Trans: Chí mạng
_________________________
(Mẹ và những đứa em mới sinh của mình, điện hạ đã bị buộc phải ra tay giết hại... Thậm chí cả sự kiện đó cũng được ngài ấy xem như một tội lỗi của chính bản thân.)
Đối với Rishe, đó là lòng tốt không thể phủ nhận.
"…Trong những ngày thơ ấu của ngài, đã có rất nhiều máu chảy."
Giọt nước mắt vẫn chưa rơi xuống.
Rishe cố gắng kìm nén giọng nói đang run rẩy của mình, chậm rãi nói tiếp. Arnold bình tĩnh chờ đợi những lời vụng về của Rishe.
"Đối với điện hạ, đó là hôn nhân…"
"…"
Cha của anh đã xâm lược thế giới qua các cuộc chiến tranh.
Đổi lấy một thời kỳ hòa bình ngắn ngủi, ông ta đã bắt rất nhiều cô dâu làm con tin.
Arnold, người đã lớn lên trong bối cảnh những tiếng kêu than của các công chúa và cảnh tượng những đứa trẻ sơ sinh bị giết hại hầu như toàn bộ, đều đã nhìn thấy tất cả bằng đôi mắt xanh của mình.
"Chính vì vậy mà ngài tôn trọng em như một con người, không phải như một công chúa, và trao cho em sự tự do cùng hy vọng..."
Arnold nhẹ nhàng vuốt tóc Rishe.
"Không phải vậy."
"...?"
Ngón tay anh chạm vào tai và má Rishe.
Khi Rishe, người đang vùi mặt vào cổ Arnold ngẩng đầu lên, ánh mắt họ chạm nhau. Đôi mắt màu xanh của biển đang nhìn Rishe một cách điềm tĩnh.
"Ta chỉ đơn giản là thích thôi."
Arnold vòng tay ra sau đầu Rishe, ôm cô vào lòng một lần nữa..
"Sự tự do của em."
Giọng khàn thì thầm bên tai cô, tựa như tiếng sóng biển nghe từ vỏ sò.
"--Sức mạnh để cuốn mọi thứ vào và kéo lại, vì điều tốt nhất mà mọi người mong muốn."
"..."
Arnold luôn như vậy.
Anh khẳng định cách sống mà Rishe mong muốn như một điều hiển nhiên.
Trong một cuộc đời có lẽ khó khăn với anh, anh trân trọng cách sống mà Rishe đã chọn, điều mà cô muốn bảo vệ dù có phải trải qua bao nhiêu cuộc đời đi chăng nữa.
(...Dù có phải đối đầu với mình.)
Khi từ chối liên minh với Vương quốc Coyolles, hay thậm chí khi anh cố gắng giết tổng giám mục tại Vương quốc thánh, Arnold chưa bao giờ cấm cản Rishe can thiệp.
(Một người mạnh mẽ và tốt bụng.)
Arnold có lẽ vẫn nghĩ rằng mình đã lôi kéo Rishe, người đã đến đất nước này như một cô dâu, vào mục đích của bản thân.
(...Nếu mình nói với điện hạ rằng mình đang yêu ngài ấy thì sao...)
Rishe ngay lập tức dập tắt suy nghĩ chợt hiện lên đó.
(--Không, không được.)
Có lẽ, dù thế nào thì suy nghĩ của Arnold cũng sẽ không thay đổi.
Dù có trở thành một gông cùm nặng nề cản trở bước đi của anh, cô cũng sẽ không thể ngăn cản được.
"...Em chỉ có một điều ước."
Cô không nói ra mong muốn rằng điều đó sẽ được thực hiện.
Dù vậy, Rishe vẫn muốn nói cho Arnold biết.
"Chẳng hạn như trong tương lai. Ví dụ, khi em đến tuổi hai mươi, nếu em mất mạng..."
"Ta không muốn nghe."
Giọng của Arnold cắt ngang lời Rishe.
Cách nói như một đứa trẻ đòi hỏi và giọng điệu dường như từ chối lời nói của Rishe là điều mà Arnold hiếm khi thể hiện.
Nhưng Rishe không thể không nói ra.
(Xin lỗi.)
Mặc dù Arnold đã mong muốn điều đó, nhưng Rishe vẫn tiếp tục.
Cô hiểu rõ rằng sinh mạng của chính mình rất mong manh.
"Dù cho em có chết..."
Người đàn ông đã là lý do khiến Rishe bị giết trong tất cả các kiếp trước. Cô nhớ lại nỗi đau từ kiếp thứ sáu khi bị giết trực tiếp và cầu nguyện.
"Trong kiếp sau, em vẫn muốn trở thành vợ của Arnold điện hạ…"
"――――…"
Ngón tay của Arnold, đang chải qua mái tóc màu san hô của Rishe, đột ngột dừng lại như thể anh đang nín thở.
(Dù cho mong muốn sống sót trong kiếp này không thành hiện thực.)
Rishe nắm tay Arnold bằng tay đang đeo nhẫn, và đan chặt các ngón tay của họ vào nhau.
(Nếu mình không chết đi và kết thúc ở đó. Nếu có thể tiếp tục lặp lại...)
Cho đến bây giờ, mỗi khi chết và trở về ngày đó, Rishe luôn tràn đầy hi vọng về những khả năng mới.
Dù có phải mất đi những tháng ngày đã gầy dựng và quay lại từ đầu, cô vẫn cảm thấy rằng mọi thứ trước mắt đều là những lựa chọn.
Nhưng bây giờ, trong kiếp thứ bảy này, Rishe chỉ có một nguyện vọng duy nhất.
(...Dù là kiếp thứ tám, kiếp thứ chín, hay kiếp thứ mười đi chăng nữa...)
Cô không bao giờ có thể chọn bất cứ điều gì khác nữa.
Cô thậm chí còn không nghĩ điều đó là một sự gò bó.
"Em muốn ở bên cạnh ngài, Arnold điện hạ."
"...Rishe."
Trong bất kỳ cuộc đời nào sắp tới, Rishe đều mong Arnold sẽ ở bên cạnh.
Cô mong muốn được nắm tay anh như thế này, và tiếp tục cầu nguyện.
"Làm ơn, thưa điện hạ..."