Trans & Edit: Stevegas
----------------------------
Hãy quay trở lại nửa tiếng trước khi Natsuhiko hét lên ''Mình muốn được bóp vếu!''
Sau khi tan học, Nastsuhiko cùng với hai người bạn vừa mới bước vào năm hai cao trung, đang giết thời gian trên chiếc ghế trước cửa hàng tiện lợi.
Hiện tại, Natsuhiko đang tận hưởng quyển tạp chí Shonen mà cậu vừa mua. Thứ tư là để dành cho tạp chí mà.
Bàn tay đang lật trang tạp chí của Natsuhiko ngừng lại. Cô gái ngồi bên cạnh nắm lấy tay cậu.
"Natsu, ông đọc nhanh quá đó. Tôi còn chưa đọc xong."
Nếu cậu mà cố lật lại trang thì cô ấy sẽ giật đứt tay cậu mất.
Có phải vì cái giọng Kansai của cô ấy khiến cho cậu sợ? Hay là bởi thái độ cứng rắn dứt khoát của cô ấy?
Chả biết nữa, nhưng Natsuhiko đã kìm nén lại mong muốn lật sang trang kế tiếp. Cậu không muốn tay của mình bị kéo đứt đâu.
"..... Đọc xong chưa?"
"Ừm"
Natsuhiko được phép lật sang trang kế tiếp. Cuộc trao đổi này gợi liên tưởng đến cảnh chó cưng và chủ nhân: "Chủ nhân, em đã được ăn chưa ạ?"
Đương nhiên, mối quan hệ giữa hai người không phải là 'chó cưng' và 'chủ nhân'.
Nếu có từ thích hợp, chắc sẽ phải là 'bạn xấu' và 'bạn đồng hành tốt'.
Tên của cô gái là bạn đồng hành của cậu là Seaki Kohaku.
Chỉ cần nhìn vẻ bề ngoài và phong cách, có thể coi Kohaku là một thiếu nữ xinh đẹp.
Đôi mắt dài với con ngươi đen thẫm khiến bao người phải mê mẩn. Mái tóc chẻ ngôi được nhuộm màu sáng của cô càng khiến ngoại hình lộng lẫy trở nên nổi bật hơn.
Bộ đồng phục và đôi Sneaker màu sáng có hơi loè loẹt, nhưng khi Kohaku mặc chúng, nó khiến cho cái thời trang đường phố 'Street Fashion' đó trở nên rất thăng hoa. Ngay cả cái tính "Duy Ngã Độc Tôn" cũng hợp luôn.
Túm lại, một cô gái rất xinh đẹp.
Đó là nếu ta "chỉ" nhìn vào ngoại hình và style thôi—