No game no life

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

308 9214

Tro Tàn Biển Sâu

(Đang ra)

Tro Tàn Biển Sâu

Viễn Đồng

Ai biết lái thuyền thế nào không?!

8 92

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

7 83

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

19 284

TẬP 4 – HAI ANH EM GAME THỦ ĐÃ CHẠY TRỐN KHỎI TRÒ CHƠI LÃNG MẠN THỰC TẾ - Lời bạt

Phew~ Tôi thực sự mệt rồi đây w. Giờ thì thế này là ổn rồi!

– W: người Nhật thường thêm ‘w’ vào cuối câu, na ná như kiểu “lol” ấy mà.

Thành thực mà nói, mọi chuyện bắt đầu với lần editor và tôi thảo luận để biến phần bản thảo của tập này vốn được tôi tạo ra từ một trò đùa thành thực tế.

Thực sự, tôi chưa từng nghĩ về những gì tôi định viết ←

Nhưng tôi không thể làm phụ lòng mong mỏi của editor được, nên tôi quyết định sẽ thử xem sao w. Nên đây là lời nhắn gửi đến những độc giả từ vị editor của chúng ta.

Editor đệ nhị S:

“Kamiya-sensei, làm ơn đừng nuôi dưỡng cái tinh thần làm việc tệ hại đó thêm nữa.

Nếu không phải là vì tác giả và người vẽ tranh minh họa là cùng một người, thì bộ truyện này đã phải trễ hạn thêm một tháng nữa rồi.

Hơn nữa trên bảng tin nhắn trực tuyến, hãy giới hạn bản thân xuống tầm ba dòng thôi nhé.”

Những lời đầu tiên của tác giả đến từ bảng tin nhắn 2ch của Nhật, và một tác giả nào đã đã quá tay rồi trở nên nổi tiếng trên mạng về việc quá đà cảm xúc.

Tôi xin lỗi, tôi sẽ làm việc nghiêm túc từ giờ trở đi, và tôi là Kamiya Yuu.

『 NO GAME NO LIFE 』 đáng ra phải được xuất bản mỗi năm tháng hay đại loại thế — đã bị hoãn mất một tháng.

– Theo lịch xuất bản bên Nhật.

Đầu tiên, tôi thực sự xin lỗi vị sự chậm trễ này.

“Sensei, làm ơn hãy suy nghĩ về chuyện này thật sâu vào. Thậm chí còn sâu hơn cả Marina Trench ấy.”

– Rãnh Marina: là rãnh đại dương sâu nhất con người biết. Độ sâu tối đa là 10.971m.

https://vi.wikipedia.org/wiki/R%C3%A3nh_Mariana

À mà, một trong những lý do cho sự chậm trẽ này là vì ban biên tập đã hoàn toàn nhầm lẫn tiến trình công việc của tôi.

“Tôi đã suy nghĩ về việc này rồi, thậm chí còn sâu hơn cả vỏ Trái đất nữa.”

Được rồi, giờ là thời gian dành cho『 NO GAME NO LIFE Volume 4』 .

Như những gì tôi đã dự định, tôi đã muốn viết một tập với không khí vui vẻ, thoải mái.

Bởi vì tôi muốn có một khoảng giữa trong cốt truyện từ tập một đến tập ba, và tiếp tục từ đó.

Hơn nữa, để giúp câu chuyện tiếp triển cho những tập tiếp theo, chỉ là một tập vui vẻ, hạnh phúc, thoải mái.

…Đấy là những gì tôi đã dự kiến, vậy thì tại sao nó lại thành thế này nhỉ?

“Tôi nghe nói rằng cái này vốn sẽ có cốt truyện vui vẻ, thư giãn, vậy thì tại sao bản thảo ban đầu lại kéo dài đến tận bốn trăm trang thế này? Cá nhân tôi muốn ngài giải thích cái kịch bản huyền bí chả khác gì được lôi ra từ trong X-File thế này đây.”

…Phải, sự thật về toàn bộ vấn đề này thực sự còn sâu hơn cả tầng Gutenberg nữa ấy chứ.”

– Một tầng nằm giữa vỏ trái đất và lõi.

https://vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90i%E1%BB%83m_gi%C3%A1n_%C4%91o%E1%BA%A1n_Gutenberg

Bạn có muốn biết không?

“Thậm chí còn sâu hơn cả vỏ trái đất ấy hả? Phun ra đâ xem nào.”

Tôi sẽ thú thực đây.

Không phải là vì có một vài editor muốn làm serie này thành một manga với vợ tôi sao?

Bởi vậy, cuối cùng tôi đã dành một tuần mỗi tháng để vẽ manga – gần như đã trở về với cội nguồn của tôi, một họa sĩ vẽ manga.

“…Ểh…về chuyện đó…”

Còn bởi vì tôi đã nhận một trong những serie mà cựu editor S của tôi gửi qua.

Ở đây cũng không có quá nhiều việc vì mọi người hợp tác với nhau trong mọi việc, nhưng chỉ vì tôi đã phải vội vàng hoàn thành tập này nên máy đánh chữ của tôi đã bị hỏng, và vì tôi đang kiếm một cái mới thì bị một cái ô tô nghiền nát xương, nhưng may mắn thay vì tôi đang thiếu tiền nên bảo hiểm đã giúp một chút cho cái ví của tôi nên cũng không sao đâu.

“…Thế thôi hả?”

Vấn đề là sau đó, bởi vì trưởng biên tập viên của tôi đã làm loạn hết cả tiến trình làm việc, muốn tôi làm ba tập mới, và bởi vì quá trình phân chia công việc trở nên khá phức tạp, nên viết được một tập rưỡi thì tôi đến giới hạn luôn.

Vậy nên nó đã thành bốn trăm trang, nhưng vì đấy là tận một tập rưỡi nên cấu trúc câu truyện bắt đầu có vấn đề, với thứ đáng lo nhất là câu chuyện thiếu một đoạn cao trào.

Thế nên, tôi bắt đầu ngẫm nghĩ và sửa lại cấu trúc câu chuyện dựa vào đó. Thế nào? Liệu sự giải thích này đã đạt đến cái Guten-gì-gì-đó chưa?

“Là Gutenberg, tôi nên nói sao đây, ừm – cảm ơn vì đã làm việc vất vả ♥ ”

Yeah, tình huống này hầu như có thể đổ tại 「 Lỗi con người 」, nên làm ơn hãy nói vài lời về cái tai nạn này đi chứ ♥

“Không thể tin được là lại tồn tại một biên tập viên ác quỷ như thế…thật là một môi trường làm việc khủng khiếp…”

Phải phải, không thể tin được là một con quỷ có thể nói những lời đó mà mặt tỉnh bơ vậy… đáng sợ quá (giọng run rẩy).

Mà kệ đi, tôi sẽ không nhắc đến lỗi con người ở đây, nhưng thực sự là có rất nhiều chuyện khác xảy ra mà tôi không viết.

Như là bệnh tiểu đường này, tôi đã bị bác sĩ của mình mắng, và bị ngộ độc thực phẩm vì ăn yakitori ở ngoài có đúng một lần à.

Nhưng hãy để tôi nói điều này, tất cả những thứ này không thể bù đắp được.

“Kamiya-sensei, tôi đề nghị ngài nên đi trừ tà đi.

Tôi làm rồi!

“…Hửh?”

Tôi đã đến Đền Meiji trước khi tôi bị ung thư.

Tôi đến thăm Fushimi Inari-Taisha sau khi tôi bị ung thư.

Năm nay tôi đến thăm Kawashika Daishi. Nhưng tất cả mấy thứ này vẫn cứ xảy ra thôi à.

Nếu tôi không đến thăm mấy nơi đó, có lẽ giờ tôi đã ở phía bên kia của Sông Sanzu rồi cũng nên.

– Những nơi kia đều là những địa điểm linh thiêng trong tín ngưỡng Phật giáo ở Nhật. Sông Sanzu thì là dòng sông chia cắt sự sống và cái chết, giống sông Tam đồ ấy mà.

Ah, nhưng lúc cuối năm tôi đã đi xem sổ ngân hàng chỉ để ngắm số 「 0」tròn trĩnh duy nhất được viết trên đó, thế nên tôi thậm chí còn chẳng có tiền để trả cho người lái đò để qua sông nữa…

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi không trả cho người này? Liệu tôi có quay lại dương gian không ta?

“Không, tôi không nghĩ cái kiểu bất tử như thế tồn tại đâu…”

Tốt thôi – cứ thế đi, tôi sẽ dừng ở đây.

Nội dung trong tập này là sự thoải mái, vui vẻ (với một ý nghĩa sâu hơn).

Nhưng thế này cũng đã đạt đến một cuộc nước rút – nội dung của bộ truyện đã bước đến cao trào ở tập trước, nên phải vượt qua nó nữa! Tôi sẽ bứt tốc nhanh hơn nữa, nên hãy ủng hộ nhé.

“Ah, Kamiya-sensei, Kamiya-sensei.”

Hửh? Ah, tôi đây, có chuyện gì thế? Tôi đang định kết thúc mà.

“Biên tập viên của Alive đang ở đây để giục ngài này, bản phác thảo khung truyện của ngài đã xong chưa vậy?”

………..

“Và tập đặc biệt và kịch bản cho một cuốn booklet của vài dự án nữa, đừng quên đó – hửh? Kamiya-sensei? Hey~ ngài còn đó đấy chứ?”