Trans: HK.
_____
“C-cậu ở đấy bao lâu rồi?”
“Từ khúc “mấy chỗ kì lạ” ấy… Có trẻ em ở đó, thế nên tem tém lại giùm nhé”
Arisa thu mình lại, lí nhí “Ừm…” trước những lời của Tenka.
“Nó bình thường hơn tớ đã nghĩ”
“Chứ sao nữa? Đây chỉ là một spa chăm sóc sức khỏe bình thường thôi”
Lời của Yuzuru bị Tenka đáp lại trong khi cô nàng chống nạnh.
Trên thực tế, cái spa này được điều hành bởi 1 người có liên quan đến gia tộc của Tenka.
Tên của người đó thì không phải, nhưng “ông chủ” thực sự chính là nhà Nagiri.
Và cũng chính Tenka đã giới thiệu nơi này cho những người đang tìm kiếm một chỗ để bơi là Yuzuru và Arisa.
Không chỉ vậy, cô ấy còn đề nghị hướng dẫn cho bọn họ.
“Hôm nay xin được cậu chăm sóc nhé”
“Tớ biết rồi”
Với Tenka đi trước dẫn đường, “2 vợ chồng” đi theo cô ấy.
Vì là bạn của Tenka nên họ được miễn lệ phí.
Đó là một hỏa thuận hoàn hảo.
“Những người làm việc ở đây có phải là tín đồ của giáo phái nhà cậu không?”
“Cũng không hẳn là tất cả”
Tenka trả lời Yuzuru.
Mặt khác, Arisa thì đang nhìn vào cuốn sổ tay hướng dẫn với vẻ ngưỡng mộ.
“Wow…ngoài chỗ này ra thì còn những cửa tiệm khác nữa nhỉ? Quả nhiên, gia đình Tenka-san khá giàu ha?”
“Làm gì có”
Tenka khẽ thở dài trước câu cảm thán của Arisa.
“Vẫn “thanh đạm” hơn nhiều nếu…so với lợi nhuận của công ty của ba Arisa-san… Có vẻ như gần đây thì nền kinh tế của nó đang bùng nổ dữ dội”
“À, ừm…may mắn”
Ba nuôi Arisa, công ty của Amagi Naoki đã gặp khó khăn về tài chính cho đến gần đây. Nhưng với tiền, vốn đầu tư cùng những đơn đặt hàng từ gia tộc Takasegawa và những chi nhánh của họ, việc kinh doanh đang được cải thiện thấy rõ.
Tài chính của nhà Amagi dường như cũng thuận theo đó mà “nước lên thuyền lên”.
“Thực ra thì chúng tớ đang có nguồn ngân sách khá eo hẹp… Đây chỉ giống như là cố giữ cho những môn đồ có được cái ăn mà thôi”
“Ý cậu là việc kinh doanh thực chất không được tốt như vẻ ngoài?”
Khi Yuzuru hỏi thế, Tenka nhún vai.
“…Chỉ vừa đủ để gọi là xoay sở không bị lỗ thôi. Mà, cũng không sao cả vì mục tiêu của bọn tớ không phải lợi nhuận, nhà tớ không có ý định xem đây như là một công việc kinh doanh”
“Cách tư duy đó đáng ngưỡng mộ thật…không như nhà Uenishi”
Với Yuzuru, “tôn giáo” chính xác là nhà Uenishi.
Còn Uenishi thì nổi tiếng (trong gia tộc Takasegawa) vì thói hám tiền của họ.
Ngay cả Chiharu, một vu nữ chính hiệu cũng kinh khủng không phải dạng vừa. “Thứ bên trong mấy tấm bùa hộ mệnh thực chất cũng chỉ là giấy thôi” – cô nàng từng nói thế, xong lăn ra cười nghiêng ngả.
“Về nhà Uenishi…ờm, việc kinh doanh chính chắc là chủ đất”
Tenka mỉm cười một cách mơ hồ khi nói về điều đó.
Cô ấy không muốn đứng trên lập trường của Nagiri mà “chỉ trích Uenishi”.
“Cậu định tiếp quản công việc của gia đình sao, Tenka-san?”
Arisa hỏi, và Tenka gật đầu dứt khoát.
“Tất nhiên…đó là dự định của tớ”
“…Có lý do gì cho điều đó không?”
Tenka ậm ừ suy nghĩ một lúc trước khi trả lời.
“Lý do… Mà, vì tớ nghĩ công việc đó giúp ích được cho mọi người thôi”
Rồi cô cười ngượng ngùng.
Trong khi đó thì Arisa nhìn Tenka với ánh mắt tôn trọng.
“Thật tuyệt… Tớ thấy điều đó thật đáng ngưỡng mộ”
“…Thế à?”
“Ừm. Tớ nghĩ thật tuyệt khi cậu có cái nhìn cụ thể cho tương lai”
“C-cũng không hẳn là vậy đâu”
Nghe lời khen từ Arisa, Tenka gãi má xấu hổ.
“Tớ không có ước mơ tương lai hay ngành nghề nào muốn theo đuổi cả. Và chỉ là cũng không ghét công việc của ba mẹ mình thôi”
Không có ước mơ khác, cũng như không có chút cảm giác bài xích nào với công việc của gia đình.
Những lý do đó là đã đủ để cô tiếp quản công việc của gia đình.
Hầu hết người Nhật là dân làm công ăn lương, nhưng đa số không trở thành người làm công ăn lương bởi vì họ muốn.
“Sẵn dịp đây, tớ cũng muốn hỏi “giáo chủ” tương lai là cậu, một điều gì đó”
“Là gì thế, Yuzuru-kun?”
“Với cậu thì Thần thánh và đức tin là gì?”
Nghe Yuzuru hỏi, Tenka nghiêng đầu.
“Ý cậu là sao? Không giống như cậu có ý định gia nhập một tôn giáo nào đó, nhỉ?”
“Chỉ là trò chuyện thôi. Là một cuộc thảo luận triết học… Vì cậu sẽ tiếp quản gia tộc, tớ không biết là cậu sẽ có thể cho tớ một cái nhìn sâu sắc hơn về những thứ như thế hay không thôi”
Sau khi Yuzuru nói xong, Tenka đặt tay lên cằm và nói “Ra thế”.
Rồi cô suy nghĩ một lúc, và trả lời.
“Ví dụ như cậu đang trên một chuyến tàu và cảm giác như mình sắp “ra quần” đến nơi…”
“…Ví dụ khá là “thực tế” ha”
Tuy nhiên, có vẻ như đó là một cách giải thích đơn giản, thế nên Yuzuru và Arisa quyết định im lặng nghe tiếp.
“‘Làm ơn, xin Người, hãy cho tàu chạy nhanh lên. Xin hãy giúp con. Đừng rỉ ra…’. Cậu dám chắc là sẽ không nghĩ như thế không?”
Cả Yuzuru và Arisa đều gật đầu.
Không ai muốn “ra quần” cả.
“Nhưng dù cậu có khẩn cầu thế nào đi nữa, tàu cũng sẽ không chạy nhanh hơn. Sẽ không có ai giúp cậu, và cũng không có phép màu nào khiến ruột hoặc bàng quang của cậu cảm thấy ổn áp hơn cả”
Chuẩn không phải chỉnh.
Ngay từ đầu, nếu muốn được giúp đỡ thì nên nói ra, chứ không phải là cầu khấn.
“Đó là bản chất của cầu nguyện. Khi chúng ta gặp nguy, chúng ta phải cầu khẩn một thứ không tồn tại. Và “thứ” đó chính là Thần linh”
Ngay cả với những người nói không tin vào thánh thần, thì khi cảm thấy sắp “ra quần” đến nơi, họ cũng sẽ vô thức cầu xin thần thánh.
Thần có tồn tại hay không…
Con người phải dựa vào thần linh để sống tiếp.
Tenka giải thích cho Yuzuru và Arisa.
“…Tớ hiểu rồi, cậu giải thích rất dễ hiểu”
“…Cách suy nghĩ ấy thật thú vị”
Yuzuru và Arisa đều thốt lên ngưỡng mộ.
Còn Tenka, cô nàng có hơi xấu hổ, và co người lại vì những nhận xét có phần phóng đại từ “2 vợ chồng”.
“…Xin lỗi vì cuộc trò chuyện dài. Chúc các cậu có 1 ngày hẹn hò vui vẻ. tớ sẽ đi mát xa rồi về nhà đây”
Tenka chào tạm biệt 2 người và đi đến khu mát xa…
_____
Sakuragi Sakura:
Độ lo lắng của Arisa-chan: 20% –> 25%.
Kì tới sẽ là áo tắm sau một thời gian dài.
Eng: Chà…tiếp theo là học bơi.
Trans: giờ thì hiểu cái tựa chương chưa? Ý là khi bạn sắp “ra quần” thì chỉ có thần linh mới cứu bạn nổi, cũng tức là WC ấy =))