Overlord

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7113

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 95

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 125

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 226

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

blu-ray 1 sứ giả của nhà vua - Chương 01

default.jpg

Không gian bị méo mó, và quang cảnh trước mắt anh thay đổi ngay lập tức.

Khi trở về với cái bàn lớn ở trong phòng mình, Ainz thở dài nhẹ nhõm. Anh đã dịch chuyển nhiều lần trước đó, và biết rằng không có vấn đề gì trong lần dịch chuyển này, nhưng anh mới chỉ ở trong một thế giới mà mình không biết rõ trong vài ngày. Vì vậy, nỗi sợ về việc anh có thể dịch chuyển đến một nơi không xác định vẫn gây lo lắng.

Anh vuốt ve chiếc nhẫn Ainz Ooal Gown trên ngón tay phải của mình và nhìn xung quanh.

Không có bất kỳ ai ở xung quanh.

Thật tốt. Anh không muốn bất cứ ai nhìn thấy những gì mình định làm.

Khi Ainz sắp bước về phía bàn anh dừng lại và nhìn lên. Sở hữu tầm nhìn đặc biệt cho phép anh có thể thấy những thứ vô hình, và anh nhận thấy những hình ảnh của Eight Edge Assassins đang bám trên trần nhà.

Ánh mắt của họ chạm nhau.

Không đúng, có thể Ainz không biết hướng mà những đôi mắt tổ ong của họ đang nhìn, nhưng có lẽ anh không bị nhầm lẫn, bởi cảm giác dường như đôi mắt của họ đang quan sát mình. Anh cảm thấy lo lắng khi những người khác nhìn mình, mặc dù đó chỉ là do Ainz không đủ tự tin.

"Tất cả các ngươi, rời khỏi đây."

Để đáp lại mệnh lệnh của Ainz, một Eight Edge Assassins - có lẽ là kẻ đứng đầu - thưa:

"Xin tha lỗi cho thuộc hạ Ainz-sama. Có thể có những kẻ xâm nhập sẽ đe dọa đến sinh mạng của ngài ở đây. Để tránh những khả năng nhỏ bé này, hãy để chúng tôi ở lại đây làm lá chắn cho ngài. Xin ngài hãy xem xét lại."

"Những kẻ xâm nhập? Ở đây sao? Ta có thể coi đây là một sự xúc phạm đến những người đang bao vệ tầng 8 phía trên."

"Ah! Đó không phải là điều mà những tôi tớ hèn mọn của ngài ngụ ý! Xin hãy tha thứ cho sự vô lễ của thuộc hạ.Tuy nhiên, nếu có điều gì đó xảy ra với Đấng Tối Cao cuối cùng ở lại với chúng thuộc hạ, đó là trách nhiệm chung của mọi người. Xem xét tất cả các mối nguy hiểm để bảo vệ Vô Thượng Chí Tôn là nhiệm vụ của tất cả mọi người ở Nazarick. Chúng thuộc hạ sẽ nhắm mắt, miệng và tai, và bảo vệ thân thể cao quý của ngài trong khi ẩn trong bóng tối."

Bọn họ đề cập đến cái gì đó liên quan đến ẩn mình trong bóng tối, nhưng đối với Ainz, bọn họ như thể những con quái vật hình bọ bị treo lơ lửng trên trần nhà.

Anh hiểu mong muốn phục vụ của họ, nhưng anh không thể cho phép người khác biết mình sẽ làm gì tiếp theo.

Hmm? mình chợt nhận ra, mình cảm thấy mình giống như một đứa trẻ mười bốn tuổi muốn tự khóa chặt trong căn phòng của mình.

"Ta từ chối.Ta sẽ tiến hành một nghi thức bí mật trong căn phòng này. Đây là một bí mật trong những bí mật mà tuyệt đối không ai được phép chứng kiến.Ta tin tưởng tất cả các ngươi, những ta muốn giảm thiểu nguy cơ rò rỉ ra bên ngoài...Đây là những lời nói với tư cách là người cai trị tuyệt đối lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, các ngươi hiểu điều đó có nghĩa là gì không?"

"Thuộc hạ đã nghe và tuân lệnh. Chúng thuộc hạ không còn phản đối nữa nếu đó là mệnh lệnh của Đấng Tối Cao."

Những Eight Edge Assassins rơi xuống từ trần nhà. Họ tách chân là khỏi trần nhà và rơi xuống đất.

Họ chạm xuống đất mà không gây là bất kỳ tiếng ồn nào và đứng lên.

"Bây giờ chúng thuộc hạ sẽ rút lui khỏi căn phòng này."

Sau khi Ainz gật đầu họ rời khỏi phòng một cách lịch lãm trong một hàng lối có kỷ luật. Vì lý do nào đó, điều này khiến Ainz hồi tưởng lại một bộ phim tài liệu thiên nhiên về những chú kiến đang diễu hành thành một hàng, được mang đến bởi Blue Planet.

Sau khi người cuối cùng rời khỏi căn phòng đứng ngoài hành lang, họ cúi đầu trước Ainz và khép cánh cửa lại.

Ainz một lần nữa kiểm tra xung quanh căn phòng. Dĩ nhiên, cả trần nhà cũng vậy.

-Không có ai ở xung quanh, căn phòng này thật trống rỗng.

Có hai cánh cửa trong căn phòng này. Một chiếc là cái được sử dụng bởi các Eight Edge Assassins, dẫn ra ngoài hành lang, trong khi đó cái kia được liên kết tới các phòng khác - phòng riêng của Ainz. Bao gồm nhiều phòng giống như bố trí của phòng khách sạn, chẳng hạn như phòng ngủ, phòng khách và phòng tắm - tất cả đều kết nối với nhau.

Ainz đi về phía cánh cửa dẫn đến phòng riêng của mình và dễ dàng mở nó ra. Anh thò đầu vào và nhìn vào trong.

Không có dấu hiệu của bất cứ ai khác. Ngay cả khi anh cố gắng lắng nghe thật kỹ, vẫn không thể nghe thấy âm thanh của bất cứ ai.

Anh nghĩ rằng có thể có một cô hầu gái đang dọn dẹp những căn phòng khác nhưng dường như không phải như vậy.

Không, mình không thể để những người bảo vệ mình vào đây.

Ainz rời khỏi cảm giác thư giãn và trở lại sự căng thẳng một lần nữa.

Đi ra khỏi phòng riêng, Ainz mở cánh cửa dẫn tới hành lang. Ở hai bên cửa là những con quái vật kiểu bọ cánh cứng được phân công bởi Cocytus, đứng ở đó với trọng trách là những người lính canh gác. Anh không nhìn thấy bất kỳ dấu hiệu nào của Eight Edge Assassins. Họ không thể đi xa, nhưng hiện tại họ không có ở đây.

"...Chỉ có hai ngươi ở đây."

"Vâng thưa ngài! Ainz-sama, ngài có mệnh lệnh gì?"

Dừng các thuộc hạ của mình lại những người sắp quỳ xuống để thể hiện sự tôn kính của mình, Ainz hỏi họ.

"Hai ngươi đã đứng bảo vệ ở đây được bao lâu rồi?"

"Thưa ngài! Khoảng hai mươi năm giờ - không, chính xác là hai mươi năm giờ và bốn mươi phút."

Ainz chớp đôi mắt không tồn tại của mình.

"Thật vậy sao?"

Anh có thể nói những thuộc hạ của mình đang gặp rắc rối. Ainz chắc chắn về điều đó.

Họ không biểu hiện điều gì thể hiện sự không hài lòng cả, những kỹ năng của mình khi đọc các biểu hiện của côn trùng đã được tăng lên nhanh chóng. Sẽ là một điều tốt khi kỹ năng quan sát của mình thật sự đã được cải thiện, nhưng nếu không phải là trường hợp đó, mọi nỗ lực sẽ trở lên vô dụng.

Không, nếu hiểu được những con quái vật côn trùng dưới sự điều khiển của Cocytus , đây sẽ là một khả năng hữu ích cho người cai trị Nazarick.

-Những suy nghĩ đó đang nổi lên trong một góc não của anh, thứ mà thậm chí anh không nghĩ nó sẽ tồn tại, nhưng những suy nghĩ đó đã bị đẩy ra bởi sự giận dữ của anh.

Bây giờ không phải là lúc để xem xét tất cả những điều đó. Mình nên suy nghĩ về những điều kiện làm việc vô nhân đạo của những thủ vệ đưa ra.

Anh để một tiếng "um" yếu ớt thoát ra ngoài, và cố che dấu nó bằng một cơn ho dữ dội. Sau đó Ainz truy vấn các thuộc hạ của mình:

"Ta hỏi lại, ngươi nói ngươi đã làm việc liên tục được hơn một ngày?"

"Đúng là thế. Đã được một ngày kể từ khi chúng tôi được trao nhiệm vụ đầy vinh quang là canh gác trước cửa phòng của Ainz-sama."

"Thật vậy sao...Hẳn một ngày...Ta đoán là các ngươi canh gác ở đây là theo mệnh lệnh của Cocytus phải không ?"

"Đúng vậy thưa Ainz-sama."

Đứng canh suốt cả ngày mà không hề có bất kỳ sự nghỉ ngơi nào. Giống những điều một công ty phi đạo đức hay làm, điều này thật xấu hổ. Ainz không nói lên lời khi nghĩ về Cocytus. Cảnh lần cuối cùng gặp Herohero trước khi chia tay vẫn còn trong tâm trí anh. Nếu Herohero không làm việc quá sức thì đã khỏe mạnh hơn và có tinh thần tốt hơn, anh ấy đã có thể đứng ở đây cùng với Ainz lúc này.

Làm thế nào, mình có thể để cho cấp dưới của mình bị buộc phải rơi vào tinh huống giống như Herohero, làm việc đến mức giống như bị vắt kiệt hết sức sống?

Tuy công việc trong thế giới thực của Ainz cũng mất rất nhiều thời gian, nhưng ít ra anh cũng có thời gian để chơi trong thế giới ảo.

Có rất nhiều người đã từ bỏ trò chơi vì sự thay đổi mạnh mẽ trong môi trường sống của họ. Tuy Hero đã không hủy bỏ tài khoản của mình, nhưng anh ấy đã nghỉ chơi - Nếu không phải như vậy, anh ấy đã không để lại toàn bộ trang bị của mình cho Ainz và nói rằng Ainz có thể làm bất cứ điều gì với chúng.

Im lặng một lúc, Ainz tuyên bố:

"Thực hiện nhiệm vụ của các ngươi liên tục trong một khoảng thời gian dài như vậy mà không có sự nghỉ ngơi sẽ gây hại cho các ngươi. Công việc khó khăn của các ngươi rất xứng đáng được khen ngợi. Các ngươi có thể giao nhiệm vụ của mình cho người khác thay thế, vì vậy hãy đi nghỉ ngơi đi. Nếu Cocytus nói bất cứ điều gì với các ngươi về việc này, hãy nói với Cocytus đó là những gì ta đã ra lệnh."

Tuy nhiên, phản ứng của các thuộc hạ của anh khác hẳn hoàn toàn với những gì anh mong đợi.

"Có phải, có phải chúng thuộc hạ đã làm sai điều gì đó không?"

"Cái gì? Không phải vậy, các ngươi không làm sai bất cứ điều gì cả..."

Giọng nói của họ đang run rẩy, nhưng nó không phải là do sự nhầm lẫn của anh, mà vì một vài lý do khác. Điều này làm cho Ainz nheo mắt trong tâm trí mình.

"Nếu vậy, tại sao ngài lại yêu cầu chúng thuộc hạ lui xuống và giao nhiệm vụ của mình cho người khác? "

Những lời thỉnh cầu đáng thương của các đầy tớ đã làm cho Ainz bối rối.

"Tại sao ư? Các ngươi thậm chí không biết sao? Giữ nguyên một tư thế canh gác giống nhau liên tục trong hai mươi năm giờ sẽ rất mệt, phải vậy không?"

"Không có điều gì như vậy. Không có sự mệt mỏi với điều này. Được giao nhiệm vụ bảo vệ phòng của Ainz-sama là một đặc ân như được lên thiên đường của chúng thuộc hạ."

Các ngươi có chắc là các ngươi không phải vì mệt mỏi mà lên đường không?

"Không, đó là...Ahem. Ngươi sẽ không thể tập chung nếu cứ làm thế này. Ta nghĩ rằng thay đổi người thường xuyên sẽ đảm bảo an ninh chặt chẽ hơn, các ngươi có nghĩ như vậy không?"

"Xin chủ nhân đừng lo lắng. Khi chúng thuộc hạ được phái đến đây, Cocytus-sama đã cho chúng thuộc hạ mượn một item để chúng thuộc hạ hoạt động liên tục mà không cần ăn hay ngủ. Được giao một nhiệm vụ quan trọng là bảo vệ căn phòng của Ainz-sama đã làm cho chúng thuộc hạ rất hạnh phúc, chúng thuộc hạ sẽ không để sự canh phòng của mình bị lơ là."

Ainz có thể cảm thấy quyết tâm của họ.

"Là vậy sao? các ngươi đang cố gắng hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ của mình sao?."

Ainz đang run rẩy trong tâm trí ,nhưng Ainz vẫn gật đầu với thái độ của một kẻ thống trị.

"Chúng thuộc hạ vô cùng biết ơn ngài, Ainz-sama."

Ainz cảm thấy rằng, mình mới là người nên nói lời cảm ơn, nhưng với tư cách là chủ nhân của họ. Ainz không thể nói vậy. Tuy nhiên, anh vẫn nói điều đó.

"Cảm ơn các ngươi đã làm việc chăm chỉ."

"Vâng thưa ngài!"

Cảm ơn và khen ngợi công việc của người khác.

Một người làm việc trong xã hội mà không sử dụng hai câu nói này một cách thích hợp sẽ là một kẻ thất bại.

"Trước khi các người tiếp tục thực hiện công việc của mình, ta muốn hỏi các ngươi một điều. Trong khi ta đi ra ngoài hôm nay, có ai vào phòng của ta không?"

"Không ai bước vào phòng của ngài trong ngày hôm nay. Chỉ có Sabas-sama, cô hầu gái và Albedo-sama ghé qua, nhưng sau khi biết rằng Ainz-sama đã đi ra ngoài. Không ai trong số họ để lại bất kỳ tin nhắn nào."

Anh cảm thấy tò mò vì lý do họ đến đây, nhưng đó không phải là vấn đề lúc này.

"Ta hiểu rồi, nhưng ta muốn xác nhận một lần nữa, không có ai vào trong phòng riêng của ta, phải không?"

"Vâng thưa ngài."

Nó vẫn được an toàn trong phòng. Anh đã hỏi mọi thứ anh muốn biết.

"Hãy hoàn thành công việc của mình thật tốt nhưng đừng làm việc qua sức."

Ainz đóng cửa lại và lắng nghe phản ứng của hai người lính gác. Anh lại đi qua các phòng một lần nữa và ngồi xuống ghế.

Ainz nhìn quanh.

Mặc dù mình biết không có ai ở xung quanh, nhưng vẫn phải quan sát cẩn thận. Những gì mình đang làm là rất quan trọng và không được phép để cho ai nhìn thấy.

Ainz rất tiếc vì đã không học những phép thuật hệ do thám và vài phép thuật chống bị do thám.

Anh cảm thấy mình đang lo lắng quá nhiều điều, nhưng đó đều là những điều cần phải quan tâm.

Sau khi hoàn thành tất cả các chuẩn bị của mình, Ainz mở túi chứa đồ - hoặc đúng hơn, là không gian nơi anh cất giữ các item của mình -, và lấy ra những thứ anh muốn.

Sau khi vào thư viện, anh đã sử dụng một số phép che giấu và đưa một số cuốn sách ra ngoài tuyệt đối bí mật.

Anh lấy một cuốn ra và đặt trên bàn.

Anh lấy một cuốn ra và đặt trên bàn.

Anh lấy một cuốn ra và đặt trên bàn.

Anh lấy một cuốn ra và đặt trên bàn-

Anh lặp lại hành động này cả chục lần. Khối lượng của những cuốn sách tăng lên dần và hình thành một cái tháp trên bàn.

"Điều này...Thật sai lầm."

Ainz nhận ra sai lầm của mình trong khi thở phào nhẹ nhõm.

Có quá nhiều sách ở đây. Nếu chỉ là để tránh né cái nhìn của Elder Lich Chief Librarian thì thật là đơn giản. Nhưng để che dấu trước những giác quan của các Overlord, một class cao cấp, là một điều vô cùng khó khăn. Đối với Ainz, người thiếu những khả năng xâm nhập thông tin đặc biệt, đi qua trước mặt một trong năm Overlord có nghĩa là anh đã bị phát hiện.

Đó là lý do vì sao anh sử dụng một cơ hội hiếm có, để mang tất cả số sách ra ngoài cùng một lúc. Tuy nhiên, sẽ mất rất nhiều thời gian để hoàn tất việc đọc số sách này.

"...Vậy, mình nên làm gì đây...Mình không có chỗ nào để cất giấu những cuốn sách này, sẽ rất phiền phức nếu chúng bị phát hiện."

Thật dễ dàng để che dấu một mẩu giấy nhỏ, nhưng sẽ thật khó khăn để che dấu một đống sách nhỏ. Chưa lâu kể từ khi anh đến thế giới này, vì vậy bàn của Ainz không phải là một mớ hỗn độn như cái bàn mà Suzuki Satoru có khi còn làm trong công ty. Chiếc bàn được giữ gọn gàng và ngăn nắp bởi không có thứ gì cần thiết trên đó.

Khi Ainz chuẩn bị mở ngăn kéo của mình và đặt các cuốn sách vào bên trong, anh dừng lại.

Bất kỳ cấp dưới nào của Ainz cũng sẽ không tự ý mở ngăn kéo của Ainz, nhưng điều đó có luôn như vậy?

Theo kinh nghiệm của Suzuki Satoru một nhân viên bán hàng, có những người thô lỗ sẽ tự ý mở ngăn kéo của người khác.

Vậy mình có thể giữ chúng ở đâu?

Anh đã lên kế hoạch để giữ chúng trong phòng ngủ, phòng thay đồ, phòng tắm - tất cả các phòng khác, nhưng những người dọn dẹp căn phòng có thể tìm thấy nó.

Mẹ của anh qua đời sớm, vì vậy anh đã không có kinh nghiệm trước đó về việc giấu thứ gì đó, nhưng có những thành viên của guild kể rằng khi họ trở lại căn phòng riêng của mình đã thấy những tạp chí khiêu dâm được sắp xếp ngăn lắp trên bàn, khiến tâm chí họ trở lên trống rỗng. Theo họ nói, điều tồi tệ nhất là các bà mẹ đã không nói gì về việc đó trong bữa ăn tối, mặc dù họ đã mặt đối mặt.

Cuộc sống như vậy ở thế giới thực như một thứ xa lạ với Ainz, nhưng Ainz có thể thấu hiểu cảm giác của họ. Mặc dù thân thể undead của anh có thể vô hiệu hóa với các cuộc tấn công tinh thần mạnh mẽ, nhưng anh không thể loại bỏ cảm giác đó hoàn toàn.

"Ahh, trong trường hợp đó, mình chỉ có thể cất chúng ở đây."

Ainz mở túi không gian của mình và đặt các cuốn sách vào .Xét rằng các cuốn sách là những vật phẩm cấp thấp, điều đó làm chúng khá dễ dàng bị đọc trộm tên sách bởi các phép thuật hệ thăm dò, hoặc những người có class đạo tặc cao cấp. Đó là lý do vì sao Ainz không muốn mang chúng bên mình, nhưng đó cũng là cách duy nhất vì đó là phương pháp an toàn nhất.

Anh cất từng cuốn sách đi, và cuối cùng chỉ còn lại hai cuốn sách.

Tiêu đề của các cuốn sách là-

"Bí quyết để xây dựng lòng tin của lãnh đạo với những người cấp dưới."

"Những điều ông chủ không nên làm để tránh bị cấp dưới ghét."

-là hai cuốn đó.

Bản quyền của các tác phẩm này đã hết hạn, chúng đã được xuất bản cách đây hơn 70 năm.

Ainz ngồi trước bàn, nhặt một trong những cuốn sách lên và bắt đầu duyệt qua các trang sách.

Nội dung của những cuốn sách này đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến Suzuki Satoru một nhân viên bán hàng.

"Mình hiểu rồi..."

"Những điều này có vẻ đúng..."

"Nếu chỉ có những ông chủ như vậy..."

Ainz đã nói những lời đó một cách vô thức khi anh đọc chúng. Khi anh tập chung tất cả trí thông minh bên trong mình lại, anh thở dài trong sự ngưỡng mộ.

"Điều này thật tuyệt. Không ngờ rằng có một cuốn sách hay như vậy."

Suzuki Satoru không đọc nhiều cuốn sách kinh doanh. Anh không quá đam mê với công việc bán hàng của mình, và không có ai được gọi là cấp dưới của anh cả. Đương nhiên, anh cũng không có ý định cố gắng hiểu được tâm lý của một ông chủ.

Tuy nhiên giờ anh không còn là một nhân viên bán thời gian nhỏ bé nữa, mà là một kẻ cai trị tuyệt đối của lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick. Sử dụng các vị trí trong một công ty làm vị dụ thì hiện nay anh đang là người phải điều hành tổ chức, vậy nên chức vụ của anh sẽ tương đương với chủ tịch hội đồng quản trị.

"Sẵn sàng chịu trách nhiệm. Cởi mở và thân thiện. Dễ chịu và bình tĩnh. Chấp nhận những quan điểm khác một cách khiên tốn-"

Thật là một ông chủ lý tưởng.

Nhưng mọi người có thể nói về lý thuyết một cách dễ dàng. Những người áp dụng chúng vào thực tế thật ra rất ít và xa vời. Đó là lý do tại sao có rất ít ông chủ như vậy, mặc dù có sự tồn tại của cuốn sách kinh doanh tuyệt vời này.

Ainz, người đã đọc về những điều này, người mà hiện giờ được gọi là ông chủ, đã tạo ra một khuôn mặt cay đắng.

Trên thực tế, họ có khuynh hướng xa rời những hình thức lý tưởng mà họ muốn đạt đến.

Ainz, người đã gần như rơi vào sự suy nghĩ, lắc đầu và loại bỏ những khó khăn của thực tại trong tâm trí mình. Ngay bây giờ, anh không thể tự làm khổ mình về khoảng cách giữa thực tế và lý thuyết.

Thay vào đó, Ainz Ooal Gown, người đã chiếm được sự tin tưởng của các NPC, sẽ làm việc chăm chỉ để trở thành một kẻ cai trị vĩ đại.

Cái nhìn của Ainz một lần nữa hướng vào cuốn sách, cùng với những ý nghĩ mới này trong tâm trí.

Có nhất nhiều thứ được viết bên trong cuốn sách đó, nhưng đó không phải là điều anh có thể tiêu hóa chỉ trong một lần đọc. Công việc này đòi hỏi một khoảng thời gian dài. Đó là cách duy nhất Ainz có thể trở thành ông chủ lý tưởng của mọi người.

Tuy nhiên, sẽ mất rất nhiều thời gian. Đối với một người đàn ông đang đói khát,10000 yên ngay lúc đó sẽ có giá trị hơn một trăm triệu yên một vài năm sau.

"Vậy mình nên làm gì đây?"

Mặc dù còn quá sớm để lo lắng về điều đó, trước khi kết thúc việc đọc cuốn sách này, như một undead, Ainz không cần nghỉ ngơi hay ngủ. Nhưng anh vẫn còn tàn dư lại một số cảm xúc của con người và nó sẽ làm cho tinh thần của anh cảm thấy mệt mỏi, nhưng nếu bắt buộc phải làm vậy, anh có thể làm việc liên tục 24h một ngày. Điều đó có nghĩa là anh có thể đọc toàn bộ cuốn sách này chỉ trong một ngày. Tuy nhiên, đọc quá mười dòng một lần có nghĩa là anh sẽ có thể bỏ lỡ một điều gì đó quan trọng.

Nó không phải là một ý tưởng xấu để hiểu được toàn bộ bản chất của cuốn sách này trước khi có điều gì đó làm anh phải ra ngoài.

-Tuy nhiên.

Liệu mình có thật sự tiêu hóa được tất cả cuốn sách này trong một ngày không?

Thật không may, Suzuki Satoru đã không có cơ hội được tiếp cận nền giáo dục của đại học, vì vậy kiến thức mà anh có được từ việc tương tác, đã bị chênh lệch với những người khác. Nếu ai đó có sở thích đọc mười cuốn sách một ngày liệu người đó có thể hiểu được tất cả những khái niệm trong cuốn sách này?

Nó vẫn ổn kể cả khi mình không hoàn thành việc hiểu hai cuốn sách này. Nhưng nếu mình hấp thụ kiến thức từ nhiều cuốn sách khác nhau, tình huống nội dung từ các cuốn sách khác nhau mâu thuẫn nhau với cùng một vấn đề có thể nảy sinh. Nó sẽ làm mình phải đấu tranh tư tưởng. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu đọc nó ngay bây giờ trước khi mình trở lên bối rối?

Ainz nhìn lên trần nhà, cậu đang bị mắc kẹt trong mê cung suy nghĩ của chính mình.

Ngay bây giờ, cậu háo hức muốn thử áp dụng những gì đã học được và hành động ngay lập tức.

Nhưng rồi có một vấn đề khác nảy sinh.

Trong cuố́n sách đó mình nên tham khảo vấn đề gì, và mình có thể làm những gì với những điề̀u đã học được?

Ainz lướt qua cuốn sách cậu đang đọc, để các trang chuyển động nhanh chóng.

Ngay khi cậu lật đế́n một trang nào đó, cảm hứng bấ́t ngờ lóe lên như một tia sét, làm bộ não không tồn tại của Ainz cảm thấy như có điện chạy qua.

Cậu quay lại trang đó vội vã và bắ́t đầ̀u đọc một cách nghiêm túc.

Trang đó nội dung nói về một cuộc trò chuyện giữa cấp trên với cấ́p dưới, những ưu và nhược điểm của việc hỏi họ về những phiền muộn và lo lắ́ng của họ. Một số cấp dưới giấ́u kín những điề̀u đó vì họ không muốn chủ động thảo luận với cấp trên. Đó là lý do tại sao cấp trên nên chủ động và hỏị họ về những vấ́n đề họ đang gặp phải.

Ainz gật đầu như thể cậu đã tìm ra điề̀u mình cầ̀n.

Chính là cái này.

Cái này chắc chắn là điề̀u mình đang cầ̀n.

"Một cách trò chuyện chân tình giữa cấp trên và cấp dưới. Mình cần nói chuyện với họ nế́u họ đang gặp phải những vấn đề́ làm họ cảm thấy không hài lòng. "

Sẽ thật là xấu nếu có ai đó bị̣ rơi vào trạng thái trầm cảm vì luôn phải giữ kín những điề̀u đó trong lòng, điề̀u đó khiế́n Ainz nhớ đế́n bức tranh hoàn cảnh của Herohero mà cậu đã nhìn thấy trước khi đế́n thế giới này.

Các NPC có thể̉ đang cảm thấy không thoải mái ngay lúc này, bở̉i họ̣ đã̃ bị đột ngột chuyển sang thế giới này.

Một trạng thái xấu được gọi là "sợ hãi" tồ̀n tại ở Yggdrasil. Nhưng trong game, nó có thể được điều trị bằ̀ng phép thuật. Tuy nhiên không có trạng thái xấu nào gọi là "gặp rắc rối". Trong trường hợp đó nó có thể không thể chữa khỏi bằng ma thuật. Không có gì chắc chắn trạng thái xấu đó tồn tại, nhưng mình nên lập kế hoạch cho trường hợp xấu nhất và những điều cần làm nếu điều đó xảy ra.

-Mình không muốn những NPC rơi vào hoàn cảnh giống Herohero.

Trong tâm trí, Ainz bắt đầu suy nghĩ về những bước đi tiếp theo của mình.

Nazarick rất rộng lớn và có một dân số lớn. Ngay cả khi mình loại trừ những tôi tớ cấp thấp và những quái vật được sinh ra tự động, vẫn còn một lượng lớn NPC cần phải quan tâm. Sẽ mất rất nhiều thời gian để nói chuyện với từng người.

Không, dù vậy,mình cũng nên làm vậy vì lợi ích của các NPC.

Là người cuối cùng ở lại,Ainz cũng phải có trách nhiệm với những đứa con của các thành viên Guild để lại.

Mình sẽ thử nói chuyện và hỏi họ về những rắc rối họ đang gặp phải với vài người trước, rồi quan sát thái độ của họ phản ứng với điều đó như thế nào, và sau đó mới nói chuyện với những người khác.

Việc tiếp theo là Ainz nên chọn ai là người đầu tiên, và Ainz đã đưa ra câu trả lời ngay lập tức.

Ngoài những thủ vệ tầng, những người chịu trách nhiệm về tất cả các loại công việc quan trọng, ai sẽ là sự lựa chọn tuyệt vời cho công việc này ngoài họ ?

Đối với sự lựa chọn đầu tiên của mình, một người đã xuất hiện trong tâm trí của Ainz.

Ainz đứng lên khỏi ghế và ra lệnh cho hai người lính canh bên ngoài đi gọi một người đàn ông.