Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 10

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 24

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1956

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2275

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Marie Route Phần chín - Phần 2

Trang bị ba món bảo vật lấy được từ Dạ Xoa lên người, Ann ngồi lên ngai vàng rồi ra vẻ bông đùa.

「Lần này thì tôi là người lập công nhiều nhất nhỉ.」

Ba món bảo vật kia đã thay đổi kích thước để tương thích với Ann, có vẻ là vì chúng là lost item.

Ann đang có tâm trạng tốt sau khi có được báu vật――thế nhưng Mary thì đang cảm thấy rối bời.

(Mình chỉ giỏi mỗi phép thuật, vậy mà.)

Vốn có sở trường là ma pháp, Mary có vẻ là đang rất sốc khi không thể đóng góp gì vào thời khắc quan trọng.

Dù cũng là một ma pháp sư, Field lại không cảm thấy trách nhiệm gì nhiều.

Mặt khác, cậu ta có hứng thú với xác của Dạ Xoa.

「Mọi người nghĩ rằng chân nữ vương mà thứ này nói khi nãy là gì?」

Không ai có thể trả lời câu hỏi của Field.

Hohlfahrt chẳng mấy quan tâm và muốn chấm dứt câu chuyện tại đây.

「Chắc là nó chỉ đang tự huyễn hoặc rằng bản thân là nữ vương gì đó thôi. Mặc dù bản lại cô độc trong căn phòng này. Cơ mà dungeon này cũng không tệ đâu, lượng ma thạch và quặng rất dồi dào. Nếu mà chiến được chỗ này, ta toàn hoàn có thể lập ra quốc gia riêng.」

Một hầm mỏ vô tận mang tên dungeon.

Hohlfahrt và những người còn lại, ai cũng vui mừng vì chuyến hành trình của họ cuối cùng cũng đã đạt được thành quả.

――vậy nhưng, có một người chẳng mảy may hứng thú.

Là Liia.

「Nơi đây là thánh địa của người dân địa phương, đúng chứ? Nếu ta chiếm đóng mà không xin phép, thể nào cũng sẽ có xung đột.」

Dungeon này là một nơi linh thiêng đối với những người bản địa sinh sống quanh đây.

Nếu cứ vậy mà chiếm làm của riêng, mâu thuẫn là điều không thể tránh khỏi.

Hohlfahrt kinh ngạc trước lời nói của Liia.

「Cậu đang noi gì vậy? Nếu có dungeon này, chúng ta sẽ có cả một quốc gia riêng đấy!」

「Quốc gia riêng mà làm gì. Chỉ cần có đủ đất để sống là hạnh phúc lắm rồi.」

「C-Cái gì cơ!? Cậu sẽ được làm vua đấy!」

「Đã bảo rồi――tôi chẳng quan tâm đến vua chúa gì hết.」

Liia nói vậy rồi rời khỏi dungeon.

Mary và cả nhóm bị bỏ lại phía sau, thế nhưng Ann là người phản ứng nhanh hơn cả.

「Cái tên này đúng là thú vị thật đấy.」

Hohlfahrt lên tiếng ngay khi Ann chuẩn bị đuổi theo Liia.

「Ann, cô thực sự thấy ổn ư? Chúng ta sẽ xây dựng đất nước riêng. Rồi sẽ có một ngày chúng ta báo thù được Rahchel. Lẽ ra cô phải là người hiểu rõ nhất chứ!」

Sao cuộc đảo chính, cả Ann và Mary đều mất đi địa vị.

Ngay cả hiện giờ, Mary cũng vẫn đang bức bối, nhưng cô lại không hề được Hohlfahrt nhắc đến.

(Dù mình cũng giống với Onee-chan, vậy mà.)

Có thể dùng được ma pháp trị liệu, Ann là thành viên nổi bật trong nhóm.

Mặc khác, Mary lại không được như thế.

Tệ hơn nữa là cô còn bị ghét vì tính cách lầm lì và chậm chạp.

Đặt thanh giáo lên vai, Ann khì mũi đáp lại Hohlfahrt.

「Ngay từ đầu thì người chỉ huy cả nhóm là Liia mà? Tôi ủng hộ anh ấy.」

Trông thấy Ann rời đi, Hohlfahrt gục đầu xuống.

Mọi người ai cũng biết là Hohlfaht đã theo đuổi Ann từ lâu, thế rồi Marmoria đến gần và an ủi cậu ta.

「Xin chia buồn. Mà đừng lo, phụ nữ ngoài kia nhiều lắm. Bận tâm mà làm gì.」

「――im đi.」

Marmoria đặt tay lên vai Hohlfahrt, thế nhưng cậu ta đã hất đi.

Rồi khi Hohlfahrt đuổi theo Ann và Liia, cả nhóm cũng bắt đầu di chuyển.

Bị bỏ lại một mình, Mary bước đến gần và chạm tay lên ngai vàng.

「Dạ Xoa không biến mất, thế thì ả không phải là quái vật rồi. Có lẽ, dungeon này là một tàn tích chăng?」

Vốn rất hứng thú với lost item, ngay ngày hôm đó, Mary đã bắt đầu nghiên cứu về những tàn tích cổ đại trong dungeon này.