[Oneshot] Dù cho miệng nói:”Tôi hoàn toàn không thích cậu đâu nhé”, vậy mà cứ thử rời đi một chút là cô ấy đã lập tức trở nên mềm lòng

Truyện tương tự

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

(Đang ra)

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

SF永远

Chúc mừng. Bạn đã tạo nên nhân vật chính mạnh nhất, người sẽ xoá bỏ mọi điều xấu xa một cách tàn nhẫn

22 189

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

3 8

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

2 5

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

5 6

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

150 1504

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

134 1200

Dù cho miệng nói:”Tôi hoàn toàn không thích cậu đâu nhé”, vậy mà cứ thử rời đi một chút là cô ấy đã lập tức trở nên mềm lòng - Oneshot

“Tại sao tôi lại phải đi về cùng với một đứa hướng nội u ám như cậu chứ hả?”

Akane vừa đi bên cạnh, vừa lẩm bẩm không hài lòng, mái tóc đuôi ngựa buộc hai bên khẽ đung đưa qua lại.

“Thật là tệ hết biết mà, phải dành thời gian quý báu của lớp mười một cho cậu đúng là đỉnh điểm của sự lãng phí đấy có biết không …. haiya…”

Cô thở dài đầy khoa trương, rồi quay mặt đi chỗ khác, rõ ràng là đang vô cùng bất mãn. Nếu hiểu đúng theo những lời Akane nói, thì việc đi về nhà cùng tôi thực sự khiến cô ấy ghét cay ghét đắng.

………Nhưng mà, là bạn thuở nhỏ, tôi biết rõ rằng….

“Haizzz, vậy à”, tôi cố tình thở dài một tiếng rõ to, và Akane ngay lập tức giật mình.

Tôi lẩm bẩm với vẻ thất vọng.

“Thế thì từ giờ trở đi, chúng ta sẽ đi về riêng nhé, buổi sáng tớ cũng sẽ cố gắng đi lệch giờ để mình không chạm mặt nhau nữa.”

Akane bỗng dừng bước trước những lời nói của tôi. 

“Cảm ơn cậu rất nhiều vì thời gian qua, từ giờ tớ sẽ đi về cùng với đám bạn ở câu lạc bộ bóng đá, đi ăn tối hay karaoke mà trước giờ chưa tham gia được với bọn nó.”

“.....”

Akane run rẩy, siết chặt nắm tay.

Tôi tiếp tục nói.

“Buổi sáng tớ cũng sẽ chuyển sang đi xe đạp, như vậy thì có thể ngủ nướng thêm một chút nữa, đêm cũng có thể chơi game muộn hơn, dù sao thì tớ cũng vốn là đứa hay thức khuya…..”

“Taichi!!!!!”

Đột nhiên Akane túm lấy tay áo tôi, biểu cảm lạnh lùng ban nãy đã biến đi đâu mất. Giờ đây, với vẻ mặt như một chú mèo xin ăn, cô ấy nói với giọng đầy tuyệt vọng.

“Vừa nãy chỉ là nói dối thôi! Là đùa thôi mà!! Chỉ là vì xấu hổ nên tớ mới buột miệng nói thế thôi! Nên là đừng tưởng tượng đến cái thế giới mà chúng mình không đi học và về nhà cùng nhau nữa nhé! Tớ xin cậu đấy!”

Akane vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

Như mọi khi, tôi lặng lẽ nhìn lại cô ấy.

Ngay lập tức, cô ấy giật mình tỉnh lại, vội vàng buông tôi ra rồi khoanh tay lại.

“Ý tôi là …. vừa rồi chỉ là nói dối thôi! Chỉ là thấy cậu có chút đáng thương hại thôi!! Hừ hứ, đừng có mà hiểu lầm đấy! Hứ!!!”

Nói rồi, cô ấy lại quay mặt đi chỗ khác.

…….Đúng vậy, người bạn thuở nhỏ này của tôi là một cô nàng tsundere. Tuy nhiên ý chí “tsun” lại yếu ớt đến mức chỉ cần tôi lùi lại một bước là Akane sẽ lập tức chuyển sang “dere” ngay.

“Thật là… chính vì như thế nên Taichi…. mới không thể thiếu tôi được đấy. Đồ đáng ghét….”

Nói xong, Akane trông đã bớt căng thẳng hơn một chút.

……. Đó? Thật là đáng yêu chết đi được mà, có phải không?

Việc Akane trở thành một cô nàng tsundere với tỉ lệ sai lầm giữa “tsun” và “dere” đã bắt đầu từ những năm cuối của tiểu học.

Nhà tôi và Akane là hàng xóm, bố mẹ chúng tôi rất thân thiết với nhau, và chúng tôi đã bên nhau kể từ khi mới lọt lòng. Tuy nhiên trước đây, Akane hoàn toàn là một cô gái thẳng thắn.

“Taichi! Đi chơi với tớ nhé?”

“Không có Taichi là tớ không chịu đâu!!! Không chịu đâu!!!”

“Hehe, vì Taichi là của tớ mà!!!”

Cô ấy đáng yêu đến mức không thể chịu nổi!

Akane luôn ở bên tôi như hình với bóng.

Thế nhưng, từ khi lên cấp hai, không hiểu sao cô ấy bỗng trở nên lạnh lùng với tôi.

“C—chả làm sao cả! Taichi cứ đi chơi với người khác đi!”

“Nếu Taichi nói muốn ngủ cùng, tớ sẽ ngủ với cậu đấy…?”

“Cậu đúng là đồ u ám, phải mạnh mẽ lên đi chứ.”

Cô ấy bắt đầu trở nên gay gắt với tôi.

Nhưng, tôi biết….

Dù có nói những lời như thế, Akane vẫn luôn là cô bạn thuở nhỏ của tôi.

Vì vậy, cứ khi nào cô ấy tỏ ra lạnh lùng, tôi đều cố tình lùi lại một bước.

Thế là cô ấy lại ngay lập tức tỏ ra dịu dàng.

Thấy không? Dễ thương quá đi mà?

Tôi thích một Akane như thế.

(Giờ chúng mình đã lên lớp mười một, đã đến lúc phải vượt qua mối quan hệ là bạn thuở nhỏ này rồi!)

Thành thật mà nói, tôi rất muốn hẹn hò với Akane. Kể từ khi vào cấp ba, Akane đã trở nên cực kỳ nổi tiếng với bọn con trai, nên hiện tại tôi đang có rất nhiều đối thủ. Tôi tuyệt đối không thể để cho cô ấy bị cướp mất được.

“Ah, cứ thấy ví nằng nặng sao ấy, hóa ra là nhiều xu lẻ quá. Cứ thế này mang đi mang về thì phiền lắm, cậu với tôi ra cửa hàng tiện lợi kia để tiêu bớt đi!”

Akane nói, vẫn đang quay mặt đi chỗ khác.

“Vậy thì cất bớt ở nhà là được chứ gì? Thế này lãng phí lắm.”

“Hả, gì cơ? Tôi muốn tiêu tiền lẻ của mình thế nào là quyền của tôi mà, đúng không? Chính vì có những kẻ suy nghĩ như cậu nên nền kinh tế mới không phát triển được đấy! Đúng là một tên hướng nội, u ám, nhút nhát ….”

“Vậy à? Thế thì tên hướng nội, u ám, nhút nhát này sẽ về nhà đây ….”

“Không, không được!! Vừa nãy chỉ là nói vu vơ thôi mà!! Không phải là thật lòng đâu!!!”

Akane vội vội vàng vàng níu tôi lại.

“Thật không?”

“...Hứ! … Tôi không biết, đồ ngốc! Đi theo tôi mau!”

Akane rảo bước về phía cửa hàng tiện lợi.

(... Không được rồi, dễ thương quá mà!)

Cái kiểu cô ấy lén liếc nhìn lại để kiểm tra xem tôi có đi theo cổ không cũng thật là dễ thương, mọi mặt của Akane đều dễ thương cả.

Dù biết rõ như vậy, nhưng tôi vẫn muốn trêu chọc cô ấy một chút.

Nói riêng nhé, Akane lúc nào cũng kiếm cớ để tạt ngang rẽ dọc qua đâu đó trên đường đi học về. Vốn dĩ, Akane ở câu lạc bộ tennis, còn tôi trong câu lạc bộ bóng đá, nên chúng tôi tan học khác giờ nhau, thế nhưng cô ấy vẫn luôn đợi tôi, người lúc nào cũng về muộn hơn, để cùng đi về nhà.

Mặc dù cứ ra vẻ lạnh lùng “tsun” như vậy, hành động của cô ấy lại dễ đoán quá mà!

(Cậu đáng yêu quá đi mất …. tớ muốn ôm cậu ngay bây giờ!)

Tôi nghĩ chắc hẳn Akane cũng thích tôi, việc cô ấy đã từ chối hơn hai mươi lời tỏ tình từ các nam sinh trong vòng một năm kể từ khi lên cấp ba khiến tôi khá tự tin về chuyện đó.

“Taichi!! Nhanh cái chân lên nào!”

Nghe thấy tiếng Akane gọi, tôi liền bước vào cửa hàng tiện lợi.

…… Cuối cùng, tôi quyết định sẽ tỏ tình.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bước ra khỏi cửa hàng tiện lợi, hai chúng tôi liền đứng ăn kem ngay trước cửa. Nhân tiện, dù có thể vừa đi vừa ăn nhưng cô ấy lại cố tình dừng lại để ăn trước cửa tiệm.

“Vừa đi vừa ăn lỡ bị ngã thì sao? Nguy hiểm lắm! Với lại tôi không muốn vứt rác ở nhà, hiểu không? Tôi là người coi trọng gia đình!”

Đúng rồi.

Dễ thương quá!

“Ah… ngon quá.”

Akane vừa ăn kem vừa bất giác thốt lên.

Khi tôi đang ngắm Akane và nghĩ rằng cô ấy thật dễ thương, cô bỗng nhận ra ánh mắt của tôi và giật mình trở lại vai diễn.

“Kh—khoan đã, không phải như vậy đâu! Chúng ta phải biết ơn nhà sản xuất, đúng chứ? Nên phải khen ngon để tỏ lòng biết ơn, dù cho họ không nghe thấy được!”

“Vậy à? Cậu giỏi thật đấy, Akane.”

“....!!! Taichi mà cũng dám nói tôi giỏi giang này nọ ấy hả!”

“ …. Vậy sao…. Từ giờ tớ sẽ không nói thế nữa vậy…”

“Kh–không, tớ chỉ đùa thôi mà! Thậm chí tớ còn muốn nghe cậu nói thế nhiều lần hơn nữa cơ…. có lẽ vậy?”

Đến tận mức như thế này thì tôi nghi ngờ rằng cô ấy thật sự có hai nhân cách rồi!

Nhưng có lẽ, chính tính cách đòi hỏi được chiều chuộng đó đã khiến Akane trở thành một cô nàng tsundere vụng về. Và đó chính là điểm đáng yêu của cô ấy.

“...........”

“Akane!”

“Gì, cái gì vậy?”

Tôi nhìn thẳng vào vẻ mặt khó chịu của Akane rồi cất tiếng.

“Tớ thích cậu! Hãy làm bạn gái tớ nhé!”

“.............”

Akane đứng sững người lại.

“.......................Hả????”

Cuối cùng cô ấy cũng thốt ra được thành lời, nhưng khuôn mặt thì đã bắt đầu đỏ bừng lên.

“Hả!? Thích!? Taichi…. cậu…. cậu cậu cậu cậu cậu cậu cậu cậu …. thích tớ!?”

“Ừm, tớ thích cậu nhiều lắm!”

“Hả hả hả hả hả !? !? !? !?”

Akane há hốc miệng, thời tiết ấm áp khiến cây kem bắt đầu tan dần.

“Tớ thích cậu! Chúng mình hẹn hò nhé.”

“Ư...!!! Hẹn hò …. Taichi … không, không thể nào. Tớ vui …., cậu. … hả? Ư… ư …..”

Cuộc chiến giữa “tsun” và “dere” trong cô ấy dữ dội thật đấy!

“Vậy là không được sao?”

Tôi nghiêng đầu hỏi, và Akane liền “Hứ!” một tiếng rồi quay mặt đi, cất tiếng nói.

“Tôi mà lại muốn hẹn hò với Taichi sao…”

“Vậy à…. vậy thì….”

“Không phải, không phải đâu!!! Tớ chỉ đùa thôi!! Tớ sẽ hẹn hò với cậu mà!!!”

Akane tiến về phía tôi, mắt rưng rưng. Khuôn mặt cô ấy sát lại mặt tôi.

Akane nhìn tôi từ dưới lên với ánh mắt long lanh.

“Làm bạn gái tớ nhé?”

“Vâng! Tớ đã đợi ngày này từ rất lâu rồi! Vì tớ cũng thích cậu….”

Bỗng cô ấy giật mình, vội vàng lùi lại, quay mặt đi, khoanh tay nói.

“Thôi thì, tớ đành phải hẹn hò với cậu vậy …. Tớ biết chắc là Taichi không thể đi với ai khác ngoài tớ ra đâu…”

Đôi tai của Akane đỏ ửng lên trong lúc nói, ngay cả khi nhìn nghiêng cũng có thể thấy được cô ấy đang vui đến thế nào.

….Quả nhiên, cô bạn thuở nhỏ của tôi là đáng yêu nhất!

“......Ahh!”

“C–cái gì chứ, giờ có muốn rút lại cũng không được đâu. Vì tớ và Taichi đã là người yêu rồi…”

“Kem của cậu tan rồi kìa…”

“...Hả? Ahhh!”

Que kem trên tay Akane bắt đầu nhỏ giọt xuống dưới, tạo thành những vòng tròn trắng xóa trên mặt đất.

“T–Taichi!! L—làm sao bây giờ?”, Akane hốt hoảng, ngay cả biểu cảm đấy của cô cũng thật dễ thương.

“Đây này, dùng khăn tay đi.”

“Cảm ơn cậu, Tai— H–hứ! Cũng khá đấy, đúng là bạn trai… bạn trai của tớ mà!”

“Ể!?”

“T—Thôi nào! Đừng có trêu tớ nữa, Taichi!!!”

------HẾT------