Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6942

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 36

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 22

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 90

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 88

Marie Route - Phần 12

Marie nhớ lại khi còn đang trên lưng của Leon.

Luxion thì vẫn đang soi sáng con đường bên trong học viện.

(Mình nhớ hồi xưa quá. Nghĩ lại thì──lúc đấy onii-chan cũng cõng mình trên lưng như thế này.)

Nhỏ nhớ lại về người anh trai phiền phức của mình.

Anh ấy chết là do lỗi của nhỏ, vậy nên nhỏ vẫn luôn hối hận về việc đó.

Nhỏ nhớ lại những gì đã xảy ra trong thế giới cũ và ôm chặt lấy tấm lưng của Leon.

「Này, đau đấy.」

Leon cằn nhằn, nhưng khi thấy cậu ta quá giống với anh mình, nhỏ bỗng trở nên khó chịu──và cả hạnh phúc.

「Bớt phàn nàn rồi đi nhanh đi.」

Nước mắt bỗng rưng rưng. Nhỏ thấy xấu hổ và vùi mặt mình vào lưng của Leon.

(Rốt cuộc thì, mình vẫn là một đứa vô vọng nếu thiếu onii-chan.)

Cuộc sống của nhỏ trật khỏi đường ray sau khi anh trai nhỏ mất.

Anh ấy xấu mồm còn tính cách thì──cũng xấu nốt, nhưng trong tâm lại là một người anh rất tốt bụng.

Hình ảnh của người anh ấy và Leon trùng lặp với nhau.

Nhưng, Marie lại nghĩ.

(Không biết onii-chan có chuyển sinh không nhỉ? ──nếu là vậy thì mình mong anh ấy được hạnh phúc.)

Nhỏ nhớ về người anh trai đã phải mất khi còn trẻ và ngước mặt nhìn lên bầu trời cao. Mặt trăng kia thật đẹp.

「Nà, nhà của anh trông như thế nào vậy?」

「Đấy là vùng quê. Nơi đấy rất yên tĩnh và êm đềm, nhưng tôi lại thích như thế.」

「Anh, đúng là tui có thấy thủ đô không phải là chỗ anh thích nhỉ.」

「Là vì tôi không thích vẻ bộn bề của nó. Tôi không muốn phải bận rộn và làm việc tối tăm mặt mũi.」

「Trời ạ, đây quả là lời của một tên hết thuốc chữa mà.」

(Onii-chan cũng từng nói giống như vậy.)

Trên lưng Leon, Marie nghĩ lại về tất cả những điều đã xảy ra.

(Mấy lần nói chuyện với bốn người kia, mình chẳng thấy có chút động lực nào. Mình đúng là không hợp với hoàng tử và bốn người bọn họ.)

Sau Julius, nhỏ đã cố nhắm tới bốn người kia cùng với trợ giúp của Leon, nhưng nhỏ lại chẳng thấy cảm giác ‘chính là nó’ từ bọn họ chút nào.

Và giờ nhỏ đã hiểu lý do tại sao.

(──Aa~, khẩu vị của mình đúng là tệ quá đi mất. Ai mà nghĩ rằng mình lại đi thích một người giống như onii-chan cơ chứ, đúng là sự thật phũ phàng của kiếp thứ hai này mà.)

Marie nghĩ vậy trong khi vẫn tiếp tục chuyện trò vẩn vơ với Leon.