Omae wo Onii-chan ni Shite Yarouka!?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1345

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 1

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 1

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 0

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 478

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 502

Tập 03 (Tập cuối) - Mở đầu

Mở đầu

"... chan. Onii-chan. Nếu anh không tỉnh lại thì em sẽ chết mất. Em sẽ rơi vào tuyệt vọng rồi chết đi và biến mất đấy. Làm ơn, đừng để em chết mòn trong nỗi đau buồn chứ."

Tôi tỉnh dậy, cảm thấy cơ thể mình đang bị rung lắc.

Ở góc giường nơi có cảm giác dễ chịu như trên mây này, đêm qua tôi ngủ một giấc rất ngon, người cuộn tròn lại trong chăn.

Khi mở mắt ra, một cô gái với mái tóc đen đang nhìn vào mặt tôi.

Đó là Selene. Mặc dù em ấy là người gặp nhiều khó khăn nhất trong việc dậy sớm, nhưng em ấy đã mặc quần áo, giống như một đứa trẻ hào hứng trước một chuyến dã ngoại.

"Chẳng phải chúng ta khá vội vàng sao. Bên ngoài vẫn còn tối mà đúng chứ."

Bên ngoài cửa sổ trời đang tối. Tôi nhớ lại câu nói rằng khoảng khắc trước bình minh là tối nhất.

"Nếu không nhanh lên, chúng ta sẽ bị kẹt xe ..."

Dụi tay vào đôi mắt còn đang ngái ngủ, tôi mệt mỏi nhớ lại.

Trái tim trong lồng ngực tôi đập mạnh. Đó là vì giấc mơ kỳ lạ mà tôi đã thấy. Tuy nhiên, tôi không thể biết đó là loại giấc mơ gì.

"... anh khóc sao?”

"Khi ngáp anh thường chảy nước mắt mà.”

Selene lặng lẽ chỉ vào cái gối của tôi.

Có một vết ố trên đó. Không còn đường nào ngoài việc cảm thấy cực kì xấu hổ.

"... Không phải là anh đã mơ thấy gì đó đáng sợ đến mức khóc luôn chứ?"

"Anh đâu phải trẻ con, anh sẽ không khóc chỉ vì một giấc mơ đáng sợ."

Selene nghiêng đầu tò mò. Tôi có thể cảm thấy một mùi hương hoa thoảng qua từ mái tóc bóng mượt của em ấy.

Một lần nữa, sau khi chuẩn bị tinh thần cho chuyến đi chơi, tôi nhìn chằm chằm vào Selene.

Ahh, có lẽ bây giờ tôi vẫn đang mơ. Không đời nào em ấy thức dậy trước bình minh.

"Tch, hôm nay là ngày nghỉ nên hãy thư giãn một chút nào ... ah."

Ý thức của tôi càng trở nên rõ ràng và cuối cùng tôi bắt đầu nghĩ về lịch trình của ngày hôm nay. Selene từ từ rời đi và lẩm bẩm.

"... mọi người đã chuẩn bị rồi."

"Ahhh! Maumauland!"

Hôm nay anh em chúng tôi và Murasaki-san sẽ đi chơi ở Maumauland ... và đây cũng là cái cớ cho việc kiếm xem ai là người em gái tốt nhất.

Tôi nhảy ra khỏi giường, rửa mặt và đánh răng, rồi thay quần áo. Tôi đã chuẩn bị hành lý từ tối qua.

Các cô em gái của tôi đã tập trung trong phòng khách.

"Chào buổi sáng, Nii-chan!"

Tomomi hôm nay dường như tràn đầy năng lượng.

"Chào buổi sáng, Onii-sama”

Một vài hộp cơm trưa và món ăn phụ được buộc thành một chồng, Sayuri cởi chiếc tạp dề ra với một nụ cười và đặt nắp đậy lên trên các hộp, em ấy gói chúng lại bằng một miếng vải màu tím.

"Chào buổi sáng, Nii-san."

Yuuki cười trên tay đang cầm một cốc nước. Hôm nay em ấy cũng uống cà phê đen.

"Nii-chama thật là một người háo ngủ. Maple không thể ngủ vì phấn khích từ hôm qua. 'Thật khó khăn, em cũng chẳng thể ngủ chút nào.' Maple nói vậy đấy."

Nâng niu Maple bằng cả hai tay, Mika nhảy lên thích thú.

"Chào buổi sáng, mọi người. Còn Murasaki-san thì sao?"

Sayuri cầm chiếc điện thoại trong tay và xác nhận.

"Có vẻ như cô ấy đang chuẩn bị xe ở bãi đậu."

"Vậy thì, tốt hơn là nên đợi ở đó. Anh cầm hộp cơm trưa cho."

“Em không thể để chúng hết cho Onii-sama được."

"Anh đã để lại cho tụi em khá nhiều rắc rối, ít nhất là để anh làm những việc tay chân đi."

Bảy hộp ăn trưa bao gồm cả khẩu phần của Murasaki-san cũng khá nặng. Mới lúc nãy, Sayuri đã xong việc bỏ thêm một hộp mới vào với bốn hộp cơm trưa xếp tầng khác. Tôi cũng nhấc nó lên.

Thực sự là rất nặng. Tomomi bật dậy và đứng trước mặt tôi.

"Anh ổn chứ, Nii-chan? Muốn em giữ một nửa không?"

"Anh đã nói anh ổn mà. Đi thôi."

Đáp lại lời của tôi, Tomomi nói "Em sẽ để anh nuông chiều một chút".

Việc phải chịu đựng việc không được tôi thương vì là người chị cả đã tích tụ và đã bùng nổ trước đó, và nhờ vậy bây giờ em ấy đã hoàn toàn bình tĩnh.

"... khởi hành nàoooo."

Với tinh thần phấn khởi mãnh liệt, Selene là người đầu tiên bước ra phía cửa vào. Tôi tiếp bước theo em ấy. Sự năng động đó là một điều khá bất ngờ từ Selene, người luôn tự hào về việc sống biệt lập của mình.

"Yayy yayy! Maumauland! Lần đầu tiên của Mii-chan !!"

Thỉnh thoảng, Mika hành động ngớ ngẩn và nói những điều khá rùng rợn, khiến Yuuki bối rối.

"Mika-chan. Trải nghiệm đầu tiên cũng có thể là, ừm, đúng là có thể nói vậy, nhưng một cô gái lại nói vậy, nó có thể gây ra hiểu lầm ..."

“Đó-đó cũng là trải nghiệm đầu tiên của Yuuki-neechama sao?”

"Đ-đúng vậy!"

Thấy sự hai người nói chuyện, Tomomi và Sayuri đứng cùng nhau cười toe toét.

"Yuuki thật trong sáng."

"Yuuki-san đúng là một nhân vật trong sáng phải không."

Yuuki hoảng sợ quay về phía hai người và nói.

"Nhân vật gì cơ!"

Chúng tôi đã đủ thân mật để có một cuộc nói chuyện tự nhiên với nhau.

Sau khi đi xuống thang máy, chúng tôi đi ra ngoài. Bầu trời phía đông bắt đầu sáng lên, nhưng xung quanh vẫn còn hơi tối. Một chiếc xe van nhỏ với đèn đang sáng đợi chúng tôi trên đường. Có thể nhìn thấy Murasaki-san ở ghế tài xế.

Theo dự báo thời tiết, hôm nay sẽ có nắng, hoàn hảo cho những hoạt động ngoài trời.