Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 105

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 536

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 11

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5088

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 70

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 82

Marie Route Phần năm - Phần 14

Ngày quyết đấu.

Marie đang nhìn xuống đấu trường từ chỗ khán đài.

「Cái tên ngốc Leon đó. Đừng tự hành động thế chứ.」

Tới khi Marie biết được thì trận quyết đấu với bộ năm Julius đã được quyết định.

Và nhỏ cũng được biết rằng đây là một trận đấu được dàn xếp.

Kế bến Marie là Angelica, cô có cả một quầng thâm dưới mắt.

Cô nhìn xuống chỗ Leon dưới đấu trường, còn miệng thì lẩm bẩm.

「Nếu cậu đánh bại được Hắc Hiệp Sĩ, cậu nhất định sẽ thắng thôi. Đúng vậy, cậu sẽ thắng, mọi thứ sẽ trở về lại như cũ. Cậu sẽ kéo Điện hạ tránh khỏi cái thứ kia.」

Marie thấy hơi hoảng khi chứng kiến dáng vẻ như bị ma ám của Angelica.

(Tệ quá, mình không thể nói là Leon sẽ cố tình để thua ngay từ đầu được. Chắc mình sẽ nói, nhưng liệu có kịp lúc không đây?)

Nhỏ định nói với Angelica là Leon sẽ cố tình thua.

Khi một bộ chiến giáp màu tím xuất hiện trên đấu trường, khán đài liền trở nên náo nhiệt.

「Là chiến giáp của Brad-sama!」

「Trông thật lộng lẫy!」

「So với đó, chiến giáp của tên Bartfalt trông y hệt như cái mặt nạ của hắn vậy, chẳng ra làm sao.」

Chiến giáp của Brad trông khá mảnh mai và có nhiều điểm nổi bật.

Ngược lại, Arroganz trông có phần hơi thô kệch và không thẩm mỹ.

Thế nhưng là người chăm sóc Arroganz, Marie nổi điên khi nghe bọn con gái bàn tán.

「Đứa nào dám chê bai Arroganz của mị hả! Có ngon thì bước ra đây!」

Nhỏ bạn thân ngồi bên cạnh cố gắng làm Marie vừa đứng bật dậy hạ hỏa.

「Marie-chan, bình tĩnh lại đi mà!」

Angelica thì chẳng quan tâm mấy đến đám đông xung quanh.

Cô vẫn nhìn chằm chằm vào Leon bên trong Arroganz.

「Olivia――nhất định ta sẽ vạch mặt ngươi.」

Vào ngày quyết đấu.

Chẳng hiểu sao――tôi được phép mang theo mặt nạ khi thi đấu.

Trước khi bước vào trong Arroganz, tôi phải chào hỏi đầu trận.

『Angelica đã thách đấu với Thánh nữ Olivia! Đại diện là người đã đánh bại Hắc Hiệp Sĩ của Công quốc và rất nổi tiếng gần đây, “Hiệp sĩ mặt nạ” Leon・Fou・Bartfalttttt!!』

Trọng tài cố gắng làm sôi động khán đài, nhưng khán giả chỉ la ó để đáp lại.

Tôi ở phe của Angelica, nên chắc là phản diện rồi nhỉ.

「Với lại, hiệp sĩ mặt nạ á? Tại sao mình lại là hiệp sĩ mặt nạ cơ chứ.」

Chẳng ai nghe thấy tiếng phàn nàn của tôi, nhưng Arroganz đứng bên cạnh trả lời.

『Chủ nhân là hiệp sĩ mặt nạ. Arroganz nhớ rồi.』

「Ngươi không cần phải nhớ đâu, ta không phải hiệp sĩ mặt nạ.」

Thêm nữa, ngay cả trong otome game, danh tính của hiệp sĩ mặt nạ đến cuối cùng vẫn không rõ.

Rốt cuộc đó là ai?

Tiếp theo, đến lượt Brad được giới thiệu, cậu ta đang đứng cách đó tầm vài chục mét.

『Đối thủ chính là Brad・Fou・Field! Con trai của Margrave, là pháp sư mạnh nhất học viện! Và là một trong các thủ vệ của Thánh nữ!』

Bài giới thiệu của Brad được gào thét nồng nhiệt――mặc dù câu từ chẳng khác gì với tôi.

Có vẻ trọng tài cũng là kẻ địch nốt.

Brad vẫy tay về phía đám đông vẫn đang nhiệt tình cổ vũ.

「Cảm ơn mọi người. Xem kỹ trận đấu của tôi nhé.」

Sau đó Brad chuyển sang chỗ tôi, cậu ta chĩa thẳng cành hoa hồng về phía này.

「Ngươi cùng với cái mặt nạ đó trông chẳng ra làm sao. Ta đã chiến thắng ngay từ phần thường thức rồi.」

「Các người đưa tôi cái mặt nạ này và còn soạn cả cái tên kia. Tôi đang buồn lắm đây, làm ơn đừng nói chuyện thường thức.」

「Nhầm, nhầm rồi! Ta không chuẩn bị cái mặt nạ đó. Là Jilk!」

『Được rồi, hãy vào chiến giáp nào! Từ lúc này, trận quyết đấu linh thiêng sẽ bắt đầu!』

Trọng tài cho dừng cuộc cãi vã và bảo bọn tôi vào chiến giáp.

Sau khi vào trong buồng lái của Arroganz, chỗ ngồi vừa vặn đến nỗi tôi dính chặt vào ghế.

Khi tôi vừa nắm lấy tay cầm điều khiển, Arroganz nói với tôi.

『Chủ nhân, để thua. Arroganz, sẽ cố gắng thua.』

Có vẻ là Arroganz định cố tình thua luôn, nhưng giờ mà thua Brad thì hơi có vấn đề.

「Trận này ta sẽ thắng. Cẩn thận đó.」

『Arroganz, sẽ cố gắng hết sức.』

「Giờ thì, chúng ta thắng đến đâu đây nhỉ.」

Ngay cả thua cũng phải thua cho có thần thái.

Nếu để thua dễ dàng quá thì chẳng ổn chút nào.

Giả như vờ rằng mình quá yếu, trận chiến bại sẽ bị nghi ngờ là dàn xếp.

Mà không, sự thật nó là như thế.

Việc “đấu cho ra trò” cũng rất cần thiết để giảm thiểu nghi ngờ.

Sau khi bọn tôi đã chuẩn bị xong, Arroganz phóng ra một món vũ khí từ kho chứa sau lưng.

Tôi bắt lấy món vũ khí đang bay trên đầu mình bằng tay phải.

Vũ khí là một chiếc rìu chiến.

Một chiếc rìu chiến to lớn, có cán rất dài, đúng chuẩn vũ khí của phản diện.

Tiếng cổ vũ dành cho Brad, còn tiếng chửi rủa dành cho tôi.

『Brad-sama, hạ tên đó nhanh đi!』

『Giết tên hiệp sĩ mặt nạ phản bội đó đi!』

Có vài người còn nói mấy lời khó nghe vãi chưởng.

――tôi sẽ chuẩn bị trả thù sau. Cứ đợi đấy!

『Bắt đầu!』

Sau khi trọng tài thông báo bắt đầu, bộ chiến giáp của Brad lôi ra một cây thương――loại chuyên dùng để đâm.

Vừa bước lùi lại, tôi vừa lấy thanh rìu chiến để đỡ đòn tấn công bay đến.

『Chưa xong đâuuu!』

Vì phải diễn cho tròn vai, dù tránh được nhưng tôi không làm thế.

「Đừng có tấn công bất ngờ thế chứ.」

Trong otome game, vì yếu trong cận chiến nên Brad đã phải rất vất vả.

Sau cùng, chỉ cần kẻ địch tiếp cận là xem như xong đời.

Thật nhớ cái thời tôi còn phải dùng đủ kiểu chiến thuật để thả diều đối phương.

Tôi đẩy cần điều khiển và bàn đạp để hướng Arroganz thẳng về phía trước.

Vung thanh rìu chiến, tôi đánh bật ngọn giáo của Brad.

Brad bị đẩy lùi và chỉ ngón tay vào mặt tôi.

『Khá lắm. Nhưng mà, ngươi chỉ đến được đây thôi!』

Nói xong, thanh giáo mà bộ chiến giáp của Brad đang cầm tự động bay lên không trung và hướng thẳng mũi giáo về phía Arroganz.

Thanh giáo tự bay bỗng dưng tách ra và phóng đi như tên lửa.

Arroganz bay sát mặt đất để tránh, nhưng thanh giáo lại đuổi theo.

Ngay cả Arroganz cũng ngạc nhiên.

『Tự tìm mục tiêu. Arroganz, thấy bất ngờ.』

「Hay ho thật. Được rồi, giả vờ gặp khó nào.」

Vì microphone đã bị tắt nên cuộc nói chuyện của bọn tôi không bị lộ ra ngoài.

Tránh đi một thanh giáo và vung rìu chiến để phá hủy một thanh khác.

Một thanh khác đâm vào vai, nhưng thanh đã tránh đột nhiên quay là và đâm vào phần lưng.

Sau đó, những thanh giáo bay vòng quanh Arroganz và đâm liên tục.

Brad bắt đầu thấy thỏa mãn và tự tin vào chiến thắng của mình.

『Nhảy múa tiếp đi. Đừng cố gắng tránh những thanh giáo ma thuật của ta làm gì, chỉ tổ vô ích thôi.』

Trong khi bộ giáp của Arroganz đã đầy vết xước, tôi bình tĩnh di chuyển ngón trỏ của mình.

Ngón tay tôi gõ gõ vào cần điều khiển.

「Bị dính đòn đủ một trăm lần chưa ta? Chắc là đủ rồi nhỉ?」

『Một trăm hai mươi lần!』

Arroganz nghe tôi phàn nàn liền tính ra số lần chính xác.

「Nghe không tệ nhỉ. Mà, ban đầu thì phải thế này.」

Rồi tôi đạp cần và xông thẳng đến bộ giáp của Brad, Arroganz vung thanh rìu chiến.

Bộ giáp của Brad bị ngã gục như bánh mochi vì lực tác động.

Lưỡi rìu vung xuống bộ giáp của Brad dừng lại chỉ cách vài centimet.

Tôi bật microphone lên.

「Không tệ đâu. Nhìn cũng nguy hiểm phết đấy.」

Brad hối hận rên rỉ――

『Chưa, chưa xong đâu. Trận đấu vẫn chưa ngã ngũ!』

『Không, chừng đó là đủ. Lui đi, Brad.』

『Điện hạ!?』

――Bị ngăn cản bởi Hoàng Tử Julius, Brad thừa nhận thất bại của mình.