinh tóc đen vừa vào đã lập tức nhập hội với những người bạn cùng lớp và làm điều mà tôi không dám làm.

Mà vì họ đang ở khá gần chỗ tôi nên tôi cũng chẳng ngại gì việc nghe ngóng tình hình.

"Vid này nè. Bộ bà không biết à?"

Vừa nói, nữ sinh tóc vàng vừa đưa điện thoại của mình cho nữ sinh tóc đen xem. Oi oi, cậu cho cô ấy xem cái gì vậy, im lặng thì làm sao mà tôi biết được.

"À rồi rồi, chỗ bọn tớ cũng đang lan truyền cái này."

Lan truyền ư?

Chuyện sông nước gì à?

"Bọn tớ đang bàn là cái này đúng là đồng phục trường mình mà."

"Àaaa, tớ cũng nghĩ như thế. Mà này, cậu học sinh đó là ai ấy nhỉ? Tớ chưa gặp bao giờ cả."

"Đương nhiên rồi, mà cũng chẳng có ai biết cậu này là học sinh năm mấy. Nếu lùng sục khắp trường thì may ra biết ấy."

Họ đang nói chuyện rất sôi nổi, nhưng sau cùng thì tôi vẫn chẳng hiểu họ đang nói về cái mẹ gì cả.

Tôi cũng đã thử hóng sang các nhóm khác, nhưng họ cũng đều đã nói xong phần nội dung chính rồi nên chẳng còn gì để nghe nữa.

"Ừm ừm" trong khi tôi cứ ầm ừ như thế vì chẳng biết làm sao, thì đột nhiên có người gọi tôi.

"Mới sáng sớm mà mặt trông đần thối thế."

Cả lớp này cũng chỉ có duy nhất một người dám nói câu thô thiển như thế vào sáng sớm thôi.

Tôi chẳng cần quay lưng lại thì cũng đã biết đó là ai rồi, nhưng do câu nói ban nãy mà tôi đã lườm người đấy.

"Nếu ông nghỉ đeo kính thì may ra còn vớt vát được tí đấy."

Cô gá với giọng nói uể oải và mái tóc trắng đó là Hibino Sumomo.

Cô ấy là người bạn duy nhất của tôi trong trường.

"Bớt lo chuyện bao đồng đi."

"Nếu ông mà chịu khó chăm chuốt cho mái tóc mái tóc của mình, thì chẳng phải sẽ trông đẹp trai hơn sao?"

"Như này này."

Nói xong, cô nàng đưa điện thoại cho tôi xem. Và thứ hiện lên trong màn hình điện thoại đã khiến tôi không khỏi trợn mắt.

FQf9vwhY_o.jpg

Đó là một video với khung cảnh quen thuộc, hay chính xác hơn là đoạn video ghi lại những gì mà tôi đã làm vào thứ Bảy tuần trước.

"Đây là Kirishima đúng không?"

Sumomo ngồi xuống cái ghế trống trước mặt tôi với một giọng điệu có hơi thích thú.

“Không, nhìn kiểu gì cũng không phải. Người này không đeo kính, mà tôi cũng có vuốt tóc bao giờ đâu.”

“Vậy nếu bỏ kính ra và vuốt tóc thì Kirishima sẽ trông như thế này hả?”

"..."

Có vẻ như Hibino đã thực sự coi tôi là người trong vid rồi, dù tôi có cố gắng đánh lạc hướng thế nào thì cũng chẳng thể lừa được cô ấy.

"Nhưng dù sao thì bình thường cũng chẳng có mấy ai thấy mặt ông, nên chắc là sẽ không sao đâu. Nhưng tớ cũng hơi ngạc nhiên đấy, một người hướng nội như Kirishima lại đột nhiên trở nên nổi bật như thế này.

"...Chẳng lẽ tôi cứ thế mà nhìn người ta bất tỉnh trước mắt à?"

Và có vẻ như ai đó đã tranh thủ quay video lại quá trình tôi thực hiện sơ cứu rồi. Nhưng nếu đã có dư dả thời gian để quay video lại thì sao không chạy ra giúp người ta hả? Thôi thì kệ đi, dù sao thì mọi chuyện cũng đã xong xuôi rồi.

Cái vấn đề quan trọng nhất hiện tại ấy, là việc cái video đó đang được lan truyền khắp nơi và cả lớp tôi đang bàn tán về nó

"Sao ông không đứng ra nhận công đi? Làm phát là nổi tiếng luôn ấy nhá."

"Cậu quên tôi là người vốn ghét trở nên nổi bật à?

"Chứ sao."

Hibino trả lời một cách vô liêm sỉ với nụ cười tươi rói, và dù tôi có lườm cô ấy ra sao thì vẻ mặt đấy vẫn không thay đổi.

“Đã thế, người được cứu lại là mẹ của cặp chị em nhà Kotobuki nữa chứ. Thằng con trai nào mà chẳng muốn được nghe hai từ 'cảm ơn' từ chính miệng hai người đấy chứ. Rồi có khi họ còn chủ động đền đáp bằng... chuyện "ấy ấy" nữa á.”

"Ấy ấy luôn á hả…?"

Tôi vừa đáp lại trò đùa của Sumomo, vừa liếc nhìn cặp chị em nhà Kotobuki.

Giấc mơ của mọi thằng con trai à.

Với cái ngoại hình đó của họ thì đúng là như vậy rồi. Chắc thằng con trai nào trong lớp cũng đều đã từng tưởng tượng một viễn cảnh như mơ với họ rồi.

Ngay cả một tên sống thực tế như tôi cũng từng có mà.

"Này Hirano-san, bà biết người này là ai không vậy?"

Kotobuki Hikari đang hỏi một cô bạn cùng lớp. Và "người này" có lẽ là đang ám chỉ tôi trong video.

Tuy nhiên, Hirano-san chỉ lắc đầu lia lịa. Nhìn phản ứng đó, Kotobuki Hikari nói "à phải rồi" và rũ vai xuống.

Và chỉ cách đó vài ghế, Yuzuki cũng hỏi một người bạn cùng lớp khác.

"Nonoka. Bà có biết đây là ai không?"

"Hmmm, nếu tớ mà từng nhìn thấy một cậu ikemen như này thì chắc chắn là sẽ không quên được đâu, mà lần này lại không biết nên đành chịu thua thôi."

Nghe câu trả lời của cô bạn tên Nonoka, Kotobuki Yuzuki cũng chỉ biết thở dài.

Nếu tôi mà đứng ra nhận ngay bây giờ, thì tôi kiểu gì cũng sẽ có được lời cảm ơn như Hibino đã nói. Rồi có khi đó lại là khởi đầu của một câu chuyện tình thanh xuân bi hài nữa.

Thế nhưng.

Làm vậy thì nổi bật lắm. Cái vid đấy hiện cũng đang khá nổi tiếng nữa, tôi giờ mà đứng ra nhận thì kiểu gì cũng bị hỏi han đủ thứ cho coi.

Đã nửa năm trôi qua kể từ khi tôi bất đầu nhập học.

Và tôi cũng đã quen với việc trở nên mờ nhạt như thế này rồi, rằng dù có tôi hay không cũng chả quan trọng. 

Tôi không muốn từ bỏ vị trí này.

Mà vốn dĩ thì tôi cũng có định giúp đỡ người khác với mục đích nhận lại lời cảm ơn đâu, họ chỉ cần biết rằng 'ai đó' đã đứng ra giúp đỡ thôi là ổn rồi. Chắc thế... tôi cũng chẳng biết nữa.

Tôi cứ thế mong video đó sẽ dần hạ nhiệt và sự hiện diện mờ nhạt của tôi không còn bị ảnh hưởng nữa.

Nhưng tiếc thay, lời cầu nguyện của tôi đã không được linh ứng.

Yamato Nadeshiko: Mẫu người phụ nữ Nhật Bản lý tưởng, tuy dịu dàng bên ngoài nhưng lại mạnh mẽ bên trong. Ikemen là mấy anh chàng đẹp trai, cool ngầu. Như Hayato từ Oregairu(chắc thế) hay Kiba từ Highschool DxD(chắc chắn).