Nữ Phụ Phản Diện Lv99! Tôi Là Trùm Cuối Nhưng Không Phải Là Ma Vương!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi sẽ không đưa con trai mình cho một con đàn bà ngoại tình như cô đâu

(Đang ra)

Tôi sẽ không đưa con trai mình cho một con đàn bà ngoại tình như cô đâu

無尾猫

TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ THA THỨ CHO ĐỨA CON GÁI ĐÃ PHẢN BỘI CON TÔI

3 15

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

445 19229

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

121 1989

A Family of Yandere Witches Living in Modern Day Won't Let Me Go

(Đang ra)

A Family of Yandere Witches Living in Modern Day Won't Let Me Go

みょん|Myon

Cô trông giống hệt những cô gái trong giấc mơ của anh ấy... và Touya dần quan tầm và để ý đến cô.Đó cũng là cách mà mọi thứ bắt đầu, thời điểm mà vần mệnh của cậu bắt đầu chuyển đổi

15 127

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

30 496

Volume 1 - Chương 12

Cuối năm học đầu tiên, khi kỳ nghỉ xuân dài ngày sắp đến, rất nhiều học sinh mời tôi đến dự tiệc trà và các buổi họp mặt.

Bọn họ đều được cha mẹ dặn dò phải gửi lời mời đến tôi, nên khi mời, giọng điệu đều pha chút sợ sệt. Khi tôi từ chối, trên mặt bọn họ lại hiện lên vẻ mặt phức tạp pha trộn giữa nhẹ nhõm và thất vọng.

Đương nhiên, tôi hiểu ý đồ đằng sau những lời mời “về nhà tôi chơi” đó. Rõ ràng là muốn giới thiệu tôi với một ai đó “tuyệt vời”. Vấn đề là, tôi còn chưa gặp những người đó bao giờ, và tôi cũng không đời nào nói “Tôi sẽ đến nhà cậu chơi” với một ngôi nhà mà tôi chưa từng đặt chân đến.

Thực ra có một nơi tôi rất muốn đến trong kỳ nghỉ xuân này. Nếu không có lời mời nào dành cho tôi, chắc chắn tôi sẽ tự mình đến đó. Nhưng sẽ tuyệt hơn nếu như tôi được mời.

Một tuần trước khi kỳ nghỉ bắt đầu, khi tôi đã chán ngấy việc chờ đợi, cuối cùng thì người đó cũng chịu mở lời.

“Yu-yumiela-sama, cho phép tôi được mạo muội…”

“Được chứ, Jessica-san. Cậu không cần phải gọi tôi là “-sama” đâu.”

Cô ấy tên là Jessica Monford, chính là người mà tôi đang chờ đợi.

Trong game, cô ấy là bạn của Alicia, nhưng vì Alicia đã nhanh chóng bị các mục tiêu công lược tiếp cận, nên họ không có bất kỳ mối quan hệ nào.

“Yumiela…san, cậu đã có kế hoạch gì cho… kỳ nghỉ dài chưa?”

“Chưa, tớ rảnh.”

Vậy thì mau mời tớ đến nhà cậu chơi đi.

“À thì, dạo gần đây, có một con rồng xuất hiện ở Monford, lãnh địa của gia đình tớ. Hiện tại, nó mới chỉ phá hoại gia súc, nhưng không biết khi nào nó sẽ tấn công con người.

Quân đội sẽ không can thiệp vì chưa có người nào bị hại, nên tớ đã nghĩ Yumiela-san có thể… À không, chắc là không được đâu nhỉ?”

“Đi tiêu diệt con rồng nào.”

Đó là một quyết định nhanh chóng. Tôi không ngờ mọi chuyện lại suôn sẻ đến vậy.

Đây là một sự kiện quan trọng trong game. Trong kịch bản gốc, Jessica sẽ nhờ người bạn Alicia của mình giúp đỡ cho cuộc khủng hoảng ở lãnh địa của cô ấy.

Tuy nhiên, vì ảnh hưởng bất thường của tôi, họ đã không trở thành bạn bè. Và rồi, như thể vớ được cọc, Jessica đã cầu xin sự giúp đỡ của tôi.

Tất nhiên tôi có lý do để chấp nhận yêu cầu này. Phần thưởng cho sự kiện này vô cùng hấp dẫn.

“Ư-ừm, thật sự được sao?”

Jessica có vẻ đang hoang mang vì mọi chuyện diễn ra quá suôn sẻ. Chẳng phải cậu nên vui sao? Tôi cũng rất vui vì cậu đã nhờ tôi đấy.

Ngày cuối cùng của năm học đầu tiên trôi qua mà không có bất kỳ sự cố nào xảy ra, và tôi đến lãnh địa Monford để nghỉ ngơi.

Jessica, người đã từng rất sợ hãi tôi, trên đường đi, cô ấy đã có thể nói chuyện bình thường với tôi bên trong xe ngựa.

Lãnh địa của Nam tước Monford là một nơi tràn ngập thiên nhiên. Ồ, đúng là vùng nông thôn. Không có gì lạ khi một con rồng xuất hiện ở lãnh địa này lại gây ra náo động như vậy.

“Con về rồi đây— con mang theo người có thể xử lý con rồng về rồi đây—”

Jessica thông báo về sự trở về của mình trước dinh thự với một giọng nói oang oang, và những người hầu lần lượt bước ra, vui mừng trước sự trở về của cô.

“Mừng tiểu thư đã về. Có vẻ tiểu thư dẫn theo bạn về.”

Hừm, bạn bè cơ đấy. Thực ra là một cỗ máy diệt trừ côn trùng thì đúng hơn.

Khi chúng tôi được mời vào trong nhà, chúng tôi đã gặp cha của Jessica. Đó là một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với Nam tước Monford.

“Cảm ơn ngài đã mời. Tôi là Yumiela Dolknes.”

“Cảm ơn cô đã đến. Tuy nhiên, hiện đang có một con rồng xuất hiện ở lãnh địa này. Có lẽ tôi sẽ không thể tiếp đãi cô chu đáo được.”

Nam tước Monford nói với giọng điệu có phần áy náy. Hả? Không phải ông nên nói chuyện đó qua thư sao?

“Cha, Yumiela-san là người sẽ tiêu diệt con rồng.”

“Con bé mạnh như Ma Vương như lời Jessica nói sao?”

Trước vẻ mặt hoang mang của Nam tước, tôi nhớ lại lời giải thích của Jessica. Cô ấy đã viết trong thư rằng tôi mạnh như Ma Vương sao? Khi tôi liếc nhìn cô ấy, Jessica vội vàng giải thích.

“Yumiela-san đã đạt cấp 99. Ưm, và con đã viết là Yumiela-san đủ mạnh để đánh bại Ma Vương, chứ không phải Yumiela-san là Ma Vương.”

Tôi thấy Nam tước vẫn còn vẻ mặt nghi ngờ. Đã lâu lắm rồi tôi mới cảm thấy như thế này.

Sáng hôm sau, tôi quyết định lên đường đến ngọn núi để tiêu diệt con rồng ngay lập tức. Và đi cùng tôi là hai người lính với tư cách là trinh sát.

Jessica đã xung phong đi cùng, nhưng tôi đã lịch sự từ chối vì khả năng cao sẽ có một trận chiến diễn ra trong ngày hôm nay.

“Này, tại sao chúng ta phải chiều theo ý muốn ích kỷ của cô tiểu thư kia chứ?”

“Không còn cách nào khác. Đó là mệnh lệnh của Lãnh chúa.”

Hai người lính đi cùng coi tôi như một cô gái ích kỷ muốn xem rồng. Tôi bắt đầu bước nhanh quanh ngọn núi mà không để ý đến cuộc cãi vã thì thầm của họ.

Đi được nửa đường, tôi tìm thấy một khoảng đất trống được bao quanh bởi cây cối và quyết định sẽ đợi con rồng ở đó.

“Chúng ta nghỉ ngơi một chút ở đây.”

Họ đến chỗ tôi với hơi thở dồn dập và ngồi phịch xuống đất.

“Hộc— hộc— hộc, tiểu thư này, tôi quên chưa nói, nhưng tôi sẽ bỏ chạy ngay khi con rồng xuất hiện. Hãy ngắm cảnh ở mức độ vừa phải thôi.”

Mấy người vẫn chưa hiểu sao? Đến lúc này thì đáng lẽ ra mấy người phải nhận ra rồi chứ, tôi còn chẳng cảm thấy hụt hơi khi đi bộ cơ mà.

Nó đến rồi. Tôi nhìn chằm chằm lên bầu trời mà không đáp lại lời nói của người lính.

“C-cái gì thế? Cái bóng đó… Có phải con rồng không?”

Khi họ nhìn lên bầu trời, họ phát hiện ra một cái bóng. Cái bóng dần dần đến gần và lớn hơn cho đến khi nó ở khoảng cách mà mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng.

“Chạy—! Mau trốn đi!”

Những người lính nhanh chóng trốn sau những tảng đá gần đó.

“Có vẻ như nó đã phát hiện ra chúng ta rồi.”

Khi tôi nói với họ rằng trốn cũng vô ích, con rồng đang lượn vòng quanh chúng tôi. Chắc nó đang cảnh giác với những kẻ xâm phạm lãnh thổ của mình đây mà.

Đúng như dự đoán, con rồng xuất hiện là một con rồng hệ lửa. Dấu hiệu duy nhất tôi nhận được trước khi nó phun lửa là khi cái miệng nó há ra.

Trong khi quan sát con rồng, tôi đang nghĩ cách để giết nó. Nếu có thể, tôi muốn giết nó khi cơ thể nó vẫn còn nguyên vẹn.

Rất nhiều đòn tấn công phép thuật tầm xa của tôi sẽ xóa sạch dấu vết của con rồng. Và đòn tấn công phép thuật đến từ bóng của mục tiêu không thể áp dụng cho kẻ thù trên không.

“Xong… Xong đời mình rồi… Mình sắp bị con rồng ăn thịt rồi…”

Anh lính à, anh đã bỏ cuộc rồi sao? Tôi quyết định từ bỏ việc lấy toàn bộ nguyên liệu quý giá vì đồng đội của tôi đang ở trong trạng thái tinh thần tồi tệ.

“Hố Đen.”

Khi tôi niệm phép, cánh trái của con rồng bị bóng tối bao trùm, và rồi nó biến mất cùng với bóng tối. Con rồng bị mất một cánh xoay vòng trong không trung trước khi rơi xuống đất.

Tôi đã cố gắng dừng đòn kết liễu, nhưng có vẻ như nó đã chết sau cú va chạm - thật là một con rồng yếu đuối.

“Tuyệt vời! Thật là tuyệt vời, Ojou-chan!”

Họ đập tay ăn mừng, và có vẻ như quá xúc động mà bắt đầu rơi nước mắt. Cảm động thì cảm động đấy, nhưng chẳng phải lúc nãy trên đường đi họ đã bảo tôi tự mình xử lý con rồng sao?

“Cảm thấy vui thì tốt, nhưng chúng ta vẫn chưa xong đâu.”

Mặc dù con rồng lửa đã bị đánh bại, nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Con rồng định cư trên ngọn núi này là một cặp.

Trong game, con trùm được cho là có thuộc tính lửa, vì vậy rất nhiều người chơi đã củng cố bản thân bằng vũ khí hệ nước và áo giáp chống lửa. Tuy nhiên, sau khi đánh bại con rồng lửa, họ sẽ phải chiến đấu với một con rồng thuộc tính gió.

Và tất nhiên, con thứ hai mạnh hơn. Đó là một sự kiện bẫy mà bạn phải có biện pháp đối phó với thuộc tính gió.

Đột nhiên, một tiếng gầm vang vọng khắp ngọn núi. Không biết là nó tức giận vì vợ mình bị giết? Hay đó là chồng của nó?

Con rồng hệ gió bay ra khỏi khu rừng gần đỉnh núi, lao thẳng về phía chúng tôi. Đúng như dự đoán, tốc độ của hệ gió khác hẳn với con trước đó.

“Cẩn thận!”

Người lính hét lên khi nhìn thấy con rồng sắp tấn công tôi, nhưng không sao đâu.

Con rồng dừng lại trước mặt tôi.

“Giáo Bóng Tối.”

Những ngọn giáo phóng ra từ cái bóng tấn công nó chính là nguyên nhân khiến nó thất bại. Vô số ngọn giáo nhô ra từ bóng của tôi. Con rồng bị đâm thủng giữa không trung và chết.

Hai người lính trải qua hai lần cảm xúc như tàu lượn siêu tốc, cảm thấy cam chịu trước cái chết, có vẻ như họ đã già đi trông thấy.

Tôi yêu cầu họ xuống núi gọi thêm người đến để vận chuyển con rồng. Bằng cách này, tôi có thể lấy được những thứ mình muốn.

Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao đột nhiên một cặp rồng lại xuất hiện và định cư trên ngọn núi này không? Chúng làm vậy để nuôi con của mình. Chúng tấn công gia súc vì chúng không có thời gian để săn quái vật.

Ngay khi tôi nhìn vào khu vực xung quanh nơi con rồng thứ hai xuất hiện, tôi đã tìm thấy tổ của nó. Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ đến mức tôi phải mỉm cười.

Quả trứng rồng nằm trong tổ chính là thứ mà tôi đang tìm kiếm.