Sau cuộc Thảo luận
◇◆◇◆◇
"Sophia, ta đã đến vì em đây!"
Người con trai mà đã bất ngờ bước vào căn phòng liền đi thẳng về phía Sophia vào khoảnh khắc anh ta nhìn thấy cô ấy. Sophia bèn trốn đi ngay khi anh ta tiến vào.
Tôi liền đứng dậy để che chắn Sophia đằng sau lưng mình.
"Anh là ai vậy?"
“Ha? Thế ngươi là ai?"
“Tôi là Leon Grances.”
"... Ta thấy rồi. Ngươi chính là người rằng đã trở thành người đứng đầu của gia đình Grances. Ta là Patrick, Patrick Rodwell."
... Oh, vậy ra đây chính là tên lolicon bị ám ảnh bởi Sophia. Hắn ta có một khuôn mặt và ngoại hình khá là ưa nhìn. Hắn ta xem ra cũng rất kiêu ngạo.
Rodwell là một gia đình tử tước, cho nên họ hẳn là ở một cấp bậc thấp hơn so với một bá tước.
Hắn ta đang trở nên kiêu ngạo bởi vì hắn tin rằng gia đình Grances đang suy sụp và người đứng đầu của gia đình này là một đứa trẻ sao? Hay nó là bởi vì gia đình Rodwell giờ đây là một gia đình chi nhánh của gia đình Gramp chăng?
Cái trước chỉ là một sự hiểu lầm; cái sau... có thể rất rắc rối.
Mặc dù chúng tôi đang cách mạng hóa công nghệ của thế giới này, gia đình Grances vẫn có khá là ít quyền lực. Sẽ rất tệ nếu chúng tôi phải bước vào một cuộc xung đột với Hầu tước Gramp ngay thời điểm này.
... Không thể khác được rồi. Tôi sẽ cần phải lịch sự nhất có thể mới được.
"À thì, Patrick-san, anh có công việc gì với tôi hôm nay vậy?"
"Ta không có công việc gì với ngươi cả. Ta chỉ đến để đón Sophia mà thôi."
Patrick liền cố nắm lấy tay Sophia khi cô ấy trốn đằng sau tôi.
Ah, tôi không thể để hắn ta làm điều đó.
"... Ý của việc này là gì vậy?"
"Sophia, đã trở thành em gái nuôi của tôi rồi."
"Em gái nuôi? Ta biết rằng ngươi đã thu thập các thôn nữ vì những lý do đáng ngờ, song ngươi cũng định dùng Sophia theo cách đó sao!?"
Aaaaaaahhhhh, tên này cũng đang hiểu lầm điều đó ư!?
"À thì, umm, tôi muốn đính chính lại với anh về điều đó bởi vì anh rõ ràng đang hiểu lầm rồi đấy. Tôi đã thu thập những đứa trẻ về đây để dạy cho họ những thứ khác nhau về nông nghiệp và các chủ đề khác. Nó rõ ràng không phải vì bất kỳ lý do đáng ngờ nào cả mà."
"Đừng có cố nói dối. Ngươi vốn chỉ thu thập những cô gái mà thôi!"
"Không, điều đó chỉ bởi sự trùng hợp mà."
"- Không đời nào điều đó lại chỉ là một sự trùng hợp cả!"
Tôi phải thừa nhận, nó xem ra hẳn là rất đáng ngờ...
"Umm, những gì Leon-sama đã nói là đúng đất ạ."
Tina liền lặng lẽ cất lên giọng nói của mình.
"Mấy người là ai? Ngươi đến từ một gia đình quý tộc khác sao?"
"Tôi-tôi chỉ là một thường dân thôi."
"Thường dân!? Như thể những lời nói của một thường dân quan trọng đối với ta vậy!"
"-Huu"
Patrick liền nhanh chóng thu ngắn khoảng cách giữa hắn và Tina lại. Trước khi hắn ta tới kịp chỗ cô ấy, tôi nhanh chóng nhảy vào giữa họ.
"Hey! Tôi sẽ không cho phép anh đe dọa những vị khách của tôi đâu. Tina và Lyanna, mọi thứ đều ổn, cứ giữ bình tĩnh đi."
Tôi liền trao đổi ánh nhìn với Alice khi mình cố gắng bảo vệ hai cô gái. Tôi biết ơn vì những cảm xúc của họ lắm, nhưng nó rất nguy hiểm đối với họ khi cất lời phản đối lại Patrick.
"Xem ra rằng ngươi thực sự đã thu thập những cô gái này vì những lý do đáng ngờ mà."
"Anh đang nói gì vậy? Tôi đã nói với anh rằng anh chỉ đang hiểu nhầm rồi cơ mà."
"Đứa con gái này là con gái của một thường dân, phải không? Cho nên, ngươi đang nói rằng mình đang dạy về nông nghiệp cho đứa thường dân này, đúng chứ?"
"Đúng vậy, và?"
"Ha! Tại sao chúng lại không mặc đồ rách!? Tại sao chúng lại cần phải được ăn mặc đẹp đẽ như vậy nếu chúng chỉ đang làm công việc đồng áng thôi cơ chứ!? Cho dù ngươi có bịa ra lý do bào chữa nào đi chăng nữa, lý do thật sự chính là ngươi đang huấn luyện chúng để trở thành tình nhân của mình mà thôi!"
"Không, những bộ quần áo này chỉ là đồng phục của họ thôi mà. Nó là thứ gì đó kiểu như quần áo để làm nông nghiệp đấy."
"Ở thế giới nào mà ngươi sẽ mặc một bộ đầm khi đang làm công việc đồng áng vậy!?"
Tôi không thể không đồng tình với điều đó! Ngay cả khi chúng ta ở trong một thế giới khác, bạn sẽ không bao giờ mặc một bộ đầm để làm nông nghiệp đâu - tôi xin lỗi. Là ai đã biến bộ đồng phục thành một bộ váy ngắn vậy... Ah, đó chính là tôi mà.
*Ahem*
Dù sao đi nữa, tôi không hề thích cái cách mà tên này đang nói chuyện. Hắn ta đang coi thường những cô gái này chỉ bởi vì họ là những thường dân. Tôi không thích tính cách của hắn ta, song tôi có thể hiểu tại sao hắn ta lại tức giận.
Nếu tôi ở địa vị của hắn ta, tin rằng tên nào đó đang làm những thứ lạ lùng với Sophia, tôi có lẽ cũng sẽ cảm thấy như vậy thôi.
Cho nên - tôi bèn nhìn Patrick thẳng vào đôi mắt của hắn ta.
"Tôi rất xin lỗi vì đã gây ra sự hiểu lầm này, nhưng trên danh dự của cái tên Grances, tôi chưa có làm bất cứ điều gì sai cả."
"Ha, ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin điều vô lý như thế sao! Nếu đó là sự thật, vậy thì hãy đưa ta Sophia ngay bây giờ đi!"
"Hah? Cách suy nghĩ của anh khá là lạ đấy."
"Vậy ra, nó là như thế, song điều đó không quan trọng. Ngay cả khi ngươi đã làm những thứ lạ lùng với Sophia, ta sẽ mang em ấy về nhà với ta."
Ah... tên này. Hắn ta chỉ đang tìm kiếm một lý do để mang Sophia về với mình mà thôi.
"Và nếu tôi từ chối?"
"Ta sẽ bảo với Hầu tước Gramp về những gì ngươi đã làm. Và rồi, ngươi sẽ nhận được một hình phạt thích đáng thôi."
"... Tôi hiểu rồi. Vậy thì, hãy thảo luận về việc Sophia sẽ được giao cho anh như thế nào đi."
""Leon-sama!?""
"Leon onii-chan?"
Tina và Lyanna liền thốt lên một chất giọng đầy sốc và Sophia thì lo lắng nắm lấy tay của tôi. Tôi cần phải trấn an Sophia mới được.
"- Song, cách duy nhất để tôi sẽ đồng tình với việc này, là nếu người có liên quan đồng ý mà thôi. Tôi sẽ không bao giờ để ai đó mà Sophia không thích đưa cô ấy đi đâu."
"Tốt thôi. Nếu đúng vậy, chúng ta có thể hỏi Sophia ngay. Tất nhiên là Sophia sẽ muốn đi cùng với ta rồi!"
Sự tự tin đó đến từ đâu vậy... Tôi liền ngoảnh sang Sophia để hỏi ý kiến của cô ấy.
"Em muốn làm gì đây Sophia? Em có muốn đi với anh ta không vậy?
"... Sẽ rắc rối nếu Sophia ở lại đây sao ạ?"
"Với anh thì không đâu. Em có thể làm bất cứ điều gì mình thích mà."
"Nếu vậy, thì Sophia... Sophia muốn ở lại với Leon onii-chan. Em tuyệt đối sẽ không đi với hắn ta đâu!"
"... Anh hiểu rồi. Anh rất xin lỗi vì đã khiến em cảm thấy lo lắng đến vậy nhé."
Tôi bèn nhẹ nhàng vuốt ve đầu của Sophia và rồi ngoảnh lại nhìn Patrick. Đôi mắt của hắn liền mở to bởi sốc.
Những gì mà tôi đã làm có hơi thậm tệ một chút, nhưng với điều này thì Patrick hẳn sẽ có thể hiểu được.
"- Ngươi! Ngươi hẳn đã tẩy não Sophia rồi!"
"Tại sao anh lại nghĩ vậy cơ chứ!? Bất kể anh có nhìn vào nó thế nào đi chăng nữa, cô ấy đang cố né tránh anh đấy!"
"Ngươi cho rằng ta là một kẻ ngốc sao!? Ngươi hẳn đã làm thứ gì đó với cô ấy rồi! Bằng không, không đời nào Sophia sẽ né tránh ta đâu!"
Uwaa, tên này thực sự chẳng hiểu gì hết. Hắn ta gợi nhớ tôi về Blake, và tôi liền cảm thấy hơi nhớ nhà một chút... Tôi không chắc chắn lắm, song Patrick thực sự có tích cách tương tự như Blake vậy.
"Dù sao đi nữa, Sophia không hề thích anh, cho nên anh có thể quay về nhà được rồi đấy."
"Ha, ngươi hẳn đang đùa rồi! Làm như ta có thể để cô ấy cùng với mấy người các ngươi vậy!"
"Đùa? Anh không nghe thấy những gì mà Sophia đã tự bản thân nói sao? Như tôi đã nói, mau quay về nhà hôm nay đi."
“N-ngươi, ngươi thực sự đang cố đưa cho ta mệnh lệnh đấy hả!? Ngươi không hiểu những gì ta có thể khiến cho xảy ra sao!?"
"Tôi không biết. Anh định làm gì nào?"
"Ta đã nói với ngươi rằng ta sẽ báo cáo ngươi với Hầu tước Gramp rồi đấy!"
"Hmm. Vậy ra, anh định báo cáo rằng mình đã tứ ý lao vào nhà của tôi mà không được cho phép. Và rồi, anh đã cố gắng đưa Sophia đi một cách ép buộc, thậm chí sau khi cô ấy đã nói rằng cô ấy không muốn đi cùng với anh sao?"
"Cá-. N-ngươi..."
Sẽ rất khó để chứng minh rằng Patrick đang nói dối. Sẽ chỉ là lời nói của hắn đối nghịch lại của tôi mà thôi. Cho nên, nếu Patrick mà báo cáo rằng tôi đang làm những thứ đáng ngờ với những cô gái ở đây, nó sẽ rất phiền phức đấy.
Tuy nhiên, rõ ràng rằng Sophia không muốn đi cùng với hắn ta. Nếu Patrick mà nói dối, chúng tôi có thể nhanh chóng chứng minh rằng Sophia không muốn đi cùng với Patrick.
"Vậy, anh sẽ làm gì đây? Nếu anh có kế hoạch nói với Hầu tước, thì tôi chắc rằng anh sẽ ổn với việc ngài ấy nghe ý kiến của Sophia nhỉ?"
"... Kuu, tốt thôi. Ta sẽ để Sophia ở lại với ngươi, vào lúc này vậy. Thay vào đó, ta sẽ ghi danh vào ngôi trường của ngươi!"
Ngay khi tôi nghĩ rằng mình sẽ thắng, tôi đã bị đánh trúng bởi một đòn phản công không hề ngờ tới.