Translator: NicK
Editor: Deemo
______________________
“Kẻ thù, là kẻ thù. Ta phải giết, ta phải giết hắn…”
Khi tên ác quỷ thấy chàng trai đang đứng trước mặt, cảm xúc duy nhất cuộc trào chính là sự thôi thúc phải giết cậu.
Hắn mạnh mẽ và xấu xa. Đó là lý do loài người phải bỏ chạy ngay lập tức. Con người thật yếu đuối. Mục tiêu tồn tại duy nhất của chúng chính là làm thức ăn cho quỷ, không có gì là nói quá nếu xem chúng như đám gia súc.
Tuy nhiên, tên ác quỷ biết. Giữa những con người yếu ớt, một cá thể độc nhất có thể sẽ xuất hiện. Loài người đó, kẻ có thể nói là một cá thể đặc biệt, sở hữu thứ sức mạnh vĩ đại có thể chống lại loài quỷ. Và khi con người đó cố gắng bảo vệ một điều quan trọng với mình, hắn sẽ sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình.
“Không nhẹ tay với hắn, ta sẽ không nhẹ tay với hắn. Ta phải giết hắn thật cẩn thận, chắc chắn và chu đáo…”
Do đó, tên ác quỷ không hạ cảnh giác. Hắn sẽ không đánh giá thấp chàng trai đang đối mặt mình. Đối mặt với tên ác quỷ với thân hình kinh tởm và ghê rợn, lòng can đảm và sức mạnh vĩ đại là những yếu tố cần thiết. Chỉ như vậy đã khiến hắn phải lo lắng.
Hơn nữa…
“Ác quỷ, là ác quỷ. Thứ hết sức nguy hiểm…”
Hắn nhìn món vũ khí chàng trai đang nắm giữ.
Chỉ trong cái nhìn đầu tiên đã có thể thấy rằng đó không phải một thứ vũ khí bình thường. Đó là một thanh kiếm toát lên bầu không khí đen đủi và ám muội. Hắn là một ác quỷ, một chủng loài tán độc, nhưng hắn vẫn cảm thấy điều gì đó hơn vậy từ thanh kiếm.
Đổi lại một cái giá vô cùng đắt là thứ sức mạnh có thể chinh phục thế giới. Đó là đánh giá của tên ác quỷ đối với nguyền kiếm.
(Tên ác quỷ kia bảo ông là thứ tà ác kìa, vậy mà ông còn dám khăng khăng mình là thánh kiếm à? Ông không nói dối mãi được đâu biết không?)
[Ta không nói dối! Ta là Thánh Kiếm!]
(Ông không biết xấu hổ à?)
Alistar khiến Thánh Kiếm sang chấn tâm lý trong khi đối mặt với ác quý một cách thận trọng. Nhưng nếu bất ngờ bị tấn công thì chắc chắn cậu sẽ hét toáng lên. Không thể phủ nhận sự thật rằng cậu đang rất sợ hãi nhưng sẽ phần nào tốt hơn nếu biết rằng nó sẽ đến.
“Alistar-san! Nguy hiểm lắm, cậu làm ơn hãy chạy đi!”
Dù biết rằng mình đang gặp nguy hiểm nghiêm trọng do đã bị bắt bởi tên ác quỷ, Marla vẫn nhân hậu lo lắng cho Alistar khi thấy anh đứng trước ác quỷ.
Trong khi đang nén chặt tiếng hét ‘Tôi cũng muốn vậy lắm’, cậu nhìn Marla và nở một nụ cười không chút sợ hãi.
“Marla-san, làm sao tôi có thể bỏ mặt chị được chứ. Tôi chắc chắn sẽ cứu chị, nên làm ơn hãy chờ tôi một chút thôi.”
“Alistar-san…”
Cậu tuyên bố rằng mình sẽ đánh bại kẻ thù mạnh mẽ vì cô mà không màng đến an nguy của bản thân.
Cô ấy sẽ hạnh phúc đến mức nào nhỉ?
Cảm giác đó đã được thể hiện hết lên gương mặt đỏ chót của Marla khi cô nhìn Alistar như thể đang tan chảy.
[Ngươi đang nói gì thế? Không phải ngươi muốn bỏ chạy à?]
(Ông câm mồm. Nhìn đí, hắn sắp tấn công chúng ta đấy. Trông cậy vào ông.)
[Rồi rồi. Ta không bận tâm đến việc chiến đấu đâu vì ta đã giữ ngươi lại mà.]
… Việc của Alistar là tỏ ra thật ngầu. Sau đó, cậu phó mặc toàn bộ cho Thánh Kiếm và thả lỏng toàn bộ cơ thể.
Ngay sau đó, Thánh Kiếm liền kiểm soát cơ thể cậu và bắt đầu điều khiển cậu.
“Giết, giết… Để đứa con của ta, con, con, con… Tử cung này, ta sẽ không cho ngươi…”
(Gọi là ‘tử cung’ có ghê tởm quá không? Vậy ra thứ hắn muốn không phải là Marla à?)
Trước những lời lẩm bẩm của thứ tởm lợm kia, gò má Alistar co giật. Thật sự kinh tởm đến rợn người.
Marla, người đang bị bắt. hiểu được ý định của tên quỷ.
“Người chỉ muốn lợi dụng cơ thể bán quỷ của ta thôi phải không…!?”
[Chưa kể, cô ấy không chỉ là một bán quỷ mà là một con rồng. Khác hẳn với một con người hay quỷ bình thường. Có lẽ vì vậy mà tên quỷ đã nhắm đến cô ấy. Cô có thể sinh ra cho hắn một đứa trẻ mạnh mẽ.”\
(... Như thế không phải còn tệ hơn cả tôi à?)
Sao những lời của Marla và sự bổ sung của Thánh Kiếm, Alistar cho rằng tên ác quỷ kia còn tồi tệ hơn cả cậu.
[Hắn đến kìa!]
(Ừm, của ông cả đấy.)
[... À, ừ nhỉ.]
Thánh Kiếm cảnh báo kiếm sĩ của mình, nhưng ông nhớ ra rằng anh hùng lần này luôn phó mặc cho ông mọi thứ. Và rồi, ông nhìn thấy dấu hiệu tấn công từ đống chất lỏng đen khổng lồ, hay chính tên ác quỷ.
Và…
“!?”
Chiếc xúc tu tấn công với tốc độ kinh khủng.
Chiếc xúc tu, đen và có phần óng ánh, tấn công như thể không có bước chuẩn bị, nên nhiều người sẽ bị mất cảnh giác và bị đánh. Tuy nhiên, Thánh Kiếm là một cựu binh. Bằng cách nhẹ nhàn khuỵ gối và nhảy lùi về sau, ông liền tránh khỏi sự đe doạ của chiếc xúc tu.
(Có mạnh quá không vây!? Sao thứ chất lỏng đó lại cứng đến vậy chứ!?)
Rầm!
Chiếc xúc tu dễ dàng phá huỷ mặt đất dù đây là một nhà thờ được xây dựng kiên cố. Một đám bụi toả ra thể hiện rõ ràng mức độ sức mạnh của nó, khiến Alistar sợ hãi kinh hoàng.
(Uhiii!?)
Nhìn chiếc xúc tu phóng ra từ đám bụi và tấn công mình lần nữa, Alistar suýt nữa vô thức nhắm mắt. Không ngầu gì cả, nên cậu cố mở mắt bằng mọi giá.
Cậu đỡ lấy chiếc xúc tu vừa tấn công mình từ bên hông bằng thánh kiếm. Thứ âm thanh inh ỏi của những vật cứng cáp cọ vào nhau vang vọng khiến cậu muốn bịt tai lại.
(Thứ đó thật sự là chất lỏng à?)
Alistar kinh ngạc và kinh hãi trước cú va chạm khiến cơ thể cậu rung chuyển. Cậu đã trông cậy cả vào Thánh Kiếm nên không còn gì cậu có thể làm.
Cậu đang tự hỏi liệu việc này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng ngạc nhiên thấy nó đã kết thúc ngay lập tức. Chiếc xúc tu đã bẻ cong ngay khi chạm vào Thánh Kiếm, biến Thánh Kiếm thành điểm tựa như một chiếc roi da…
“Guwah!?”
“Alistar-san!?”
Và rồi, nó đánh trúng lưng Alistar.
(Ugyaaaaaaaaaaaaahhhhhhhhhhhhhh!?)
[X-Xin lỗi…]
Thánh Kiếm xin lỗi Alistar khi cậu hét lên thảm thiết.
Do là một xúc tu nên có chút khác biệt, nhưng một chiếc roi da là một thứ có thể gây nên sự sợ hãi và cơ đau khác hẳn với mục tiêu. Nêu lưng Alistar bị trúng đòn, một người không có khả năng kháng cự với nỗi đau như cậu, là đủ để khiến sự căng thẳng về tinh thần và thể chất của cậu gia tăng đột biến.
Vì cả phần áo và da của cậu đều bị xé toạc và chảy máu, nó là một chấn thương khá nghiêm trọng. Một chiến binh lành nghề hay một kỵ sĩ có thể giấu được nỗi đau đó để tiếp tục chiến đấu, nhưng điều đó là bất khả thi với Alistar.
(Hogeehh… Hogeeeeeeeeeeeeeeeeeehhhhhhhhhhhhhhhhhh!?)
[Ta xin lỗi!]
Alistar nén chịu khao khát muốn quằn quại khắp nơi bằng toàn bộ tinh thần của mình. Nếu chỉ có một mình, cậu có thể làm vậy mà không phải nể nang ai. Nhưng, ở đó là Marla, người cậu muốn ký sinh, đang chứng kiến. Không đời nào cậu để lộ vẻ xấu hổ đó.
(Lưng tôi nóng ran lên như thể đang rực cháy vậy và nó còn đau chết mất! Ông nên điều khiển cơ thể tôi cẩn thận hơn đi!)
Alistar hét lên bên trong, nhưng rồi chiếc xúc tu lại lao về phía cậu. Tránh khỏi nó là điều không thể, nhưng cậu nhận ra rằng nó không thể bị ngăn chặn.
Vậy nên…
[Hãy thổi bay toàn bộ chúng.]
Nói vậy, Thánh Kiếm bắt đầu phóng ra ma lực đen ngòm. Thứ ma lực nguy hiểm nuốt trọn mọi thứ và trở nên điên cuồng, khiến nhà thờ càng thêm tan hoang.
“Không ổn, không ổn. Thật không ổn…!”
Ngay cả tên ác quỷ, với trí tuệ hạn chế, nhận ra thứ ma lực mà Thánh Kiếm đang khoác lên mình là cực kỳ nguy hiểm.
Tuy nhiên, hắn có thể làm gì khi đến việc di chuyển của hắn cũng rất chậm chạp?
Thật sự quá đơn giản.
“Kyaa!?”
Tên quỷ đưa Marla về phía trước, người đã bị trói lại giữa không trung bởi những chiếc xúc tu.
Rõ ràng tên ác quỷ này đã nhắm đến cô và luôn âm mưu bấy lâu nay. Nếu Alistar phóng ra thứ ma lực nguy hiểm đó và bỏ mặc cô, mọi sự cố gắng của hắn sẽ trở nên vô nghĩa.
Tuy nhiên…
“Guh…!?”
Alistar không vung thánh kiếm. Không phải điều bất ngờ. Không đời nào cậu có thể khiến cô bị liên luỵ vào đòn tấn công của mình trong khi cậu đang chiến đấu để cứu cô.
Tên ác quỷ thốt lên tiếng cười ngặt nghẽo méo mó khi dự đoán của mình là chính xác.
“Alistar-san! Đừng lo cho tôi, hãy tấn công đi! Tôi là bán quỷ, tôi cũng cứng cựa lắm đấy desuwa!”
“Không cần thiết, đừng nói, những thứ không cần thiết.”
“A…!?”
Hắn siết chặt Marla để khiến cô không thể nói thêm những lời vô nghĩa.
Dù những chiếc xúc tu nhưng thể tứ chí của người vây lấy cơ thể cô trông hết sức dâm dục, không ai bị thu hút bởi cô vì bản chất ác quỷ không thể cảm thấy hứng tình, còn Alistar đã kiểm soát hoàn toàn ham muốn tình dục của mình và cậu không có thời gian rảnh để quan tâm về chuyện đó.
“Ugh…!? T-Tôi có thể chống cự lại chúng… bằng sức mạnh của loài rồng…!”
Sấm sét bắt đầu bao bọc cơ thể Marla.
Tuy nhiên, tên ác quỷ đã biết về điều này.
“Không, không. Ta không thể để nó xảy ra, ta sẽ không để nó xảy ra.”
“A…. t-tại sao…!?”
Marla bị bất ngờ. Đó là bởi sức mạnh của loài rồng của cô đã bị loại bỏ.
Sẽ dễ hiểu hơn nếu sức mạnh của cô được giải phóng rồi sau đó mới bị loại bỏ. Dù sức mạnh của rồng có lớn đến mức nào, có lẽ sẽ có người có đủ sức làm được việc đó trên thế giới rộng lớn này. Thế nhưng, Marla bị kinh ngạc bởi sự hãi hùng của việc nó bị ngăn chặn trước cả khi cô bộc phát sức mạnh.
Bởi tên ác quỷ đã tính sẽ hấp thụ Marla, một bán quỷ thuộc chủng tộc rồng, hắn đương nhiên đã lên trước kế hoạch đối phó với sức mạnh này.
“Chỉ cần, giết hắn, giết hắn là mọi chuyện sẽ xong.”
Con quỷ tấn công Alistar. Ý định ‘kết thúc tại đây thôi’ được thể hiện rõ, nhưng chiếc xúc tu vừa chỉ có một ít đã bất ngờ gia tăng số lượng lên nhiều lần.
(Đến đây là hết rồi! Bỏ Marla rồi chạy thôi!)
… Alistar cũng đã khẳng định chắc nịch về việc từ bỏ ứng cử viên nặng ký nhất để ký sinh.
Sẽ thật đáng tiếc. Nhưng cậu vẫn là người quan trọng nhất so với cô.
[Đương nhiên là không rồi…]
(Ông thật ra là vị thần của tai ương đúng không hả!?)
Đương nhiên không đời nào Thánh Kiếm có thể bỏ đi và mặc kệ những người khác, nên Alistar buộc phải ở lại trận chiến bất lợi này và chiến đấu trên bờ vực sống còn.
“Chết, chết. Để sinh một đứa trẻ, một đứa trẻ, đứa trẻ…”
Cơ thể của tên quỷ chợt phóng ra, đám xúc tu tấn công cậu đồng loạt từ mọi hướng. Đó là một đợt sóng tấn công dù có tài giỏi đến mức nào cũng không thể tránh khỏi mà không dính phải một hai đòn đánh.
(Uooooooooohhh!! Tôi sẽ sống sót dẫu có phải trả bằng bất cứ giá nào!! Dù tôi có phải hi sinh tất cả mọi người ở đây!!)
Tuy nhiên, đối mắt của Alistar vẫn chưa chết.
Marla đã hoàn toàn nhầm lẫn đôi mắt rực lửa của cậu và càng yêu mến cậu hơn nữa.
________________________