Shiro: vì tạch excu nên tuần sau mình delay nhé :v
_____________________________________________________
Lúc này là năm 1147, năm mới về trên căn biệt thự của nhà de Médicis ở Đế chế Saint Flueve. Falma hiện đã 12 tuổi còn Lotte là 10.
“Buổi sáng tốt lành Falma-sama”
“Fuwa! Buổi sáng tốt lành… Em đang làm gì thế?”
Falma thức dậy vào buổi sáng và thấy khuôn mặt của Lotte cách giường 10cm. Cô kê đầu lên hai cánh tay đặt trên giường và lắc lư sang hai bên.
“Oh, em chỉ đang ngắm nhìn khuôn mặt khi ngủ của Falma-sama thôi.”
Cặp lông mi màu hồng của cô chớp chớp và nhìn vào mắt cậu. Falma đã nghĩ mình đang dần trở nên biến thái nhưng có vẻ Lotte tỏ ra hạnh phúc chỉ vì đang được ở cùng một nơi với cậu.
“Bầu không khí này là sao đây?”
Falma cảm thấy có thứ gì đó di chuyển quanh eo mình và phát hiện ra rằng Blanche đã chui xuống giường. Cậu không hề để ý điều đó. Blanche vẫn hư hỏng như thường lệ. (Sagito: moshi moshi police desu ka)
(Shiro: )
“Chẳng phải vì hôm nay trời lạnh sao?”
Lotte mở cửa phòng của Falma.
Bên ngoài là một thế giới bạc trắng, Đế Đô Saint Flueve hiện tại được bao phủ bởi tuyết.
Oh, chúng ta có tuyết hôm nay này. Nó thật đẹp, nhưng thú thực thì mình muốn tránh khỏi nó.
Falma không ổn lắm với tuyết nên cậu không thể không nghĩ vậy.
Mùa đông năm ngoái, con ngựa yêu quý của Falma bị trượt ngã trên con đường băng. Vì thế nên cậu cũng trượt ngã và đáp đất bằng mông, điều khiến cậu nằm trên giường mất một ngày. Cậu đã hạ thấp cảnh giác của bản thân tới nỗi mà nghĩ rằng mọi chuyện sẽ ổn khi mà cưỡi ngựa trên một con đường đầy tuyết.
“Ngoài trời đang đầy tuyết. Tôi thích nghỉ ngơi ở nhà. Lotte sẽ làm gì hôm nay vậy?”
“Phong cảnh của khu vườn thật sự tuyệt vời. Em nghĩ mình sẽ vẽ một bức tranh”
Lotte đang nhìn vào khu vườn với đôi mắt lấp lánh.
Có vẻ như mình chưa thể xóa bỏ tuyết lúc này vì nó sẽ làm ảnh hưởng tới bức tranh của Lotte.
“Tôi sẽ làm một giấc thật ngon đây. Em có thể làm những việc mình thích.”
Hơn thế nữa, kì nghĩ cũng bao gồm cả việc bỏ công việc của nhà thuốc sang một bên.
Khi năm mới tới, Falma đã nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu Nhà thuốc dị giới có một vài ngày nghỉ. Vậy nên cậu đã quyết định dành thời gian năm mới để ở nhà sau một thời gian dài.
“Falma-sama, anh sẽ mặc gì hôm nay vậy?”
“Tôi sẽ mặc đồ thường nhật vì đang ở nhà mà.”
“Chắc chắn là vậy rồi.”
Lotte lấy quần áo của cậu ra từ tủ đồ. Vì cô đã sắp xếp chúng theo quy luật TPO (Thời gian, địa điểm và sự kiện)(1) trong trí nhớ của mình, cô sẽ không gặp khó khăn khi chọn đồ, ví dụ như khi Falma tới dự một sự kiện trang trọng nào đó. Dù sao thì nếu cô bỏ bê việc sắp xếp quần áo và để Falma tự quyết định thì nó sẽ trở thành một thảm họa.
“Cái đó!”
Lotte hiện đang cầm bộ quần áo lông xù với trang trí là cổ tay xếp nếp. Vì Lotte là một người hầu, cô ấy có một đam mê về thời trang của Falma và Blanche. Lý do cho việc này là cô không thể tự mình mặc những bộ đồ sành điệu.
“Oh, tôi hiểu rồi.”
Có vẻ Lotte sẽ là người hầu của mình trong một khoảng thời gian.
Trong khi đang được yêu cầu giữ chiếc nút, Falma đã gặp vấn đề từ ánh nhìn của Lotte. Mặc dù họ vẫn chỉ là trẻ con, nó vẫn xấu hổ khi bị Lotte nhìn khi đang thay đồ. Bản thân Lotte sẽ cảm thấy không thoải mái khi họ lớn lên. (Sagito: không có đâu bro :v)
Dù cho mình có nói là có thể tự thay quần áo, mình đoán là một cậu ấm thì không được tự mình làm việc đó huh.
Falma đã nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu công việc chăm sóc của Lotte được thay thế bởi mẹ cô ấy hoặc một người hầu nam (Sagito: vị mặn nhỉ :-/). Dù sao cũng chẳng thay đổi được việc cuộc sống của một quý tộc thật là rắc rối.
“Quý cô Blanche cũng sẽ thay đồ thôi nào.”
“Hai (vâng).”
Falma đã mặc một bộ quần áo đơn giản, trong khi Blanche đang trong một chiếc đầm với nhiều diềm xếp. Cả hai đang trên đường tới nhà ăn. Falma đã đột nhiên lấy ra bản sao của tấm ID nhân viên từ chiếc hộp gỗ trên bàn. Trong khi đang đi xuống cầu thang xoắn ốc, Blanche thắc mắc.
“Anh trai nè, sao anh cứ cầm nó suốt vậy?”
“Cái này…”
“Tại sao trông anh lại nghiêm trọng đến vậy?”
“Tại vì nó là một vật quan trọng.”
Tại kiếp trước của mình, một điều bắt buộc là cài thẻ ID ở túi trước ngực của áo blouse. Lý do cho điều này là thẻ ID cũng đồng thời là thẻ khóa để mở phòng thí nghiệm, vậy nên nó đã trở thành một thói quen của cậu khi luôn mang theo chiếc thẻ đó. Dù đây chỉ là một bản sao nhưng nó vẫn là một minh chứng rằng cậu vẫn có những mối lo âu tồn tại ở một góc của con tim.
Mình phải ra ngoài sớm thôi.
Falma đã nghĩ tới việc tới Nhà thờ lớn để xem kho báu vĩ đại. Cũng vì đó là một kho báu, trạng thái của đó có thể đã khác biệt hơn một cái thẻ ID nhân viên bình thường như lúc trước. Nhà thờ lớn thì lại không nằm trong Đế Chế Saint Flueve.
Điện thờ chính của nhà thờ được đặt ở một thành phố nhỏ có tên là “Đất Thánh”. (Shiro: có thể các bác đã biết, Tp.HCM có đường Đất Thánh)
Đất Thánh, cũng như Thành Vatican, là một địa điểm tôn giáo mà chỉ có những linh mục có thể sống ở đây. Ngoài việc phải ra khỏi lãnh thổ thì vẫn còn khó khăn khiến cho việc tới được trước Đất Thánh gần như là không thể.
Dựa theo câu chuyện của linh mục trưởng, tới được Nhà thờ lớn không hề dễ dàng. Sự tồn tại của Falma vẫn chưa được biết đến bởi Nhà thờ lớn. Nếu bị phát hiện, cậu có thể sẽ bị rơi vào tình trạng bị giam lỏng vì là một tồn tại quý giá đối với họ (Sagito: bọn này giam cả thần à, nghe có vẻ nguy hiểm).
Mọi việc càng thêm khó khi những linh mục trưởng quản lý Nhà thờ lớn sở hữu một loại thánh thuật bí mật vô cùng rắc rối mà có thể giam cầm cả một vị thần. Vì vậy Falma đã nghĩ tới việc sẽ lẻn vào trộm kho báu vào ban đêm, thời điểm mà mức độ bảo mật xuống cực thấp.
Nhà thờ lớn có cấu trúc như một mê cung vậy. Dù cho bạn có lẻn vào như một tên trộm vào buổi đêm đi nữa thì chưa chắc bạn đã có thể mò đến được vị trí của kho báu. Linh mục trưởng đã nói là ông sẽ hướng dẫn cho cậu. Tuy nhiên, lương tâm của Falma lại không cho phép điều đó.
Có vẻ là mình sẽ bị trục xuất cùng với Linh mục trưởng Solomon nếu làm theo cái kế hoạch nguy hiểm đó. Những linh mục đại diện cho cả một đất nước sẽ bị phát hiện chỉ sau ba bước chân đột nhập.
Hơn cả chuyện đó, sẽ là một nỗi nhục nhã không thể vãn hồi khi lẻn vào như vậy rồi bị bắt như một tên trộm. Falma tiến vào nhà ăn và ngồi vào chỗ cho bữa sáng trong khi nghĩ ngợi.
Bố mẹ của cậu cũng đã dậy và chờ đợi cậu cùng Blanche. Bàn ăn cho cả gia đình hôm nay trông khá đơn giản.
“Có vẻ như Palle đang trên đường về nhà.”
Trong lúc các món ăn đang được mang lên bởi những người hầu, cha cậu nói cho cậu một việc nghiêm trọng khi đọc dở tờ Imperial Newspaper.
“Cha nói sao?!”
Cả Falma và Blanche cùng nhận tin dữ lần này. Họ có thể cảm thấy xương sống mình đang run rẩy.
Làm gì bây giờ?
Chạy trốn?
Chạy trốn thôi!
Hai anh em bắt đầu giao tiếp bằng mắt với nhau. Có vẻ như Blanche đang nghiêm túc muốn chạy trốn cùng với Falma khỏi những “đòn roi tình yêu” từ anh trai lớn của họ (Sagito: nó nghe cứ sai sai thế nào ấy, hay chỉ mình mình nhỉ :-/). Falma hắng giọng để ra vẻ cậu không bị làm phiền bởi cái tin này.
“Điều đó thật tuyệt, vậy khi nào anh hai về vậy cha?” (Sagito: điểm 7 cho diễn xuất, hơi gượng, về chỗ :v)
“Dựa theo lá thư của nó, anh trai con sẽ về nhà hôm nay.”
Mẹ của cậu, Beatrice đang trong tâm trạng tốt. Bà có vẻ đang rất trông chờ vì bà sẽ có thể gặp được con trai của mình sau một thời gian dài. Từ góc nhìn của phụ huynh Falma, Palle là một đứa con trai ngoan ngoãn và dễ thương. Dù sao thì đó là vì hai người chưa biết về việc Pale đang vui vẻ với mấy cô gái tại Đại học Y dược Nova Root.
“Ehhhhh?!”
“Chúng ta đã nghĩ sẽ cho con một chút bất ngờ.”
Con đâu cần cái bất ngờ kiểu đó!
Từ sâu trong tim, Falma đã nghĩ rằng cậu sẽ có một thời gian tốt đẹp sau khi nghỉ ngơi khỏi công việc của nhà thuốc vào dịp năm mới. Nhân viên của cậu sẽ chỉ liên hệ với cậu khi có chuyện khẩn cấp và cậu sẽ chạy ngay tới nhà thuốc nếu cần.
Sau bữa sáng, Falma và Blanche ngồi quanh lò sưởi nhưng chẳng thể thư giãn nổi.
Lotte đã phác thảo khu vườn từ sân thượng trong khi đang mặc một bộ quần áo dày. Cô nói rằng mình đã tạo ra được một thiết kế tốt với bối cảnh ngày tuyết rơi.
“Vì hôm nay là ngày tuyết rơi, có ổn không khi anh hai bắt đầu kiểm tra khả năng của anh?”
Blanche tái mặt.
“Lúc trước, nó chỉ là một cơn mưa nặng hạt nhưng lúc này có thể cả một cơn bão sẽ được tạo ra.”
Falma chưa hề quên cuộc tập luyện giữa cậu và anh lớn. Anh ta sẽ về nhà mỗi sáu tháng. Falma sẽ được mang ra để kiểm tra khả năng của mình. Lần cuối điều đó xảy ra, Palle đã không thể giành chiến thắng trước sức mạnh của Thần Y Trượng. Dù vậy, ít nhất anh ta cũng đã có thể trụ được 1-2 giờ trong trận đấu nghiêm túc với Falma. (Sagito: dựa theo thường thức thì ông anh đúng là rất mạnh, nhưng đó là theo thường thức :v)
Điều rắc rối không phải nằm ở các hành động lúc chiến đấu. Trận đấu bản thân nó là một bài kiểm tra tốt nhưng điều quan trọng là Palle sẽ không bao giờ bỏ cuộc cho tới khi bị hạ gục, đó mới là rắc rối. Thật khó để đối diện với một Palle đã lấm lem đầy bùn sau khi trận đấu kết thúc.
Lần tới, mình sẽ ngay lập tức kết thúc trận đấu trong một chiêu duy nhất. (Shiro: giống tình trạng OTK raid boss FGO hiện tại)
Falma bắt đầu nghĩ về những thứ nguy hiểm. Cậu cảm thấy mình có thể giảm thiểu thương tổn. Ngoài ra, Palle tin rằng Falma luôn chiến thắng do sự trùng hợp, vì vậy thuyết phục anh ta là vô ích.
Chú thích:
(1) Time, Place, and Occasion; đại khái là xếp đồ dựa vào thời gian mặc, chỗ mặc với sự kiện. Ví dụ mấy bác đi học sáng mặc đồ khác, chiều mặc đồ khác ( nữ sinh THPT Nguyễn Thượng Hiền sáng mặc áo dài chiều mặc sơ mi), đồ ở trường khác, đồ ở nhà khác và mấy cái sự kiện đám cưới gì thì sẽ khác.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage