Trans: HK
Tựa chương do trans chế.
_____
Một tuần sau lễ cưới.
Yuzuru và Aria đang đến nhà mẹ đẻ của Chiharu ở Kyoto.
“Hôm nay, xin được giúp đỡ ạ.”
“Xin được giúp đỡ ạ.”
Hai vợ chồng cùng nhau cúi đầu.
Đối diện là một người phụ nữ tao nhã trong trang phục kimono mỉm cười với họ.
“Nào, đừng cứng nhắc thế. Hôm nay chỉ là… đám cưới của bạn thân con gái bác thôi mà.”
Bà là người đứng đầu hiện tại của gia tộc Uenishi và cũng là mẹ của Chiharu.
Trông bà rất trẻ so với tuổi của mình.
“Nhưng nếu có lần tiếp theo thì… bác muốn tham gia với tư cách là một người bà.”
Mẹ của Chiharu nói xong thì cười lớn.
Yuzuru và Arisa chỉ mỉm cười đáp lại mà không đồng tình hay bác bỏ.
Bởi họ biết rằng nếu trả lời theo kiểu “Cháu hiểu” thì sẽ có rắc rối về sau.
“Vậy thì, Chiharu sẽ giải thích về nghi lễ. Bác đi đây.”
Nói xong, mẹ của Chiharu rời khỏi đó.
Và Chiharu vẫn im lặng từ nãy giờ bước lên 1 bước.
“Một lần nữa, mừng 2 cậu kết hôn. Dù trước đó tớ đã nói rồi.”
Chiharu nói trong khi cười gượng.
Hai vợ chồng cũng cười khổ với câu đùa đó từ bạn mình.
Hôm nay, Yuzuru và Arisa đến nhà mẹ đẻ của Chiharu để tổ chức lễ cưới theo phong cách Thần đạo.
Nói chung là lễ cưới lần thứ 2 của 2 người.
Người bình thường không tổ chức đám cưới lần 2 nên cách nói này có chút buồn cười.
“Lần này chỉ có chúng ta với tư cách cá nhân nên… sẽ bỏ qua một số nghi thức nhé, được chứ?”
Hai người gật đầu với đề nghị của Chiharu.
Lễ cưới lần này khác với lần đầu ở chỗ họ không mời bất cứ vị khách nào.
Kể cả ba mẹ.
Lý do đầu tiên là vì 2 vợ chồng thấy có lỗi nếu mời người này mà không mời người kia.
Và lý do còn lại là họ không định để lễ cưới này trở thành một sự kiện công khai.
Mối quan hệ giữa nhà Takasegawa và Uenishi đang dần được cải thiện nhưng vẫn chưa đủ để gọi là thân thiện.
Nếu họ mời người thân trong lễ cưới lần này, yếu tố gắn kết giữa 2 gia tộc sẽ bền chặt hơn và sự phản đối của một số người cũng sẽ tăng lên.
Thực tế thì chính ông nội Yuzuru cũng không cho sắc mặt tốt khi biết chi tiết về lễ cưới lần 2 này.
Nhưng vì Yuzuru và Arisa đang làm với tư cách cá nhân nên ông cũng không nói được gì.
… Mà, ngay từ đầu thì ông ấy cũng sẽ nói gì đó kiểu “ta thà chết chứ cũng không bước qua cổng Torii của nhà Uenishi đâu” thôi.
Nên là “thà ngày từ đầu không mời”, còn hơn là “mời nhưng mà không đến”.
“Buổi lễ sẽ do tớ chủ trì và mẹ tớ hỗ trợ.”
Sau khi nói xong, Chiharu giải thích ngắn gọn về quá trình và vai trò của buỗi lễ.
Nhưng đáng chú ý là cô không hề đề cập gì đến vai trò của bà nội mình, gia chủ tiền nhiệm của gia tộc Uenishi.
Lý do rất hiển nhiên.
“Nói chung là vậy đó. Dù sao thì cũng chỉ có chúng ta thôi, cứ bình tĩnh nhé.”
–Lần này khác với lần trước mà đúng không?
Chiharu nói cùng cái nháy mắt nhí nhảnh.
Yuzuru và Arisa cũng mỉm cười trước cử chỉ đó của bạn mình.
“Xin được giúp đỡ nhé, Chiharu-chan.”
“Nhờ cậu hết đấy, Chiharu-san.”
“Ừm, cứ tin tưởng ở tớ. Cứ nghĩ rằng các cậu đang ở trên một con tàu lớn đi.”
Chiharu vỗ ngực.
.
Sau khi giải thích xong, Yuzuru và Arisa mỗi người được dẫn về phòng chờ.
Để mặc lên bộ trang phục đã được chuẫn bị sẵn.
Yuzuru thay đồ xong trước Arisa và chờ ở nơi chụp ảnh.
5 phút sau, Arisa được Chiharu dẫn đến.
“Ồ…! Trông hợp với em lắm Arisa, rất đẹp.”
Yuzuru tán thưởng cô vợ đang trong bộ trang phục lấy màu trắng làm chủ đạo của mình.
Từ vẻ ngoài, Arisa toát lên bầu không khí phương Tây, và màu trắng lại đang ôm lấy phong cách ấy.
Sự tương phản giữa trắng, màu lanh của tóc và họa tiết màu đỏ rất đẹp.
Bầu không khí Arisa mang theo lúc này là sự pha trộn hoàn hảo giữa phong cách Tây phương và Nhật Bản.
Yuzuru cảm thấy chỉ nhiêu đó thôi là thu hút ánh nhìn lắm rồi.
“Cảm ơn anh. Yuzuru-san trông cũng bảnh lắm. Quần áo kiểu Tây cũng ngầu, nhưng… em nghĩ anh nhìn đẹp nhất trong trang phục Nhật Bản.”
“Nhưng bộ này cũng đâu khác mấy với bộ anh mặc hôm lễ thành niên đâu.”
Trong khi Arisa mặc đồ màu trắng tinh khôi thì Yuzuru đang mặc hakama có mào với màu đen làm chủ đạo.
Tuy không có gì bất thường khi so với trang phục của Arisa, nhưng trông không khác mấy với thứ mà Yuzuru thường mặc.
“Wow, cậu dễ thương quá đi Arisa-chan! Tớ không để cậu đi làm vợ cậu ấy đâu!”
Chiharu phấn khích nói.
Giọng điệu thì đùa giỡn, nhưng ánh mắt của cô thì hoàn toàn nghiêm túc.
“Đừng có dụ dỗ cô dâu trước mặt chú rể chứ.”
“Ahahahaha...”
Đùa giỡn xong, cả 2 bắt đầu chụp hình kỉ niệm.
Một nhiếp ảnh gia do nhà Uenishi thuê đảm nhiệm phần này.
Chụp ảnh xong thì bước vào phần làm lễ.
Dù lần này không có khách mời… nhưng thay vào đó thì có khách du lịch vãng lai nên cũng không phải là một lễ cưới cô đơn.
Cả Yuzuru và Arisa đều cảm thấy vui khi có ai đó chúc mừng cho cuộc hôn nhân của họ, dù chỉ là một người xa lạ.
“Rồi, buổi lễ hôm nay đã kết thúc. Mọi người vất vả rồi.”
Hai vợ chồng thở phào sau khi nghe Chiharu tuyên bố.
Vì không có khách nên họ không căng thẳng đến mức như lần trước, nhưng vẫn có chút căng thẳng.
“Cảm ơn vì hôm nay nha Chiharu-chan. Một kỉ niệm đáng nhớ.”
“Một trải nghiệm rất thú vị. Cảm ơn cậu.”
Yuzuru và Arisa cảm ơn Chiharu.
Lý do mà họ có thể tổ chức lễ cưới theo kiểu Thần đạo là vì Chiharu đã sẵn sàng giúp đỡ.
“Không cần khách sáo thế đâu, tớ cũng được trả tiền công mà lại. Cơ mà, ừm…”
Chiharu cười toe toét.
“Lần tới, tớ muốn tham gia với tư cách là một người mẹ hơn là người chủ trì.”
Yuzuru và Aria không phủ nhận hay đồng ý với những lời của Chiharu và chỉ cười khổ.
_____
HK: Câu đùa của cả Chiharu và mẹ ẻm trong chương này đều ngụ ý gạ kèo “ngồi sui” với nhau, cụ thể là con của Yu+A và con của Chi. Gạ chơi gạ thật thì không biết chứ kèo thì sau này thành thật =))
P/s: Đếm ngược cho đến kết thúc: còn 13 chương.
Một câu thành ngữ của Nhật, ngụ ý là cứ yên tâm vì đã giao phó niềm tin vào đúng chỗ.