Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

11 18

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

12 12

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

237 4313

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

33 308

Marie Route Phần sáu - Phần 28

Partner đã về đến lãnh địa của gia tộc tôi.

Và hiện tại, tôi đang đối mặt với ông già nhà mình trong dinh thự chính.

Vẫn còn đang bị thương và phải nằm trên giường, ông già nặn ra một vẻ mặt phức tạp sau khi nghe tôi kể chuyện xong.

Liệu ông ấy sẽ giận giữ, ngạc nhiên hay là phát khóc?

Sau khi đi qua cả tấn giai đoạn biến chuyển cảm xúc trên gương mặt, hình như cuối cùng ông già đã bỏ cuộc.

Mặc dù có rất nhiều điều muốn nói, nhưng hiện còn có thứ cần ưu tiên hơn.

Ông già tôi đúng là một người cha tốt.

「Quả là một câu chuyện nặng nề với quý tộc vùng quê nhỉ.」

「Đúng vậy thật.」

Sau khi đã nghe xong chuyện xảy ra ở Cộng hòa, chuyện ra tay tương trợ ở Công quốc, và cả những thông tin thu thập được từ thủ đô thì ông già đưa ra kết luận.

「Leon, ta không thể đưa ra quyết định được. Ta cũng đã nghe chuyện từ Nix và Gilbert-dono, nhưng vẫn thật sự chẳng suy nghĩ được gì.」

Ngay trước khi tôi quay về, cả anh trai tôi và Gilbert-san đã ghé thăm nhà của bố mẹ tôi.

Hình như là anh hai đã sớm quay về nhà mình, còn Gilbert-san thì rời đi để gặp Angelica.

Hơn thế nữa, tôi còn rất ngạc nhiên sau khi nghe được rằng Ludward đã đem quân tấn công chính gia tộc của mình.

Mà với tên đó thì đây âu cũng là điều dễ hiểu.

「Nếu ngay cả cha mà cũng không quyết định được thì con sẽ gặp rắc rối đó?」

Tôi đang xin sự cho phép, nhưng ông già tôi lại chẳng chốt đáp án được.

Và thế là ông ấy đẩy ngược lại tôi.

「Con cứ tự đi mà xử lý lấy. Ta đã không còn phụ thuộc vào Vương quốc nữa rồi, vậy nên từ giờ ta sẽ phong còn làm gia chủ.」

「Hả? Khoan, sao lại thế được!」

「Ta mới là người phải nói câu đó chứ! Không biết con làm gì mà giờ chúng ta phải chống lại cả Vương quốc rồi! Chính ra, ta còn muốn hét lên rồi đấm vào mặt con cơ.」

Thế rồi ông già tôi giơ ra cánh tay đang băng bó mà bảo「May cho con đó.」, sau đó ông nói ra lý do tại sao mình lại muốn nhượng quyền.

「Ta không thể nào đưa ra quyết định được. Với lại, để con làm sẽ tốt hơn ta nhiều.」

「Cha...」