Once Trust Is Broken, It Can’t Be Regained – No Matter What You Say Now, It Won’t Affect Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

5 17

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

25 37

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

144 14073

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

44 357

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

185 3171

Web Novel - Chương 01: Prologue

Cần nhiều thời gian để tạo dựng lòng tin nhưng chỉ cần một khoảnh khắc để phá vỡ nó.

Đó là một câu nói phổ biến, nhưng tôi chưa bao giờ tin vào nó cả. Tôi có một nhóm bạn thuở nhỏ thân thiết với nhau từ hồi còn học mẫu giáo. Hai đứa con trai và hai cô gái, bao gồm cả tôi, đã luôn cùng ở với nhau cho đến khi lên tiểu học.

Khi trở thành học sinh sơ trung và gia nhập câu lạc bộ, không phải lúc nào bọn tôi cũng kề kề bên nhau, nhưng vào ngày nghỉ, cả bốn đứa vẫn thường ở chung với nhau. Tôi đã nghĩ tình bạn của bọn tôi sẽ kéo dài mãi mãi.

Tuy nhiên, cái tình bạn mà chúng tôi đã nuôi dưỡng được suốt hơn 10 năm ấy chuẩn bị sắp tan vỡ.

Một ngày nọ trên đường trở về nhà từ câu lạc bộ, lúc ấy chỉ có một mình tôi. Đó là vào giờ cao điểm và trên tàu hiện đang chật ních người.

Ngay khi vừa nghĩ rằng mình nên chọn một chuyến tàu khác, một nữ sinh sơ trung ở phía trước bỗng nhiên nắm chặt lấy tay tôi và nói.

“Người này chính là kẻ quấy rối.”

Tôi thề tôi không phải là một kẻ quấy rối. Khi xuống tàu và bị đưa lên đồn cảnh sát, tôi vẫn cứ lạc quan nghĩ rằng đây chỉ là một sự hiểu nhầm và mọi chuyện sẽ sớm được sáng tỏ.

Nhưng có vẻ không phải như vậy. Bất kể có nói rằng mình không làm chuyện đó bao nhiêu lần đi nữa thì cảnh sát, gia đình, bạn bè và cả bạn cùng câu lạc bộ đều không tin vào tôi.

Tôi được cho là thủ phạm và trở thành người bị ghét nhất ở trường.

Chỉ có những người bạn thuở nhỏ là đứng về phía tôi, nhưng rồi một ngày nọ tôi nghe được rằng họ cũng đang nghi ngờ về mình. Tôi đã sốc đến nỗi phải chạy về nhà.

Khi vừa về đến nhà, tôi gục mình trên ghế sofa. Trong khi đang xem TV, một tin tức thời sự thu hút lấy sự chú ý của tôi. Đó là về chuyện ngoại tình của một vận động viên.

Cho đến khi đó, tôi chả bao giờ mảy may nghĩ về nó khi nghe những tin tức tương tự, nhưng sau khi thấy những vận động viên bị chỉ trích như thể là họ chưa từng đạt được thành tựu nào trước đây, tôi nhận ra một điều. Niềm tin mà tôi đã vun đắp trong suốt nhiều năm qua chuẩn bị sắp tan vỡ.

Ngoại tình là xấu, đúng vậy. Vị vận động viên ấy phủ nhận nó, nhưng không ai có vẻ tin tưởng anh ta. Và không lâu trước đó, tôi cũng chả thèm tin. Sau đó tôi nhớ lại tình cảnh hiện tại của mình và mỉm cười.

Tôi thường hay tự hỏi rằng tại sao không ai tin tưởng mình, nhưng bạn sẽ không thể hiểu được điều này đau đớn như thế nào cho đến khi trở thành một phần của nó.

Trước khi chuyện này xảy ra với tôi, tôi thường sẽ đổ lỗi cho họ như là một điều hiển nhiên, và chắc chắn tôi cũng chả bao giờ tin vào họ.

Khi nghĩ về nó, tôi cảm thấy mình có thể tha thứ cho những người đã không tin tưởng vào mình. Bởi vì tôi cũng không tin vào nó cho đến khi chuyện đó liên quan đến bản thân mình.

Liệu vị vận động viên ấy có lấy lại được lòng tin của họ không? Dù tương lai sau này anh ta có đạt được thành tích như thế nào đi chăng nữa, tôi có cảm giác rằng vụ việc này sẽ còn ám ảnh anh ta trong một thời gian dài.

Với suy nghĩ đó, tôi vẫn còn băn khoăn không biết có cần thiết để lấy lại lòng tin hay không. Chuyện đó dĩ nhiên không đáng để bỏ công.

Dù bạn có mất bao lâu đi chăng nữa để xây dựng lòng tin, chỉ cần một tích tắc để phá vỡ nó và thậm chí nó còn khó hơn để lấy lại niềm tin. Vậy tại sao phải xây dựng lòng tin ngay từ đầu chứ?

Tôi không còn oán hận những người đã không tin tôi nữa. Tất cả những gì tôi cần làm là xây dựng một mối quan hệ nhạt nhòa. Vì thế tôi sẽ không tự làm tổn thương bản thân mình.

Tôi không còn muốn xây dựng lòng tin nữa.

Một ngày nọ sau một khoảng thời gian, một nữ sinh sơ trung người mà được cho đã bị tôi quấy rối, đã buộc tội sai về vụ quấy rối.

Nhiều người đến để xin lỗi, và tôi tha thứ cho tất cả bọn họ. Vì thế, đây là kết thúc của tất cả mọi chuyện.

Tôi đã ngừng xây dựng lòng tin, và bây giờ cho dù họ có nói gì đi chăng nữa, nó sẽ không chạm đến trái tim tôi.