Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

11 23

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

12 21

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

237 4320

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

33 309

Marie Route Phần hai - Phần 7

Giờ nghỉ.

Tôi rời khỏi quầy và ngồi xuống một băng ghế với mấy cái donut hỏng trên tay.

Chỗ này là nơi không có hoạt động hội trường nào được tổ chức, vậy nên chẳng có mấy ai qua lại và tôi được yên tĩnh một lúc.

Tôi đến đây một mình để giải quyết chỗ donut này cũng như để ăn trưa.

Marie hả? Donut bán chạy quá nên nhỏ cứ cười mãi. Giờ này nhỏ vẫn còn đang bán tiếp.

Năng suất làm việc của cô nàng đó làm tôi thật sự ấn tượng.

「Ăn trưa với donut hử. Làm nhiều quá rồi nên giờ chẳng muốn ăn nữa.」

『Đây là để loại bỏ sản phẩm thất bại. Cái này là do lỗi của chủ nhân nên cũng là chuyện đương nhiên.』

「Ngươi, ngươi ghét ta lắm đúng không?」

『Tôi không thích chủ nhân, cũng không ghét nốt.』

「Trả lời kiểu gì vậy hả?」

Tôi chậm rãi ăn donut.

Donut được làm ra dựa trên công thức mà Luxion đã chuẩn bị sẵn. Chất lượng dĩ nhiên là vượt tầm so với sản phẩm của học sinh.

「A, ngon thật.」

『Vậy thì tốt.』

Tôi ngay lập tức ăn hết cái đầu tiên và khi vừa cắn cái thứ hai──một cô gái đi qua trước mặt tôi.

Cô gái ấy bước đi với ánh nhìn hướng xuống. Có vẻ như là đang suy nghĩ rất nhiều.

Đột nhiên cô ấy lấy tay ấn bụng mình.

Có vẻ như là do đã ngửi thấy mùi donut khi đi qua chỗ tôi, bụng cô nàng kêu lên một tiếng 「Kuu~」 rất dễ thương.

Cô nàng đỏ mặt và nhìn về phía tôi.

「Cậu, cậu nghe rồi à?」

Thường thì một người đàn ông lịch sự sẽ trả lời 「Sao cơ?」 và giả vờ như chưa nghe gì cả, nhưng chắc vì bối rối khi nhìn thấy cô ấy nên tôi đã gật đầu.

「À, vâng──kh, không, tôi chưa nghe thấy gì cả!」

Dù đã tôi hoảng hốt sửa chữa nhưng đã quá trễ. Cô gái ấy, Angelica Rafa Redgrave đỏ mặt và bắt đầu giải thích.

「Tại, tại tôi bận quá nên không có thời gian để ăn trưa. V, với lại──hôm nay những người hay đi cùng tôi không có mặt, nên──」

Chuyện cô nàng nói tôi không muốn hiểu lắm.

Nhưng mà, ánh mắt của Angelica-san cứ dính lấy cái donut của tôi mà chẳng chịu rời.

「Muốn ăn không?」

Khi tôi mời cổ, Angelica-san nhìn có vẻ xấu hổ và chấp nhận.

「Có, có được không?」

「Ừ, được mà.」

「Xin lỗi. Tôi sẽ trả tiền cho cậu sau.」

「À, mấy cái này là hàng lỗi nên không cần đâu.」

Khi tôi nói thế, Angelica-san bị bất ngờ sau khi cắn một mẩu với khuôn miệng nhỏ xinh của mình.

「Ng, ngon quá. Sao cậu lại nói là hàng lỗi?」

「Kiểu như to quá này, hoặc là nhỏ quá, kiểu vậy.」

「Vậy, vậy à? Tôi thấy ngon mà.」

Angelica-san ngồi xuống cạnh tôi và ăn donut với vẻ mặt nhẹ nhõm.

「Mấy người hộ tống sẽ không để tôi ăn mấy thứ như này đâu. Cảm giác thoải mái ghê.」

Angelica──cô nàng quý tộc có vai phản diện trong cái otome game đó.

Thế nhưng, nhìn cô gái này không giống người xấu chút nào.

Marie đã nói thế.

Người cướp hôn phu của người khác như nhân vật chính thì giống người xấu hơn mới phải.

──Nhưng mà, nhỏ đó cũng định làm vậy mà đúng không? Dù nhỏ đã thất bại toàn tập vào phút cuối.

Khi tôi nhìn sang Angelica-san, cô ấy trông có vẻ buồn.

「Có chuyện gì à?」

「──Không, không có gì đâu. Donut ngon lắm. Vậy tôi xin phép nhé Bartfalt-dono.」

Angelica-san mỉm cười và đứng dậy. Cổ biết tên tôi.

「Mình là người nổi tiếng hở.」

Luxion trả lời lại mấy tiếng lầm bầm của tôi.

『──Chủ nhân không nhận thức được à?』