Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Gimai Nara Honkini Nattemo iiyone?

(Đang ra)

Gimai Nara Honkini Nattemo iiyone?

Fuminori Teshima

Hội chứng “cuồng anh trai” được giấu kín của Yuuri bắt đầu bộc lộ và dần trở nên mất kiểm soát, và thế là cuộc sống chung ngọt ngào cùng em gái kế người mà còn tình cảm hơn cả bạn gái!

12 130

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

40 287

Những Mối Quan Hệ Bí Mật Dần Xuất Hiện Khi Một Otaku Hướng Nội Như Tôi Bị Bao Vây Bởi Các Mĩ Nhân Hạng S

(Đang ra)

Những Mối Quan Hệ Bí Mật Dần Xuất Hiện Khi Một Otaku Hướng Nội Như Tôi Bị Bao Vây Bởi Các Mĩ Nhân Hạng S

Hoshino Hoshino

Kẹt giữa ba cô gái rắc rối, chàng otaku hướng nội chiến đấu trong tuyệt vọng để tránh sự hỗn loạn trong trận chiến tình yêu hài hước này!

16 54

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

168 4484

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

65 1355

Marie Route Phần bốn - Phần 3

Tôi cùng với Marie đi đến phòng của Sư phụ.

Chúng tôi được mời vào một căn phòng thoảng thơm mùi trà đen, rồi cùng với sư phụ nói chuyện tương lai. Thầy cũng đang rất lo lắng về tình hình hiện tại và cung cấp cho tôi rất nhiều thông tin.

「Julius――là đội quân của Hoàng tử Julius à. Thầy cũng có nghe nói, nhưng hình như là bên cung điện không chịu thừa nhận.」

Nghe sư phụ nói, Marie cũng phần nào an tâm.

「A, quả nhiên là vậy. Tại vì, tự dưng gửi học sinh ra chiến trường thì đúng là lạ thật mà.」

Nếu quân binh mà là học sinh thì mọi chuyện đã kết thúc lâu rồi.

Vì vậy nên, tôi mới chẳng hiểu được tại sao hoàng tử Julius lại tình nguyện tham chiến.

「Em cũng được mời nữa.」

Sư phụ đưa tay vuốt cằm. Có vẻ là người cũng hiểu ra được mục đích của Julius và những người kia.

「Mấy em ấy, hẳn là chỉ muốn chiếc tàu chiến chứ không phải bản thân Mister Leon nhỉ. Chắc là vì không đủ quân lực nên các em ấy mới mất kiên nhẫn như thế.」

Marie vẫn đang cho vào miệng chỗ đồ ngọt được chuẩn bị bởi sư phụ, hết cái này đến cái khác. Ê, tự trọng xíu đi chứ! Anh van em đấy, dừng lại đi! Đừng làm anh mất mặt với sư phụ mà!

Trong khi tôi còn đang vất vả với Marie, sư phụ đã nói 「Em cứ tự nhiên.」 và rộng lượng cho qua.

Marie thì「Cảm ơn thầy nhiều!」rồi lại cắm mặt vào ăn tiếp.

――thôi thì bỏ qua chuyện này vậy.

「Bầu không khí trong học viện khiến em thấy rất nguy hiểm nếu mình từ chối.」

Tôi hỏi xin lời khuyên của sư phụ. Bởi vì tôi chắc rằng nếu mình mà bất tuân thì sẽ trở thành cái gai trong mắt của Julius bọn họ.

Rồi thì bọn họ sẽ lại làm phiền tôi.

「Đúng là như vậy. Học sinh trong học viện ai cũng đang rất hăng hái. Vậy thì lựa chọn tốt nhất sẽ là rời khỏi học viện.」

Rời khỏi học viện? Thầy bảo em phải trốn khỏi học viện ư? Nhưng mà, không biết tôi có trốn nổi không đây.

Daniel và Raymond chắc sẽ thà tình nguyện tham chiến còn hơn là bỏ chạy. Trong thế giới này, dù quý tộc cũng không đến mức như samurai ở thời Kamakura, nhưng tinh thần 「Quyết tử vì danh dự.」 thì vẫn còn đó.

Thật ra thì, còn có cả tục lệ một chọi một trên chiến trường.

「Bọn tình nguyện quân nhìn chẳng có tí thiện cảm nào. Em thà tự ra chiến trường còn hơn――」

Sư phụ mỉm cười sau khi nghe tôi nói vậy.

「Đúng thế. Thay vì dưới trướng hoàng tử Julius, Mister Leon nên tự mình dẫn dắt quân đội mới phải.」

Marie vẫn đang cật lực nhồi bánh vào miệng mình, nên giờ đây hai bên má của nhỏ đã phồng ra trông như một con sóc vậy.

Thế rồi, nghe vậy nhỏ liền ngạc nhiên kêu 「Phụtt!?」một tiếng, tiếp theo là cố gắng dùng trà để nuốt trôi chỗ đồ ngọt xuống.

「Khoan đã! Thầy đang định bảo Leon tham chiến đấy sao!?」

Sư phụ gật đầu.

「Đúng vậy. Nhưng mà, đó không phải là kiểu chiến trường Miss Marie hình dung đâu.」

「Ể?」

Marie hết nhìn mặt sư phụ rồi lại chuyển sang nhìn tôi.

Nhìn có vẻ là nhỏ vẫn chưa hiểu, nên tôi đành phải giải thích.

「Em có biết yếu tố quan trọng nhất trong chiến tranh là gì không?」

「Sức mạnh?」

「Cũng có, nhưng còn có cả hậu cần nữa. Không có đạn được, thực phẩm cho quân lính, thì quân đội sẽ không thể chiến đấu được. Vậy nên công tác hậu cần cũng rất quan trọng.」

Sư phụ gật đầu, có vẻ là suy nghĩ của tôi đã đúng.

「Đúng như thế. Và Partner cũng có thể chuyên chở rất nhiều hàng hóa. Quân đội hoàng gia hẳn sẽ đồng ý thôi.」

「Nhưng mà, liệu em có được cho phép dẫn đầu tình nguyện quân không?」

「Cứ để việc đấy cho thầy.」

Đúng là sư phụ có khác! Cơ mà thật sự thì sư phụ là ai? Chẳng phải là muốn phía cung điện công nhận tình nguyện quân của tôi thì phải cần nhiều quyền lực lắm sao? Từ cái lần giải cứu Clarice-senpai và mấy người kia thì tôi đã nghĩ thế rồi, nhưng thật sự thì sư phụ có ảnh hưởng đến mức nào cơ chứ?

Sau đó, 一bất giác tôi suy nghĩ.

「Thưa sư phụ, chuyện của Hoàng tử Julius, thầy có nghĩ là vương quốc sẽ chấp nhận không?」

Hoàng tử Julius hẳn là đã thông báo cho cung điện, nên liệu sẽ bị từ chối hay được thông qua? Khi tôi hỏi vậy, sư phụ trông có vẻ đắn đo.

「Có khả năng là họ sẽ đồng ý. Thay vì để mọi thứ trở nên mất kiểm soát, hẳn là sẽ tốt hơn nếu họ chuẩn bị sẵn một chiến trường và cho hoàng tử vừa lập công vừa trải nghiệm trận chiến đầu tiên trong đời. Nhất cử lưỡng tiện.」

Vậy là, hoàng tử Julius cũng sẽ xuất hiện trên chiến trường.

Thật đáng sợ khi mọi thứ lại theo đúng như kịch bản trong game, còn hơn cả tưởng tượng của tôi nữa. Cứ như là tất cả đã được sắp đặt rồi vậy.

Dù có là vậy, tôi vẫn phải hành động thôi.

「Cho phép em gặp hoàng tử Julius được không ạ?」

Nghe thấy đề nghị của tôi, sư phụ――nở một nụ cười huyền bí.

「Cứ để thầy sắp xếp.」

「Em cảm ơn thầy rất nhiều.」

Người đã dạy Leon cách tổ chức tiệc trà. Ngầu nhất bộ truyện này, không phải bàn cãi. ミスタリオン = Mr.Leon