!!CẢNH BÁO!! PHÍA TRƯỚC CÓ R-18
Và bấm nút quay lại nếu như bạn bị dị ứng với còng tay, dây thừng, bla bla bla
Mình xin cảm ơn ạ.
*****
“HỞ?!”
Vào khoảng cuối tháng Mười, khi mà bầu không khí lạnh thấu xương đang bắt đầu lan tỏa ra khắp nơi, thì tôi đang ở đây, vẫn chưa tin được những gì mình vừa mới nghe được từ cái con người ở trước mặt này. Sae trông có hơi xấu hổ khi thấy phản ứng của tôi.
“Thật sự cũng không phải vấn đề gì to tát đâu mà…”
“Rồi làm sao mà chị đã leo lên được hạng B rồi hả? Không phải là chị đang thăng chức hơi bị nhanh à? Mặc dù hồi đó quản lý khen em hết lời!”
“Tại chị đã xoay sở dẹp được vấn đề liên quan đến Fuwa sang một bên nên mới có thể tập trung làm việc được, dù sao thì chị cũng đã đỗ đại học rồi mà.”
“Thiên tài…”
Tôi vẫn chưa tin được những gì vừa mới xảy ra. Tại sao chị lại đùng một cái lật mặt thành một cái con người đa tài như này chứ hả?!
Chẳng phải chúng ta là đồng minh bắt tay nhau cùng ganh đua với Aya hay sao? Đồ phản bội...
“Vừa có ngoại hình cuốn hút, vừa sở hữu bộ ngực đáng gờm, lại còn giỏi ở mảng làm thêm nữa chứ… Không hổ danh là cái con người bắt đầu làm việc bán thời gian chỉ để giựt bồ Aya…”
“Chị thì lại không muốn nghe câu đó từ người nào đấy bạo lực ép hai kẻ thù không đội trời chung vào một nhóm LINE đâu…”
Sae bây giờ lại còn biết đá xoáy người ta cơ, nhưng sau cái vụ thảm họa đó thì chị ấy cũng đã rất chân thành xin lỗi tôi rồi.
Ngay cái hôm mà tôi vừa hoàn thành xong công việc và chuẩn bị về nhà, thì khi vừa mở cửa ra, tôi đã thấy Sae đang làm động tác dogeza trước mặt mình. Tất nhiên não tôi lại được dịp tiếp nhận thêm một kỉ niệm đáng sốc khác...
“Chị thật sự xin lỗi về những gì mình đã làm. Đầu óc chị lúc đó chỉ tràn ngập lòng hận thù với Fuwa nên chị đã lỡ cuốn Marika-sama vô tội vào vấn đề của mình… Làm ơn hãy bảo chị làm gì đó để đền đáp cho em đi.”
Hơn nữa, trong lúc xin lỗi chị ấy lại còn giao nộp cây kéo ra và đưa mái tóc đen óng của mình ra trước mặt tôi. Có vẻ như chị ta thực sự đã rất quyết tâm để tôi muốn làm gì mình thì làm.
Cái nhân cách mà đã bị cuốn vào vụ đó một cách vô cùng bạo lực đó của tôi cũng hiểu được một phần lý do chị làm như vậy. Nên tôi đã cầm lấy cây kéo không do dự và cắt xoẹt một đường.
Vào mấy ngọn tóc chẻ ngọn ở gần đuôi tóc của chị
“Ngốc quá đi. Chị ngẩng đầu lên xem nào.”
“....Ể?”
Tôi nhanh chóng đưa tay búng phốc một cái vào trán của chị. Đứng trước đôi mắt ngấn lệ đó, tôi lè lưỡi ra. Nếu như chị ấy đã thật sự suy ngẫm về hành vi của mình, thì đó là chuyện đáng khen, nhưng tôi không phải là người mà chị cần xin sự tha thứ.
“Em tin rằng một ngày nào đó chị sẽ được tha thứ và hàn gắn mối quan hệ với Aya. Có lẽ hơi khó nhưng em cam đoan rằng chuyện đó chắc chắn sẽ xảy ra. Cứ làm những gì mà chị cho là đúng đắn đi.”
“Sự tha thứ của Fuwa…”
Tôi nở một nụ cười trên môi khi nhìn thấy nét thất vọng trên khuôn mặt Sae.
“Đừng lo. Em sẽ giúp chị. Cứ để mọi chuyện đó cho em.”
Nói thật thì, dựa vào tình hình hiện tại đúng thật là rất khó để biến chuyện đó thành sự thật. Đây là một trận đánh lâu dài, vì vậy kể từ bây giờ phải cố gắng hết sức thôi.
Sau đó, thì tôi thay lại quần áo thường ngày của mình. Tại vì sau khi tan ca, tôi có dự định sẽ ghé ngang quán bar một chút.
Tôi hỏi Sae có muốn đi chung với mình không thì chị ấy bảo có, bọn tôi cùng đến Shinjuku với nhau.
Vì bọn tôi lên tàu đúng vào giờ cao điểm nên tôi đã bị đám đông trên tàu ép dính vào người Sae. Khi tập trung lại rồi thì tôi mới để ý bộ ngực của chị ta cũng đang dán chặt vào người mình. Hừ, ganh tị quá đi mất.
“Dù sao thì, hồi học sơ trung chị thích con trai đúng không Sae?”
“Nếu như em nói thích thì đến giờ chị vẫn thích con trai mà…”
“Chị có nghĩ là con gái hẹn hò với nhau là kỳ lạ không?”
“Không đâu.”
Sae lắc đầu với không một chút do dự. Bất ngờ ghê.
“Không nên chõ mũi vào mối quan hệ của người khác. Tại vì mọi người đều có quyền hẹn hò với bất kỳ ai mà họ muốn mà.”
“Ừm, đúng nhỉ.”
“... Nếu mà nói cách khác thì.”
“Sao chị?”
“Ban đầu chị chỉ có hứng thú tìm hiểu xem bạn gái của Fuwa là kiểu người như thế nào thôi. Đúng như chị đã nghĩ, một đứa ngốc nghếch, bất cẩn với một tính cách dễ mến. Vào lúc đó chị đã thầm cười nhạo Fuwa rằng gu của cô ta cũng chỉ có vậy thôi.”
“Ô hay, vậy là chị đang muốn đánh nhau thêm một trận nữa à?”
Nếu như tôi biết chị ta nghĩ gì về mình sớm hơn thì tôi đã nhận lấy cây súng chích điện từ Karen-san rồi.
Nhưng khi nhìn thấy phản ứng cộc cằn của tôi, Sae trở nên bối rối.
“Đ-Đó chỉ là ấn tượng ban đầu thôi… Nhưng thật ra em là một người tận tụy và rất để ý đến những gì xung quanh mình. Đến một lúc nào đó, chị đã bị cảm động trước sự chân thành đó và mở lòng mình với em… Có khi nào em đã dùng thuật thôi miên không?”
“Hử chị bị ngốc à? Em chỉ đang cố gắng sống hết mình thôi.”
Sae trông còn bối rối hơn nữa sau khi nghe tôi trả lời vậy nên tôi phải vỗ một cái vào sau lưng chị để động viên.
“Vậy thì em có thể hiểu là chị đã từng xem em như bạn bè theo một hướng nào đó nhỉ? Từ khi nào vậy?”
Sae tựa hai bàn tay lên bộ ngực khủng của mình trong khi hai má bắt đầu đỏ ửng lên, chị khẽ đánh mắt sang nơi khác.
“Kể từ khi chị bảo em chạm vào ngực chị, có lẽ vậy… nó có hơi hồi hộp…”
“Vụ đó đáng lý ra cái bẫy để dụ em đúng không?! Làm sao mà chị có thể tự chui đầu vô bẫy của mình được hay vậy?!”
“Tại vì, nói chuyện với em vui mà!”
“Vậy thì tại sao chị lại đi đâm cái đứa nói chuyện hợp cạ với mình chứ… thiệt tình…”
Sae giả vờ như chưa nghe thấy câu đó ho khan một tiếng. Giống như để lái ra xa khỏi chủ đề nguy hiểm này, chị giơ một ngón tay về phía.
“N-nhưng mà chị khuyên là em vẫn nên đá cô ta sớm đi. Chị là vì lợi ích của em cả đó. Cái con người đó không có khả năng làm người yêu mình hạnh phúc với cái nhân cách tệ hại đó đâu!”
“Aaa, vâng, vâng, tiếc cho chị quá bởi vì bây giờ em đang rất hạnh phúc.”
“Uuugh……”
Sae và cái tâm lý mỏng manh của mình không thể đáp lại được nữa và chỉ có thể rên rỉ trong tuyệt vọng
Nếu mà cứ giỡn kiểu này nữa chắc chị ấy sẽ khóc thật mất.
Dù sao thì, tôi cũng đang phấn đấu hết mình để hướng mọi thứ đi đúng con đường của nó, vì lợi ích của Aya và cũng vì tôi nữa.
Thành thật mà nói, tôi vẫn luôn nghĩ rằng có lẽ Sae đang yêu Aya, nhưng tôi cũng không thô lỗ đến mức hỏi người ta trực tiếp như vậy được.
.
Sau khi đến quán bar, tôi đi thẳng một mạch đến chỗ ngồi quen thuộc ở quầy pha chế. Trên đường đi, tôi đã dự định sẽ gọi một ly cocktail đào từ Karen-san vì lần trước uống, tôi thấy nó khá hợp khẩu vị của mình, nhưng rồi tự nhiên Aya xuất hiện trước mặt tôi.
Vì cậu ấy là người đang phục vụ mình nên tôi đã chuyển sang gọi một ly cocktail có màu hồng lựu. Aya nhận đơn của tôi và điêu luyện điều chế nó.
Vì hôm nay là tối thứ Bảy nên bên trong cửa hàng bây giờ đang rất đông người.
Sae chọn ngồi ở một chỗ khác, Tôi cũng không làm gì khác được vì chị ấy vẫn chưa thể thành thật hơn với cảm xúc của mình.
“Vậy là hôm nay cậu đến với Enomoto-senpai.”
“Ừm, tại vì hôm nay bọn tớ trực chung một ca!”
“... Lát nữa tụi mình sẽ hẹn hò vậy mà.”
Đúng là tôi vẫn còn chưa quen mỗi khi cậu ấy nhìn tôi bằng ánh mắt nồng nhiệt như vậy, cứ thấy lạ sao đó.
Sau khi tôi khám phá ra được tính cách thật của Sae, tôi đã nghĩ là Aya và Sae đúng thật là rất giống nhau về mảng yêu một ai đó, chủ yếu là về cái cách mà họ đặt nặng tình cảm của mình. Tôi chưa bao giờ nói về chủ đề đó vì tôi không biết được sẽ nhận lại loại phản ứng gì từ hai người nên tôi giữ im lặng tới giờ luôn.
“Ừm, tớ rất mong chờ, Aya.”
“...Tớ cũng vậy.”
Khi nhìn biểu cảm của Aya, nó đã nhắc tôi nhớ lại rằng cậu ấy thật sự đã làm thân rất nhanh với Chisaki và Yume.
Aya và Chisaki sẽ cực kỳ tăng động khi nói về game, trong khi Aya và Yume thì lại là một tổ hợp bùng nổ khi đụng đến yuri manga. Có vẻ như họ có chung một sở thích đọc manga thì phải. Vì Aya lúc nào trông rất vui nên những ngày gần đây của tôi đã trở nên thú vị hơn nhiều.
Mặc dù Aya chẳng nói gì khi tôi ở cùng với Chisaki hay là Yume, nhưng cậu ấy sẽ lại bộc lộ rõ tính ghen bất cứ khi nào tôi đi chung với Sae.
Đúng như tôi nghĩ, có lẽ cậu ấy cũng đang có những cảm xúc phức tạp khi nói đến Sae.
“Nè, bộ cậu thật sự rất ghét mỗi khi tớ đi chơi chung với Sae hả?”
“Chắc chắn là tớ rất ghét, nhưng mà…”
Vậy là nó đã thành chắc chắn luôn rồi..
“Nhưng mà cũng không phải là tớ không chịu được. Không sao đâu.”
“Cậu không ép bản thân mình quá chứ?”
“Không đâu, nhưng mà có lẽ thi thoảng tớ sẽ dỗi cậu đó."
Vì có khách hàng đang muốn gọi món nên Aya đã rời khỏi quầy pha chế chỗ tôi một lát.
Ra là đang dỗi à… cậu ấy thực sự rất đáng yêu mỗi khi hành động như vậy… nếu như Aya cứ tiếp tục lộ ra mặt dễ thương vậy thì sẽ càng khiến tôi muốn cưng chiều cậu ấy hơn thôi...!
Tôi dành hết thời gian chỉ để quan sát Aya làm việc, nghịch điện thoại và tận hưởng khoảng thời gian ở một mình. Sau một lúc, Aya quay trở lại trước mặt tôi.
Mặc dù quán đang rất bận rộn, nhưng có vẻ như cậu ấy đang muốn nói gì đó với tôi.
“Bọn tớ đã từng là bạn rất thân trước khi chuyện đó xảy ra.”
“Với Sae ấy hả?”
“Ừm. Tớ đã nhận ra chị ta có vài biểu hiện ám ảnh cưỡng chế và có tầm nhìn nông cạn trước kia rồi, nhưng chị ấy không phải là người xấu. Đáng lý ra tớ nên phát giác ra mọi chuyện trước khi chị ta làm chuyện đó. Nói thật thì hồi đó tớ đã bị trầm cảm một thời gian.”
Aya dán chặt mắt mình xuống phía dưới.
“Nhưng không giống như tớ, Marika đã cố gắng ép buộc mọi thứ và khăng khăng muốn hàn gắn mối quan hệ của tớ và Enomoto-senpai, và tớ rất cảm kích vì điều đó. Nói thẳng những lời ghét bỏ vào mặt nhau có lẽ sẽ dễ chịu hơn nhiều so với tiếp tục tránh né chị ấy. Vậy nên là, cảm ơn cậu.”
“Cái đó… không có gì.”
Nghe mấy lời đó khiến tôi cũng bị xấu hổ lây.
“Cuối cùng thì tớ cũng nói ra được đàng hoàng rồi.”, Aya nói trong khi nở một nụ cười nhẹ nhõm.
Đúng là cậu ấy rất tốt bụng mà.
Nhưng mà, khoan đã. Có khi nào ngoại trừ lời xin lỗi của Sae, Aya cuối cùng cũng đã có thể được giải thoát khỏi những gông cùm đã giam cầm mình suốt bấy lâu rồi không?
Nếu như là vậy thì, tôi cũng không cần phải hậu thuẫn cho Sae nữa à? Nhưng mà cũng có khả năng rằng đây chỉ mới là khởi đầu. Bởi vì Sae bây giờ vẫn còn đang bị trói buộc bởi chính lời nguyền của mình và vẫn chưa thể tháo bỏ được chúng. Hãy cố gắng lên nào, Sae.
Khi ánh mắt của tôi và Sae chạm nhau, chị ấy nhanh chóng ngoảnh mặt sang nơi khác.
Không biết có phải là do chị ấy đang tận hưởng hình dáng Aya trong bộ đồng phục bartender nhưng lại bị tôi bắt gặp nên mới bối rối quay đầu đi không...Thiệt tình, đúng là hết thuốc chữa mà.
“Vậy thì, hẹn gặp lại cậu, Marika.”
"Ừm, gặp sau.”
Tôi vẫy tay nhẹ nhàng chào tạm biệt cậu ấy. Vì hôm nay là một ngày rất bận rộn nên Karen-san cũng không có mấy thời gian rảnh để tám chuyện với tôi. Nên tôi đã trực tiếp nói cảm ơn chị vì đã giúp đỡ vụ của Sae và gọi món cocktail mới nhất của chị ấy. Khi ly nước của tôi đã xong, đồng thời vị trí bên cạnh tôi cũng có người ngồi xuống
“Xin chào, Marie.”
“Hự, Asta.”
Tôi bất giác rên lên một tiếng sau khi thấy rõ dung nhan của người bên cạnh. À, chắc là tôi cũng nên nói cho em ấy biết chuyện bói toán lần trước.
“Nè, có nhớ hôm bữa em bảo cái gì mà chị sẽ bị dính líu vào một vấn đề bạo lực không? Nó xảy ra thiệt luôn rồi đó.”
"Ểee?! Em mừng là chị vẫn còn sống đó! Nhật Bản không ngờ lại thiếu an toàn như vậy, hử… cơ mà thủ phạm có bị bắt chưa chị?”
“Cô ta đang ngồi đằng kia kìa.”
“Ả thủ phạm đó hả?!”
Asta trông cực kỳ hoảng loạn sau khi lần theo hướng ngón tay tôi chỉ. Em ấy đã toan lấy điện thoại ra và bấm nút gọi cảnh sát rồi nếu như tôi không ngăn lại.
“Dù sao thì, em có thể tiên đoán tương lai cho chị lần nữa được không? Tại chị thật sự rất muốn tránh xa mấy chuyện rắc rối ấy mà.”
“Em thì ổn thôi, nhưng mà… lỡ như lần này nó bảo chị sẽ bị dính vào một vụ bắt cóc thì sao…”
“Thì đến lúc đó thì chị sẽ để mọi thứ lại cho cảnh sát xử lý.”
Asta cầm lấy tay tôi và bắt đầu xoa nắn nó nhẹ nhàng. Con bé trông có vẻ còn kỹ càng hơn cả lần trước qua việc săm soi từng cái nếp gấp trên bàn tay tôi, thấy hơi nhột rồi đó.
“...Marie…”
“S-Sao?”
Sao nghe giọng con bé u ám dữ vậy…? Ể, bộ lần này tôi sẽ chết thật hả?
“Chị có lẽ sẽ chết đó, Marie.”
“Thiệt luôn hả.”
“Ừm, nó sẽ tới sớm thôi, có lẽ vậy. Cái này là… u oa, u oa, chỉ sau lúc này luôn… hôm nay á? Ừm là vậy đó, cố gắng hết mình nha Marie.”
“Ngay sau lúc này á?!”
Và con bé vừa mới bảo tôi cố gắng hết mình đấy à?
Asta hôm nọ đã bật khóc nức nở sau khi con bé nhìn thấy trước được vụ tai nạn đó của tôi, nhưng mà bây giờ, mặc dù vừa mới bảo là tôi sắp phải chết nhưng sao không thấy nó rơi một giọt nước mắt nào hết vậy? Đứa nhóc này đang có ý gì đây… có ẩn tình gì sau câu đó à…?
… Khoan đã. Chết? Ngay sau lúc này?
Có lẽ nào là…
Đôi gò má trắng trẻo của Asta lập tức nhuộm một màu đỏ ửng, mùi hương ham muốn tình dục mạnh mẽ xộc thẳng vào mũi khiến tôi bất giác tự hỏi con bé này thực sự nhỏ hơn mình đấy à?
“Asta, có khi nào em nói chết ý là…?”
“Ghen tị quá đi! Cho em tham gia với mấy chị đi mà!”
Đúng y luôn! Vậy hóa ra chết là ý đó à?!
Trước khi tôi kịp xoay sở thốt ra được lời nào thì Aya, người mà đã thay xong thường phục đang đứng sát kế bên tôi, “Xin lỗi, khiến cậu đợi lâu rồi.”
Khi nhìn qua khóe mắt, tôi phát hiện ra có vẻ như Sae đã về nhà mất rồi. Chị ấy đến đây hôm nay là để được nhìn thấy Aya, nhưng lại không muốn đối mặt với cậu ấy. Tôi cũng hiểu một phần mà...
“Đi nào, Marika… Có chuyện gì hả Asta? Sao nhìn em vui dữ vậy?”
“Không có gì đâu! Đi thôi, Aya!”
Tôi bạo lực nắm tay Aya và nhiệt tình kéo cậu ấy ra xa khỏi Asta.
Con bé đó thì lại phè phởn nói vọng lại từ phía sau rằng, “Cố lên nha chị!”. Tôi sẽ giả bộ như mình bị điếc vậy.
*****
Tối thứ Bảy, vì bọn tôi không phải đi học vào ngày mai nên là, ừm nó thành ra như này đây.
Tôi đã bảo với bố mẹ rằng hôm nay tôi sẽ ngủ lại nhà của một bạn gái cùng lớp.
Tôi cũng đâu có nói dối hoàn toàn đâu, bởi vì hôm nay tôi sẽ dành cả buổi tối cho Aya...
Hai đứa tôi đến một khách sạn tọa lạc ở Shinjuku nằm ở ngay góc của Kabuki-cho, là một khách sạn trông rất hoành tráng. Bọn tôi đặt một phòng executive có giường đôi. Sau khi nhìn xong số tiền vừa thanh toán thì tôi chợt nhận ra mình vừa mới xài hết số tiền lương tháng này của mình theo cách xa xỉ nhất có thể.
Khi bọn tôi vào đến phòng, một mùi hương sảng khoái lập tức lan tỏa khắp khoang mũi tôi. Aya đã chọn một phòng có một bồn tắm rất to. Và khi tôi nhìn ra khung cảnh bên ngoài cửa sổ, tôi có thể nhìn thấy toàn cảnh toàn phố Shinjuku đang tỏa sáng thật lấp lánh. Vì bây giờ bọn tôi đang ở tầng 15, bên cạnh tôi lại còn có cả Aya nữa thành ra tự nhiên khung cảnh trông cũng hoa lệ hơn rất nhiều.
.
“Cuối cùng thì cũng đến đây rồi.”
“Đây là lần thứ hai tụi mình ngủ lại cùng nhau nhỉ?”
Trong cái hôm hẹn hò ở công viên giải trí, bọn tôi đã không thể ngủ lại qua đêm cùng nhau được. Nhưng lần này hai đứa đã lập kế hoạch trước cả rồi. Cũng không hẳn là lễ kỷ niệm nào đó, không có gì đặc biệt cả, bọn tôi chỉ là muốn có được khoảng thời gian riêng tư dành cho nhau mà thôi.
Chỉ có hai đứa bọn tôi cho đến giờ trả phòng hôm sau. Bọn tôi có thể làm bất cứ thứ gì mình thích mà không cần bận tâm đến ánh nhìn của ai khác bên trong căn phòng này.
“Nè Aya, tớ có thể làm cái đó được không? Được không?”
Tôi chỉ tay về phía chiếc giường thật to ở trước mặt hai đứa và làm phiền cậu ấy với lời năn nỉ của mình
“Cậu có thể.”
“Yay!”
Với không một chút do dự, tôi nhấn chìm cả người mình vào chiếc giường đôi khổng lồ. Cơ thể tôi ngay lập tức bị sự mềm mại và mịn màng của nó thu hút đến mức không muốn đứng dậy nữa. Haa, thoải mái quá đi.
“Aya nữa, lại đây lại đây.”
Tôi nhìn Aya trong khi dang hai tay mình ra và đập chân liên tục để gọi cậu ấy. Aya đặt hành lý xuống và trông có hơi ngại, nhưng cuối cùng cũng vẫn vùi mặt xuống chiếc giường ấm áp.
Bọn tôi làm ga giường lộn xộn hết cả lên, nhưng đổi lại được một tràng cười sảng khoái.
“Aa, phấn khích quá đi.”
“Nếu như bây giờ cậu phấn khích nhiều quá thì lát nữa cậu sẽ không trụ được hết cả đêm đâu Marika à.”
“Cái đó là loại phấn khích khác.”
“Đáp hay lắm.”
Bọn tôi ôm nhau một lúc lâu trước khi khóa môi và tiến sâu vào một nụ hôn ngọt ngào.
Thường ngày tôi sẽ để cậu ấy làm theo ý mình muốn, nhưng hôm nay, tôi trèo lên người Aya và hôn cậu ấy thật nhiều. Ở trên trán, gò má, mí mắt và cổ của cậu ấy.
Aya dịu dàng xoa đầu tôi.
“Tớ thích cậu Aya. Cảm ơn vì đã chọn tớ.”
“Tớ phải nói vậy mới phải, à mà, cũng xin lỗi vì đã khiến cậu trả nhiều tiền như vậy. Tớ biết là cậu sẽ nổi giận nếu như tớ giành trả hết một mình.”
“Fufun, không sao đâu mà! Làm những chuyện kiểu vậy khiến cho tụi mình trông bình đẳng hơn trong mối quan hệ đó.”
Mặc dù tự biết rằng mình vừa mới phun ra một loại logic kỳ lạ, tôi vẫn tiếp tục đặt thật nhiều nụ hôn lên Aya.
Aya trông có hơn bối rối, nhưng cậu ấy vẫn đáp trả lại những nụ hôn của tôi bằng cách tự di chuyển cánh môi của mình và kéo tôi lún sâu vào vũng lầy không lối thoát.
Không biết là nên làm gì bây giờ nhỉ. Tôi có nên bạo dạn và tiến xa hơn không… Nhưng trong lúc tôi vẫn còn đang mù tịt thì Aya đã bước trước tôi một bước và chạm khẽ vào gò má tôi.
“Phải ăn trước đã. Tại vì một khi đã bắt đầu rồi thì tụi mình sẽ không có thời gian để ra khỏi căn phòng này đâu.”
“Ư-Ừm, cậu nói đúng.”
Vậy là cậu ấy nhận ra trong đầu tôi đang nghĩ gì… xấu hổ quá đi mất.
Tôi xếp hành lý của mình vào một góc phòng, lấy thẻ và hướng bước về phía thang máy. Hai cô gái trông như vừa mới bước vào cao trung đang đi lòng vòng trong một khách sạn sang chảnh. Nếu như tôi là người lạ nào đó bên đường, cá chắc là tôi sẽ không kiềm được mà thắc mắc lý do.
“Phải giữ im lặng khi đi trên hành lang nghe chưa?”
“Biết rồi~”
Tôi kéo tay Aya đến tầng hai của khách sạn.
Vì bọn tôi cũng đã đặt luôn một phần ăn tối, vậy nên chào đón hai đứa tôi ở nhà ăn bây giờ là một buổi tiệc buffet đồ sộ. Sau khi được phục vụ dẫn đến bàn ăn của mình, hai đứa cũng tự chia nhau ra. Hoan hô lối sống xa hoa!
Và khi đã trở lại bàn ăn, bọn tôi quan sát phần ăn của nhau và lập tức bật cười.
“Thiệt tình, Aya. Cậu chỉ biết ăn thịt thôi hả?”
“Tớ không muốn nghe câu đó từ người nào đấy ăn món tráng miệng từ ngay khi bắt đầu bữa ăn đâu.”
“Tại vì phí lắm, tớ đâu thể làm mấy chuyện kiểu này trong mấy bữa ăn thường được…”
“Vậy lần sau để tớ dẫn cậu đi một bữa tiệc buffet bánh ngọt khác nhé."
Mặc dù bọn tôi đang ăn một bữa tối tự chọn nhưng tôi vẫn không thể lơ là được. Bởi vì sau khi ăn tôi tôi sẽ tắm cùng với cậu ấy. Tôi không muốn biến khoảnh khắc đó thành một trải nghiệm xấu hổ với một cái bụng căng phồng đâu…
Mặc dù bọn tôi đã đi qua đi lại mấy lần các món như ẩm thực Trung Quốc, trứng ốp la, thịt bò nướng và cả đống thứ ngón lành khác thì Aya vẫn một mực trung thành ngấu nghiến món thịt từ nãy đến giờ.
“Cậu thích nó tới vậy luôn hả?”
“Tớ cần phải tích trữ thật nhiều năng lượng cho tối nay chứ.”
“Hieee.”
Sao tự nhiên lại nhìn tôi bằng cái ánh mắt đó cơ chứ, nổi cả da gà.
Thiệt tình, làm sao mà cậu ta có thể thản nhiên khiến tôi nhận ra cái sự thật sẽ xảy ra sau bữa ăn này vậy. Bây giờ thì làm sao mà nuốt nổi đây?
Và với cái bầu không khí kiểu đó, bọn tôi cuối cùng cũng đã xong bữa tối. Tôi ăn món tráng miệng cuối cùng trong hôm nay và cùng với cậu ấy quay lại phòng.
Trong thang máy chỉ có mỗi hai đứa tôi. Trong khi chờ đến tầng của mình, Aya đột nhiên nghiêng người qua hôn tôi.
“M-mặc dù trong này chỉ có tụi mình thôi… nhưng mà cậu biết là họ có lắp camera ở đây mà…?”
“Tớ không quan tâm, tớ hôn cậu vì tớ muốn thôi.”
“Thiệt tình.”
Khi còn một quãng đường ngắn nữa là đến phòng, tôi đưa tay chặn Aya lại bằng cách níu tay và hôn cậu ấy một cái vào môi ở ngay giữa hành lang. Hừ, trả thù cho vụ vừa nãy của cậu đó.
Tôi nghịch ngợm bật ra một tiếng cười khúc khích, nhưng rồi đột nhiên từ phía đối diện có một người khách trông như là người nước ngoài đi ngang qua bọn tôi.
Ớ?! K-Khoan đã, họ thấy chuyện lúc nãy rồi hả?!
Đôi gò má của Aya ửng đỏ lên cùng với vẻ mặt bất ngờ.
“Cậu bạo quá đó…”
“Ư-Ừ! Ehe, hehehe…”
Lừa cậu ta được một vố cũng hay. Bọn tôi đến được phòng của mình và sau khi vừa đặt chân vào đó, Aya lập tức kéo tôi vào một nụ hôn cuồng nhiệt. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh chóng, kể cả khoảnh khắc khi lưỡi của hai đứa cuộn vào nhau không có một khe hở. Aya nhẫn tâm di chuyển lưỡi mình bên trong khoang miệng tôi, có cảm giác như não tôi sẽ tan chảy vì những kích thích đó vậy.
“Đi tắm trước đã nào.”
“Ư-Ừm…”
Aya trông có vẻ rất thỏa mãn khi cởi đồ cho tôi. Dựa vào cái sự kiện mới xảy ra ban nãy thì chắc bây giờ đã tới lượt của Aya rồi. Sao mà khoảnh khắc chủ động của tôi nó lại ngắn thế hử…?
Không hổ là phòng executive, phòng tắm thì cực rộng rãi còn bồn tắm thì cho dù có chứa cả hai người bọn tôi cũng không thành vấn đề.
Tôi hướng sự chú ý của mình đến những quả bom tắm bên trong phòng, và sau khi đã lướt qua một lượt, tôi chọn một quả bom tắm có nổi bong bóng.
“À, cậu chọn cái đó sao? Tớ thì ổn thôi.”
“Hoan hô!”
Cơ mà nói mới nhớ, cũng đã lâu rồi kể từ lần cuối tôi thấy cơ thể của Aya nhỉ, vậy nên lần này tôi quan sát cậu ấy một lúc lâu. Vẫn là khung cơ thể thon gọn với tỉ lệ hoàn hảo đó cùng với một làn da mịn màng trắng như ngọc trai.
Nếu như tôi là một họa sĩ chuyên nghiệp, tôi chắc chắn sẽ nhờ cậu ấy làm người mẫu khỏa thân cho bức tranh của mình. Nhưng đâu đó một mặt khác bên trong tôi, tôi không thật sự muốn cho người khác thấy cái cơ thể này. Khoan đã, sao tự nhiên tôi lại nghĩ đến mấy cái chuyện đó vậy, hoàn toàn lệch khỏi chủ đề chính rồi.
“Nè, Aya.”
“Sao vậy?”
“Tớ có thể mút ngực cậu không?”
“...Tớ thì ổn thôi.”
Khuôn mặt của cậu ấy không ngần ngại mà dán lên câu hỏi, “Vụ này ở đâu ra vậy?”
À nhưng mà, trước khi làm vậy, hãy ôm cậu ấy một lúc đã. Bắt đầu từ phía sau trước.
Được chạm vào làn da trắng mịn của Aya mang đến cho tôi một dạng phấn khích khác hẳn từ đó đến giờ. Chết, vụ này nguy hiểm đây, làn da này cứ như thuốc kích dục ấy...
“Cậu làm tốt đó Marika.”
“Ư-Ừm.”
Được dựa sát vào người Aya với không một mảnh vải trên người đúng thật là một trải nghiệm tuyệt vời. Nếu như bây giờ tôi chạm vào ngực cậu ấy thì có ổn không nhỉ…?
Đừng có suy nghĩ tiêu cực nữa, bầu không khí hoàn toàn ổn! Tôi có thể làm được mà! Chừng này thì có là gì!
Khi bồn tắm đã đầy nước, bọn tôi bước vào cùng với nhau. Hai đứa tôi ngồi nhìn nhau một lúc để đợi hiệu ứng từ quả bom tắm và… Oa, quả bom tắm này chất lượng ghê đó! Nhiều bong bóng chưa nè!
“Haa, nó có mùi thơm quá. Tuyệt thật đó! Nè, cậu nghĩ là nuốt mấy cái này có hại gì không?”
“Tớ thấy quả bom tắm này có lượng chất hóa học rất thấp nên chắc là sẽ không sao đâu.”
Ra vậy, ra vậy. Thế thì triển thôi nào.
.
Khi tôi đưa mặt của mình lại gần phần trên cơ thể của cậu ấy, Aya đột nhiên lộ rõ vẻ lo lắng. Nhưng với không một chút do dự, tôi đặt môi mình lên đỉnh ngực của cậu ấy.
“Nnn…”
Chụt. Tôi đưa lưỡi đảo quanh đầu ngực của Aya và mút nó nhẹ nhàng.
Chân của bọn tôi quấn chặt lấy nhau dưới làn nước, tôi có thể mơ hồ cảm nhận được đùi trong mịn màng của Aya qua chân của mình. Hơn nữa, tiếng rên khe khẽ phát ra từ đôi môi của cậu ấy còn khiến tôi bị kích thích hơn cả lúc nãy
“Nn, nnn…”
Ừm! Đúng như tôi nghĩ, phần mà tôi thích nhất trên cơ thể của cậu ấy là ngực.
Nó mang lại cảm giác rất mềm, lại còn ấm nữa. Chỉ chạm vào thôi cũng đủ khiến lồng ngực tôi ấm hẳn lên. Ngực đúng là đỉnh nhất, chắc tôi bị nghiện mất.
“Ngực đúng là không chỉ có mỗi kích thước thôi nhỉ…?”
Mặc dù tôi nói vậy, nhưng dù sao thì ngực của Aya cũng thuộc hàng tương đối lớn mà. Tôi vẫn vui vẻ tận hưởng độ nảy của chúng nhưng rồi đột nhiên cậu ấy túm lấy cổ tay tôi.
“Marika, cậu đã chạm vào ngực của ai đó lớn hơn trước đây rồi à?”
“Hả?”
Ánh mắt của cậu ấy như ghim thẳng vào tôi, có cảm giác như sắp có tia laze bắn ra từ đó ấy.
“Hử, không đâu, chuyện đó, ờmm…”
“Ngực của Enomoto-senpai cũng lớn mà nhỉ?”
“Hả, Sae đâu có liên quan?!”
Aya nở một nụ cười tỏa sáng.
“Tớ đã thấy lạ kể từ lúc cậu nói muốn mút ngực tớ rồi. Ra là vậy nhỉ? Vì tớ đang nói đến Marika nên chắc là sẽ không có mấy thứ tàn nhẫn kiểu như ngoại tình đâu. Không sao, tớ tin cậu.”
Aya di chuyển chân mình một cách khiêu gợi giống như đang thách thức tôi. Có cảm giác như trước mặt tôi bây giờ là một khung cảnh trong phim điện ảnh vì cái bầu không khí trêu ngươi tỏa ra xung quanh cái con người này.
“Dù vậy thì tớ vẫn nên kỷ luật cậu đàng hoàng chứ nhỉ. Và còn, hình phạt của cậu.”
“Ý cậu là cái đó…”
Nhịp tim của tôi ngày một nhanh hơn.
Trong khi vẫn đang nhìn tôi, Aya lại một lần nữa nở nụ cười quyến rũ.
Nụ cười đó đã khiến tôi đứng hình trong một khắc.
“Tối nay tớ sẽ không để cậu ngủ đâu.”
*****
Ropeplay. Ngay sau khi vừa tắm xong tôi bắt đầu tự hỏi rằng đây có phải là cái tình huống ‘gặp rắc rối với phụ nữ’ mà Asta đã tiên đoán trước hay không. Nhưng mà... ừm thì, cũng không hẳn là tôi đang mong chờ cái loại ‘rắc rối’ này.
Để tôi nói cái này trước đã, mặc dù tôi đồng ý làm chuyện này nhưng mà không có nghĩa là tôi đang cực kỳ phấn khích đến nỗi vẫy đuôi mình đâu. Nghiêm túc đó.
Tại vì nếu như làm chuyện đó theo một cách lạ lùng như này thì tôi thấy thích kiểu thường hơn, kiểu khi mà bọn tôi chỉ đơn giản là khỏa thân ôm nhau ấy. Chắc vậy...
Aya cởi quần áo của tôi và bảo tôi ngồi xếp bằng trên chiếc giường mềm mại. Sau đó cậu ấy trói hai tay tôi ra sau lưng bằng một cái còng tay giả (hy vọng vậy).
Cậu ta nghiêm túc thật hả…?
Mặc dù bây giờ trên người tôi không có một mảnh che thân nào ngoài độc nhất một tấm chăn mỏng, nhưng bầu không khí bên trong phòng vẫn khá ấm áp. Cái này có phải là do lòng tốt của cậu ấy không nhỉ… thể loại lòng tốt gì ấy...
Aya đang ngồi bắt chéo chân mình lại ở đối diện tôi, trên một chiếc ghế sô pha màu cam.
Trên tay cậu ấy đang đung đưa một chiếc ly rượu có chứa nước ép nho. Vì bây giờ Aya đang mặc áo choàng tắm nên tôi chỉ có thể nhìn thoáng qua được phần đùi trắng nõn của cậu ấy. Coi cái bầu không khí gợi dục xung quanh cái con người đó kìa, cậu ta thực sự là bạn cùng lớp của tôi hả?
“Cứ chờ đi, Aya… Tớ chắc chắn sẽ bắt kịp cậu và đánh bại cái cái sự quyến rũ đó.”
“Cậu không cần phải lo đâu, vì bây giờ cậu đã đủ quyến rũ rồi mà.”
“... Thật hả?”
“Sức quyến rũ hoàn hảo kích thích ham muốn tình dục của tớ.”
“Không phải cái đó là do cậu là biến thái hả…”
“Ừm, đó là lý do tớ thích nó.”
“Thiệt tình……..”
Aya bước đến gần hơn. Cậu ấy vươn tay nhẹ nhàng áp vào má tôi và dịu dàng xoa nó. Nhột quá. Vì tôi đang ở trong trạng thái như thế này nên tôi chỉ có thể xoay sở cử động cơ thể được đôi chút.
“Nếu như tớ cần phải đi vệ sinh thì sao…?”
“Thì tớ sẽ thả cậu ra đàng hoàng.”
“Không ngờ đó…”
Tôi đã gần như chắc chắn rằng cậu ta sẽ vẫn cố chấp dong buồm thẳng ra vùng đất của sự biến thái nếu như rơi vào trường hợp đó nhưng có vẻ như tôi đã nhầm.
“Tớ đã bảo rằng sẽ kỷ luật cậu đàng hoàng, nhưng tớ sẽ không làm thứ gì đó mà cậu ghét.”
“Ư…”
Cậu ta nói cứ như thể tôi đang tận hưởng những gì mà hiện tại cậu ta đang làm với tôi ấy...
Có vẻ như Aya vừa hiểu lầm cái ý nghĩa đằng sau ánh mắt tóe lửa mà tôi đang ghim vào cậu ấy, nên Aya có hơi giơ chiếc ly về phía tôi, “Cậu muốn uống thử không?”
“Cậu sẽ cởi chúng ra à?”
“Nn.”
Aya đưa chiếc ly lên môi và uống chất lỏng bên trong. Trong khi tôi vẫn còn đang thắc mắc ý nghĩa đằng sau hành động đó thì cậu ấy đột nhiên đưa mặt mình sát vào môi tôi lập tức áp môi mình lên đó. Aya hơi hé miệng và đổ chất lỏng bên trong khuôn miệng của mình qua.
C-cái này là, truyền nước bằng miệng đối miệng á?!
Nước ép nho bên trong khoang miệng tôi có cảm giác ấm ấm do trộn lẫn với nước bọt của Aya. Nhưng mà bây giờ thì làm sao mà tôi phun nó ra được, sẽ làm giường bẩn mất. Lựa chọn duy nhất bây giờ là phải nuốt xuống hết thôi.
Cái này có cảm giác như… cậu ấy đang đối xử với tôi như đồ chơi của mình vậy...
Dưới ánh đèn sáng chói của căn phòng, làn da trắng mềm của Aya trông thật lấp lánh. Gò má của cậu ấy có hơi đỏ hơn thường lệ, không biết có phải là do bọn tôi vừa mới tắm ra không nhỉ.
“Cậu muốn nữa không?”
“...Không.”
“Cậu không thích hả? Cái cách mà tớ cho cậu uống ấy?”
“Tại vì… nó có vị như Aya vậy…”
Aya dịu dàng xoa đầu tôi lần nữa.
“Nghe dâm quá đó.”
“Cậu khiến tớ phải nói ra mà!”
“Thụ lòi quá đi~”
“Tớ không có!”
Tôi một mực khẳng định là cậu ta sai rồi nhưng Aya có vẻ như không bận tâm mấy. Cậu ta lại tiếp tục bịt miệng tôi lại bằng đôi môi của mình. Giống như lúc nãy, cậu ấy lại đổ chất lỏng đó vào khuôn miệng tôi, nhưng lần này có cảm giác như tôi có thể nếm được vị của Aya còn mạnh hơn lúc trước. Đến nỗi tôi còn không có tí cảm nhận nào về vị của nước ép nho nữa.
“Vị của tớ, có cảm giác như thế nào vậy?”
“Ể… kiểu như… ấm ấm?”
“Nó có giống như thế này không?”
Aya đặt ngón tay lên môi tôi. Có phải cậu ấy đang muốn tôi mút nó không? Nghĩ vậy tôi đưa lưỡi của mình ra và chạm vào những ngón tay của cậu ấy.
Tôi nhìn lén qua khóe mắt để quan sát biểu hiện của Aya, a cậu ấy đang cười. Vậy là tôi đoán đúng rồi.
“Có vị như nào?”
“Giống lúc nãy.”
“Ra vậy.”
Sao trông cậu ta vui dữ vậy, tôi không hiểu nổi cái suy nghĩ của con người này chút nào.
Aya hơi di chuyển ngón tay mình và bạo lực đẩy thẳng nó vào miệng của tôi. Trong một khắc, ý nghĩa nhe nanh cắn phập một cái vào ngón tay đó xoẹt qua não tôi, nhưng khi nghĩ đến hậu quả sau đó chắc sẽ rất kinh khủng nên tôi đã ngoan ngoãn mút chúng.
Trong phòng bây giờ chỉ còn có mỗi âm thanh ướt át phát ra từ khuôn miệng tôi. Cái cảm giác khi mà ngón tay của Aya được bao bọc trong nước bọt của mình mang lại một cảm giác khá lạ lẫm.
“Cậu trông cứ như một con mèo ấy.”
“Tớ tưởng giữa hai đứa mình cậu mới là mèo chứ.”
“Tớ muốn giữ cậu làm thú cưng của mình quá đi.”
“Cái suy nghĩ lệch lạc đó của cậu đang rò rỉ ra ngoài kìa…”
“Tớ sẽ cố gắng hết sức để làm việc để kiếm thật nhiều tiền nuôi cậu. Tớ đảm bảo sẽ tiết kiệm đàng hoàng và mang đến cho cậu một cuộc sống làm thú cưng hoàn hảo.”
“Tại sao cuộc sống tương lai của tớ lại bị quyết định bởi một đứa như cậu chứ?!”
Tôi phun thẳng mấy ngón tay của cậu ấy ra ngoài ngay lập tức. Aya sau đó liền hôn lên những ngón tay mà mới nãy còn ở trong miệng tôi. Tôi thật sự rất mong là cậu ta bớt làm mấy cái chuyện có hại cho tim tôi như thế này đi, chứ nếu không ý chí chiến đấu của tôi sẽ bay sạch mất.
“Ngay từ đầu thì.”
“Sao?”
“Tại sao cậu lại trói tớ như này?”
“Bởi vì cậu cần phải bị kỷ luật thỏa đáng.”
“Cái đó… trói lại là chuyện bắt buộc hả?”
“Tất nhiên.”
Khe hở giữa hai chân Aya cứ liên tục lấp ló qua lớp áo choàng tắm từ nãy đến giờ khiến tôi lồng ngực tôi bồn chồn không chịu được. Ừm thì, có ai mà giữ vững được phong thái khi bị trói lại như này đâu.
“Chỉ là, kiểu như ba cái vụ trói triếc này đó giờ mình đâu có làm lần nào đâu?”
“Ừm đúng rồi, giống như cái cách mà Mitsumine-san thường hay trói Matsukawa-san lại bằng mấy trò ranh mãnh của mình vậy.”
“Cậu biết là mình đâu có nói đến chữ trói đó đâu mà nhỉ?”
Cậu ta đang chơi đùa tôi...
“Giữa tớ với cậu thì… ừm… cũng đâu phải là tụi mình cần cái thứ này đâu nhỉ? Trước sau gì cậu cũng sẽ biến nó thành cuộc tấn công một phía thôi. Vậy nên cậu không nghĩ là trói tớ lại như này là một hành động vô nghĩa à? Trước giờ tớ cũng có phản kháng bạo lực lại với cậu bao giờ đâu…”
“Ừm, tại vì Marika rất thích mỗi khi thấy sướng mà nhỉ?”
Tôi cau mày trước lời nhận xét tự cao của Aya. Nói cứ như thể cậu ta không có trách nhiệm gì trong chuyện này vậy, trong khi chính cậu là người biến cơ thể tớ thành ra như này!
“Ừ ừ, vậy nên là, cái còng tay này vô dụng đúng không?”
“Cứ thử trước đi đã rồi cậu sẽ biết nó có vô dụng hay không.”
Aya kéo tấm chăn đang được cẩu thả quấn quanh người tôi và ôm tôi vào lòng. Lớp áo choàng tắm của cậu ấy chạm nhẹ vào làn da trần của tôi tạo nên một cảm giác rất dễ chịu.
“Bây giờ đến lượt tớ thử vị của cậu.”
“...Đến đi.”
Cũng chẳng còn câu trả lời nào khác nên tôi đành gật đầu, câu nói đanh thép như lời tuyên bố của cậu ấy khiến tôi xấu hổ đôi chút.
Cuối cùng thì tôi cũng sẽ để cho cậu ta muốn làm gì thì làm thôi, cũng không có thay đổi mấy hử?
Không biết là cậu ấy đã giấu tôi chuẩn bị những thứ gì đây. Nó khiến tôi hơi nóng lòng muốn biết.
.
Aya không nói gì mà chậm rãi vuốt tóc tôi. Dựa vào cái cách mà cậu ấy chạm vào người mình, tôi có thể dễ dàng nhận ra cậu ta đang rất có hứng làm chuyện đó. Những cái chạm của Aya, sao nhỉ, mang cảm giác giống như cậu ấy đang mất kiên nhẫn vậy, nói cách khác là tôi có thể dễ dàng cảm nhận được ham muốn của Aya qua những đầu ngón tay. Cho dù có làm chuyện này bao nhiêu lần đi nữa thì tôi vẫn không quen được với điều này.
Bàn tay của cậu ấy di chuyển về phía vai tôi, những cái chạm nhẹ nhàng, những ngón tay mềm mại lướt khẽ qua da đó khiến tôi có hơi nhột.
“Marika.”
“Nn…”
“Da của cậu mềm quá, sờ vào thích lắm.”
“Cái đó… cảm ơn.”
Đằng sau vẻ mặt bình tĩnh đó, tôi đang thầm tự biết ơn những công sức mà mình đã bỏ ra để thực hiện thói quen chăm sóc da của mình.
“Tớ sẽ hôn cậu ở thật nhiều nơi nhé?”
Cậu ấy xin phép tôi thay vì hỏi ý kiến tôi, lại là cái bầu không khí quyền lực này. Tất nhiên là tôi cũng không có lý do nào để từ chối nên tôi đã đồng ý để mặc cậu ấy thích làm gì thì làm.
Đôi môi của Aya lướt dọc từ gáy xuống lưng tôi.
Lưỡi của cậu ấy cũng di chuyển dọc theo đường cong của cơ thể, hành động đó không ngờ lại khiến tôi thấy sướng.
Cơ thể tôi bắt đầu nóng lên như phát sốt. Aya bắt đầu chuỗi tấn công của mình theo một thói quen như thường lệ, cậu ấy sẽ bắt đầu thật nhẹ nhàng để khiến cơ thể tôi sẵn sàng. Một khi tất cả các giác quan trên người tôi bắt đầu nhạy cảm hơn, những cử động của cậu ấy sẽ dần mạnh bạo theo thời gian.
“Cảm giác như nào khi những cử động của mình đều bị hạn chế hửm?”
“Hmm… khó chịu?”
“Đúng nhỉ.”
Lần này cậu ấy di chuyển cơ thể mình và ôm lấy ngực tôi từ phía sau. Những ngón tay bắt đầu di chuyển chậm rãi trên đầu ngực giống như đang muốn chơi đùa với chúng. Ngực tôi nhỏ hơn của cậu ấy mà, bộ chơi với nó như này thì vui lắm à? Tôi bắt đầu thấy lo lắng.
Cái cách mà Aya chạm vào tôi thật cẩn trọng giống như đang đánh bóng một viên đá quý. giống như cậu ấy đang đối xử với một thứ quý giá nhất trên đời này. Những ngón tay thon dài của Aya vẫn cứ từ từ chạm đến từng inch trên ngực tôi mặc dù vào thời điểm này thì đáng lý ra cậu ấy phải làm mạnh bạo hơn nhiều.
Đúng là… quá sức chịu đựng mà.
Lòng bàn tay nóng hổi đó tiếp tục di chuyển khắp mọi bộ phận trên cơ thể tôi, từ gáy, lưng, chân và ngực. Cơ thể tôi bắt đầu mất kiên nhẫn vì nhiệt lượng nóng hổi đang đốt cháy trong người mình. Đối diện với tôi là Aya, hoàn toàn trái ngược lại, cậu ấy vẫn không có dấu hiệu nào sẽ tiến tới, ánh mắt ấy vẫn một mực dán chặt vào người đang mất khả năng di chuyển trước mặt mình là tôi đây.
Tôi cố gắng chuyển động nhưng hai tay thì đang bị còng tay giam giữ còn chiếc gậy cột chặt vào hai chân dưới này thì lại đang cản trở tôi di chuyển đủ đường.
Ư… cái này...
“Tớ thích cậu, Marika.”
“...Tớ cũng thích cậu.”
Aya cuối cùng cũng đã di chuyển ngay khoảnh khắc mà tôi bắt đầu mất kiên nhẫn.
Cậu ấy nhẹ đặt một nụ hôn lên ngực tôi và bắt đầu đảo lưỡi xung quanh, giống như để trả đũa cho sự việc xảy ra trong nhà tắm lúc nãy. Mái tóc của Aya tỏa ra một mùi hương thật dễ chịu sau khi vừa tắm xong. Chỉ trong một khoảnh khắc, đầu óc tôi chỉ chứa toàn hình ảnh của cậu ấy.
Ư, cái này nguy hiểm đây. Mặc dù hôm nay Aya sử dụng dầu gội khác, nhưng mùi hương đang bao bọc tôi bây giờ thì lại có cảm giác y như thường ngày. Cứ cái đà cảm xúc của tôi sẽ bùng nổ mất.
Aya đẩy cơ thể tôi ngã ra chiếc giường đằng sau. Tôi thở ra một hơi khi cảm nhận được lưng mình tiếp xúc với bề mặt mềm mại bên dưới. Ngay khoảnh khắc đó, tôi biết rằng sẽ chẳng còn đường lui nữa vì Aya bây giờ đã không thể dừng lại được nữa rồi.
“Aya… nữa đi mà… làm ơn…”
“Nn…”
Tôi bắt đầu mất kiểm soát giọng nói của mình khi Aya bắt đầu chạm vào đầu ngực tôi và mút nó.
“Ayaa…”
“Marika, cậu đáng yêu lắm.”
“Aya, tớ thích cậu…”
Mặc dù tôi rất muốn kéo Aya vào một cái ôm thật chặt, nhưng cả hai tay và chân của tôi đều đang bị trói nên tôi không thể cử động được chút nào. Tôi chỉ còn cách chờ cậu ấy chủ động ôm lấy mình mà thôi.
“Aya, cái này… quá sức tớ rồi…”
“Cảm giác như thế nào khi cậu không thể cử động cơ thể theo ý muốn hửm?”
Cậu ta chắc hẳn là rất thích thú khi đặt mấy câu hỏi kiểu này cho tôi mà.
“Nó khiến tớ thấy lo lắng, và có hơi bực mình nữa…”
“Cậu không thấy hứng thú khi tưởng tượng được chuyện gì sắp tới sẽ xảy ra với mình à?”
“Cái đó… là bởi vì…”
Tớ lúc nào cũng thấy hứng thú cho dù không ở trong tình trạng này mà… làm như tôi có thể nói ra ngoài miệng ấy.
Trong khi tôi còn đang tự lẩm nhẩm với chính mình thì Aya bắt đầu nhẫn tâm di chuyển bàn tay của mình xuống phần dưới cơ thể tôi.
“Marika, ở dưới này ướt quá.”
“A... aaa... không…”
Tôi cố gắng khép chân mình lại nhưng bất khả thi, vậy nên tôi chuyển sang cố gắng muốn đưa tay che mặt mình lại nhưng cái còng tay lại không cho phép.
Mọi thứ đều đi đúng theo kế hoạch Aya, chuyện đó là bình thường. Nhưng nếu như là mọi ngày, tôi còn có thể chống cự hay là dựng lên một vẻ bề ngoài khác nhằm bảo vệ mặt mũi của mình. Nhưng lần này cậu ấy lại cướp những sự lựa chọn đó khỏi tôi mất rồi.
Những đợt đụng chạm kéo dài dai dẳng của Aya khiến ý thức tôi rơi vào trạng thái tê liệt. Cậu ấy đang hoàn toàn thống trị tôi, chạm vào mọi nơi trên cơ thể tôi, và đối xử với tôi như ý mình muốn. Lần này cậu ta đã vạch ra một đường ranh giới rõ ràng và hoàn toàn khiến tôi nằm dưới quyền khống chế của mình. Nếu chuyện này cứ tiếp diễn thì tôi có cảm giác như nó sẽ ảnh hưởng đến mình theo một cách cực kỳ xấu mất.
“Aya… cái này đáng sợ quá…”
“Vẫn mới là khởi đầu thôi mà.”
“Nnnn...”
Tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ chỉ là biết điều mà ngậm miệng lại để bàn tay của Aya thoải mái quấy phá trên cơ thể mình, đón nhận những đợt khoái cảm mà cái vuốt ve của cậu ấy mang đến.
“Bên trong cậu nóng quá…”
“Nnn…”
Cơ thể tôi thoáng phản ứng lại, nó đang trông ngóng cảm nhận được làn sóng khoái cảm sắp dâng trào bên trong như chiếc cổ họng khô khốc đang khao khát làn nước.
Tôi hoàn toàn tự ý thức được rằng cơ thể mình bây giờ rất nhạy cảm vì những nỗ lực đụng chạm từ nãy đến giờ của Aya. Tôi sẽ đổ lỗi của cậu ấy cùng với cái ham muốn của mình đã làm cơ thể tôi thành ra như này.
“Cảm giác gì đây… tớ chưa bao giờ…”
“Không sao đâu Marika. Cậu chỉ cần tận hưởng nó thôi.”
“Cái này… khác… bởi vì… nó… quá sức tớ…”
Aya kéo tôi vào một cái ôm thật chặt. Cậu ấy vòng hai tay bao bọc cơ thể và nhẹ nhàng vuốt lưng tôi. Chỉ bằng một cử động nhỏ như vậy thôi, tôi đã không thể kiềm được giọng mình trước khoái cảm.
Đây cũng là một phần tác dụng của roleplay à…?
“Khi chúng ta làm chuyện đó theo cách thông thường, cậu sẽ có cái suy nghĩ là [Mình để Aya làm chuyện này] đúng chứ?”
“Ahhh...aahnn…”
Aya vuốt ve phần bên dưới trong khi mút một bên tai tôi.
“Khi cậu có được cái ấn tượng đó, thì cậu sẽ có thể xoay sở chống cự lại được ở một mức độ nhất định. Nhưng lúc này đây, khi tớ trói cậu lại như thế này, tớ đã thay đổi cái tư tưởng đó lại thành [Aya khiến mình tận hưởng chuyện này] dẫn đến một tình huống hoàn toàn khác.”
“Tớ không hiểu…”
Tôi không nghe rõ được lời nói của Aya, cứ như giọng của cậu ấy đang lọt vào tai phải xong rồi lập tức đi ra bằng tai trái vậy.
.
.
“Em thấy đó, tôi rất thích khi được chạm vào em như thế này. Vì tôi có thể khiến em hiểu được cảm xúc tôi dành cho em nhiều đến mức nào. Nên đó là lý do, em không cần phải nhìn ai khác cả, chỉ chú ý đến mỗi tôi thôi. Tôi hoàn toàn có khả năng tước đi tự do và nghiền nát bất kể mọi lý do nào mà em có thể nghĩ ra. Tôi nguyện hy sinh cả thân thể này để yêu em. Chỉ cần em muốn, tôi có thể sẵn lòng làm mọi thứ.”
Nụ cười của Aya trông thật vô cảm trong khi ngọt ngào thì thầm những lời nói độc đoán vào tai tôi. Trong lòng ngực tôi thoáng thắt lại một chút khi nhìn thấy con người hiện tại đang ở trước mặt mình.
“Nè” Tôi gọi cậu ấy bằng một giọng rất nhỏ.
“Có khi nào… cậu đang ghen hả?”
“...”
“Dễ thương quá đi.”
Sâu trong thâm tâm, tôi hiểu rõ cậu ấy đang ám chỉ điều gì, nhưng tôi chọn cách làm ngơ và đối diện trực tiếp với cảm xúc của cậu ấy.
Bị cướp mất tự do chắc chắn là không phù hợp với tôi, nhưng tôi vẫn muốn cậu ấy để lộ con quái vật đang ngủ sâu bên trong tâm trí mình ra ngoài.
Không biết lý do có phải là ở một góc nào đó sâu trong tâm trí, tôi chỉ đang thèm muốn những hành vi khi không còn bị thứ gì kìm hãm của cậu ấy hay không.
Aya hôn tôi trực tiếp lên môi và từ từ đảo lưỡi đảo vòng quanh khuôn miệng tôi với một ánh mắt rõ ràng là không còn giữ được bình tĩnh nữa.
.
“Đúng vậy, Marika.”
Aya cởi bỏ lớp áo choàng tắm trên người và trong giây lát đã khiến tôi phải ngẩn người vì làn da trắng trẻo quyến rũ của mình.
“Tôi không muốn giấu em bất cứ điều gì. Thật ra, tôi đã rất hoang mang vì không biết phải cho em thấy mặt này của mình bằng cách nào. Vậy nên đó là lý do chạm vào em như này là cách duy nhất mà tôi có thể nghĩ ra, để có thể cho em biết cảm xúc mà tôi dành cho em nhiều đến nhường nào.”
“Em biết mà, Aya.”
Tôi biết rằng Aya rất vụng về trong mảng bộc lộ cảm xúc của mình, nhưng không sao cả.
“Cảm xúc của Aya đã chạm đến em. Cái cách mà Aya chạm vào và mang lại khoái cảm cho em, em hiểu rõ hơn ai hết. Và em rất thích mặt đó của Aya nữa.”
“...Ừm.”
Aya lại kéo tôi vào một nụ hôn sâu khác và tôi cũng nhanh chóng đáp lại chiếc lưỡi ấm nóng của cậu ấy bên trong khoang miệng mình.
Trong lúc đang chìm đắm vào nụ hôn đó, tôi mơ hồ nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát và cứu thương đang vọng lại phía xa. Cũng không ngạc nhiên vì bây giờ hai đứa đang ở một khách sạn ở Shinjuku. Tôi vươn tay ôm lấy Aya và cậu ấy cũng làm ngược lại, thế giới nhỏ này chỉ dành cho chúng tôi thôi.
“Em yêu Aya nhiều lắm… cảm ơn vì lúc nào cũng nghĩ đến em.”
“Đương nhiên rồi, vì tôi yêu em mà, Marika.”
“Và đó cũng là lý do”, Aya siết chặt lực ôm lấy cơ thể tôi. Cảm giác lo lắng bất giác dâng trào trong lồng ngực, sau lưng tôi mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ròng ròng.
“Tôi sẽ không để bất cứ ai cướp em khỏi tay mình.”
“Em đã hoàn toàn là của Aya rồi mà.”
“Tôi biết. Mặc dù tôi biết rất rõ, nhưng khi nhìn em như thế này, cho tôi thấy những mặt đáng xấu hổ của em, tôi vẫn không kiểm soát được những cảm xúc xấu xí đang ập đến bên trong mình. Tôi muốn được ở bên em mãi mãi, tôi muốn em chỉ nhìn mỗi tôi thôi, ở bên cạnh tôi, chỉ lộ ra khía cạnh này của em cho mình tôi. Tôi muốn độc chiếm em đến hết cuộc đời này.”
Aya khẩn trương di chuyển những ngón tay bên trong tôi. Giọng của tôi đã không còn kiểm soát được nữa.
Nhưng tôi chẳng còn thời gian đâu mà nghĩ đến chuyện đó, vì tôi biết rằng ngay lập tức sau đó cơ thể mình sẽ đến giới hạn và đầu óc mình sẽ lại trở nên trống rỗng.
Haa, nhanh thật.
Bàn tay của tôi tuyệt vọng níu chặt lấy ga giường trong khi đôi chân thì co quắp cả lại vì không thể di chuyển. Ngón tay của Aya ngừng lại trong giây lát, nhưng rồi nó lại tiếp tục di chuyển với một cử động còn thô bạo hơn lúc trước. Tôi thật sự không còn nơi nào để chạy trốn nữa, nhờ mấy cái thứ này mà cơ thể tôi không cử động tự do được.
“Aaaah, aa, aaaa...ah, aaa...♡”
A, tôi sẽ chết mất nếu cậu ấy cứ tiếp tục duy trì tốc độ này.
“Marika rất đáng yêu và tốt bụng với mọi người. Vậy nên đó là lý do, tôi không kiểm soát được suy nghĩ của mình, nếu lỡ như có một ngày… Lỡ như em gặp một ai đó tốt hơn ở chỗ làm của mình… Cũng không có gì lạ nếu như có vài đứa con trai hứng thú với em nhỉ, tất nhiên là cả con gái nữa.”
Tôi không thể nghe rõ hết những gì Aya đang nói, vì chỉ mỗi việc giữ vững lý trí trước những đòn tấn công ác liệt của Aya cũng đã ngốn gần hết sức mạnh tinh thần của tôi rồi. Bây giờ ở dưới đó của tôi nhạy cảm đến nỗi chỉ cần một cái vuốt nhẹ thôi cũng đủ làm tôi lên đỉnh.
“Tôi đã nhận ra em thích mình từ cái ngày mà tôi khiến em hoàn toàn yêu say đắm tôi Nhưng mà nó vẫn… bởi vì em là một cô gái rất mong manh và chúng ta cũng không biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Em cũng hiểu rằng sẽ có những chuyện có thể xảy ra hai lần mà đúng không? Tôi cũng sai một phần vì đã không nhận ra Enomoto-senpai đang làm việc ở chỗ của em và đặt em vào hoàn cảnh nguy hiểm. Tôi thực sự xin lỗi vì chuyện đó. Vậy nên đó là lý do, bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ trông coi em cẩn thận.”
Cử động của cậu ấy, lời nói của cậu ấy, tất cả đều khiến tôi trải qua những đợt thăng trầm cảm xúc, niềm vui và nỗi buồn. Nó cứ cuốn chặt lấy tôi không buông.
Tôi tuyệt vọng cố gắng nói gì đó, nhưng âm thanh duy nhất mà tôi có thể thốt ra chỉ là những tiếng thút thít.
Aya nhìn tôi bằng một ánh mắt dịu dàng.
“Nếu như có thể, tôi thực sự rất muốn biến em hoàn toàn trở thành của tôi, không phải theo nghĩa bóng nữa, mà là thực sự thuộc về tôi. Một khi em đã thuộc quyền sở hữu của tôi rồi thì tôi sẽ chẳng cần phải lo lắng về điều gì nữa. Tôi sẽ mang em nhốt trong nhà, thổ lộ tình yêu dành cho em mỗi ngày… nhưng tôi cũng muốn em được tự do, vì trông có vẻ như em không muốn bạn gái mình trở thành một con người có tính chiếm hữu.”
Thính giác của tôi có chút mơ hồ, nhưng ít nhất, tôi vẫn có thể biết được Aya đang thốt ra những lời rất kỳ lạ. Ừm, dù sao thì cậu ấy cũng thuộc dạng người giấu nhẹm cảm xúc của mình và sau đó bùng nổ một cách mãnh liệt mà. Có lẽ cậu ấy đã bị mắc kẹt trong sự đau khổ đó lâu lắm rồi, đến tận bây giờ.
Aya rất thông minh và tài giỏi, nhưng đó cũng là lý do khiến cho cậu ấy dễ có xu hướng suy nghĩ quá mọi vấn đề lên.
“Marika, tôi sẽ trân trọng em, và tất nhiên là tôi cũng sẽ để ý đến những người xung quanh như em đã bảo. Nhưng tôi chỉ mong muốn một điều thôi, ít nhất rằng những lúc như thế này. tôi muốn em chỉ nghĩ về một mình tôi thôi, rằng thế giới này tồn tại chỉ là vì lợi ích của hai chúng ta. Có được không?”
Aya ngay lập tức nắm thóp trái tim tôi bằng ánh mắt cuồng nhiệt xuyên thấu tâm can đó. Tôi tuyệt vọng thở hổn hển trong khi gọi tên cậu ấy. Những câu chữ thốt ra không được liền mạch, tôi cũng không có thời gian để mà suy nghĩ một câu trả lời đúng đắn dành cho Aya. Nhưng ít nhất, tôi muốn cậu ấy hiểu rằng.
“Aya... aa... haa… Em yêu Aya lắm… em thật sự… rất yêu…”
Tôi sử dụng tất cả những ý chí còn sót lại để nói những lời đó. Còn lại là phụ thuộc vào Aya, để xem liệu cậu ấy có hiểu không, vì lúc nãy giọng của tôi nghe cực kỳ hư hỏng.
Sâu trong trái tim, tôi đã nghĩ rằng, có lẽ dành cả quãng đời còn lại trở thành vật sở hữu của cậu ấy cũng không tệ lắm...
“Ừm, tôi cũng yêu em, Marika. Bây giờ đây, ngay tại lúc này, em chỉ là của tôi thôi… Và tất nhiên thân thể này cũng chỉ thuộc về mình em. Chúng ta không cần phải để ý đến bất kỳ ai khác nữa, họ chẳng liên quan gì hết. Tối nay chỉ có tôi và em thôi, thời gian chỉ dành cho hai chúng ta. Vậy nên…”
Cuối cùng thì chúng ta cũng vẫn là những cá thể hoàn toàn riêng biệt, mặc dù ta muốn làm hết sức mình vì lợi ích của người quan trọng nhất, nhưng nếu không cẩn thận, hiểu lầm vẫn có thể nảy sinh, vì suy cho cùng cả hai cũng không thể hiểu hết suy nghĩ của đối phương được. Những vết cắt sẽ ngày một in đậm hơn theo năm tháng và cuối cùng sẽ bị tan vỡ.
Aa.
Nếu có thể, tôi nguyện ý từ bỏ khả năng đọc biểu cảm của mọi người xung quanh mình để đổi lấy năng lực nhìn thấu suy nghĩ của Aya. Nếu được như vậy thì tôi có thể hiểu được cậu ấy đang muốn gì và cảm nhận được rõ ràng tình cảm to lớn mà cậu ấy dành cho mình.
Đắm chìm trong cảm giác ngọt ngào đang chạy dọc khắp thân thể mình, tôi thầm khát khao về điều ước vô nghĩa đó.
*****
Cả tôi và Aya đã dành hết cả đêm để ở bên nhau, cảm nhận làn da nóng như thiêu như đốt của đối phương. Và đến một thời điểm nào đó, cả hai đứa tôi đều bị kiệt sức mà ngủ tới sáng, cho dù có vậy thì có vẻ như tôi vẫn đang nằm trong lòng cậu ấy nhỉ.
Ngay khi vừa mở mắt ra, chào đón tôi là những tia nắng sớm lóe mắt đang xuyên qua cửa sổ.
“Chào buổi sáng…”
“...Nn.”
Tôi phát hiện ra Aya đang chống cằm nhìn mình từ bên cạnh. A, cái cảm giác này hoài niệm ghê, giống như tôi đã nhìn thấy cảnh này rất nhiều lần trước đây rồi. Mặc dù hai đứa chỉ mới trải nghiệm cảm giác này duy nhất một lần vào hôm đi suối nước nóng, chắc có lẽ trong giấc mơ, hai đứa tôi cũng đã dành thật nhiều thời gian ở bên cạnh nhau như thế này chăng?
“Cậu muốn uống cà phê không?”
“Tớ không thể uống được cà phê trừ khi nó ngọt thiệt là ngọt đâu.”
“Hiểu rồi. Vậy để tớ pha nhiều đường cho-”
Aya toan ngồi dậy khỏi giường và bước đến nhà bếp, nhưng tôi đã nhanh chóng bắt lấy cánh tay của cậu ta và kéo ngược lại về phía mình, tôi vùi đầu vào ngực cậu ấy.
Quần áo của cả hai đứa tôi đều bị cởi bỏ ra khỏi người không thương tiếc nên bây giờ cả tôi và Aya đều chẳng mặc gì cả. Kể cả dấu vết của chiếc còng tay in trên cổ tay tôi cũng đã biến mất từ lúc nào.
“Aa, cái này…”
Tôi nghịch ngợm chạm ngón tay vào làn da mềm mại của Aya và thở ra một hơi.
“... có lẽ là hạnh phúc nhỉ?”
“Ừm.”
Aya nhếch môi.
"Heh, đúng vậy ha. Mỗi lần nhìn thấy cậu như muốn điên lên vì hai bàn tay này là tớ lại thấy thích thú, nhìn khuôn mặt mệt mỏi khi ngủ của cậu cũng vui nữa.”
“...Biến thái.”
Cậu ấy khẽ bật cười khi thấy khuôn mặt nhăn nhó của tôi.
Thời tiết bên ngoài cửa sổ trông vẻ rất đẹp vì bầu trời trong xanh không một gợn mây. Vì hôm nay là Chủ Nhật nên chúng ta có nên đi mua sắm đâu đó trước khi về nhà không nhỉ?
Khoảng thời gian của hai đứa tôi ở bên trong căn phòng này sẽ kết thúc sớm thôi, nhưng sau đó sẽ là khởi đầu của một cuộc hẹn hò cuối tuần.
Hôm nay là ngày mà tôi luôn có cậu ấy ở bên cạnh.
“Aya, sau khi uống cà phê thì tắm chung với tớ đi.”
“Được thôi. Trên người cậu cũng đang tỏa ra một mùi rất hư hỏng đó.”
“Hả, thật á?!”
Vì tôi tự tin là mình có một cái mũi rất thính nên tôi có hơi bất ngờ vì mình chả ngửi được mùi gì lạ cả… Vậy nên tôi thử đưa cánh tay mình lên gần mũi và ngửi nó, vẫn không thấy có mùi gì.
“Tớ đoán là chắc cũng có những thứ mà cậu không tự ý thức được. Không sao đâu Marika.”
“Thiệt tình…”
Cũng giống như thứ mùi hương bí ẩn đó, có lẽ tôi vẫn còn chưa nhận ra được dấu ấn mà Aya đã khắc trên người mình đang cắt sâu đến nhường nào.
Nhưng dù sao thì đấy cũng là Aya mà.
“Nếu như là mấy thứ như vậy thì đâu chỉ tớ mới có đâu. Aya cũng vậy mà, cậu đang trở nên dịu dàng hơn đó.”
“...Thật hả?”
“Ừm.”
Bởi vì, ngay lúc này đây, khi tôi nhìn nụ cười của cậu ấy như thế này, tôi vẫn không kiềm được mà suy nghĩ về sự thay đổi của Aya. Bây giờ thì cậu ấy thực sự còn tỏa sáng hơn cả khi xưa nữa.
.
.
.
Kể từ bây giờ trở đi, hai đứa tôi sẽ vẫn tiến bước về tương lai, cùng với nhau, từng bước, từng bước một.
Cho dù đó có là trường học, nơi làm việc hay mối quan hệ với người khác. Tôi sẽ vẫn có cậu ấy ở cạnh bên, vậy nên tôi chắc rằng mọi thứ sẽ ổn thôi một khi tôi đặt hết tâm huyết vào chúng.
Và cũng sẽ thật tuyệt nếu như Aya có suy nghĩ giống vậy.
Tôi tin rằng mọi chuyện rồi sẽ diễn ra tốt đẹp thôi, vì tôi thật sự thích cậu ấy từ tận đáy lòng mình.
.
.
………..Tôi thích tất cả những thứ thuộc về cậu ấy, bao gồm cả những mặt biến thái nữa!
*****
T/N: Xin lỗi vì đã đăng trễ ạ ಥ‿ಥ tối qua chạy deadline xong cái tui té xĩu tại chỗ luôn, không có sức để nhớ ba cái vụ khác nữa, nhưng đừng lo là chương này dài hơn mấy chương khác rất nhiều nha. Để đền bù thì chương extra và manga sắp tới tui sẽ up sớm hơn dự kiến...(nếu tui có thời gian •́ ‿ ,•̀)
Cốt truyện kỳ này có sự thay đổi nhỏ về mặt xưng hô, không biết các bạn có hài lòng không nhỉ (≧▽≦)
Để dễ tưởng tượng thì, phòng executive là phòng VIP nhất trong một khách sạn, thường nằm ở tầng trên cùng. Tiêu chuẩn tối thiểu một phòng executive phải gồm có 1 phòng ngủ, 1 phòng khách, quầy bar mini, ban công riêng, nhiều chỗ thậm chí còn có cả nhà bếp và bể bơi riêng. Giường ngủ là phải cái tầm 1.6 x 2.2 (m) là tối thiểu.