Phản Diện Tóc Vàng Trong Tiểu Thuyết Phượng Ngạo Thiên Cũng Muốn Hạnh Phúc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

76 923

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

(Đang ra)

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Manashiro Kanata

Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là cô bé ấy lại chính là em gái của idol nổi tiếng nhất trường học – người con gái hoàn hảo trong mắt bao nam sinh. Từ sự kiện định mệnh đó, cuộc sống tưởng như u ám

29 25

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

72 940

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

122 2263

Tập 1: Lễ Trưởng Thành - Chương 35: Suy nghĩ!

Tách. Tách.

Trong không gian mờ tối, có chất lỏng đang nhỏ giọt từ đâu đó, cứ như đang ở trong thế giới ma quỷ vậy.

Tay cậu bị còng lại, khiến Muen chỉ có thể giữ tư thế thập giá của Jesus, không thể cử động, ngay cả những bộ phận quan trọng và yếu ớt nhất trên cơ thể cậu ấy cũng bị phơi bày hoàn toàn, mang đến sự bất an lớn và một loại kích thích khác biệt.

Chuyện này khiến Muen liên tưởng tới một chú thỏ trắng nhỏ sắp bị giết, hoặc một tình huống đặc biệt giữa nam và nữ... một số cách chơi nhất định. Mà tình hình hiện tại... có thể nói là cả hai đều rất giống nhau.

Ann, cứ như hóa thân của một con rắn đẹp mê hoặc lòng người, bình thường vốn đoan trang, ưu nhã là thế, giờ đây cơ thể mềm mại tinh tế lại quấn lấy Muen, như muốn nuốt chửng tất cả của Muen.

"Ấy... Ann, cô dậy trước được không? Tôi nghĩ chúng ta có thể nói chuyện tử tế."

Muen nuốt nước bọt, cảm giác tuyệt vời đến từ vài bộ phận khiến lòng cậu ấy hơi nóng lên, mất kiểm soát, cậu ấy không ngừng niệm chú trong lòng, cố gắng ngăn giọng mình run rẩy.

Ann đứng dậy, lấy lưỡi liếm đôi môi đỏ mọng.

"Thiếu gia muốn nói chuyện gì ạ?"

Má Ann vẫn đỏ bừng bất thường, mắt hơi mơ màng, sâu trong đáy mắt, có một chút ý vị của sự không thỏa mãn và bực bội.

"Chuyện đó..."

Muen lắp bắp rất lâu, sắp xếp từ ngữ trong đầu.

“Ngươi thích ta đúng không?”

"Ừm, đúng vậy."

Ann mỉm cười đáp: "Tôi luôn luôn, luôn luôn thích Thiếu gia, thích ngài đến mức điên cuồng."

“Không, không cần phải nói nhiều từ luôn luôn vậy.”

Muen muốn lau mồ hôi lạnh trên trán, nhưng đáng tiếc tay cậu ấy không thể cử động.

Nhưng vào khoảnh khắc này, Ann đột nhiên cúi người tới, thè chiếc lưỡi mềm mại thơm tho, liếm lên trán Muen, hút mồ hôi vào miệng.

"Ưm... mùi vị của Thiếu gia...". Ann lộ ra biểu cảm tận hưởng, cứ như được ăn bữa ăn ngon vậy.

"....."

Muen ngây người.

Trước khi kịp cảm nhận sự tuyệt vời đó, răng cậu ấy đã không kìm được run rẩy.

Hỏng rồi.

Tệ lắm rồi.

Bệnh của Ann dường như còn nghiêm trọng hơn cả tưởng tượng!

Nhưng bây giờ, Muen không còn đường lui nữa, cậu chỉ có thể cắn răng, tiếp tục nói:

"Thực ra, Ann, cô không cần phải làm đến mức này."

"Ể?" Ann trông khó hiểu.

"Cô thích tôi. Giống như những cặp đôi bình thường, chúng ta có thể xây dựng mối quan hệ bình thường trước."

Muen vội vàng nói:

"Ann, cô còn chưa biết. Bố ta lúc đi đã nói với tôi, ông ấy hoàn toàn không bận tâm đến ý kiến của gia tộc. Cho nên cho dù tôi là con trai Công tước, cô là nữ hầu, mối quan hệ của chúng ta sẽ không gặp bất cứ sự phản đối nào."

Muen liếc nhìn chiếc còng bên cạnh:

"Cô hoàn toàn không cần phải làm đến mức này, đây đã là phạm tội rồi."

"Thì ra là vậy, Thiếu gia nghĩ như thế sao ạ?"

Ann đưa tay lên má, cứ như đang tưởng tượng chuyện gì đó đẹp đẽ vậy, nói:

"Nếu thật sự có thể thành đôi với Thiếu gia, chỉ nghĩ thôi đã thật sự khiến người ta hạnh phúc."

Ann lộ ra biểu cảm vô cùng vui sướng.

"Đúng vậy, đúng vậy, cứ tiến hành như thế đi."

Thấy có chút hi vọng, Muen thừa thắng xông lên nói:

"Cứ bắt đầu làm người yêu trước đã. Dần dần tìm hiểu nhau. Rồi sau đó..."

"À, thế thì không tốt."

 Nhưng Ann đột nhiên ngắt lời Muen.

"Ể?"

Muen kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhưng ánh mắt Ann đã biến thành sự lạnh lẽo run rẩy.

"Thành đôi với Thiếu gia đúng là rất đẹp. Nhưng còn xa mới đủ thỏa mãn nhu cầu của tôi."

"Nhu cầu?"

"Tôi vừa nói rồi còn gì?"

Ann khẽ nói: "Thứ tôi muốn, là toàn bộ Thiếu gia. Và, khi Thiếu gia thành đôi với tôi, ngài có thể cho tôi tất cả những gì ngài có không?"

"Không, thế thì sẽ làm người kia khó chịu rồi." Muen hơi bực bội gầm lên: "Ta là người sống. Không thuộc về ai hết!"

"Nhưng, chẳng phải tôi đã dùng tận mười năm rồi, để có thể đạt được mục đích này sao?"

Bỏ qua sự bực bội của Muen, Ann dịu dàng dùng tay vuốt ve má Muen, biểu lộ sự si mê thật lòng của cô ấy.

"Thật đáng tiếc. Tôi không ngờ lại thất bại. Đành phải dùng đến thủ đoạn cuối cùng này."

"Mười năm... Nghĩa là sao?"

Muen đột nhiên không hiểu Ann đang nói gì. Cậu chỉ cảm thấy, cứ như có sự thật khủng khiếp nào đó sắp bị vạch trần, cảm giác lạnh lẽo trong lòng càng lúc càng sâu, cứ như đang dẫn cậu ấy vào vực sâu của nỗi sợ hãi vậy.

"Nghĩa là gì sao? Đương nhiên là chỉ những gì tôi đã làm cho Thiếu gia rồi."

Ann bình tĩnh đáp:

"Hướng dẫn Thiếu gia, bảo vệ Thiếu gia, cưng chiều Thiếu gia, khiến Thiếu gia trở nên kiêu ngạo, kiêu ngạo, vô tri, biến Thiếu gia thành một kẻ vô dụng thực sự, khiến Thiếu gia chán ghét, đặc biệt là đám quý tộc chỉ biết làm màu. Đối với Thiếu gia, trừ tôi ra, không ai thật sự dám đến gần, khiến Thiếu gia không thể rời xa tôi, và không làm gì được."

"Để Thiếu gia hoàn toàn thuộc về riêng mình tôi, tôi đã làm tất cả những điều đó suốt mười năm qua."

"Ể... Thật sao?"

Não Muen như bị thổi bay bởi thông tin chấn động đột ngột này. Cậu thẫn thờ nhìn Ann. Rồi nhìn vào mắt Ann, đầy rẫy dục vọng cuồng tín, và thấy trong mắt Ann biểu cảm cuồng nhiệt đến đáng sợ.

Khoan đã.

Ann có ý gì chứ?

Theo lời cô ấy nói, trong cốt truyện, Muen Campbell, tất cả là vì cô ấy, vì sự dẫn dắt có chủ ý của thị nữ chuyên trách của hắn, trở nên vô dụng như vậy sao?

Sao có thể như vậy chứ? Ở thế giới này, làm sao có thể vạch ra kế hoạch điên rồ như vậy, chỉ để chiếm hữu một người?

.....

Không, có vẻ là có thể.

Bởi vì, cho dù là miêu tả trong cốt truyện, hay ký ức của Muen, đều có một chuyện làm bằng chứng xác thực –

Muen Campbell rất tin tưởng thị nữ chuyên trách của mình, Ann, trong bản gốc, hắn ta tin tưởng cô ấy đến mức, ngay cả thuốc của Công chúa cũng không giấu cô ấy.

Không không, việc Celicia bị hạ thuốc trong bản gốc, là có kẻ xúi giục! Đột nhiên, trong đầu Muen lóe lên một tia sáng.

Hình như trong cốt truyện cũng có nhắc tới, Muen Campbell tức giận vì Celicia và nhân vật chính càng lúc càng gần gũi, vào lúc này, Ann "vô tình" nói...

"Vậy thì, Thiếu gia thử biến Công chúa thành người của ngài đi ạ."

Đúng vậy, chính là câu nói này đã khiến Muen Campbell trong cốt truyện hạ quyết tâm!

"Nhưng tại sao cô ấy lại làm vậy? Chẳng phải là tự sát sao? Trong cốt truyện, cô ấy đã bị xử tử vì tội đồng lõa!"

Muen nhìn Ann, đột nhiên trong lòng nảy ra một ý nghĩ đáng sợ.

Trong cốt truyện, Ann thật sự đã chết sao?

Nếu cô ấy là một nữ hầu bình thường, thì chắc chắn sẽ bị xử tử không ngoài ý muốn.

Nhưng xét từ sức mạnh mà cô ấy đã thể hiện trước đó, có thể khiến Muen bất tỉnh ngay lập tức, cô ấy thật sự có thể chết dễ dàng như vậy sao?

Nói cho cùng, việc bị xử tử chỉ là vài dòng chữ trong sách, nếu cô ấy giả chết thì sao, hoặc làm thế nào để người khác nghĩ rằng cô ấy đã chết?

Nghĩ sâu hơn nữa, trong cốt truyện, việc nhân vật chính đụng độ với Muen Campbell, thật sự là do cái gọi là "vận mệnh" sao?

Ít nhất xét từ những gì Muen đang trải qua bây giờ, cái gọi là "Thiên mệnh" không đáng tin cậy đến vậy.

Cuối cùng, tiến thêm một bước nữa, Muen Campbell trong cốt truyện, bị mất tay chân, trở thành ăn mày, thật sự là do Muen tự suy đoán sao, hay là do xã hội đen cho vay nặng lãi?

Chẳng lẽ là để chạy trốn khỏi một tồn tại nào đó, nên mới mất đi tay chân, thậm chí còn trở thành ăn mày sao?

Suy nghĩ một chút thì điều đó thật đáng sợ.