Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

(Đang ra)

Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Shiomoto

Otsuki Haruto bắt đầu làm bán thời gian tại một dịch vụ việc nhà ngắn hạn trong kỳ nghỉ hè năm hai cao trung. Sau đó, cậu đã rất bối rối với công việc đầu tiên của mình.

115 7361

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

436 18675

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

109 1845

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

29 340

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên quý tộc phản diện và mong muốn bị trục xuất khỏi đất nước, thế nhưng cô công chúa ám ảnh với tôi lại không cho phép điều đó!

リヒト

Tuy nhiên vì lí do gì đó, vị hôn thê đãng lẽ phải khinh thường cậu, lại trở nên ám ảnh nhân vật chính và không để cậu ấy ra đi?

46 778

WN Vol 5 - Chương 175 : Tương lai

Trans: Chí mạng

_______________________

(--Có lẽ nào tương lai đã bắt đầu thay đổi rồi sao?) 

Rishe đã nỗ lực hết mình để tránh khỏi chiến tranh thế giới. 

Dù chỉ là một chút thôi, nhưng cô đã cảm nhận được những thay đổi nhỏ. Nhưng liệu nó có tác động đến những nơi như thế này không? 

(Không, mình không biết...! Có thể cuộc trao đổi này đã được lặp lại tương tự trong cả sáu kiếp...!!) 

Rishe không có bất kỳ thông tin nào để xác định điều đó. Phản xạ muốn nắm chặt gấu váy, nhưng cô dừng lại trước khi Arnold nhận ra. 

(Liệu đây có phải là sự thay đổi, hay chỉ là một phần của "sự lặp lại". Là chuyển biến tốt, hay tệ hơn, thậm chí điều đó cũng không rõ ràng.) 

Gutheil hỏi mà không ngẩng đầu lên. 

"Tại sao lại như vậy?" 

Mặc dù anh ta đang cố gắng kìm nén giọng nói của mình nhưng rõ ràng nó đang run rẩy. 

"Có phải là vì cha thần không? Chính vì trong gia đình thần có người đã phản bội đất nước này và hoàng tộc mà ngài..." 

(Đối với Gutheil-sama, đội hiệp sĩ hiện tại là một nơi đầy gai nhọn. Dù có cố gắng chân thành đến đâu, ánh mắt nghi ngờ từ xung quanh vẫn luôn hướng về anh ấy. Không phải vì bản thân anh ấy, mà vì tội ác do cha anh ấy gây ra...) 

Ban ngày, Rishe đã cải trang thành nam và tận mắt chứng kiến điều đó. 

(Đối với Gutheil-sama, đội cận vệ của Arnold điện hạ là nơi duy nhất có thể đánh giá đúng thực lực của anh ấy. Nhưng...) 

Ánh mắt của Arnold nhìn xuống lạnh lùng và xa cách. 

"Đó là vấn đề từ trước." 

"…Từ trước…?" 

Bầu không khí căng thẳng khiến vai Rishe giật nảy lên. 

"Hiến dâng mạng sống cho đất nước? –Ta không cần những người coi đó là đức hạnh." 

(Arnold điện hạ...) 

"Dù có năng lực đến đâu, ngươi nghĩ rằng ta có thể giao phó chiến lược cho một người hành động trên tiền đề cái chết của mình trên chiến trường sao? Ngay cả trong tình huống nguy cấp, hành động của ngươi không phải là kết quả của phán đoán tốt nhất, mà là kết luận ngươi đã có từ trước khi ra chiến trường?" 

"Điều đó là…" 

Khi Arnold huấn luyện đội cận vệ, phương châm của anh là "Bằng mọi giá phải sống sót và chiến đấu". 

"..." 

Gutheil cúi đầu, nắm chặt cả hai tay lại rồi cúi đầu xin lỗi Rishe và Arnold. 

"Thần xin lỗi vì hành động hèn nhát này. ---Thần xin phép." 

"Gutheil-sama!" 

Gutheil cúi đầu chào rồi rời khỏi căn lều nhỏ, biến mất vào màn đêm mưa. Rishe định đứng dậy nhưng bị Arnold kéo lại, không thể di chuyển. 

"Không cần phải đuổi theo." 

"Nhưng…" 

Tuy nhiên, Rishe cũng hiểu rõ rằng Arnold sẽ không thay đổi quyết định của mình. 

"Dù có bị chặt đứt cánh tay, cũng phải vung kiếm. Dù có bị gãy chân, cũng phải tiến lên. Dù bị mù cả hai mắt, cũng phải tìm cách tấn công kẻ địch đến cùng. Đây là lý do của việc huấn luyện." 

Trước đây, khi đấu tập với Rishe, Arnold đã nói như vậy. 

"Làm như vậy sẽ tăng khả năng sống sót." 

(…Arnold điện hạ không chấp nhận nhứng chiến binh sẵn sàng hy sinh bản thân vì đất nước.) 

Tuy nhiên, Rishe suy nghĩ. 

Điều đầu tiên xuất hiện trong đầu cô là sự kiện của kiếp thứ năm. Khi Rishe, lúc đó là một thợ săn, nhìn Arnold qua ống nhòm, anh đã chỉ vào ngực trái của mình bằng ngón tay cái. 

Như thể muốn nói, "Hãy nhắm vào đây." 

Và trong trận chiến cuối cùng của kiếp thứ sáu, Arnold đã chiến đấu như thế nào? 

(Điện hạ đã ở một mình trong lâu đài đó.) 

Anh có nhiều hiệp sĩ mạnh mẽ làm cận vệ của mình. Dẫu vậy, khi ra mặt trận, Arnold luôn chiến đấu một mình, không hề phối hợp với những người xung quanh. 

Arnold thực sự rất mạnh mẽ, có lẽ không cần đến những hiệp sĩ khác, nhưng chắc chắn đó không phải là lý do. 

(Trong tương lai, chính Arnold điện hạ...) 

Rishe ngước nhìn khuôn mặt nghiêng của Arnold, trong lòng tràn đầy cảm xúc muốn khóc. 

(...Mình không hề cảm nhận được chút ý chí mạnh mẽ nào để không chết...) 

Điều đó khiến Rishe cảm thấy vô cùng sợ hãi. 

Cô vô thức vươn tay ra và kéo lấy tay áo của Arnold. 

"…Arnold điện hạ…" 

Arnold có lẽ đã cảm nhận được sự đau đớn ở ngực trái của Rishe. 

"...Sao vậy?" 

"..." 

Anh cau mày và chạm vào má cô với vẻ lo lắng. 

Arnold có lẽ không thể tưởng tượng được rằng trong lòng Rishe đang tràn ngập sự lo lắng về anh. 

(Mình không thể nói thành lời.) 

Rishe khẽ lắc nhẹ, vẫn nắm chặt tay áo Arnold. 

Cúi đầu xuống, cô mở miệng nói. 

"Arnold điện hạ, xin ngài hãy lắng nghe lời của Gutheil-sama. Một hiệp sĩ có năng lực và thành thật như vậy bị đối xử lạnh nhạt trong đội hiệp sĩ, sẽ là tổn thất cho đất nước này, phải không?" 

"――……" 

Arnold thở nhẹ ra và nói với Rishe như an ủi cô. 

"Điều ta cần thay đổi chính là gốc rễ. Chỉ di chuyển Gutheil về phe ta và để thoát khỏi tình trạng hiện tại, không thể tránh khỏi việc những người khác gặp phải tình trạng tương tự." 

"...Điện hạ." 

Rishe ngẩng đầu lên trước những lời nói bất ngờ đó. 

"Ta cần ưu tiên tạo ra tình huống mà ‘những người làm việc đúng đắn được đánh giá công bằng’. Dù không phải là cận vệ của ta, việc thay đổi bản chất của đội hiệp sĩ theo hướng đó mới là điều cần thiết." 

"...!" 

Những lời đó đã sưởi ấm trái tim cô. 

Khi Arnold nhìn Rishe, anh nở một nụ cười mỉm. 

"…Thường thì, đây đúng là phương pháp mà em hay nghĩ đến." 

"Đó… điều đó là…! Quả thật, em đã muốn thảo luận với ngài về việc thay đổi hệ thống đánh giá như là một hình mẫu lý tưởng cuối cùng, nhưng…!!" 

Những điều Arnold vừa nói, Rishe cũng đã nghĩ đến. Tuy nhiên, cô nghĩ rằng cần phải thuyết phục Arnold như trước để anh chấp nhận điều đó. 

(Liệu có phải những điều mình đã nói trước đây đang dần dần ảnh hưởng đến suy nghĩ của Arnold điện hạ không?… Vậy, việc "từ chối cho Gutheil-sama gia nhập đội cận vệ" thực sự là điều chưa từng xảy ra trong những kiếp trước của mình sao?) 

Trong khi Rishe cảm thấy vừa vui mừng vừa bối rối, Arnold lại thì thầm với vẻ mặt khó chịu. 

"Dù sao, người quản lý đội hiệp sĩ là phụ thân ta. Ta chỉ có quyền tự do đối với các cận vệ của mình thôi." 

"Phụ thân ngài..." 

"Không thể ngay lập tức được. Nhưng hãy chờ đi." 

Arnold sau đó nhìn xuống Rishe và mỉm cười nhẹ. 

Nụ cười ấy tối tăm, có phần quyến rũ và khiến cô cảm thấy sợ hãi. 

"—Sớm muộn gì, ta cũng sẽ biến điều đó thành sự thật." 

"...!?" 

Một cảm giác tương tự như sát khí chạy dọc sống lưng Rishe. 

Cảm giác này rất giống với nỗi sợ hãi không thể diễn tả được khi cô bị phát hiện bởi cha của Arnold trước đó. 

"Như em đã nói, mưa đã tạnh rồi." 

"…Arnold điện hạ." 

"Về thôi. Nếu về quá muộn, em sẽ không có nhiều thời gian để ngủ đâu." 

Arnold đứng dậy và đưa tay về phía Rishe. 

Rishe do dự một chút, rồi cố gắng không để lộ sự do dự của mình, cô nắm chặt tay Arnold. 

(Dòng chảy cơ bản vẫn không thay đổi. Điện hạ vẫn quyết tâm thực hiện...) 

Cố gắng không biểu lộ ra ngoài, cô xác nhận sự thật đáng tuyệt vọng đó. 

(...Cuộc đảo chính bằng cách giết phụ thân ngài ấy và chiếm đoạt ngai vàng...) 

*** 

Ngày hôm đó, ngay sau khi mặt trời lặn, một chàng trai trẻ đang đi bộ qua thủ đô Garkhain. 

Anh ta khoác một chiếc áo choàng, có mũ trùm kín mắt nên không thể nhìn thấy khuôn mặt. 

Dù vậy, anh vẫn cẩn thận ẩn mình, không ngừng quan sát xung quanh. 

(Thật là phiền phức. Tại sao mình lại phải lén lút đến một nơi như thế này…) 

Chàng trai nghĩ khi bước xuống cầu thang dẫn vào quán rượu ngầm. 

(Nhưng không còn cách nào khác. Bên kia cũng đang cố gắng hết sức để không bị phát hiện âm mưu mà.) 

Tiếng bước chân vang vọng trên bức tường đá. 

Khi đến trước cánh cửa, anh ta kéo lại mũ trùm để che giấu mái tóc vàng óng của mình. 

Rồi chàng trai trẻ Dietrich từ từ đẩy cánh cửa mở ra. 

*** 

Lần này, Lupu Nana đã nhận được các giải thưởng, trong đó có vị trí số 1 chung cuộc tại "Giải thưởng Light Novel tiếp theo 2021"! 

Cảm ơn rất nhiều vì sự ủng hộ của mọi người…! 

[Thông báo và lời cảm ơn]

Cảm giác giống như một giấc mơ khi nhận được một giải thưởng danh giá như vậy, tôi tràn ngập những cảm xúc khó tả và rất nhiều niềm vui. 

Tôi sẽ tiếp tục cố gắng hết sức để đáp lại sự ủng hộ của các bạn!