"…Phù, tắm nước nóng đã quá đi."
Ngâm mình trong làn nước ấm, tôi lẩm bẩm một câu đầy hài lòng. Đây là dịp cuối năm, và tôi quyết định đi suối nước nóng cùng gia đình nhà Shinjo, nhằm tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ vào những ngày cuối cùng trong năm này. Trước đây, Aina đã nói rằng cô muốn cả nhà cùng đi tắm chung, giờ thì mong ước ấy của cô được toại nguyện rồi.
"Đúng là thích thật."
"Ừm, thật là thoải mái."
Aina và Arisa cũng đang ngăm mình kế bên tôi, họ cũng đồng tình lên tiếng.
"Nhưng mà, chỉ có một ngày thì hơi tiếc nhỉ."
Trước mặt tôi là Sakina-san, sao lại không nhỉ, đâu thể chỉ có mỗi Aina và Arisa được chứ.
Như Sakina-san đã nói, vốn dĩ chuyến đi này không hề được lên kế hoạch từ trước, nên là chúng tôi chỉ có thể ở đây một ngày. Dù thế thì việc có thể cùng họ tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ và cùng họ tận hưởng suối nước nóng tại đây với tôi thôi cũng đủ để khiến tôi vui rồi.
"Đây là lần đầu tiên anh được đi suối nước nóng vào mùa đông đó. Cảm giác se se lạnh từ gió đông xen lẫn hơi ấm từ dong nước, ta nói nó đã~~."
"Haha, anh nghe như mấy ông lão ấy, Hayato-kun."
Không đâu, tôi nói thật đấy.
Nhắc đến suối nước nóng, thì không thể không nhắc đến cảm giác mềm mại ở hai cánh tay tôi… Ờ ha, cảm giác này không khác gì dịp Giáng sinh. Cái cảm giác được ngâm mình trong làn nước ấm, hai tay ôm hai người con gái xinh đẹp gợi cảm. Vua chúa cũng chỉ đến thế là cùng.
"Hayato-kun, có vẻ anh cũng đã quen với mấy chuyện này rồi nhỉ rồi nhỉ? Dù cho cả ba người chúng em đều khỏa thân trước mặt anh, anh cũng không còn tỏ ra lúng túng nữa rồi."
"…Cũng đúng, xem ra chúng ta cũng đã ở bên nhau được một quãng thời gian rồi."
"Chính xác ♪."
Việc chúng tôi tắm cùng với nhau đã xảy ra không ít lân rồi, và cả những khoảnh khắc chúng tôi cùng nhau “thân mật” nữa. Nếu các chàng trai ngoài kia biết chuyện chúng tôi cùng trải qua cùng bọn họ, thì chắc họ đem tôi lên dàn thiêu sống luôn quá. Nhưng mà cũng vì thế mà tôi cũng đã quen dần với mấy chuyện này rồi.
"…À~"
Ngước nhìn lên bầu trời đêm, một tấm màn đen kịt mà trên nó là hàng ty tỷ những ngôi sao sáng lấp lánh hiện lên trước mắt tôi. Đã lâu lắm rồi tôi mới tắm trong một suối nước nóng ngoài trời như thế này, xem ra nơi đây nổi tiếng cũng một phần là vì thứ này đây.
"Đây đúng là thiên đường."
Vừa ngắm cảnh, tôi vừa tận hưởng cảm giác mềm mại từ Arisa và Aina. Cảm giác làn da mịn màng của họ theo đó là sự đàn hồi khi tôi khép chặt lòng bàn tay mình lại… Quả thật là quá xa xỉ.
"Haha, vì hơi nước làm tầm nhìn bị hạn chế nên Hayato-kun lại tiếp tục chơi đùa với ngực của chúng em à?"
"Đúng là vậy ha. Nhưng mà vì là Hayato-kun nên chúng tôi sẽ tha thứ cho anh."
"…Khoan đã Hayato-kun! Sao lại bỏ quên cô thế?"
Chết cha nãy giờ nhập tâm vô làm vua chúa quá! Sakina-san nhích lại gần và trách móc, khiến tôi phải giơ tay lên và tạm rời khỏi hai cô gái.
"Hayato-kun, bọn em buồn đó."
"Đúng đó, Hayato-kun."
"……………"
Tôi nên làm gì đây? Hóa ra ba người họ chỉ muốn trêu tôi một chút thôi, và rồi cả ba cười rộ lên. Dù biết mình bị chơi khăm, tôi vẫn không thể nhịn được mà cười theo họ.
"Nhưng Hayato-kun, anh thật sự không định làm gì sao? Trông anh có vẻ rất… “muốn” mà."
"…Dù sao thì đây cũng là nơi nhiều người sử dụng."
Sakina-san thì thầm những lời mật ngọt vao tai tôi “Cứ làm đi mà “, nhưng tôi quyết định kìm nén bản thân. Bồn tắm chung chủ yếu được sử dụng bởi các gia đình hay các cặp đôi giống chúng tôi. Mà tôi cũng thừa biết là có kha khá cặp đôi vì tò mà quất luôn tại đây rồi, nhưng nơi này cũng được sử dụng bởi những người khác thế là tôi cố kiềm lại hết sức có thể.
"…Phù."
Hít một hơi sâu, tôi cố gắng trấn tĩnh lại. Lời của Sakina-san có vẻ rất nghiêm túc, tôi biết là nếu tôi nói tôi muốn thì Arisa và Aina cũng sẽ gật đầu đồng ý luôn cho xem. Nhưng đây không phải là nơi thích hợp. Tôi cũng không ghét ý tưởng đó, nhưng mà phải cân nhắc thời gian và địa điểm cái đã.
"Thôi vậy, chúng ta cứ tận hưởng suối nước nóng thôi!"
Tôi đồng ý với Aina. Từ đó, chúng tôi không làm gì thêm nữa, nhưng mà làm sao mà tôi không nhận ra một sự thật rằng tất cả bọn họ đều đang khỏa thân và đang vây quần bên tôi chứ.
"…Đây cứ như địa ngục trần gian ấy. Làm sao mà ba người lại tuyệt vời đến thế chứ?"
"Nghe anh nói thẳng như vậy làm em hơi ngại đấy."
"…Em yêu anh, Hayato-kun."
"Em cũng vậy!"
Arisa hôn lên má tôi, tiếp theo đó Aina cũng vậy mà đặt môi cô lên bên má còn lại của tôi.
"…Hứ!"
Sakina-san phồng má, liếc nhìn tôi. Tôi dang tay, chào đón cô với một nụ cười, và cô nhanh chóng ôm chầm lấy tôi. Nhưng thay vì hôn lên má, cô chọn đôi môi, và khác với thường ngày, côi chỉ nhẹ nhàng đặt lên môi tôi một nụ hôn, xem ra cô ấy có vẻ vẫn nhớ đến lời của tôi.
"Không cần phải vội. Trước khi đi ngủ ta vẫn còn nhiều thời gian mà, đúng không?"
"…Biết ngay kiểu gì cũng sẽ thanh ra như vậy mà."
"Tất nhiên rồi!"
"Đó cũng là một phần kỷ niệm mà!"
…Tôi đoán Sakina-san đang ghen tị với hai cô con gái của mình vì nãy giờ họ toàn ôm ấp với tôi không thôi, đâm ra là giờ đây cô dính người tôi chặt như sam luôn rồi. Một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi rất yêu thích việc được ôm tôi vào lòng... Nào! Không được nghĩ như vậy! Mà thôi, yêu thì yêu, tuổi tác quan trọng gì.
"…Arisa, Aina, Sakina-san, thật sự cảm ơn ba người."
Bất chợt, tôi thốt ra một lời cảm ơn từ tận đáy lòng. Nhớ lại lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, tất cả là sự trùng hợp kỳ diệu. Nếu không có những sự kiện đó, có lẽ cho đến tận ngày hôm nay, tôi trong mắt họ chỉ đơn giãn là một con người lạ mặt mà thôi.
"Cảm ơn vì đã gặp anh… và cảm ơn vì đã yêu anh."
Nghe tôi nói, Sakina-san buông lỏng tay và tách ra. Tuy nhiên, cô vẫn giữ khoảng cách gần, nắm lấy tay tôi và dịu dàng siết chặt.
"Gia đình cô mới là người nên cảm ơn. Nhờ gặp được Hayato-kun, cuộc sống của cả ba đã trở nên phong phú và đầy ý nghĩa. Cảm ơn cháu vì đã yêu thương gia đình này này và gia đình cô sẽ dành cả đời để chăm sóc cháu."
…Chăm sóc cả đời ư… Câu nói đó khiến tôi vừa ngại ngùng vừa xúc động đến phát khóc. Một lần nữa, tôi nhận ra mình không còn cô đơn nữa. Arisa và Aina cũng ôm chầm lấy tôi từ hai bên.
"Em cũng vậy. Em rất hạnh phúc vì đã gặp anh, Hayato-kun. Từ giờ hãy nuông chiều em nữa nhé, ngược lại em sẽ làm mọi điều mà anh muốn."
"Cũng như lời mẹ em đã nói, em cũng sẽ dành cả đời để ở bên anh. Nên, Hayato-kun, đừng bao giờ rời xa chúng em nhé?"
Đừng rời xa… Nghe có chút áp lực, nhưng cũng chảng có gì để tôi phải lo. Tôi sẽ không bao giờ rời xa họ, và ngay cả khi có muốn, tôi cũng không nghĩ mình có thể.
Nhưng bất chợt, một ý nghĩ lướt qua trong đầu. Mối quan hệ giữa bốn người chúng tôi có thể bị coi là bất thường dưới con mắt của xã hội. Nếu tôi phải chọn một người duy nhất, thì… Hừm, cái suy nghĩ ấy cứ mãi vang võng trong đầu tôi.
"…À mà"
Nhưng tôi vẫn tò mò nên quyết định hỏi:
"Giả sử anh phải chọn một người trong ba người, thì sẽ ra sao?"
Không có bất kỳ khoảng ngừng nào trước câu trả lời.
"Anh có vẻ chán sống ha."
"Hòm gỗ hay thùng xốp, anh chọn đi!"
"Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ hả cháu yêu ?"
…Nghe xong câu trả lời, tôi cảm thấy hoàn toàn yên tâm.
Mặc dù tôi biết rằng ngoài kia có rất nhiều kiểu phụ nữ khác nhau, nhưng gần đây tôi bắt đầu tự hỏi liệu ba người này có phải thuộc kiểu phụ nữ “yandere”, đang nổi tiếng dạo gần đây hay không.
"…Yandere?"
"Anh nói gì vậy?"
"Đúng đó, chuyện gì thế?"
Nhìn vẻ mặt ngây ngô của họ, tôi chỉ có thể cười khẽ. Trong đời thực, việc gặp được một cô gái "yandere" có lẽ không phải là chuyện dễ xảy ra. Dù sao, tôi cũng sẽ chẳng bao giờ gặp phải đâu… ờ thì mong là vậy.
Chúng tôi vẫn tiếp tục ngâm mình trong làn nước nóng, mặc cho thời gian trôi đi. Những giây phút thế này, với ba người phụ nữ tôi yêu thương và tin tưởng, thật sự là điều quý giá hơn bất cứ điều gì. Đôi khi tôi tự hỏi liệu có xứng đáng được hạnh phúc thế này hay không, nhưng cuối cùng, tôi chỉ cần nhìn thấy nụ cười của họ là mọi lo lắng đều tan biến.
Suối nước nóng dưới màn đêm lấp lánh những vì sao, bao quanh bởi tình yêu và sự ấm áp, thực sự là khoảnh khắc không thể quên trong cuộc đời tôi.
[Lời bạt]
Bộ này end sớm thôi.
Tôi đã định kết thúc nó ở 100.000 ký tự, nhưng tôi đã làm được đến mức này. Chỉ còn lại một chút thôi, hãy đọc tiếp nhé!
[Lời của thằng trans]
Hên xui sớm thì 1 tháng chậm thì 2-3 tháng là end bộ này rồi