Ore no Isekai Shimai ga Jichou Shinai!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

18 38

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

320 15389

Nguyệt Thần

(Đang ra)

Nguyệt Thần

Toshiki Inoue

"Nguyệt Thần" được xuất bản vào ngày 6 tháng 11 năm 2015

12 390

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6962

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tập 02 - Hãy Sử dụng Cheat Nội bộ của Tôi Để Bắt đầu Cuộc sống Học đường nào - Chương 04 ~ Phần 04

Kỳ vọng của Hầu tước Gramp

◇◆◇◆◇

Hầu tước muốn chút thời gian để xác nhận thông tin mà chúng tôi đã đưa cho anh ta cho nên cuộc thảo luận đã tạm thời bị hoãn lại.

Tina muốn nói chuyện với Hầu tước Gramp. Alice cũng đã rời đi để chuẩn bị nguyên liệu đàm phán của mình.

Đó là tại sao mà chỉ còn Sophia, Claire, và bản thân tôi ở lại bên trong căn phòng.

"Nhưng... liệu có ổn khi để Tina đi một mình không vậy?"

"Cô ấy không cần phải ở lại cùng với chúng ta mà."

Không, nó còn hơn là một vấn rề rằng liệu có ổn không khi để một cô gái nhỏ ở một mình cùng với một tên lolicon như Hầu tước... song khá là khó khăn để nói lên điều gì đó như thế.

Khi tôi đang nghĩ về điều này, Sophia liền bắt đầu kéo ống tay áo của tôi.

"Cô ấy sẽ ổn thôi mà, Leon onii-chan."

Tina sẽ ổn sao? Làm thế nào mà cô ấy biết được điều đó cơ chứ...

"Em đã sử dụng năng lực của mình sao?"

"Em chỉ đọc cảm xúc của anh ta thôi ạ."

"Anh hiểu rồi... Tina thì an toàn, nhưng Sophia, còn em thì sao? Em vẫn còn lo lắng à?"

"Thật lòng, em vẫn còn hơi sợ một chút ạ."

Có lẽ sẽ là tốt nhất khi dính dáng đến Sophia ít nhất có thể. Khi tôi chuẩn bị nói lên điều gì đó, Sophia liền lắc đầu mình.

"Sophia muốn làm việc thật chăm chỉ vì onii-chan. Cho nên, hãy để Sophia giúp đỡ anh."

"... Anh hiểu rồi. Nếu đó là những gì em muốn. Chỉ là đừng làm quá lên nhé."

"Cảm ơn anh, Leon onii-chan!"

Sophia liền nhảy lên và ôm lấy tôi. Sau đó, chúng tôi bèn nói chuyện về cuộc thảo luận mà chúng tôi vừa mới có với Hầu tước và liệu rằng anh ta có đang nói dối chút nào hay không. Chúng tôi đã quyết định rằng Sophia sẽ kéo ống tay áo của tôi bất cứ khi nào Hầu tước đang nói dối.

Ngay sau đó, Tina liền quay trở lại.

"Chào mừng trở lại. Vậy nó ra sao rồi?"

"Ngài ấy đã hỏi về Patrick và ngôi trường. Em đã trả lời thành thật...... như vậy là tốt, phải không ạ?"

"Yeah, thế là được rồi. Vậy còn về Hầu tước thì sao?"

"Ngài ấy đang nói chuyện với ai đó về Patrick. Em đã nghe thấy rằng ngài ấy sẽ quay lại sớm thôi. Em định sẽ đi giúp Alice ạ."

"Hmm, tôi hiểu rồi. Được thôi, cứ tiếp tục đi nhé."

Tina liền rời đi và chúng tôi đợi thêm vài phút nữa trước khi Hầu tước trở lại để tiếp tục cuộc thảo luận của chúng tôi.

"À thì, về phần hành vi của Patrick. Ta đã có thể xác nhận rằng những gì cậu đã nói về việc Patrick lan truyền những tin đồn về cậu không phải là một lời nói dối."

"Và......?"

"Ah, cậu rõ ràng là nạn nhân ở đây. Hãy để ta gửi lời xin lỗi đến cậu trước."

Hầu tước Gramp bèn hơi cúi đầu xuống trước chúng tôi.

"Là vậy à? Điều đó có nghĩa là vấn đề này đã được quyết định rồi sao?"

"Mặc dù cậu không có lỗi ở đây, ta không thể làm thế được. Tên ngốc đó đã lan truyền tin đồn rằng cậu đã làm bẽ mặt gia đình của hắn. Nếu ta không bắt ai đó chịu trách nhiệm cho việc này, ta sẽ mất đi sự tôn trọng từ người của mình đấy."

Uwaa, khá là thẳng thừng luôn. Mặc dù nó có thể là một dấu hiệu tốt rằng anh ta đang nói thật, chẳng có lí do gì cho chúng tôi để phải chịu trách nhiệm về việc này cả.

"Chuyện đó chẳng có liên quan gì đến chúng tôi cả."

"Hmm, nó là đúng rằng cậu đã khiến Patrick xấu hổ, phải không?"

"À thì... đúng là vậy, nhưng tại sao chúng tôi sẽ phải chịu trách nhiệm về hành động của Patrick cơ chứ?"

"Ta sẽ rất biết ơn nếu cậu sẽ làm vậy đấy. Ta nghĩ rằng cậu đã biết rồi, song gia đình Rodwell là một gia đình chi nhánh của riêng ta. Ta không thể cứ việc hoàn toàn phớt lờ lời phàn nàn của hắn được."

- Và Sophia bèn kéo mạnh ống tay áo của tôi. Đó là một lời nói dối sao? Nhưng... phần nào mới là nói dối? Gia đình Rodwell là một gia đình chi nhánh, phải không nhỉ?

...... Hmm, tôi sẽ cần phải đào thêm một chút nữa mới được.

"Vậy, chính xác thì ngài muốn chúng tôi chịu trách nhiệm về việc này như thế nào đây?"

"Xin lỗi gia đình Rodwell và dâng Sophia cho Patrick."

"Điều đó là việc không thể nào xảy ra rồi."

"Thế thì, chấp nhận để Claire trở thành cô dâu của ta và như vậy sẽ là đủ."

"Điều đó cũng không thể. Cô ấy rất cần thiết để giữ cho lãnh thổ Grances hoạt động đúng cách."

"Thế kia không thể, thế này cũng không thể. Cậu nghĩ rằng đây là những câu trả lời hợp lý sao?"

Thế còn cái gì với những yêu cầu vô lý kia vậy? Anh ta chưa bao giờ lên kế hoạch đàm phán với chúng tôi sao?

Nghĩ vậy, tôi liền nhìn vào khuôn mặt của Hầu tước Gramp. Tuy nhiên, anh ta không có vẻ giận dữ. Thay vào đó, vẻ mặt của anh ta dường như đang thay đổi một cách nhanh chóng.

...... Nó là thứ gì đó khác sao?

"Không còn sự lựa chọn nào khác sao?"

"Nếu như vậy thì... ta sẽ nắm quyền kiểm soát ngôi trường. Ta có thể giải quyết mọi thứ với gia đình Rodwell sau đó."

"...... Ngôi trường?"

"Phải. Không phải đó là lý do cậu đã đưa giáo viên và học viên đi cùng với mình sao? Để quảng bá rằng ngôi trường thành công đến mức nào."

"... Ngài có hứng thú với ngôi trường sao?"

"Ban đầu ta không tin vào những lời đồn, nhưng sau khi nhìn thấy bộ trang phục tuyệt vời kia, ta đã trở nên rất hứng thú đấy."

Hmm... Trao cho anh ta ngôi trường không phải là lựa chọn tồi tệ nhất.

Tuy nhiên, tôi không có kế hoạch từ bỏ ngôi trường ngay bây giờ đâu.

Tôi đã nghĩ rằng anh ta đang làm điều này để bảo vệ danh dự của gia đình Rodwell, song... có lẽ lời nói dối từ trước đó là về đoạn 'bởi vì gia đình Rodwell là một gia đình chi nhánh, anh ta phải thực hiện điều gì đó' đấy.

Tôi có nên đào sâu hơn một chút không nhỉ?

"Nói mới nhớ, trên đường đến đây chúng tôi đã gặp phải một nhóm kẻ cướp."

"Một nhóm kẻ cướp sao?"

"Phải. Họ dường như là một nhóm nông dân đã phải đến bước làm trộm cướp do mất mùa liên tiếp."

"... Ta hiểu rồi. Vậy, cậu đã giết tất cả họ rồi sao?"

"Ngài có quan tâm đến việc liệu họ có còn sống hay không ư?"

"Tất nhiên là không rồi. Ta chẳng bận tâm đến cuộc sống của một tên cướp nào cả."

Sophia lại kéo ống tay áo của tôi. Đó cũng là một lời nói dối.

"Chúng tôi đã đưa tất cả những tên cướp bị bắt về lãnh thổ của mình để làm việc với thân phận nô lệ. Không có vấn đề gì với điều đó, phải không?"

"Vậy là được rồi. Họ không còn là người trong lãnh thổ của ta nữa. Bây giờ, họ chẳng là gì ngoài những tên cướp cả. Cậu cứ thoải mái là làm như mình muốn đi."

"Tôi hiểu rồi. Cảm ơn ngài...... Ah, nhân tiện, họ có thể là nô lệ, nhưng chúng tôi không có ý định đối xử với họ một cách tệ hại đâu."

"Ta... hiểu rồi."

Anh ta lắng nghe một cách chăm chú nhưng xem ra không nhẹ nhõm cho lắm.

Lời nói dối đó từ trước, anh ta có lẽ đang lo lắng cho những nông dân sao? Sau khi đánh thuế họ và khiến họ mất đi lối sống của mình, anh ta thực sự lo ngại về tương lai của họ sao?

Tôi chưa thể chắc chắn được. Hiện tại, tôi sẽ tóm tắt lại mọi thứ mà mình đã biết.

Trước hết, trong nhiều năm nay, vụ thu hoạch đã rất kém trong lãnh thổ của Hầu tước Gramp. Sau khi thu thuế một cách vô lý của một ngôi làng, anh ta có vẻ rất lo lắng về tương lai của họ. Ngoài ra, dường như có lý do nào đó mà anh ta không thể cắt đứt quan hệ với gia đình Rodwell. Ah, và Hầu tước Gramp là một tên lolicon.

...... Có lẽ nào lãnh thổ của Hầu tước đang đối mặt với những khó khăn về tài chính sao?

"Hmm... Có một mỏ thiếc trong gia đình Rodwell, đúng không? Mặc dù nhu cầu cao về đồng trong lãnh thổ của ngài, dường như không có sẵn nhiều nhỉ."

"... Cậu đang cố nói cái gì vậy?"

"Không, tôi chỉ đang tự hỏi liệu đó có phải là thứ mà ngài quan tâm không mà thôi."

"À thì, tất nhiên rồi, ta có hứng thú với nó. Nhưng, với lượng doanh thu tầm thường như thế được mang lại bởi khu mỏ đó, nó thực sự không đáng bận tâm nhiều cho lắm đâu."

Vào khoảnh khắc đó, Sophia đã không kéo ống tay áo của tôi.

Hmm...... Đó không phải là một lời nói dối à? Tôi đã nghĩ rằng anh ta có quyền lợi về mỏ thiếc của gia đình Rodwell và đó là lý do tại sao anh ta cố gắng giữ họ bên cạnh mình. Đó chỉ là sự hiểu lầm của tôi thôi sao?

Tôi đoán là anh ta có lý do khác. Vào lúc đó, Claire liền bắt đầu cất lời.

"Hầu tước Gramp-sama, vừa mới nãy ngài đã nói rằng doanh thu từ khu mỏ là tầm thường. Có thể đúng là vậy, song với gia đình Gramp thì khoản doanh thu đó sẽ là không thể thiếu được đâu."

...... Ah, ra là vậy. Khoản doanh thu đó có thể tầm thường so với toàn bộ, nhưng do tình hình tài chính của gia đình Gramp, nó là không thể thiếu được.

Đúng như mong đợi về Claire. Xét cho cùng, cô ấy vốn đang quản lý lãnh thổ nhà Grances mà.

"Cô đang cố nói rằng lãnh thổ của chúng tôi đang trong tình trạng tài chính tồi tệ sao? Điều đó tuyệt đối là nực cười. Như thể điều đó có thể xảy ra vậy."

Lần này, Sophia đã kéo ống tay áo của tôi.

Giờ thì không còn nghi ngờ gì nữa. Do tình trạng thiếu thực phẩm liên tiếp, gia đình Gramp đang cạn kiệt tiền. Họ đã bị buộc phải tăng thuế của vài ngôi làng để mua thực phẩm cho những người dân còn lại.

Thật là nhẹ nhõm - tôi đã lo rằng rằng anh ta đang cố lừa tôi, song anh ta không muốn tỏ ra yếu đuối mà thôi.

Trong mọi trường hợp, anh ta sẽ không cố gắng bảo vệ gia đình Rodwell, chỉ khu mỏ của họ mà thôi.

Điều đó thực sự sẽ làm cho cuộc đàm phán dễ dàng hơn rất nhiều. Tôi chỉ cần thuyết phục anh ta rằng sẽ có lợi khi đồng minh với gia đình Grances hơn là gia đình Rodwell mà thôi.

Có rất nhiều cách để chúng tôi có thể tạo ra một khoản lợi nhuận khổng lồ. Và tôi chưa bao giờ có kế hoạch độc quyền những công nghệ mới này. Cho nên, chẳng có gì sai với việc ưu tiên đối với gia đình Gramp cả.

Nói cách khác, tôi hẳn là có nhiều hơn cả đủ nguyên liệu để biến Hầu tước Gramp trở thành đồng minh của chúng tôi.

"Cảm ơn nhé, Sophia và Claire. Nhờ có hai người, tôi đã tìm ra một cách để giải quyết chuyện này rồi đấy."

*ku ku ku* Chuẩn bị bản thân mình đi, Patrick. Ngươi đã gây ra cho ta một đống rắc rối, nhưng, với điều này, ta sẽ có thể phá hủy được mối quan hệ giữa gia đình Rodwell và Gramp rồi.

Ta đảm bảo rằng ngươi sẽ phải hối hận khi dám đặt tay lên các học viên của ta!

"Uwaa... Trái tim của Leon onii-chan đen tối quá đi..."

Sau khi nghe thấy lời phê bình của Sophia, tôi đành phải quay trở lại với ý thức của mình.