Cuối cùng thì tôi cũng ăn xong xác của con troll mà không thể thừa dù chỉ là mấy cục xương. Ờ thì tất nhiên là ngoại trừ chất thải đường ruột và một số phần khác không ăn được thôi.
Thật lòng mà nói thì, thịt troll tuy ngon hơn thịt goblin, nhưng vị của chúng đều kinh khủng như nhau cả.
Tôi cầm lấy cây gậy trong tay, giắt cây kukri đằng sau lưng rồi cứ thế bước thẳng về phía vùng núi kia thôi.
Bỏ việc đó qua một bên thì, có thứ gì đó về con goblin cứ hằn sâu vào kí ức của tôi. Nó xuất hiện ở nơi mà Rothfeldt bị ngã xuống, cùng với mấy con troll, cho dù nơi đó ở rất xa so với khu vực mà chúng thường sinh sống.
Mà, sao chúng phát hiện ra tôi trong rừng được nhỉ? Hay chúng ngửi thấy mùi của tôi?.. Goblin tuy ăn thịt người, nhưng con người không có mùi thơm như vậy. Nhìn xung quanh thì không còn sinh vật nào khác, liệu có phải do tôi không phải con người nên mới thu hút chúng?
Nghe có vẻ hợp lý đấy chứ, nhưng mà tôi không có đủ thông tin về việc đó.
Tôi nghe nói ở thủ đô có một nơi gọi là Thư Viện Hoàng Gia thì phải, biết đâu tôi sẽ kiếm được thông tin nào đó ở đấy.
Sau khi nghĩ xa đến vậy, tôi bỗng tự hỏi:
Ơ, mà tôi sẽ sống ở thế giới này à?
Tôi tự hỏi bản thân.
Sao tôi lại đi tự tử nhỉ? Rõ ràng là do cuộc sống quá bất công rồi
Tự hỏi bản thân lần nữa.
Sao tôi lại không tự tử khi trở thành một con giun vậy?
Tôi không biết nữa, tôi không có lí do để chết chăng, và biết đâu tôi có thể sống ở nơi này chẳng hạn. Mà, dù chỉ là tình cờ có được cơ thể này, thì tôi cũng muốn tìm hiểu thêm về thế giới này.
Dù gì thì sống cuộc đời thứ 2 ở đây cũng tốt hơn tự sát chán.
…
Sau khoảng nửa ngày di chuyển thì điểm đến của tôi hiện lên trước mắt : Dãy núi Tierdras.
Nằm ở phía Bắc của lục địa Vasari, từ đây, dãy núi trải dài ra khắp lục địa. Các ngọn núi cao trung bình từ 1000-3000 mét. Goblin, orc, troll và nhiều sinh vật khác, cũng như người lùn cùng nhiều thợ mỏ, đã thành lập nhiều khu định cư xung quanh khu vực này. Họ dường như sống ở từng khu vực khác biệt nhau và không có sự giao tiếp nào giữa các bên. Tuy không đến nỗi hòa thuận với nhau, nhưng không có xung đột nào xảy ra cả, và trao đổi hàng hóa dường như vẫn được cho phép.
Tình cờ thay, ở cuối con đường tôi đang đi lại có một tháp gỗ khổng lồ. Tôi sẽ bị kiểm tra cũng như rà soát người ở đó, và tôi không thích điều đó tí nào.
Ngắn gọn thì, tôi đang gặp phải một rào chắn, và nó rất bất tiện.
Bình thường, nếu có ai đó có hành động mờ ám, họ chắc chắn sẽ bắn tên vào người kia, và quân tiếp viện sẽ được gọi ra để đuổi người kia đi.
Đi qua được rào chắn này, ta sẽ thấy một con đường mòn quanh núi. Nếu đi dọc theo nó thì sẽ đến được một vài ngôi làng nằm rải rác xung quanh. Đi xa hơn nữa thì sẽ đến núi Shudras, nơi pháo đài goblin Shudras được xây.
Nhưng, mục tiêu của chuyến đi này sẽ là lâu đài Shudras. Tôi đang nghĩ đến việc lấy cắp kho báu tại đó. Nơi này hiếm khi bị tấn công bởi vị trí của nó quá khó để tiếp cận, chính vậy nên nó sẽ không được bảo vệ một cách cẩn thận.
Quay lại vấn đề chính, giờ tôi đang gặp một vấn đề khác. Để tránh không bị chú ý, tôi nhìn xung quanh và chọn một tảng đá khá lớn để trú vào.
Đêm bắt đầu xuống rồi, và nguy hơn nữa, goblin nhìn trong đếm tối quá là tốt. Cho dù ban ngày khả năng trinh sát của bọn chúng khá là tệ hại, nhưng khi đêm xuống thì, nó hoàn toàn ngược lại. Thậm chí còn có một lời khuyên rằng : “ Đừng nên đánh nhau với goblin khi đêm xuống. ”
Đầu tiên thì, cứ thoát khỏi đây trước cái đã, tôi đang băn khoăn giữa một vài phương án.
1. Ta sẽ đâm xuyên qua cái tháp gỗ kia.
Trông có vẻ khả thi đấy, nhưng tôi bắt đầu nghĩ đến việc mình sẽ bị truy đuổi bởi một đám goblin rồi sau đó bị giết rồi.
Cách này không khả thi.
2. Đi qua mà không gây sự chú ý.
Cách này nghe có vẻ hợp lí, nhưng vấn đề là làm sao để đi qua một cách lén lút được đây? Luôn có một hoặc hai người đứng canh tháp nên gần như bất khả thi để đi qua mà không bị chú ý rồi. Thêm vào đó nữa, trong tháp còn có các cung thủ, chỉ cần tôi lộ diện một tí thôi, chắc chắn tôi sẽ bị bắn cho người đầy lỗ như tổ ong vậy.
Hay là đốt luôn cái tháp nhỉ? Tháp bằng gỗ mà, nên có khi dung lửa lại ngon đấy chứ. Ơ, nhưng mà đốt xong thì chẳng phải bọn này sẽ cảnh giác hơn à.
Coi như kế hoạch này bỏ đi luôn vậy.
3. Giả làm hạ nhân rồi đi qua.
Cách này trông hiệu quả phết. Tôi chỉ cần quấn mấy cái rẻ lên người, sau đó bôi bùn lên mặt là thành orc ngay. Hay hơn nữa là, orc và troll không nói trôi chảy tiếng của hạ nhân lắm, nên tôi sẽ giả được thôi. Mà tôi hết cách rồi, dùng được thì thoát mà không được thì hết cứu thôi.
Không được thì tôi sẽ đốt trụi chỗ này vậy.
Chắc tôi sẽ căn lúc trời gần sáng rồi hành động vậy. Tầm nhìn ban đêm của goblin sẽ kém đi, cùng với đó là lũ lính canh sẽ thay ca, nên chúng chắc sẽ thả lỏng cảnh giác.
Sau cùng thì cứ ngủ một giấc đi đã, tôi bắt đầu thấm mệt rồi.
À, lúc trước tôi mới tự hỏi không biết cơ thể này có ngủ không nhỉ, ngạc nhiên thay thì nó ngủ được. Tuy nhiên thì, nó không như bình thường. Cơ thể này thì vẫn thứ giãn, nhưng mà tôi thì không ngủ được.
Bruhhh, tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài tiếp tục làm gì đó để giết thời gian cả. Chắc tôi sẽ luyện tập cơ thể một ít vậy.
Thông thường thì, tôi sẽ ăn não để lấy thông tin, nhưng mà theo tôi thì cách này không tối ưu cho lắm, giả sử tôi muốn thông tin của ai đó thì phải đi giết họ chẳng hạn. Thế nên là nếu tôi có thể dùng cái rễ để lấy thông tin thì sẽ tiện lợi hơn.
Sau cùng thì, tôi nghĩ rằng mình căn bản chỉ hút thông tin từ não thôi chứ chẳng tiêu hóa được nó.
Nên là tôi sẽ thử nghiệm một tí vậy.
Tôi cố tập trung vào các đầu ngón tay, hay đúng hơn là các rễ cây ở phần đầu ngón tay.
Tập trung nào.
Xoay.
Xoay.
Xoay…
Nó không đâm xuyên qua được da sao..?
À không, đầu ngón tay của tôi có hơi sưng lên, nhìn như kiểu mụn mọc lên ở đấy hay sao. Tôi cố làm cho nó dài ra thêm nữa.
Thêm một vài phút, và thật ngạc nhiên là nó thật sự mọc ra từ đầu ngón tay tôi.
Tôi khá là mừng vì nó mọc ra được, nhưng mà nó mất thời gian quá. Chắc sẽ nhanh hơn nếu tôi cắt phần da ra, sau đó kéo nó ra như trước. Mà trông hơi ghê rợn nên chắc tôi sẽ cố làm cho cách này nhanh hơn vậy.
Tôi cứ tập như vậy từ sáng đến đêm, cho đến khi mặt trời lặn và trăng bắt đầu nhô lên. Tôi cứ lặp lại liên tục hành động cho cái rễ nhô ra khỏi ngón tay, rồi lại thu lại, cứ như thế…
Tôi không nhớ mình đã làm thế bao nhiêu lần nữa cơ, nhưng mà cuối cùng thì nó cũng nhanh hơn được, và đến lúc ngày mới chuẩn bị sang thì tôi đã thuần thục đến nỗi chỉ mất vài giây để làm cái rễ trồi ra.
Đến lúc di chuyển rồi. Tôi biến đất xung quanh mình thành bùn nhờ thủy thuật – Water I, rồi sau đó bôi nó lên mặt để ngụy tranh thành orc. Tôi cũng làm một vũng nước để xem lớp hóa trang của mình nữa. Nó trông khá là ổn đối với tôi. Cuối cùng thì tôi lấy tấm giẻ ra, quấn lên đầu nữa là hoàn thành.
---
Khi tôi bắt đầu tiếp cận tòa tháp, có một con yêu tinh đứng trên cứ chĩa cung về phía tôi. May cho nó hôm nay tôi đang vui nên tha cho nó vậy.
“ Orc? Kẻ đi cùng ngươi đâu rồi? ”
Hể, sao có mình con này đứng gác nhỉ, con canh cùng nó đâu ta?
"I...sakimo doru yo iwaretta..."
Tôi vẫn không biết cách nào để phát âm chính xác được, nhưng mà mong là nó hiểu tôi đang nói cái gì.
Tuy tôi cao tầm 1m8, nhưng nó vẫn khá thấp so với đa số loài orc. Con Sentinel bắt đầu nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ. Tôi tự hỏi không biết có lừa được nó không nhỉ? Bọn này ngu lắm nên mong là được.
May thật, nó chỉ nói “ tôi hiểu rồi ” sau đó quay lại chỗ canh gác. Tôi cứ im lặng mà đi ngang qua thôi. Suy cho cùng thì, có vẻ như biết nói tiếng của người hạ nhân vẫn là một cái lợi, kể cả khi tôi không phát âm chuẩn cho lắm. Chắc chúng không nghĩ con người có thể hiểu và nói ngôn ngữ của chúng.
Tôi ngoái lại nhìn sau khi đi được tầm một đoạn, mấy con Sentinel vẫn đang lơ đãng canh gác ở đấy. Mấy con goblin cung thủ cũng không có dấu hiệu chú ý đến tôi gì cả. “ Phùuu ”, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi đi dọc con đường tầm 5-10 phút, tôi bắt đầu thấy một vài ngôi nhà xây dọc theo con đường đi. Nhìn có hơi nhỏ nhưng có vẻ như đây là một ngôi làng thì phải.
Trông nó có hơi yên tĩnh, cảm giác như không có ai sống ở đây vậy. Chắc cư dân ở đây chưa tỉnh dậy. Không có nhiều nhà ở đây cho lắm, hẳn là do nơi đây vẫn còn cách xa so với thị trấn chính, nhưng mà lại có nhiều cảnh đẹp hơn. Bao quanh là những cánh đồng trải dài cùng với dòng sông chảy dọc con đường.
Nhìn kĩ hơn thì có vẻ ở đây cũng có gia súc ở trong mấy cái chuồng cạnh nhà người dân. Xem nào, vài con bò và cừu hình như đang ngủ, vài con thì đang đi lại xung quanh.
Tôi khá là thấy đói khi thấy chúng, với đống rau ở dưới ruộng nữa. Nhưng mà đi xa đến vậy rồi mà để bị bắt lại thì phiền lắm, nên tôi sẽ nhịn đói cho đến khi đến được thị trấn chính vậy.
Tôi không chắc là cơ thể này cần bao nhiêu đồ ăn để có thể no được nữa. Kể cả khi tôi đã ăn 2 con troll với 1 con goblin, tôi vẫn thấy đói. Hay là cơ thể tôi giống mấy con cá nhỉ, kiểu chúng không có yếu tố gây no ấy, nên chúng có thể ăn mà không thấy no? Hay là tôi no rồi mà tôi không nhận thức được điều đó nhỉ?
Chắc tôi sẽ xác nhận sau vậy, không hiểu sao những thứ làm tôi lấn cấn cứ ngày một tăng lên nữa.
Sau khoảng 2 ngày đi bộ, tôi đã gần đến được tòa lâu đài. Đường tuy được rải nhựa, cơ mà vì là đường núi nên đi bộ rất là mất thời gian, thêm vào đó là tôi còn phải tránh né một vài nhóm goblin, orc và troll nữa. Chắc do tôi nâng tối đa Luck nên tôi vẫn đến được chỗ này mà không gặp bất kì trở ngại nào.
“ Bây giờ thì tôi có thể nhìn thấy chúng rồi. ”
Trước mắt tôi, thị trấn cùng với tòa lâu đài núi Shudras bắt đầu hiện lên.
Đúng vậy, nó là xoay, kiểu như mũi khoan ấy mấy ní đặt tên phép thuật trông i* quá tr ở đây là con sentinel, không phải goblin theo như t tra gg thì cá vẫn no được nhé nên chắc tin không chuẩn :v lucky