ORI OF THE DRAGON CHAIN –SPIRIT IN THE “HEART”

Truyện tương tự

Chuyện kể của Vô Tận Hồi Quy Giả

(Đang ra)

Chuyện kể của Vô Tận Hồi Quy Giả

Sinnoa (신노아)

Đây không phải một câu chuyện của sự thành công, mà là chuyện kể về những thất bại. Cuốn tự sự của một người đàn ông đã trải qua 1183 vòng lặp, xin được phép bắt đầu.

21 163

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

28 1308

Chuyển sinh vào game Romcom Yandere, cô nàng nguy hiểm bỗng nhiên trở thành em gái tôi.

(Đang ra)

Chuyển sinh vào game Romcom Yandere, cô nàng nguy hiểm bỗng nhiên trở thành em gái tôi.

Myon

Một thế giới kinh dị phủ dưới vỏ bọc tình yêu hài lãng mạn, và cô gái sẽ giết chết tôi trong tương lai bỗng nhiên trở thành em gái tôi.

1 6

The Master Swordman’s Story Starts with the Zero Ability to Attack

(Đang ra)

The Master Swordman’s Story Starts with the Zero Ability to Attack

Oosaki Airu

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải dịch chuyển…

37 3033

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

53 1030

Chapter 6 - Side story - Rượu vào thì mất khôn

Ở Ushiotei, nơi vừa là quán bar vừa là quán trọ, có một cảnh tượng kỳ lạ khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng phải nghi ngờ vào mắt mình.

Một chàng trai có đuôi cáo đang ăn ở đó.

Điều đó là bình thường, nhưng điều bất thường là số lượng món ăn bày ra trước mặt cậu ta.

Trước mặt Feo, chàng trai đuôi cáo, có rất nhiều món ăn được bày ra mà ngay cả ba bàn cũng không vừa.

Bánh mì nóng nướng trong lò. Một con gà nướng nguyên con với rau củ nhồi trong bụng. Cá sông nướng gia vị. Pasta chất đống như núi. Tất cả những món ăn này đều là niềm tự hào và đam mê của người chủ quán này, chỉ cần nhìn vào cũng khiến người khác nhìn thấy cũng phải chảy nước miếng.

*Glug glug*

"... Puhaa!"

Những món ăn trải ra trước mặt Feo như một thảm thức ăn, hết món này đến món khác biến mất vào trong bụng cậu ta.

"... Thật đáng kinh ngạc"

"Cậu ta, Feo. Cậu ta thực sự đã bị dồn vào chân tường đấy à?"

Ở bàn bên cạnh Feo, người đang tiếp tục ăn với tốc độ không tưởng, Nozomu, Mars và Tom đều sửng sốt trước những gì đang xảy ra trước mặt họ.

"Khi chúng tôi bước vào phòng của Feo. Cậu ta trông như sắp ra đi vậy..."

"Đúng vậy. Có vẻ như cậu ta đã sống bằng nước và cỏ dại trong gần một tuần rồi..."

Đã khoảng hai tuần kể từ khi Nozomu nói với Irisdina và những người khác rằng cậu ấy là Sát Long Nhân trong khu rừng đó.

Mọi chuyện bắt đầu khi Nozomu trở về phòng trong ký túc xá sau khi kết thúc công việc trong ngày nghỉ.

Khi tình cờ đi ngang qua phòng Feo, Nozomu tình cờ gặp Tom, người đang đứng trước phòng Feo. Khi Nozomu nói chuyện với Tom, Tom nói rằng gần đây Feo không đến lớp nên cậu ấy đến kiểm tra.

Sau khi nghe câu chuyện của Tom, Nozomu cũng tò mò không biết chuyện gì đang xảy ra nên gõ cửa phòng Feo nhưng không có phản hồi.

Anh cảm thấy có gì đó không ổn. Khi xoay nắm cửa, cậu thấy cửa không khóa và Feo đang nằm trên sàn, trông có vẻ kiệt quệ.

Khi Nozomu và Tom vội vàng nâng cơ thể của Feo lên, họ nghe thấy một âm thanh gầm gừ khó chịu phát ra từ bụng Feo.

Nozomu và Tom cảm thấy rằng họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đưa Feo đói khát, người đã suy nhược đến mức đó, đến Ushiotei.

Đồ ăn phục vụ tại nhà hàng này có giá hợp lý và lượng đồ ăn khá ổn. Hơn nữa, họ còn quen với những người ở nhà hàng này.

Nhân tiện, tất cả nguyên liệu mà Nozomu mua cho bữa tối đều đã bị Feo ăn hết trên đường tới đây.

Cậu khá ngạc nhiên khi thấy Feo cắn khoai tây sống, rau củ và thậm chí cả cá.

"Vậy các cậu định làm gì thế? Các cậu có muốn ăn ở đây không?

“Ể, thế có ổn không?”

Mars thở dài, mời Nozomu và Tom một bữa ăn trong khi liếc nhìn Feo đang mải mê với đống đồ ăn của mình.

Nozomu do dự một chút trước lời đề nghị của Mars, nhưng Mars dường như không bận tâm lắm và thay vào đó mỉm cười.

"Được rồi. Tôi sẽ coi bữa ăn này bao gồm cả bữa ăn của Feo như lời xin lỗi của cậu về những gì cậu đã làm trong khóa huấn luyện đặc biệt."

"...... Được rồi. Vậy thì tôi đãi. Tom, cậu có phiền không?

"... Vậy thì được rồi. Cảm ơn, Mars-kun."

Mars nói rằng dây như là lời xin lỗi vì những rắc rối mà cậu đã gây ra trong quá trình huấn luyện đặc biệt.

Nozomu, người đã bị Feo ăn hết nguyên liệu cho bữa cơm, nghĩ rằng đó là một lời đề nghị không tồi. Tom gật đầu và hai người ngồi vào chiếc bàn gần đó.

Ngay sau khi gọi món, những món hấp thơm ngon đã được mang đến.

Có lẽ Mars, người mang đồ ăn tới, cũng sẽ ăn cùng họ. Sau khi đặt thức ăn trước mặt Nozomu và Tom, cậu ấy mang đồ ăn của riêng mình đến ngồi cùng bàn với Nozomu và Tom.

Thực đơn của Nozomu bao gồm thịt thỏ bít tết và salad mà cậu đã từng ăn ở nhà hàng này trước đây. Tom ăn thịt thỏ hầm, bánh mì và salad. Mars có món bít tết và mì ống giống như Nozomu.

Tất cả các món ăn đều tỏa mùi thơm và ngon miệng.

Không đời nào một thanh niên đang đói có thể cưỡng lại được sự hấp dẫn của chúng. Ba người cùng nhau dùng đồ ăn trước mặt. Điều đáng ngạc nhiên là Tom, người thường mang dáng vẻ một chàng trai trầm lặng, lại ăn uống ngấu nghiến khác thường.

“Nozomu, cậu cũng muốn uống một ly à?”

"Đó là rượu sake à? Lấy nó ra có được không?"

Mars lấy ra một chai rượu sake nhỏ. Nozomu tự hỏi liệu trước đây Mars có từng bị say bởi rượu sake của cửa hàng không.

"Chỉ nhắc nhở thôi. Tôi đã được sự cho phép của bố tôi và đó không phải là loại rượu sake mạnh. Vì thế nên nó không thành vấn đề."

Trong khi nói vậy, Mars rót một lượng nhỏ rượu sake vào chén của Nozomu và Tom.

"Có được không? Mình chưa bao giờ uống rượu sake trước đây..."

"Tôi cũng không..."

Đó chỉ là một ngụm, nhưng đó là ly rượu sake đầu tiên mà cả Nozomu và Tom uống. Mars uống cạn chén rượu sake trong một ngụm, rồi thở ra một hơi dài.

"Phew! Lâu rồi mới uống thì tốt. Gần đây tôi chỉ được phép uống nước hoặc trà. Thôi, đành chịu vậy..."

Thực ra, Mars đã bị cấm uống rượu sake vì cậu ta đã quá say sau khóa huấn luyện đặc biệt đến nỗi khách hàng không đến cửa hàng qua đêm nữa.

Đó là lỗi của Mars và cậu ấy đã rất hối hận, nhưng chắc chắn cậu ấy cũng đã khao khát được uống. Mặt cậu ta đỏ bừng vì cảm giác choáng ngợp do rượu sake đã lâu rồi cậu ta không uống.

Với nụ cười gượng gạo trên khuôn mặt, Nozomu từ từ nhấp từng ngụm trong chén của mình. Mùi hương của một loại trái cây nào đó và vị đắng đọng lại trong miệng cậu, theo sau là cảm giác nóng rát từ cổ họng và xuống dạ dày.

"~~! Loại rượu sake này hơi nặng quá với mình... Loại rượu này có hơi mạnh quá không?"

"Vậy sao? Vậy là cậu thích loại rượu ít nồng hơn một chút à, dù cho loại rượu sake này ở đây khá là dễ uống đó chứ..."

Đáp lại câu hỏi của Nozomu, Mars nghiêng đầu nhìn vào cái chai trên tay.

"Chà, mình nghĩ một phần là vì tôi chưa bao giờ uống rượu sake trước đây. Có lẽ Tom cũng giống mình... Tom?"

“…………”

Tom bất động với chiếc ly trên miệng và Nozomu gọi cậu ấy. Vào lúc đó, Tom cứng đờ như tượng sáp. Và đột nhiên, cậu ta gục xuống bàn.

"Cái gì! Này Tom. Cậu ổn chứ!?"

"... Kyu~~"

Nozomu vội vàng nhìn vào mặt Tom.

Nozomu thấy mặt Tom đỏ bừng và mắt trợn ngược.

"Vậy ra~. Cậu trai này không uống được chút nào..."

Mars đưa cho Tom một cốc nước và xoa lưng cậu ta trong khi cậu rên rỉ.

Mars rất điềm tĩnh, cậu ấy có vẻ đã quen với việc đối phó với những người say rượu, và không giống như Nozomu, người có vẻ hoảng loạn.

Dù đang là mùa xuân nhưng đêm vẫn hơi se lạnh. Mars đắp chăn lên lưng Tom để giữ ấm cho cậu ta rồi quay về chỗ ngồi.

Ở bàn bên cạnh, Feo, người đã ăn hết núi đồ ăn của mình, đang nhận thứ gì đó từ những khách hàng đang tụ tập xung quanh cậu ta. Rõ ràng, những khách hàng xung quanh cậu ta đang đặt cược xem liệu cậu ta có thể ăn hết đống đồ ăn hay không, và có lẽ cậu ta cũng đã tham gia vào việc đó. Quả là cậu ta là người như vậy.

"Nozomu. Nhắc mới nhớ, làm sao cậu học được kỹ thuật đó vậy?

“Kỹ thuật đó?”

Nozomu nghiêng đầu trước lời nói bất ngờ của Mars.

"Ý tôi là [Vô Ảnh]<Phantom>. Học một kỹ thuật như vậy không hề dễ dàng phải không? Tôi không biết sư phụ của cậu đã dạy cậu kiểu huấn luyện như thể nào. Tôi vẫn chưa thể kiểm soát tốt kỹ thuật đó của mình..."

Kỹ thuật của Mars có lẽ là sự kết hợp giữa Qi và ma thuật. Kể từ sự cố đó, Mars đã ngừng việc sử dụng kỹ thuật đó khi không cần thiết. Đúng như Nozomu nghĩ, Mars đã luôn nghĩ về điều gì đó sau sự kiện đó.

Có sự khác biệt lớn giữa kỹ thuật kết hợp [Vô Ảnh]<Phantom> của Nozomu và Mars, nhưng cả hai kỹ thuật chắc chắn đều yêu cầu khả năng khống chế cao.

 [Vô Ảnh]<Phantom> của Nozomu dựa trên nguyên tắc cơ bản của Qi kỹ, [Phủ]. Đây là một kỹ thuật cơ bản giúp tăng sức mạnh và độ sắc bén của vũ khí bằng cách truyền và bọc nó bằng Qi.

Mặt khác, kỹ thuật kết hợp mà Mars sử dụng là kỹ thuật nhân đôi hiệu quả bằng cách kết hợp hai kỹ thuật khác nhau. Tất nhiên, mức độ kiểm soát và độ khó cần thiết để đạt đến điểm đó sẽ khác nhau tùy thuộc vào kỹ thuật được cải tiến đến đâu và sức mạnh sử dụng cũng sẽ khác nhau.

Tuy nhiên, điều chắc chắn là cả hai đều sử dụng các kỹ thuật hiện có, thứ đã được trau dồi liên tục cho đến nay.

Đó là lý do tại sao Mars quyết định hỏi Nozomu, nghĩ rằng phương pháp tôi luyện [Vô Ảnh]<Phantom> của Nozomu có thể là gợi ý không tồi cho quá trình rèn luyện của chính cậu ấy.

“…Mình không biết nó có giúp ích gì không, được chứ?”

Mars đáp lại lời nói của Nozomu bằng một cái xua tay, nói rằng điều đó không quan trọng. Sau đó Nozomu nhắm mắt lại và nhớ lại khoảng thời gian cậu được dạy [Vô Ảnh]<Phantom>.

"Lúc đầu, mọi kỹ thuật đều được sư phụ khắc ghi vào cơ thể mình qua từng trận đấu tập.”

"...Ngay cả [Vô Ảnh]<Phantom> nữa à?"

“Không chỉ [Vô Ảnh]<Phantom>, mà cả những kỹ thuật khác nữa…”

Nozomu bắt đầu kể lại trong khi khoác lên mình một bầu không khí nặng nề. Và rồi Nozomu nói điều gì đó khiến ngay cả Mars cũng toát mồ hôi lạnh. Theo lời Nozomu, sư phụ của cậu bất ngờ tung ra [Vô Ảnh]<Phantom> về phía cổ cậu trong một trận đấu tập như thể một trận chiến thực sự.

Một kiếm khí nén cực độ được tung ra với mục đích giết chóc cùng với sát ý có thể khiến bất kỳ ai không khỏi lạnh sống lưng.

Vào lúc đó, Nozomu thoáng nhìn thấy cổ mình bị chém đứt.

Nozomu lúc đó không thể nhìn thấu đòn tấn công của sư phụ, điều tiếp theo cậu biết, một cái cây lớn phía sau cậu đã bị chặt làm đôi và đổ xuống. Một đường màu đỏ được khắc trên cổ cùng với cơn đau. Không có gì ngạc nhiên khi cậu ta nhìn thấy cái chết của chính mình.

Kể từ đó, hết kỹ thuật này đến kỹ thuật khác đã được khắc sâu vào cơ thể cậu mỗi lần cậu chiến đấu với Shino.

Cậu ta bị đánh vào bụng và ngất đi trong đau đớn, toàn thân bầm tím, quần áo bị xé rách.

Khi cậu nhớ lại, nỗi kinh hoàng lúc đó lại ùa về, những giọt mồ hôi xuất hiện trên mặt Nozomu

Mỗi khi Shino đã chỉ dạy cho cậu ấy một kỹ thuật mới, những gì tiếp thep chỉ là lặp lại nó và thi triển. Tuy nhiên, một khi cậu ta nắm vững kỹ thuật này đến một mức độ nhất định, đối thủ của cậu ta sẽ là yêu thú trong rừng và sư phụ của cậu ta.

Vào thời điểm đó, Nozomu không thể giải phóng khả năng ức chế của mình và việc loại bỏ những suy nghĩ không cần thiết là ưu tiên cao nhất của cậu.

Nếu dùng hết sức lực để chống lại lũ quái thú, cậu ta sẽ không thể trốn thoát, còn nếu sử dụng những kỹ thuật nửa vời với sư phụ của mình, cậu ta chắc chắn sẽ bị nghiền nát.

Trong quá trình luyện tập như vậy, [Vô Ảnh]<Phantom> của Nozomu đã được mài giũa đến thuần thục trước khi cậu kịp nhận ra điều đó.

“V-và rồi… sau đó…”

"Đ-đủ rồi. Xin lỗi, Nozomu."

Mars không thể chịu nổi khi nhìn Nozomu kể về những ngày đó với khuôn mặt tái xanh. Nếu cậu ta luyện tập như Nozomu mỗi ngày trong hơn một năm... Nếu không cẩn thận, cậu ta hoàn toàn có thể trở thành một phế nhân.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là một cách huấn luyện điên rồ. Ít nhất, một bước đi sai lầm có thể khiến cậu ta phải trả giá bằng mạng sống.

"Chà, đó là tất cả những gì tôi cần biết. Ít nhất tôi biết rằng phải mất hàng năm trời rèn luyện để thành thạo một kỹ thuật ở trình độ của cậu."

Đổ mồ hôi lạnh trước hoàn cảnh của Nozomu, Mars hiểu rằng ít nhất, cậu sẽ không thể đạt tới trình độ của Nozomu chỉ sau một đêm.

Cuối cùng, kinh nghiệm tích lũy mới là điều quan trọng.

Mars nhìn lên trần nhà, cảm thấy mình vẫn phải mất một khoảng thời gian dài tước khi hoàn thành được thuật kết hợp.

Nhìn cánh rừng phản chiếu trên trần nhà, Mars một lần nữa ước mình có thể đuổi kịp người bạn trước mặt.

"Chuyện gì vậy?"

Nozomu, người nghiêng đầu trước sự im lặng của Mars, gọi cậu ta.

"Hmm? Không, tôi chỉ nghĩ rằng mình vẫn còn một chặng đường dài phía trước. Tôi nhận ra rằng tôi đã thỏa mãn niềm kiêu hãnh của mình bằng cách tự nhận mình là một trong những học sinh giỏi nhất trường... Tôi đã nghĩ về điều đó rất nhiều mấy ngày nay."

Thật ngạc nhiên khi Mars có thể bày tâm tư của mình với Nozomu.

Cho tới gần đây, cậu ấy sẽ không thể kể về một câu chuyện như thế ngay cả khi say rượu.

Cậu hiểu rằng mình đã mắc sai lầm trong khóa huấn luyện đặc biệt trước đó và đã xảy ra mâu thuẫn với bạn mình. Và có lẽ đây là lần đầu tiên cậu có thể chia sẻ tâm sự của mình với người khác. Đó là sự khởi đầu cho sự thay đổi của cậu ấy.

"Mars……"

"Nhưng tôi sẽ không thua cậu đâu, hiện tại tôi không thể làm được, nhưng tôi nhất định sẽ đuổi kịp cậu."

Với nụ cười tự tin trên khuôn mặt, Mars uống cạn chén của mình chỉ bằng một ngụm. Sau đó cậu tuyên bố mình là đối thủ của Nozomu.

Nozomu liếc nhìn thanh katana của mình bên cạnh.

Cậu vẫn hối hận về một số điều đã xảy ra trong quá trình huấn luyện đặc biệt và cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình đã vượt qua Mars.

Dù vậy, Nozomu vẫn rất vui khi thấy người bạn trước mặt chọn mình là đối thủ. Thanh katana được sư phụ trap lại cho cậu. Trong khi vuốt ve chuôi thanh katana, Nozomu đưa cho Mars một chiếc chén.

Mars rót rượu sake vào cốc được đưa tới, và lần này, Nozomu rót rượu sake vào cốc của Mars sau khi nhận lấy chai rượu sake.

Họ nâng cốc của nhau một cách nhẹ nhàng và uống hết trong một ngụm. Như thể họ đang khẳng định lại mối liên kết mà họ đã hình thành một lần nữa.

"Ơ~. Nozomu-kun, cậu đang uống gì đóoo~?!"

"Guh!"

Đúng lúc đó, một giọng nói quen thuộc lọt vào tai họ.

Nozomu và Mars gần như phun hết rượu sake mà họ đã nuốt xuống.

Ít nhất, xét đến vị trí của chủ nhân giọng nói này, cô sẽ không để yên nếu nhìn thấy họ uống rượu sake.

Với suy nghĩ đó, họ quay đầu về phía giọng nói và… sửng sốt.

"No~zo~mu-ku~n. Ma~r~s~ku~n. Cậu không thể làm thế~. Đừng uống rượu sake~." *Nấc*

Trước mặt họ là một người phụ nữ xinh đẹp với vẻ ngoài đẹp tựa tiên nữ và nụ cười dịu dàng, rạng rỡ. Nhưng giờ đây, cô không còn cái dáng của một người mẹ hiền dịu nữa. Mặt cô đỏ bừng, dáng đi loạng choạng, trông như một người say rượu. Trên thực tế, người phụ nữ đó... Anri Var quả thực đã say.

“Sensei, cô say rồi phải không?…”

"Cô đã nói rồi mà~. Cô là người lớn nên uống rượu cũng được mà~~."

Anri lao về phía Nozomu với giọng nói líu nhíu. Hơi thở của cô vẫn nồng nặc mùi rượu. Nozomu nhìn quanh để tìm người giám hộ của cô nhưng họ không tìm thấy bóng dáng của Norn-sensei.

"...Chuyện gì đã xảy ra với Norn-sensei vậy? Không phải cô ấy vẫn luôn ở cạnh cô sao?”

"Norn~? Hôm nay cô ấy không có ở đây~. Dù sao thì em cũng không được uống nhiều như thế đượccc~. Nhìn xem, Feo đã bắt đầu đánh bạc ở một nơi ở nơi này rồiii~"

Có vẻ như Norn đã không đến. Nozomu cảm thấy hơi bất an khi thiếu đi một chốt chặn quan trọng như Norn.

Theo hướng nhìn của Anri, Nozomu có thể nhìn thấy một chàng trai thuộc tộc cáo đang thu tiền từ những khách hàng đến Ushiotei.

Lần này cậu ta dường như đang cá cược vào một ván bài, có lẽ vì cậu ta đã nếm trải chiến thắng trọn vẹn trong lần cược về ăn uống trước đó.

"Này~. Feo~. Không được cờ bạc~~"

Anri bước tới chỗ Feo và cảnh báo cậu ta bằng giọng chậm hơn bình thường. Tuy nhiên, vì say nên giọng nói của cô không còn chút uy lực nào. Mặc dù giọng điệu của cô ấy nghe như vậy, nhưng cô ấy lại tỏa ra một bầu không khí nghiêm túc khiến người khác muốn nghe những gì cô ấy nói…

"Cô đang nói gì vậy, Anri-sensei? Đây là quán bar, cô biết đấy. Đây là nơi để uống rượu sake..."

“Đừng~~!”

Anri giơ tay lên trời như thể cô ấy là một đứa trẻ.

Đúng lúc đó, mắt Feo sáng lên. Nozomu không biết nó là gì nhưng anh có linh cảm xấu về nó. Khi Nozomu cảm thấy có gì đó kỳ lạ trong lòng, Feo hào hứng mở miệng.

"Nếu vậy, Anri-sensei, chúng ta hãy đấu một trận! Nếu em thua, em sẽ ngoan ngoãn ngừng uống rượu. Ngoài ra, tôi sẽ nhận lời thuyết giáo của cô như một hình phạt! Tuy nhiên... Nếu Sensei thua, cô sẽ phải chịu hình phạt cởi hết quần áo ra~!

"Hả!?"

Nozomu và Mars hét lên vì những lời bất ngờ của Feo. Nếu nhìn kỹ, họ có thể thấy mặt Feo cũng đỏ bừng.

(Ai đã cho cậu ta uống sake vậy?)

Nozomu và Mars thầm nguyền rủa người đã cho Feo uống rượu sake.

Feo thực sự là một người thích vui vẻ và thích lễ hội. Thông thường, Feo có thể kiểm chế bản thân với một chút lý trí, nhưng hiện tại, không chắc liệu cậu ta còn chút lý trí nào nữa hay không.

Những người đàn ông xung quanh bắt đầu ồn ào ngay khi nghe những lời của Feo. Ngay khi họ nghĩ rằng mình có thể nhìn thấy cơ thể của người phụ nữ xinh đẹp như Anri, sự hào hứng của khách hàng ngay lập tức lên đến đỉnh điểm, và tiếng la hét của họ bắt đầu làm rung chuyển cả cửa hàng Ushiotei.

Những người có mặt ở đó đã lập tức phối hợp với nhau và chuẩn bị sẵn địa điểm để đặt cược. Họ nhanh chóng dọn đĩa và chai rượu trên bàn. Thật đáng sợ khi nhìn thấy những người đàn ông bị cuốn vào ham muốn của chính họ.

Feo và Anri đối mặt nhau trên chiếc bàn đã được chuẩn bị sẵn.

Feo dựa lưng vào ghế, bắt chéo chân như một tên phản diện, nhưng trên mặt cậu ta nở một nụ cười tự mãn và mũi hếch lên như thể cậu ta đã tưởng tượng ra cảnh Anri khỏa thân. Cùng với khuôn mặt đỏ bừng vì uống rượu sake, vẻ mặt biến thái của cậu ta đã làm hỏng bầu không khí giống như phản diện mà cậu ta có.

Mặt khác, bầu không khí của Anri-sensei vẫn giống như thường lệ…

Tuy nhiên, Nozomu có linh cảm xấu về khuôn mặt đỏ bừng vì uống rượu của cô.

“Vậyyy~ Nếu cô thắng nè ~ Như một hình phạt, cô sẽ đích thân trừng phạt em đó nhaaa~”

Linh cảm của Nozomu đã thành hiện thực và Anri đã chấp nhận vụ cá cược. Đúng như dự đoán, cô ấy không thể đưa ra phán đoán bình thường được.

Hơn nữa, khi cô ấy nói sẽ trừng phạt cậu ta, cô ấy đã rút roi đen ra( Duck: tự dưng nó hợp lí một cách đáng sợ :))).

(Không, Anri-sensei, xin đợi một lát. Hình phạt đó sẽ không làm cậu ta thấy sợ chút nào đâu.)

“Đó là điều em muốn~! Lên!

"" Đợi đã!! ""

Nozomu và Mars, những người vẫn còn tỉnh táo cho đến lúc này, hét vào mặt họ. Nó rất hợp lý. Thành thật mà nói, Anri và Feo đã hoàn toàn quên mất vai trò học sinh và giáo viên của mình. Họ đã quên đi lẽ thường, lý trí và một cái gì đó quan trọng hơn thế.

"Anri-sensei! Tại sao cô lại khuyến khích cậu ta? Và để làm gì nếu cô để gặp rắc rối như vậy!"

"Này, Feo! Tôi không thể để cậu làm loạn trong cửa hàng này được! Mẹ tôi và Ena sẽ giết tôi mất!"

"V-vậy thì... kệ nó đi! Đó có phải là vấn đề không!?"

"Tất nhiên nó là vấn đề lớn đấy! Tôi đã gặp rắc rối vì những gì xảy ra ngày hôm trước. Tôi không biết mình sẽ phải hứng chịu điều gì nếu lại gặp rắc rối nữa! Cậu biết không! Ena tức giận thậm chí còn đáng sợ hơn cả Cyclops!"

Lần cuối cùng điều này xảy ra có lẽ là khi mọi thứ trở nên khó khăn sau đợt huấn luyện đặc biệt cuối cùng. Sau lần đó. Mars đã không thể ngẩng đầu lên trước Ena và Hannah. Mặc dù ngay từ đầu vị trí của cậu ta trong hệ thống phân cấp của ngôi nhà này vốn đã rất thấp. Nozomu đồng ý với lời giải thích đầy tuyệt vọng của Mars. Quả nhiên, lần trước khi cô bé nổi giận, cô bé suýt đập Mars thừa sống thiếu chết bằng cái ghế đối diện…

"Hannah-san và những người khác đâu rồi! Họ là những người đáng tin cậy nhất vào những lúc như thế này!?"

"Họ đi mua rượu sake sắp hết ..."

“Còn Dell-san thì sao !?”

“Vừa rồi do lượng khách tăng đột biến nên đơn hàng tràn vào, ông ấy không thể rời khỏi bếp…”

Nozomu ôm đầu bằng cả hai tay. Có lẽ bởi vì tất cả những người đáng tin cậy nhất ở nơi này đều không có mặt và Nozomu nghĩ rằng cậu và Mars nên tự mình ngăn chặn Feo và Anri.

Những khách quen của quán đã theo dõi trận đấu một cách vô cùng nhiệt tình. Nozomu và Mars hoàn toàn đơn độc và không có ai hỗ trợ họ. Không có quân tiếp viện nào có thể trông chờ vào được.

“Vậy thì, hãy bắt đầu thôi~~~!”

"À, cái này! Hmpph~!"

"Đợi một chút, cả hai người... Cái gì~!"

Trong khi Nozomu và Mars đang đau đầu thì trò chơi sắp bắt đầu với tiếng hô lớn của Anri. Nozomu và Mars cố gắng dừng trò chơi nhưng bị những khách hàng xung quanh ngăn cản. Khách hàng phía sau bịt miệng, khách hàng bên cạnh ôm chân và tay. Đó là sự phối hợp đến hoàn hảo, tất cả chỉ vì ham muốn dâm dê của họ. Nozomu và Mars đang cố gắng chống trả một cách tuyệt vọng, nhưng có quá nhiều người trong số họ. Chỉ vì đối thủ của họ là người bình thường, họ không thể sử dụng Qi kỹ của mình một cách bất cẩn.

"Đây là một ván bài. Cách chơi vô cùng đơn giản. Đầu tiên, rút năm lá bài từ bộ bài. Các lá bài có thể đổi tối đa hai lần, người có số hoặc hoa văn trên lá bài trên tay lớn hơn đối thủ sẽ là người chiến thắng!

"Được rồi~~"

Trò chơi bắt đầu với việc hai người nhìn nhau chằm chằm giữa đám đông khách hàng ồn ào.

======================================

Chỉ mới chưa đầy mười phút trôi qua kể từ khi trận đấu bắt đầu. Trò chơi đã kết thúc sớm hơn họ mong đợi.

"Mình-không thể nào..."

Feo gục đầu chống tay xuống sàn. Tóm lại, Anri-sensei là người chiến thắng trận đấu. Feo có lẽ quá tự tin. Tuy nhiên, cuối cùng cậu ta lại bị dồn vào đường cùng mà không thể giành chiến thắng như mong đợi.

Trong loại trò chơi này, người ta phải đọc được biểu cảm của đối thủ, nhưng vì nét mặt của Anri-sensei không hề thay đổi trong suốt trò chơi nên Feo không thể đọc được hành động tiếp theo của Anri.

Dù trận đấu diễn ra trong thời gian ngắn nhưng chính một sai lầm nhỏ của Feo đã quyết định kết quả trận đấu.

Anri tận dụng sai lầm nhỏ của Feo và dần dần nới rộng khoảng cách.

Từ đầu đến cuối, biểu cảm Anri không hề thay đổi và cô tiếp tục thực hiện bước tiếp theo với sự bình tĩnh tối đa. Dáng vẻ đó của cô ấy giống như một con rắn đang âm thầm tiếp cận mục tiêu của nó.

Điều tiếp theo Feo biết, cậu ta đang trên bờ vực thất bại như một con tàu với vết nứt ở đáy.

"Vậy~ đã đến lúc trừng phạt học trò hư rồi~~"

“X-xin hãy nhẹ nhàng…”

Anri bước về phía Feo với cây roi trên tay. Dù Feo đã thua nhưng sự hào hứng của những người xung quanh dường như không hề hạ nhiệt.

Không quan trọng ai thắng, miễn là họ vui vẻ.

Vào lúc đó, lối vào Ushiotei mở ra với một tiếng động lớn.

Sự chú ý của mọi người trong nhà hàng đều đổ dồn vào đó. Đứng đó là một ông già tóc bạc trắng.

"Zo-Zonne?"

Nozomu gọi lớn như để xác nhận, nhưng Zonne tiến thẳng về phía Feo, người đang gục đầu xuống và đặt tay lên sàn.

"...... Cậu thật thảm hại, nhóc cáo.”

"Eh!?"

"Cậu thực sự đại diện cho những người đàn ông ở đây sao? Nhìn xem, trước mặt cậu là một mỹ nhân, nếu cậu là một nam nhi, ít nhất cũng phải cởi phần quần áo của cô ấy ra!"

Đột nhiên, một ngữ điệu mà Nozomu chưa bao giờ nghe thấy từ Zonne trước đây phát ra từ miệng Zonne. Sự việc bất ngờ xảy ra khiến mọi người trong nhà hàng, kể cả Nozomu đều cứng đờ. Zonne nhìn những khách hàng xung quanh và mở miệng.

"Những quý ông thật xui xẻo. Chẳng còn cách nào khác, nhưng tôi phải cho các người thấy thế nào là người đàn ông đích thực!"

(Oi, ý ông ta nói ai là đàn ông thực sự cơ...)

Trong khi Nozomu và Mars còn đang bàng hoàng thì Zonne vào vị trí của Feo và nhìn thẳng vào Anri. Dáng vẻ lúc này của ông ta giống như một vị vua vậy.

"Bây giờ, lần này ta sẽ là đối thủ của cô. Ta sẽ chỉ cho họ cách lột bỏ từng mảnh quần áo cuối cùng!"

Zonne thốt ra những lời thảm hại đó với bầu không khí trang nghiêm. Lỗ mũi của lão ta mở rộng, hơi nước thoát ra ngoài, sống mũi lão như được kéo dài ra. Cho dù người khác có nhìn ông ta như thế nào đi chăng nữa thì đó vẫn là biểu hiện của một lão già hư hỏng thường ngày.

"Được rồi, ông già~. Nếu thua, ông cũng sẽ bị trừng phạt~."

"Ta sẽ không rút lui! Cô có thể trừng phạt ta ở bất cứ đâu!"

Với tuyên bố của Zonne, sự náo động của khách hàng thậm chí còn mạnh hơn trước. Những người hoàn toàn bị bỏ lại phía sau là Nozomu và Mars, những người đang cố gắng ngăn chặn vụ náo động. Hai người lúc này đều bất lực và không thể làm gì được.

Sau đó trận đấu thứ hai giữa Zonne và Anri-sensei bắt đầu. Họ rút các quân bài của nhau, loại bỏ những quân bài mà họ quyết định bỏ đi và lại rút các quân bài từ bộ bài. Khi đã sẵn sàng, họ nhìn nhau và ngửa bài trên tay cho đối thủ cùng lúc.

"Eh?"

“Fufu, có vẻ như ta đã thắng rồi.”

Zonne mỉm cười kiêu ngạo và tuyên bố chiến thắng. Đám đông xung quanh lão trở nên cuồng nhiệt. Anri-sensei miễn cưỡng cởi chiếc khăn quàng cổ ra.

"Chưa đâu!"

"Đương nhiên, trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi!"

Và trò chơi lố bịch vẫn tiếp tục. Anri-sensei tiếp tục cố gắng lừa Zonne bằng nụ cười khó đoán của cô ấy, nhưng lão già biến thái đã phớt lờ cô ấy và tiếp tục làm theo cách riêng của mình.

"Ơ!? Không thể nào..."

Zonne, với kỹ năng của mình, đã giành được hết chiến thắng này đến chiến thắng khác từ tay Anri-sensei. Dáng vẻ của lão ta chính xác là của một tên bạo chúa cai trị đất nước. Hoặc có thể lão ta giống như một kẻ không biết hối lỗi.

Lần lượt, Anri bị cởi sạch quần áo trước sự tấn công dữ dội của Zonne, cho đến khi cuối cùng cô bị dồn vào chân tường chỉ còn một thứ trước khi để lộ nội y.

Và sau đó .......

"Ta đoán là ta đã thắng một lần nữa."

"Ugh..."

Cuối cùng, Cô phải cởi bỏ chiếc áo hoặc váy cuối cùng còn sót lại. Sự phấn khích xung quanh đạt đến đỉnh điểm. Ngoài ra còn có bóng dáng của Feo đằng sau ông già biến thái

Cách cậu ta trở nên phấn khích trước sự lúng túng của Anri, điều mà bản thân cậu ta không thể chạm tới, là trốn đằng sau một người đàn ông mạnh hơn. Nó giống như một con cáo mượn sức mạnh của một con hổ. Đó là một cảnh tượng đáng xấu hổ.

"Bây giờ, cô gái trẻ. Cô sẽ chọn cái nào?"

"Ư, Ư, Ư~~~"

Mặt Anri-sensei đỏ bừng vì xấu hổ, và cô ấy nhìn xuống với đôi mắt ngấn lệ. Chỉ riêng cử chỉ của cô cũng đủ khiến những người đàn ông xung quanh phải nuốt nước bọt.

Cơ thể cô ấy giống như một người phụ nữ trưởng thành, nhưng bầu không khí cô ấy mang lại là của một cô gái trẻ trung hồn nhiên, sự mất cân bằng càng làm tăng thêm ham muốn của đàn ông.

Nozomu và Mars cũng cảm thấy mặt mình đỏ bừng (Duck: tưởng nãy còn ham hố cản cơ mà, sao giờ lại đỏ mặt rồi. Đúng là bọn đàn ông, giống tôi :) ).

"Tiếp đi, tiếp đi! Tiếp đi!!"

Lão già biến thái và những người khác đang thở hổn hển.

Vào lúc đó, ánh mắt của Nozomu và Anri giao nhau.

Đôi mắt cô ấy giống như ánh mắt của một cô gái đang sợ hãi. Đối mặt với ánh mắt đó, Nozomu chống trả lại những khách hàng đang kìm chân cậu bằng chút lý trí cuối cùng mà cậu còn giữ lại.

"Oooo!"

Cậu ta nén Qi trong tay phải và giải phóng nó ngay lập tức.

Trong lúc điều chỉnh lực để không làm khách hàng bị thương, cậu ta rút tay ra trong khi lực giữ tay phải bị giảm đi do chấn động.

Cậu ta vặn cánh tay trái bị giữ chặt của mình và khiến người đàn ông đang giữ cánh tay của cậu ta mất thăng bằng. Cậu ta đẩy những người đàn ông đó về phía những người khác đang kìm chân Mars.

"Uwa!"

Những người đang giữ Mars mất thăng bằng.

Sự kiềm chế với Mars được nới lỏng và cậu ta ngay lập tức ném những người đàn ông đó đi.

Nozomu và Mars, những người đã thoát khỏi sự khống chế của họ, lao tới chỗ Anri-sensei.

"Anri-sensei!

“No, Nozomu-kun~!”

Anri bám lấy Nozomu khi cậu chạy tới chỗ cô. Cậu nhẹ nhàng ôm cô và khoác áo khoác của mình lên vai cô.

"Các người... có vẻ như các người đã hơi quá đà rồi."

Mars trừng mắt nhìn Zonne, Feo, những người đàn ông xung quanh cậu.

Đúng như dự đoán, chắc chắn cậu ta đã bực mình. Cơ thể cậu ta được bao bọc trong Qií, những cảm xúc dâng cao của cậu ta làm giải phóng thêm Qi trong cơ thể.

"Ý cậu là gì? Chúng tôi chỉ muốn nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp không mặc gì! Và chúng tôi chỉ muốn chạm vào cô ấy! Chúng tôi chỉ muốn biến cô ấy thành của mình và làm điều này điều kia với cô ấy! Đó là bản năng của đàn ông!"

“N-những người này…”

Những gì Zonne đã tự hào tuyên bố… quả nhiên, đó vẫn không phải là một lời tuyên bố nghe có vẻ hay ho.

(Mình không biết mình đã phải chịu bao nhiêu cơn đau đầu trong mười phút vừa qua...)

Nozomu nghĩ vậy trong khi nhìn lên trần nhà.

"Mars, lão già này chỉ toàn nói lời vô nghĩa. Chúng ta phải dùng vũ lực để cho bọn họ im miệng..."

Nozomu đứng cạnh Mars, với Anri sau lưng.

“Tôi cũng nghĩ vậy… Có thể sẽ hơi ồn ào, một số người đàn ông có thể đãkhông làm gì, nhưng không sao cả. Đặc biệt là lão già đó…”

"Ừ, lão ta cũng giống như sư phụ vậy, ông ta sẽ không nghe lời mình ngay cả khi cố gắng nói chuyện với ông ta. Đó là lý do tại sao chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cố gắng vượt qua..."

Nozomu đặt tay lên thanh katana ở thắt lưng.

Cậu không hề có ý định rút thanh katana của mình ra, nhưng cậu cảm thấy mình phải gây cho ông già trước mặt một đòn đau nhất định.

Có lẽ do trải nghiệm trong quá khứ nên Nozomu không có ý định tỏ ra chút nhân từ nào với ông già này.

Bây giờ cậu ta đang nhìn chằm chằm vào tên ác ma trước mặt với sát ý mạnh mẽ như thể cậu ta đã bị Tiamat nhốt vào ảo ảnh.

Mars cũng bộc lộ chiến ý của mình bằng tất cả sức lựcđồng thời tạo ra một khối gió trên tay.

"Mọi người! Họ là những kẻ phản bội đã phản bội chúng ta! Đừng ngần ngại! Chúng ta hãy kết tội kẻ tội đồ muốn cướp đi người đẹp của chúng ta!"

"""Ooooo!"""

Tiếng hét của họ vang vọng lớn đến mức tưởng như tòa nhà như rung lên. Ngay khi một lượng lớn đàn ông phát cuồng vì ham muốn và ghen tị chuẩn bị lao về phía Nozomu và Mars …

"...... Chuyện này là có ý gì đây?"

Một giọng nói lạnh lùng lập tức cướp đi nhiệt độ không khí xung quanh. Đứng ở lối vào cửa hàng là một cô gái. Bình thường, cô ấy là thiên thần chữa lành cho khách hàng bằng vẻ ngoài dễ thương và nụ cười rạng rỡ. Nhưng bây giờ, cô ấy trông giống như một con quỷ vừa mới thoát ra khỏi địa ngục.

"Tôi hỏi mọi người một lần nữa. Việc này có ý gì đây?"

Ena chậm rãi và chậm rãi nói từng từ một như thể đang nói với một đứa trẻ không nghe rõ.

Đám người lập tức yên lặng. Zonne, người vừa hào hứng với Anri, đã hoàn toàn bị cô gái nhỏ trước mặt áp đảo.

"Vậy ra chính mấy người đã làm loạn cửa hàng... Nếu mấy người là khách hàng, tôi sẽ đãi các người bữa tối, nhưng nếu không, ......"

Ena đặt tay lên ghế quầy.

Toàn bộ cơ thể cô bé tràn ngập Qi cùng với gió bắt đầu thổi xung quanh cô. Nozomu cảm thấy mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Mars bên cạnh trông xanh xao như người mất hồn.

"Cô-cô gái trẻ. Đây là một cuộc thánh chiến! Phụ nữ đẹp là tài sản của tất cả đàn ông! Chúng ta phải giáng búa phạt xuống những kẻ ngu ngốc đang chiếm đoạt người phụ nữ xinh đẹp cho riêng mình. Nếu không, thế giới sẽ không bao giờ thay đổi!"

Zonne thực sự dè dặt khi phải đối mặt với Ena, người đang mỉm cười trong hình dạng Hannya. Dù vậy, ông cũng không thể che giấu cảm xúc của mình nên ông ta lấy hết can đảm còn lại và ưỡn ngực.

Có lẽ được tiếp sức bởi lòng dũng cảm của Zonne, những người đứng sau lão lần lượt mở miệng và bắt đầu nói ra suy nghĩ của mình.

"Đúng rồi! Tôi vừa bị đá mấy phút trước! Cô ấy nói: "Tôi không ghét anh, nhưng tôi xin lỗi...""

"Đồ ngốc! Cậu vẫn tốt hơn lúc có một chàng trai xuất hiện tỏ tình với cô gái mà tôi đang định tỏ tình ngay trước mặt tôi! Hơn nữa, anh chàng đó còn đẹp trai hơn tôi..."

"Anh đang nói cái gì vậy? Tôi đã phát hiện ra rằng cô gái của tôi không thích tôi ngay trước khi tôi tỏ tình với cô ấy! Cô ấy luôn mỉm cười với tôi, nên tôi nghĩ... U, Ugu ..."

Một nỗi buồn khó tả bao trùm lấy những người đàn ông đó.

Ngay cả Nozomu cũng có thể thông cảm với một số người trong số họ. Cậu bắt đầu cảm thấy tội lỗi vì đã đánh họ như thế này. Nhưng cậu không thể tưởng tượng được mình muốn trở thành một trong những người đó.

"...Dù thế nào đi nữa. Tôi không thể để các người bỏ đi vì những gì các người đã gây ra ở cửa hàng này. Tôi sẽ bắt các người phải trả giá thích đáng, nên hãy chuẩn bị tinh thần đi."

Khuôn mặt dễ thương của Ena bắt đầu nở nụ cười và tỏa ra sát ý. Ở đây không còn ai có thể ngăn cản cô bé được nữa.

"Ngay cả khi cô bé có đánh bại chúng ta ở đây, chiến binh thứ hai và thứ ba cuối cùng cũng sẽ ......."

Zonne đã không thể thốt nên lời cho đến cuối cùng, và một cơn bão đã càn quét bên trong một quán bar nào đó ở Arcazam.

Ngẫu nhiên thay, tất cả số tiền Feo kiếm được từ việc cá cược của cậu ấy đã biến mất để trả tiền bồi thường đồ đạc của cửa hàng, và cậu ấy sẽ một lần nữa sống trong cảnh nghèo đói cùng cực, nhưng điều đó không phải vấn đề.