Nozomanu Fushi no Boukensha

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

20 93

She Is Not a Witch

(Đang ra)

She Is Not a Witch

Blue Sky Melody

Một câu chuyện ấm áp, đời thường về cuộc sống làm nông của cô gái tóc bạc, xen lẫn đôi lần phiêu lưu kỳ vĩ.

1 1

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

63 1424

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

12 41

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

43 335

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Mizuguchi Takafumi

Một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào đầy rung động, bắt đầu từ những chiếc bánh ngọt đã gắn kết chàng trai và cô nàng "thiên sứ tinh nghịch" lại với nhau!

5 1

Skeleton - Chương 03: Skeleton vs Skeleton

Trên con đường mê cung u ám, một con Skeleton bình thường đang đứng như đã chờ tôi từ trước. 

Không thể dùng Ma thuật, không có Nội năng và cũng không nhận được Thánh khí, một con Skeleton Bình Thường. 

Tôi cầm kiếm đối diện với con Skeleton, nó cũng đã nhận ra hiện diện của tôi

-- Lạch cạnh lạch cạch! 

Và tiếng xương của nó gõ vào nhau như giọng cười nhạo. 

Skeleton. 

Bỏ qua việc tôi đã đấu với loại ma vật này không biết bao lần, nhìn kỹ lại mới thấy đây là một tồn lại rất kinh khủng và dễ sợ. 

Sinh vật sống nếu chỉ có xương thì thường sẽ không thể đứng được. 

Thế nhưng thứ này lại phủ định lại thường thức đó, vẫn tiếp tục cử động hệt một sinh vật sống, càng nhìn bao nhiêu càng thấy mình như đang bị chế nhạo kiểu gì ấy. 

Thế có nghĩa là người khác nhìn vào tôi bây giờ cũng thấy thế này sao.

Dù nghĩ kiểu gì đi chăng nữa, tôi không thể về thành phố trong bộ dạng này được. 

Xác nhận lại điều đó thêm một lần, tôi lại muốn thở dài. 

Nhưng tôi còn chẳng có phổi để thở dài nữa. 

Do đã thành bộ xương trắng rồi, đương nhiên thôi. 

Thật thất vọng với hiện thực này. 

Tôi cảm thấy sự thật rằng mình không phải con người vừa vả mạnh vào mặt. 

Tư duy lãnh đạm của tôi đã áp chế thực tế bản thân trở thành một Skeleton đi phần nào nhưng sau khi nhìn nhận một cách khách quan, quả nhiên còn nhiều điều khác nữa đang khiến tôi do dự. 

Nhưng mặc dù vậy tôi phải tiến lên phía trước. 

Đánh bại thứ chắc là đồng loại trước mặt và tiến hóa thành Ghoul! 

Hạ quyết tâm, tôi cử động chân chạy đến chỗ con Skeleton. 

-- Dự định là vậy. 

Tốc độ này, nói thẳng ra thì rất rề rà. 

Mà, bảo là chạy đấy nhưng nói với người ta cái tốc độ này là chạy thì thể nào cũng bị cười nhạo xem như trò hề. 

Quả nhiên năng lực của bản đã giảm đi rất nhiều. 

Nghĩ nghĩ lại thì, hiển nhiên rồi

Skeleton là xương. 

Cơ bản động vật chuyển động bằng cơ bắp nên không cơ bắp như Skeleton sẽ không thể chuyển động mượt mà được, một chuyện hết sức bình thường. 

Bằng chứng là tốc độ của con Skeleton đối diện cũng chậm chạp phi thường. 

Những người có kinh nghiệm sẽ cảm nhận về Skeleton Bình Thường như thế này. 

Thế nên, nó là loại ma vật dành cho những Mạo hiểm giả Rank đồng như tôi, nói ngược lại, có bọn nó nên chúng tôi mới kiếm sống được. 

Nhưng, dù ma vật loại này không mạnh mẽ gì so với Mạo hiểm giả Rank đồng, tuy nhiên đối đầu với đồng loại thì có lẽ sẽ thành một trận chiến khốc liệt. Khi vung kiếm đến con Skeleton trước mặt, tôi đã hiểu được điều này. 

Tốc độ vung kiếm tất nhiên là siêu chậm nhưng không có nghĩa kiếm thuật học được từ trước đến giờ bị mất đi, tôi vẫn nhớ những đường cơ bản. 

Dựa theo đống tri thức đó, nếu ta không có lực tay thì vung kiếm từ trên xuống là hợp lý nhất, thực tế đã chứng minh nhưng phán đoán này lại thật tệ hại. 

Đầu tiên, nâng kiếm lên rất khó. 

Có xíu sức nào đâu nên tất nhiên rồi. 

Dù vậy tôi đã cố hết sức nâng lên được nhưng lần này lại đến khổ trong việc điều chỉnh hướng vung. 

Lại nhận ra bản thân quá bất lực. 

Nói cách khác, kiếm thuật cơ bản đã học giờ đây vô dụng. 

Mà, nghĩ thêm lần nữa vẫn thấy dĩ nhiên rồi. 

Tại vì kiếm thuật tôi học là dành cho con người. 

Dù trong lòng muốn vung nhưng cơ thể skeleton không có thiết kế để làm được điều đó. 

Thế nhưng, chẳng lẽ giờ không cố gắng làm gì hết sao. 

Nếu cứ thế này có thể bị đối phương đánh chết đấy - tôi đã nghĩ vậy nhưng may mắn làm sao con Skeleton đang tấn công cũng bất lực không kém. 

Trong lúc tôi vung vẩy vớ va vớ vẩn thanh kiếm nặng trịch, con Skeleton định đi đến đấm tôi nhưng rốt cuộc lại trượt chân ngã nhào. 

Với lại do bị ngã, xương chân phải của nó rời ra luôn khiến nó phải hấp tấp tìm lại chân để gắn lại. 

Cứ như một diễn viên hài khiến tôi buồn cười nhưng tôi lại không có dây thanh âm để làm điều đó. 

 m thanh Skeleton có thể phát ra chỉ là tiếng xương lạch cà lạch cạch nên không còn cách nào khác, tôi cười bằng cách phát ra tiếng lạch cạch như lúc nó mới gặp tôi. 

Khi đó, có lẽ nó hơi tức nên vội vàng gắn lại chân và tiến về phía này với tốc độ nhanh hơn mới nãy một chút. 

Xem ra nó chơi nghiêm túc rồi. 

Tôi thấy không ổn. 

Nếu nó xông đến và va trúng tôi, tôi sẽ bị ngã mất. 

Và rồi khi tôi ngã, rất có thể sẽ bị con Skeleton vả đến chết. Thế nên tôi hấp tấp tìm cách phản công. 

Nhưng e rằng chẳng cần thiết nữa rồi. 

Tại vì con Skeleton đó không thể chạm đến tôi. 

Bởi vì thanh kiếm nặng nề tôi cần trên tay không biết bằng cách nào đã lỡ đâm vỡ đầu con Skeleton đang lao về phía này. 

Nhưng quá nhiên đối phương là ma vật hệ bất tử. 

Mức độ kiếm đâm qua đầu không đủ để giết chết con Skeleton nhưng do tầm nhìn ít nhiều đã bị hạn chế khiến nó bấn loạn. 

Nãy giờ con Skeleton lặp lại hành động giống con người nhưng xem ra trí tuệ nó không được cao nên không biết phải xử lý sao với thanh kiếm cắm vào đầu. 

Tận dụng khoảnh khắc ấy, tôi nhanh chóng nắm lấy chuôi kiếm và dồn lực vào. 

Nó đã bị đâm rồi nên cứ thể này xẻ tan nó luôn. 

Nhưng, tôi chỉ là một Skeleton bất lực. 

Xương cũng là một loại vật liệu phòng hộ, khá là cứng nên tôi không thể làm vỡ được bằng sức Skeleton hèn mọn này. 

Tôi bối rối. 

Có cách nào dồn lực nhiều hơn vào không… 

Nếu không thì tình trạng giằng co này sẽ kéo dài mãi mãi mất. 

Tôi không chịu nổi trận chiến trăm năm đâu. 

Khi đang nghĩ về tương lai không lối thoát, tôi bỗng nhớ về lần thử nghiệm năng lực mới nãy. 

Rằng tôi không phải một Skeleton bình thường. 

Tư tưởng mình là Skeleton vẫn ám ảnh rất mạnh nhưng trong tôi có Ma lực, Khí và cả Thánh lực nữa. 

Trong ba năng lực này, Khí là thứ có thể đáp ứng nhu cầu tăng cường sức mạnh cơ thể một cách dễ dàng nên hiện giờ đây là cách tối ưu nhất. 

Sau khi nghĩ ra, tôi vận Khí đi khắp cơ thể. 

Có thể sử dụng thuận lợi hay không, không thể nói trước được. 

Thế nhưng nãy đã dùng thử một lần rồi và nếu không được thì còn có thể dùng các sức mạnh khác.

Cứ dựa trên tiền đề sẽ thất bại. 

Và tôi đã may mắn thắng ván cược đó. 

Dồn hết sức bình sinh vào thanh kiếm không chịu dịch chuyển ấy và cuối cùng thanh kiếm đã chuyển động và xẻ đôi đầu của con Skeleton đối thủ. 

Không chỉ đầu, cả cơ thể xương xẩu của nó cũng vang lên tiếng răng rắc khi gãy đi vài chiếc xương. 

Và thế, cơ thể của Skeleton mất kiểm soát và tan thành từng khúc. 

Con Skeleton nãy giờ cử động cơ thể để cố tiếp cận tôi. 

Thế nhưng Skeleton có phần đầu bị vỡ sẽ mất đi tính bất tử. 

Thi thể đã từng cử động đó, giờ đây không hơn không kém bộ xương khô. 

-- Trước hết thì, mình thắng rồi. 

Một trận chiến mở đầu lố bịch ngớ ngẩn đến cùng cực nhưng xem ra tôi đã thắng. 

Tôi có thể vận dụng sức mạnh vào thực chiến. 

Đây là trận đầu tiên, kết quả này có thể xem là tạm chấp nhận được chứ nhỉ. 

Tôi mang tâm trạng giải khuây vì chắc chắn bản thân sẽ làm được gì đó.