Quan trị an được Fred hỏi chỉ mỉm cười nói: “Fred tiên sinh, đây chỉ là vụ án tự sát bình thường mà thôi, không có là đối tượng tình nghi cả.
Bất quá đội trưởng Grace còn chưa trở về nên chúng tôi chỉ còn cách thể tiếp tục giám sát mọi người, khả năng cao là tôi sẽ phải đi theo tiên sinh tới phòng vệ sinh một chuyến, mong tiên sinh hãy thứ lỗi cho tôi về chuyện này.”
“Không sao, tôi có thể hiểu mà.” Fred cũng cười nói.
Tiếp đó hai người đi ra khỏi phòng học rồi tiến về phía nhà vệ sinh ở cuối hành lang.
Khi tiến vào nhà vệ sinh tăm tối, quan trị an kia đã tới gần vách tường để bật đèn lên thì đột nhiên Fred mở miệng: “Bằng!”
Đó là tiếng súng bắn khi được mô phỏng bằng miệng, nhưng với kinh nghiệm của một quan trị an lâu năm hắn lập tức cúi người lao về hướng khác, ngay sau đó hắn liền cảm thấy đau đớn ở bả vai.
Quan trị an hét lên một tiếng đầy đau đớn rồi lảo đảo đứng dậy lui về phía sau, lúc này hắn lại cảm thấy mặt sàn bỗng trở nên rất trơn trượt, cuối cùng hắn trượt chân té ngã đập mạnh đầu xuống gạch.
Trong bóng tối, hắn thấy Fred nhảy ra ngoài từ cửa sổ.
……
Sau khi Grace nói chuyện với Irina xong thì hai người nhanh chân đi về phòng học.
Vừa trở lại phòng học, Grace liền nhìn xung quanh một vòng rồi hắn nhíu mày hỏi: “Fred đâu?”
“Fred tiên sinh nói muốn đi vệ sinh nên Anka đã đi theo rồi.” Một quan trị an trả lời.
“Không ổn!”
Sắc mặt Grace lập tức thay đổi, hắn vội vàng xoay người chạy về phía nhà vệ sinh.
Những người khác không biết tại sao Grace lại phản ứng như vậy, bọn họ chỉ biết quay đầu nhìn nhau.
“Công chúa điện hạ.” Feline lặng lẽ tiến tới bên cạnh Irina sau đó nhỏ giọng nói: “Xin lỗi người, vừa rồi Feline đã quá mức phân tâm, đáng lẽ Feline phải luôn ở bên cạnh người mới đúng.”
“Không sao không sao.” Irina an ủi một câu.
“Tại sao…… Grace tiên sinh lại có hành động đó?” Feline tò mò hỏi, cô không hiểu chuyện này là thế nào.
“Tiên sinh đang đuổi theo hung thủ.” Irina nhỏ giọng trả lời.
Đuổi theo hung thủ?
Feline giật mình, nhưng đây không phải là vụ án tự sát sao?
Do hiện tại có khá nhiều ánh mắt nhìn về phía hai người các cô nên Feline không tiện hỏi nhiều, cô chỉ có thể kiềm chế lòng tò mò lại.
Không lâu sau Grace đã trở lại, lúc này bộ đồng phục trên người hắn có chút rối loạn, hắn thở dài một hơi rồi nói: “Rất tiếc, để Fred chạy mất rồi.
Ban đầu tôi đã rất cẩn thận khi đuổi theo hắn nhưng tôi hoàn toàn không ngờ rằng hắn có đạo cụ siêu phàm loại chạy trốn, hắn đã chạy khỏi học viện Ngân Diệp mất rồi.”
“Fred chạy mất? Đạo cụ siêu phàm? Chuyện này là thế nào?”
Những người xung quanh căn bản là không rõ chuyện gì đang xảy ra, những câu hỏi liên tục được đưa ra.
Grace ra lệnh cho những quan trị an khác đưa Anka đang bị thương đi băng bó vết thương rồi hắn mới chậm rãi giải thích cho mọi người quá trình diễn ra vụ án giết người này. Khi nghe Grace giải thích xong thì mọi người đều có chung một loại biểu cảm trợn mắt há hốc mồm, khó có thể tin được.
Vợ Robony là Erin thì ngẩn người ngồi tại chỗ, cô gần như không thể bình tĩnh lại được.
Scandin thở dài không biết nên nói gì.
Lofing khoanh hai tay trước ngực dựa lưng vào vách tường, khóe miệng ngậm một điếu xì gà.
“Grace tiên sinh, ngài thật sự là một quan trị an nhạy bén khi có thể suy đoán hung thủ là ai từ những dấu vết nhỏ bé này.” Có người nhịn không được khen ngợi Grace.
Grace lắc đầu nói: “Không không không, tôi không hề suy đoán được chân tướng từ những manh mối này, chúng ta phải cảm ơn công chúa điện hạ Irina, nhờ vào tư duy nhạy bén mà điện hạ đã suy đoán được hung thủ là ai.”
Khi nói chuyện, Grace còn dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Irina. Hắn cảm thấy bản thân cần phải dùng thái độ ngay thẳng nói rõ sự thật này chứ không thể bởi vì người ta chỉ mới mười lăm tuổi mà lại đi coi thường người ta.
Mọi người rất kinh ngạc khi biết sự thật, họ đồng loạt quay đầu không ngừng khen ngợi và cảm ơn Irina.
Và Irina thì lại phải cố gắng cười gượng và đối phó bọn họ trong bộ môn giao lưu, nhưng trong lòng thì lại mắng chửi cả dòng họ của Grace.
‘ Tên Grace chết tiệt này không hổ là quan trị an thiếu chuyên nghiệp, hắn chưa hề hỏi ý kiến của mình mà lại làm lộ chuyện mình là người phá án, chẳng lẽ hắn quên mất rằng hung thủ đã chạy trốn rồi sao? Nếu như mình bị Fred trả thù thì phải làm sao? ’
Một khi đã xác định hung thủ là ai thì tiếp theo Sở Trị An sẽ…… À không, tiếp theo Cục Thần Bí sẽ bắt đầu thực hiện nhiệm vụ truy tìm Fred, những người tham dự bữa tiệc này không cần phải ở lại đây làm gì nữa.
Sau khi Irina tiếp nhận lời cảm ơn từ Erin, cô và Feline liền đi về nhà.
Feline đã luôn im lặng trong khi đi bộ về biệt thự với Irina, cuối cùng Irina nhịn không được hỏi: “Feline, trước khi rời khỏi bữa tiệc thì ta đã không ứng xử khéo léo khi có quá nhiều câu hỏi, vốn dĩ ta nghĩ rằng cô sẽ nói gì đó nhưng tới khi về biệt thự thì cô vẫn im lặng.”
Feline lấy lại tinh thần, cô nói: “Điện hạ…… Hình như Feline hơi thất thần nhỉ? Nghĩ lại thì đây là lần đầu tiên thần nhìn thấy người tài giỏi tới mức có thể suy đoán ra hung thủ từ những thứ nhỏ bé không ai thèm để ý tới, điều này làm cho Feline cảm thấy bất ngờ.”
“Hiện tại chúng ta đang đặt mình trong một vương quốc chưa rõ là địch hay bạn nên phải liên tục thừa nhận một loại áp lực vô hình, có lẽ là do ở trong hoàn cảnh này quá lâu nên ta tự động trưởng thành chăng?” Irina quen cửa quen nẻo tìm một cái cớ thích hợp cho bản thân.
Feline bừng tỉnh, cô cảm thấy Irina nói không hề sai, ai rồi cũng phải trưởng thành thôi, đặc biệt là những người ở trong hoàn cảnh càng nguy hiểm thì tốc độ trưởng thành sẽ càng khủng khiếp.
Nghĩ tới đây, Feline lại càng cảm thấy thương tiếc Irina. Những thiếu nữ 15 tuổi như Irina hẳn là đang tận hưởng cuộc sống vui vẻ sung túc của một đứa trẻ nhỉ? Nhưng công chúa điện hạ lại gánh trên vai một loại áp lực và trách nhiệm mà đáng lẽ nó không tồn tại.
……
Sắc trời dần dần tối.
Gió đêm thổi tới thổi lui làm cho Fred cảm thấy cơ thể rất lạnh, hơi thở của hắn khá nặng nề.
“Chức giai cấp 3 Đấu Giả thì thế nào? Không phải là ta còn thoát khỏi tay ngươi sao? Ngươi đừng hòng bắt được ta.”
Fred lẩm bẩm một mình, hắn đang trốn trong một con hẻm nhỏ trên đường phố.
Đúng lúc này hắn nghe thấy tiếng bước chân và tiếng nói chuyện càng tới gần làm cho hắn vội vàng nhích người trốn sâu vào trong bóng tối, nhưng khi di chuyển thì lại chạm tới vết thương trên người, cảm giác đau đớn truyền tới não làm cho hắn nhăn mặt.
Mặc dù hắn đã chạy trốn thành công nhưng không phải là bình an vô sự, Grace không hề nương tay khi tấn công nên giờ hắn đang bị thương ở sau lưng, việc cấp bách là phải chữa trị những vết thương này.
“Không thể tin được là công chúa điện hạ Irina lại thông minh tới vậy, liếc mắt một cái là nhìn thấu hành vi giết người của Fred.”
“Đúng vậy đúng vậy, đáng tiếc là tên Fred kia đã chạy thoát và giờ không ai biết hắn đang trốn ở xó xỉnh nào.”
Bên ngoài con hẻm vọng lại tiếng nói chuyện.
Những người khách mà Robony mời không chỉ là những người ở trong học viện Ngân Diệp mà còn có người quen ở bên ngoài học viện, và hai người đang nói chuyện cũng nằm trong số đó.
Đôi mắt Fred lập tức nheo lại khi nghe thấy những gì hai người vừa nói.
Irina?
Hóa ra là con nhỏ công chúa dị quốc này phá hỏng nghi thức thăng cấp của mình sao?
Lý trí của Fred dần bị ăn mòn, hắn siết chặt đôi tay lại.
“Ha ha ha, Irina phải không? Chắc ngươi sẽ không ngờ rằng một kẻ đang bị thương như ta sẽ mạo hiểm quay về học viện để trả thù đâu nhỉ?”
Fred tự nói một mình, hắn dùng tay đỡ tường rồi bước từng bước tới bức tường của học viện Ngân Diệp.
Đây là một dãy tường kiên cố cao, dày tận mấy mét bao quanh toàn bộ học viện Ngân Diệp, nhưng Fred biết tấm khiên thật sự bảo vệ học viện Ngân Diệp không phải là thứ tầm thường này mà lại là một cái đạo cụ siêu phàm.