Not sure, but it looks like I got reincarnated in another world

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6011

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 47

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 102

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 361

Tập 01 - Chương 07

Trans: ᵛᶰシεʆεƘ Ƙεզίηɡ❤༻꧂

Edit: Bluepumpkin

◇ ◈ ◇

Chương 7

Thời gian trôi nhanh thật, đã qua ba tháng từ ngày mở rộng ngôi nhà và cũng đã sáu tháng từ vụ lật xe ngựa rồi.

Tóc tôi đã dài ra trông thấy, giờ đã ngang bả vai. Nhưng tóc mái dài ra thì không được dễ chịu lắm.

Bây giờ đang là mùa hè, dù vậy nhưng xung quanh vẫn yên tĩnh như thường.

Vấn đề nơi ở đã được giải quyết, nên giờ tôi hướng tới vấn đề về quần áo.

Tới bây giờ, tôi vẫn dùng bộ trang phục tôi tạo ra lúc thử nghiệm kĩ năng từ tận mấy tháng trước cơ. Vì đã dùng mấy tháng liền nên giờ chúng sờn không khác gì mớ giẻ rách. Chính vì thế, tôi quyết định sẽ may quần áo mới. Và tôi sẽ dùng vật liệu gì á? Tôi dùng gỗ đấy, đúng rồi là gỗ đấy.

Đúng hơn thì, tôi đã tách chiết cellulose từ gỗ... À thôi bỏ qua tiểu tiết đi, giải thích ra thì loằng ngoằng lắm. Dù sao thì tôi tạo ra chúng bằng [Ma thuật sáng tạo].

Trong lúc may quần áo, tôi cũng có được kỹ năng [May vá] và có thể thiết kế ra vài mẫu phức tạp hơn. Nếu tăng cấp kỹ năng này không biết tôi có may ra vài tuyệt tác không nhỉ?

Hiện tại tôi đang trồng rau trong vườn. Kiếp trước tôi cũng từng trồng rau ở nhà cha mẹ, nhưng những ký ức ấy giờ mơ hồ lắm, nên tôi quyết định trồng những cây ngắn ngày trước.

Còn hạt giống từ đâu ra á? Dĩ nhiên là từ [Ma thuật sáng tạo] rồi. Thêm nữa việc tạo hạt giống tốn rất ít MP, nhưng nếu tạo ra cây hoàn chỉnh thì lại tốn cực kì nhiều.

Tôi bắt đầu với củ cải và cà chua bi, sau đó là cải bó xôi, tiếp đến là họ đậu như đậu xanh, đậu bắp và thêm chút tía tô nữa. Những cây phát triển nhanh đã cho thu hoạch vài lần. Cũng ngon đáo để đấy chứ!

Sau ba tháng, tôi cũng đã quen với cuộc sống hiện tại. Vậy nên tôi bắt đầu nghĩ tới việc thử nghiệm vài thứ mới mẻ. Thổ thuật tỏ ra rất tiện dụng đấy. Nhân tiện tôi cũng tạo ra cả phân bón và thuốc trừ sâu nữa bằng [Ma thuật sáng tạo] nữa. Nếu không tính tới MP thì [Ma thuật sáng tạo] thực sự quá bá đạo! À không, đừng bàn tới MP ở đây. [Ma thuật sáng tạo] là toàn năng!

Tôi cũng đã học được cả hoả thuật và quang thuật. Dù quang thuật chỉ để thắp sáng còn hoả thuật dùng cho mục đích nấu nướng nhưng vậy là đủ, chẳng có bất kì tác hại nào nếu biết sử dụng chúng cả.

Tôi cũng ghé qua chỗ tai nạn một lần.

Tất cả hành lý tôi để lại ở đó đều bốc hơi. Chắc bọn cướp đã hốt hết sau đó. Chỉ còn lại những thi thể đang phân huỷ và bốc mùi kinh khủng.

... Dù có thể bị lũ cướp để ý tới, nhưng tôi vẫn chôn cất đoàng hoàng cho họ. Dù sao thì cũng đã là bạn đồng hành với nhau. Hơn nữa đạo đức trong tôi đang gào thét. Tôi vẫn bỏ mặc lại chiếc xe ngựa nằm chỏng chơ.

Dạo này nhiều việc phải suy nghĩ ghê.

"Thịtttttt...... Mình thèm thịt....."

Đúng rồi, thịt, protein động vật ấy.

Tôi đã có thực phẩm thay thế rồi á? Cóc quan tâm! Thịt là thịt! Nhưng chúng lại tiêu hao quá nhiều MP nếu dùng [Ma thuật sáng tạo].

Tôi biết nấu ăn. Kiếp trước sống một mình nên tôi phải tự nấu lấy. Nếu có nguyên liệu thì chắc dùng [Ma thuật sáng tạo] chắc tốn ít công sức hơn.

Tức là tôi sẽ phải nhấc mông lên và đi săn.

Ơ nhưng với cái thể lực này thì săn gì đây? Chưa kể vũ khí duy nhất của tôi chỉ là một con dao.

Độ sắc bén cũng được tăng cường nhờ [Ma thuật sáng tạo], nhưng như dù thế tầm tấn công vẫn ngắn quá. Nếu bị lợn rừng húc trúng chắc tôi tức tử quá. Đúng hơn thì, cái cơ thể yếu đuối này của tôi không thể đi săn được.

… Mình có nên đặt bẫy không nhỉ? Không, mình có biết làm bẫy đâu. Mà kể cả xoay xở được nhờ [Ma thuật sáng tạo] thì tôi cũng không biết phải đặt bẫy ở đâu. Tôi hoàn toàn mù tịt về tập tính của bọn dã thú.

Vậy nên phương án khả dĩ vẫn là tự mình đi săn.

Có lẽ nên đứng từ xa mà tấn công cho an toàn. Thế nên tôi đang tìm một nơi thoáng đãng.

Trước tiên, một cây cung. Tôi đã làm một cây ngay tại chỗ, cấu trúc cũng đơn giản thôi. Khách quan thì tôi thấy cây cung tạo bởi [Ma thuật sáng tạo] này có độ chính xác cũng khá ổn. Kéo thử xem nào… Ư a a a a... Chịu bỏ cuộc thôi, tôi yếu quá.

Tiếp theo, một cái nỏ. Tôi có thể hiểu được cấu trúc nó.

…. Ớ, sao lại không đủ MP cơ chứ!

Có lẽ cấu trúc phức tạp quá. MP tối đa của tôi giờ mới chạm tới con số 80.

Kế đến là vài vũ khí có thể phóng. Nhưng tôi cần thứ gì đó có thể xử lý được mấy con thú to xác hơn.

Nếu chỉ là thú nhỏ, tôi có thể dùng dây ném đá nếu vải buộc đủ dài. Nhưng phải nhớ, tôi đang sống trong một khu rừng tràn ngập sự nguy hiểm. Quái vật và thú dữ sẽ nhan nhản khắp nơi nếu không có chất xua đuổi.

Một vũ khí tầm xa có thể xuyên qua lớp da dày của lũ thú.

… Một khẩu súng chăng? Tôi cũng hiểu sơ sơ về cấu trúc cơ bản. Trước đây tôi cũng đã từng bắn súng rồi. À, dĩ nhiên vẫn là kiếp trước. Nhưng cấu trúc cụ thể chắc vẫn còn phức tạp lắm. Ngay cả nỏ còn làm không xong thì nói gì đến súng. Tôi chắc vẫn có thể làm một cái nỏ không có phần cò, nhưng như vậy coi như vứt cái nỏ đi rồi. Hay làm từng bộ phận rồi ghép lại ta? Thử luôn. Ầy, tôi còn không làm nổi phần cò kia. Bỏ cuộc thôi.

Còn cách nào khác không nhỉ?

Tôi bắt đầu chống tay lên xoa cằm khi suy nghĩ. Đó là một thói quen từ kiếp trước của tôi. Ơ nhưng râu… ủa râu… à không có. Giờ tôi là nữ nên dĩ nhiên không có râu rồi!

Tập trung suy nghĩ nào. Kiếp trước… tôi từng xem một bộ anime. Một vị vua giáp hoàng kim triệu hồi ra những thanh kiếm lơ lửng tấn công kẻ thù.

Ừ nhưng làm sao để phóng những thanh kiếm đi sau khi triệu hồi nhỉ?

Có lẽ ổng đẩy chúng đi nhờ việc tiếp thêm động năng…

…Động năng? Hợp lí!

Tôi biết có ngày sở thích sẽ là cứu cánh của tôi mà. Triển luôn với [Ma thuật sáng tạo] nào!

Nhưng việc tạo vũ khí… Chắc hao tổn lắm đây. Tôi có lẽ sẽ tận dụng lại số đá còn trong kho lưu trữ khi xây nhà vậy.

Tiếp đến là động năng. Một loại năng lượng vô hình. Tôi đã thử tưởng tượng và tạo ra một hòn đá bay về phía trước. Tuy chả tốn mấy MP nhưng tốc độ vẫn quá chậm. Thử tăng thêm MP xem sao.

Tốc độ để xuyên qua da dã thú… 200m/s có đủ không? Hay ngang với sơ tốc đạn súng lục, vào khoảng 400m/s?... Hay là lớn hơn? Nếu là súng trường, sơ tốc đầu nòng chắc lớn gấp đôi, khoảng 800m/s.

… Tốt hơn là không nên lạm dụng nó quá. Dù có bắn trúng nhưng con mồi nổ banh xác thì lấy đâu ra thịt để mà xơi.

Tôi đang thử nghiệm với mức 200 và 400m/s. Không gặp vấn đề gì ở tốc độ 200m/s cả. Chỉ hao tốn có 1 MP. Nếu nâng lên 400m/s thì sẽ tốn 5 MP.

Thử vởi mức 800m/s của súng trường xem nào. Tốn tận 20 MP lận. Xót quá…

“… Rồi, thế là ổn nhỉ? Đi kiếm thịt thôi chứ?”

Sau khi chuẩn bị xong xuôi, tôi quyết định mai mình sẽ đi săn.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Trans: yên tâm 1 chém thôi bay chân con quái rồi Trans: nhưng chỗ khác thì có, mặc dù anh thích không có hơn :))) Edit: bí thích suy nghĩ của anh ( ͡° ͜ʖ ͡°) Trans: ủa Gate of Babylon ?!?