"... Sặc! Ông, ÔNG…! "
Người vừa phun ra ngụm trà vừa uống là chủ nhà Lauren. Sau khi trở về, tôi đã nghỉ ngơi uống trà cùng cô, người đang đọc sách gì đó. Trong khoảng thời gian ấy, tôi có bảo đã dùng tên Lento Vivie để đăng ký ở Hội Mạo hiểm giả.
"... Có sao không? "
Tôi lau trà đổ loang lổ dưới sàn và hỏi vậy, Lauren ôm đầu trả lời:
"... Theo chiều hướng nào đó thì là không… cơ mà hết tên rồi hay sao mà lấy tên đó vậy? Lento, cộng với họ của tôi, thể nào cũng bị nghi ngờ cho coi. "
Không sai. Từ lúc chọn tên Lento, vả lại còn lấy họ của Lauren, tôi đã biết sớm muộn gì cũng xuất hiện vấn đề.
Nhưng, không hẳn lấy tên khác là sẽ yên ổn.
Ừm, chắc tôi sẽ thoát khỏi diện bị nghi ngờ nhưng tôi cũng không muốn Lauren bị đồn là rước trai lạ về nhà.
Thế nên tôi đã lấy họ của Lauren và làm họ hiểu nhầm thành chú của cô.
Và khi đã làm thế, dù có lấy hay không lấy tên cũ, Lento thì cũng không thành vấn đề nên tôi đã sử dụng luôn cái tên quen thuộc cho dễ dùng.
Giải thích lý do cho Lauren, ban đầu cô nhìn tôi bằng ánh mắt "não tên này tàn rồi", nhưng rồi cũng chấp nhận.
"... Chú, chú à… Mà, không hẳn là không hiểu… "
"Còn gì nữa. "
"Thôi, nhưng mà lày… tôi không quan tâm dù bị người ngoài đồn thổi gì đâu. Vốn dĩ đứa con gái thân một mình, lại còn là Học giả chạy đến vùng biên cương để sống thế này là quá thừa để bị đánh giá là bất thường rồi, có làm gì cũng không thể tệ hơn được nữa. "
Đúng thật Học giả như Lauren rất hiếm.
Nói vậy là bởi vì nữ giới không bị cấm làm Học giả.
Tất nhiên có cả những người hãnh diện vì điều đó, chỉ là công việc này rất hao tâm tổn sức mà thôi.
Thế giới này có rất nhiều Ma vật, ngoài ra do tính chất công việc nghiên cứu nên Học giả lại dễ bắt gặp chúng hơn các nghề thông thường.
Để nghiên cứu nên phải đi đến tận nơi, hoặc muốn tham gia các buổi thảo luận lớn phải di chuyển xa xôi nữa.
Vậy nên rất tốn sức nên thường dành cho nam giới hơn.
Tất nhiên Lauren đã lệch khỏi lý lẽ thông thường vì cô đủ sức làm Mạo hiểm giả Rank bạc nhưng miệng lưỡi thế gian thì ai ngờ được.
Theo chiều hướng khác, trong các lĩnh vực không cần phải đi khảo sát thực địa, tỷ lệ nữ Học giả sẽ cao hơn nhưng chuyên môn của Lauren là Ma vật và Ma thuật dẫn đến phải đi nhiều nơi để điều tra cho kỹ.
Nhưng tất nhiên điều đó không bắt buộc.
Tuy nhiên, Lauren lại không phải dạng quan tâm gì đến mấy chuyện đó.
Thế nên cô muốn làm Học giả thế này mãi mãi.
Nếu chuyển sang làm Mạo hiểm giả thì sẽ tránh được ánh mắt phân biệt, thế nhưng không làm như vậy chính là minh chứng nói lên cô yêu nghề đến nhường nào.
Phía Mạo hiểm giả không phân biệt nam nữ mà phân về sức mạnh.
Tất nhiên cũng có đám đánh giá phụ nữ là phái yếu nhưng chỉ là do bọn đó chưa đủ mạnh hoặc chưa trải sự đời thôi.
Thế nên, phụ nữ dễ sống trong giới Mạo hiểm giả hơn là bên Học giả.
Thực tế, Hội mạo hiểm khá xem trọng Lauren.
"Sao để chuyện đó, xảy ra được. Tôi đã được, Lauren chăm sóc nhiều, rồi. Tôi không muốn, gây thêm phiền phức nữa. "
"Nói chuyện đúng kiểu của ông luôn… đã bảo là đừng quá bận tâm mà. Sở dĩ tôi toàn được ông giúp đỡ. Cơm nước giặt giũ dọn dẹp toàn để ông hết đấy thôi. Hòa nhau… khoan, đúng hơn là tôi nợ ông mới phải. "
Lauren nói vậy và cười.
Câu nói nhẹ nhàng hơn bình thường và xoa dịu lòng người, nhưng tôi thấy mình mới là bên mang nợ.
Mặc dù quen biết và giúp đỡ nhau việc nhà lúc bình thường, nhưng có ai lại cho phép một người đã bất ngờ trở thành Undead ở cùng nhà như Lauren.
Ngoài ra, an toàn tuyệt đối thì không nói nhưng tôi đã tấn công cô một lần, cắn và ăn theo nghĩa đen luôn.
Thường thì sẽ tạo ra cảm giác xa lánh không muốn đến gần.
Thế mà Lauren lại đối xử với tôi như người bình thường và cho tôi một mái nhà.
Tôi thành thật cảm ơn từ sâu trong đáy lòng.
Thế nên tôi nói:
"Không hề, có chuyện đó… nhờ Lauren, nên tôi mới còn là con, người được… "
"Lento… Mà, thế thì muốn ở bao lâu cũng được. Đằng nào cũng làm chú người ta rồi mà? Không cần ngần ngại trong gia đình đúng không. "
Lauren lợi dụng luôn thiết đặt được tôi bịa ra luôn.
"Tuân lệnh… vậy tôi sẽ làm, theo cô bảo. "
Tôi gật đầu.
◇◆◇◆◇
Sau đó, tôi báo lại thành quả sau chuyến săn trong Mê cung, tiếp đến là cảm nhận về cơ thể Thi Quỷ và tấm [Bản đồ Acacia].
Sau khi bàn luận, chúng tôi không tìm ra thêm điều gì mới nên nghỉ cho khỏe, sau đó tôi kể lại chuyện hoạt động Mạo hiểm giả của tôi.
Nói cách khác là kể chuyện nhận nhiệm vụ về Orc, chuyến đi săn và thành quả thu thập.
Về kết quả, nói tóm gọn thì tôi đã được cho phép tham gia cuộc thi thăng hạng lên Rank đồng.
Bởi vì Orc không phải loài đơn giản đến mức Rank sắt mới vào Hội có thể săn được.
Vả lại tôi còn một mình săn ba con mà không nhận vết thương nào, chắc Hội phán đoán không thể để yên tôi ở Rank sắt.
Tất nhiên không phải cứ có tay nghề thôi là được tăng hạng, phải chứng minh mình đủ kiến thức nữa nên sẽ có bài kiểm tra về phần đó.
Nói cách khác là bài kiểm tra viết, nhưng chỉ cần nắm được quy tắc cơ bản của Hội cộng thêm chút kiến thức về nguyên liệu, Ma vật và cách xử lý là ổn hết.
Bài kiểm tra khó dần theo cấp bậc nhưng bài thăng lên Rank đồng thì tôi vô tự.
Đúng hơn, tôi còn tự tin lấy được điểm tối đa nữa là đằng khác.
Vấn đề là bài thực hành vì mỗi lúc một kiểu.
Có thể là những nhiệm vụ vừa sức cho Rank đồng nhưng đôi khi lại không như vậy.
Tất cả đều do Hội trưởng lựa chọn tùy ý.
Không phải chơi khó nhau đâu, mà là Hội bố trí nội dung để ngăn chặn trước những hành vi không thích đáng.
Mà, đôi khi vẫn có những người vận dụng mọi thứ để điều tra lấy lợi thế trước, nhưng đó cũng là cách chứng tỏ thực lực nên không bị phàn nàn gì nhiều.
Chỉ là, phương án đó không xứng đáng với sức lực bỏ ra.
Cứ nhận bài kiểm tra và đỗ như bình thường là cách thư thả nhất.
Lần này không biết là dạng kiểm tra gì đây…
Tôi đợi đến ngày mai trong khi mong chờ điều ấy.