Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

47 283

Kidnapped Dragon

(Đang ra)

Kidnapped Dragon

Yuzu

May mắn thay, lần này anh đã nắm được bản chất của vấn đề.

142 320

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

(Đang ra)

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

Itsuki Togami

-Tuy nhiên, việc trở thành Phù phép gia chắc chắn không hề vô ích. Thời gian tham gia tổ đội Anh hùng, kiến thức, kinh nghiệm và sự phát triển của vô số phép thuật căn nguyên chắc chắn sẽ bồi đắp cho

85 778

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

7 38

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

34 387

Marie Route Phần tám - Phần 18 - Phần cuối

Những tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc, và tôi còn đang nhẹ nhõm vì không cần phải sử dụng đến vũ lực.

Olivia-san――Ann bất chợt hét lên tên của một người không ai ngờ tới.

「Chuyện quái gì vậy!?」

Tôi nhanh chóng chạy đến chỗ Marie, nắm lấy tay và kéo nhỏ tránh xa khỏi Olivia-san.

Marie cũng không tài nào ngờ được chuyện này.

「Ể? Ểể!?」

Chúng tôi đều bối rối.

Có lẽ là cùng đến sảnh chầu với Marie từ lúc nãy, Angelica-san bước đến cạnh bọn tôi và nâng súng lên.

Ngay khi cô ấy định bóp cò, tôi vội vàng nắm lấy báng súng và hạ tâm ngắm xuống.

「Cô định làm gì vậy!?」

「――tôi chỉ muốn chấm dứt tất cả mọi chuyện thôi.」

Angelica-san vô cảm trả lời.

Mà khoan đã, làm sao hai người họ đến đây được?

Vì đây không phải lúc nên tôi đành gạt thắc mắc sang bên và tập trung về phía Olivia-san, vẫn còn đang đau đớn.

「Này, Ann!」

Khi tôi gọi tên cô ta, trong cơn đau, đôi mắt của Ann như thể đang nhìn vào một ai đó với sự căm thù.

「Đồ lầm lì chết tiệt! Nó lừa mình! Sao nó dám giở trò chứ――tại sao――lại――CHẾT TIỆTTT!!」

Lầm lì? Mary?

Tôi đã từng nghe đến người đó.

Đấy chính là đứa em gái mà Ann xem như người lạ mặc dù cả hai là chị em.

Khi Olivia-san dường như đã không còn đau đớn nữa, cô buông cả hai tay ra và hạ dần xuống.

Sau đó cô ấy nhìn lên trần nhà, rồi vươn tay về phía bầu trời kia.

Ánh sáng chiếu xuyên qua những lỗ hổng và soi sáng Olivia-san.

Như thể đang chạm vào những tia sáng ấy, Olivia-san mang một thần thái khác hẳn khi nãy.

Biểu cảm đầy mị hoặc của Ann đã không còn.

Từ từ xoay người lại, Olivia-san――một ai đó không phải Olivia-san, đối mặt và mỉm cười với chúng tôi.

Và rồi――

「Ta đa! Là Mary đây~!」

――cùng với một nụ cười tươi rói, người đó mở mắt ra và bật cười ngộ nghĩnh.

So với biểu cảm của oán linh Ann, dáng vẻ đang cười kia của Olivia-san còn đáng sợ hơn bội phần.