Nise Seiken Monogatari ~Osananajimi no Seijyo wo Uttara Mitsidure ni Sareta ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 322

Arc 03: Làn sương đen - Chương 85: Hồn Xiêu Phách Lạc

Translator: NicK

Editor: Deemo

______________________

“Ồ… Ta biết người sẽ đến mà… Hmph… Ta đã điều tra về mối quan hệ giữa ngươi và Thánh Nữ. Sao ngươi có thể bỏ mặc thanh mai trúc mã của mình cơ chứ.”

“......”

Alistar chỉ đáp lại lời Rubon bằng ánh mắt sắc lạnh.

Im lặng chính là thừa nhận. Rubon nghĩa vậy. Khuôn mặt hắn vặn vẹo bởi nụ cười toe toét man rợ.

Một con tin hiệu quả ngoài tưởng tượng. Con tin phải được dùng với đúng đối tượng thì mới hiệu quả… và rõ ràng Magali chính là yếu điểm chết người của Alistar.

(Mãi mới ló cái mặt! Thứ chậm chạp! Nhanh đến cứu tôi đi!)

(Kệ cô chứ…)

(Tại sao?)

Rubon đã không nhận ra màn đối chất bằng mắt giữa họ. Dù sao việc Alistar và Magali có thể trao đổi với nhau chuẩn xác đến vậy chỉ bằng đối mắt thật bất bình thường, hoàn hảo đến mức không lộ dù chỉ một chút sơ hở.

Alistar trưng ra bộ mặt mạnh mẽ như thể sẽ thật sự cứu lấy Magali, và Magali cũng tạo ra biểu cảm lo lắng không muốn liên lụy đến anh, nhưng nội dung thật sự lại hoàn toàn khác. Vượt ngoài sự hiểu biết của nhân loại.

“Và… Elizabeth. Con cũng đã đến. Tên Anh Hùng có làm gì nguy hiểm tới con không? Cha lo cho con lắm.”

Rubon nhìn Elizabeth bằng một nụ cười. Trông thì có vẻ là một người cha đang lo lắng cho con gái của mình, nhưng…

“Vớ vẩn, lão già chết tiệt. Ông thì lo lắng gì cho tôi chứ, ông lo cho cái danh thánh nữ này thôi. Không có tôi đời nào ông kiếm được tiền ủng hộ chứ, cả những tín đồ cũng sẽ rời đi.”

Lông mày Rubon giật nảy trước những lời của Elizabeth.

“Elizabeth, sao con lại lớn tiếng với cha của mình như thế? Con đã bao giờ như vậy đâu.”

“Điều đó càng chứng tỏ ông không bao giờ để ý đến tôi thôi. Tính tôi và giọng điệu của tôi lúc nào mà chả vậy.”

Cuộc cãi vả giữa Rubon và Elizabeth lại tiếp diễn.

Alistar và Magali vẫn mặc kệ và chỉ mong mọi chuyện mau chóng kết thúc.

“... Quả nhiên tên Anh Hùng đã ảnh hưởng xấu đến con. Ta đã đúng khi muốn trừ khử hắn mà.”

(Lỗi tôi á!? Con nhãi ranh đấy đã bảo tính nó như thế từ đầu rồi mà! Đừng có nhét chữ vào mồm người khác như thế chứ!?)

Alistar chửi rủa sự thiếu trách nhiệm của Rubon.

Có điều Alistar cũng chả bao giờ lắng nghe mấy thứ đem lại phiền toái cho mình. Chó chê mèo lắm lông.

“Nhưng… chỉ dựa vào bạo lực thì sẽ không phải chuyện hay gì. Ta mong rằng sẽ tránh xảy ra chuyện đó hết mức có thể.”

(Cái mồm nhà ngươi nói thế mà được à!? Ai là kẻ đã phái đám toà án dị giáo và lợi dụng các tín đồ trong thành phố để truy sát ta hả?)

“Hãy trao đổi với nhau đi, Anh Hùng.”

“Trao đổi…?”

Alistar nhanh chóng suy luận.

Nói một cách ngắn gọn là trao đổi con tin. Nhưng chỉ có phía Rubon là đang giữ con tin.

“Ta muốn ngươi giao ra Elizabeth. Rồi ta sẽ trao trả thánh nữ Magali cho ngươi. Sao nào?”

(Eh? Ngươi lấy cả hai luôn cũng được. Ta mừng giùm…)

(Này.)

Magali, người có cùng mạch suy nghĩ của Alistar, cảm nhận được những suy nghĩ đó và lườm nguýt hắn. Nếu họ ở thế ngược lại, cô nhất định cũng sẽ làm vậy.

“... Còn Herge và những người khác thì sao?”

“Họ đã chiến đấu để bảo vệ tớ, nhưng…”

“Chúng cũng là những vệ sĩ mạnh mẽ đấy. Nhưng bị những tinh anh của toà án dị giáo thì chúng không còn sự lựa chọn nào đâu. Đừng lo, chúng sẽ không chết đâu. Nếu muốn ta sẽ giao chúng cho ngươi cùng Thánh Nữ.”

(Lũ người này, vẫn chả được tích sự gì…)

Alistar, cứ tưởng có thể thừa cơ đẩy việc chiến đấu cho họ khi khẩn cấp, liền thất vọng một cách trắng trợn.

Còn về đề xuất của Rubon. Với Alistar, hắn đã sẵn sàng đầu hàng vô điều kiện và trao trả Elizabeth mà không cần phải lấy lại Magali.

(Ngươi dám!!)

Anh ngó lơ ánh mắt của Magali.

Tuy nhiên, nghĩ kĩ về việc hắn đã bị đám toà án dị giáo cố ám sát và lũ tín đồ ào ạt truy đuổi thì… Alistar cực kỳ nghi ngại về sự an toàn của bản thân kể cả khi giao ra Elizabeth và Magali.

“Chừng nào ngươi còn đối xử tệ bạc với Elizabeth, ta sẽ không thể giao con bé cho ngươi. Còn Magali (có thể dùng làm khiên thịt hoặc mồi nhử trong trường hợp khẩn) cũng rất quan trọng. Ta sẽ giành lại cô ấy.”

“Alistar…”

“Alistar… (Ta nghe thấy lòng dạ của ngươi hết rồi)”

Magali và Elizabeth ngước nhìn Alistar đang giương kiếm cố tỏ ra tốt đẹp đầy ngưỡng mộ. Chỉ là với Magali thì có chút giận giữ.

“Chậc. Cứ thử đi. Xem ngươi có chống lại được những tinh anh của Thiên thần giáo không!”

 Rubon nhăn nhóvà ra lệnh cho đám tòa án dị giáo tấn công Alistar.

Chúng là những chiến binh mạnh mẽ nhất, những kẻ đã trải qua những sự huấn luyện nghiêm ngặt và tích luỹ vô số kinh nghiệm, dẫu vậy chúng vẫn không do dự đánh cược mạng sống của mình vì Thiên thần giáo. Alistar chỉ có một mình, hắn không thể nào chống lại chúng và sẽ bị đánh cho mất xác. Tuy nhiên, chúng không thể đánh bại thánh kiếm già giơ với những vị anh hùng thực thụ, không như Alistar.

“Gaha!?”

“Guh!?”

“Gyaahh!!”

“K-Không thể nào…!”

Rubon choáng ngợp khi thấy từng kẻ trong Toà án dị giáo bị hạ gục. Hắn biết những kẻ trước đó đã bị Alistar đánh bại nhưng được chứng kiến tận mắt càng khiến hắn phải choáng váng. Cảnh tượng của những chiến binh mạnh mẽ bị chốt hạ mà không chết chả khác nào ác mộng với Rubon.

(Thật không thể hiểu nổi chúng. Sao chúng cứ liều lĩnh vì cái giáo phái này làm gì chứ?)

[Ai cũng có thứ gì đó quan trọng hơn bản thân mình chứ. Ta không nghĩ nó là tà giáo đâu.]

“Còn gì quan trọng hơn bản thân à…?”

Do đang bị Thánh Kiếm điều khiển, Alistar có thể dửng dưng ngắm nhìn đám Toà án dị giáo. Dù hắn không hề nhìn thấy đòn đánh của chúng.

Đó là chuyện mà Alistar chẳng thể hiểu nổi. Làm gì còn thứ gì quan trọng hơn bản thân hắn cơ chứ. Anh nghĩ rằng cuộc sống của mình là quan trọng hơn tất thảy sự sống ngoài kia và hắn không quan tâm đến bất kỳ ai khác ngoài chính mình.

Anh cũng có một lối suy nghĩ và tính cách dị biệt, nhưng từ góc nhìn của anh, chính những kẻ cho rằng có thứ còn quan trọng hơn bản thân mới là kỳ lạ.

(Ugoooo…! Thật kinh tởm. Mau hạ hết chúng đi!)

Với một kẻ xem mình là lỗ rốn của vũ trụ, Alistar đang cảm thấy vô cùng áp lực và tổn thương tinh thần khi không thể hiểu được sự xả thân của đám toà án dị giáo đối với tôn giáo của mình. Cùng với việc nhận phải nhiều thương tổn về mặt vật lý ngày hôm qua và phải đi lo những chuyện bao đồng mà mình ghét cay ghét đắng như việc cứu giúp Silk và Malta lại càng xát muối vào vết thương của anh.

“Guha!? C-Chết tiệt…! Vì Thiên thần giáo… vì Thánh Nữ…!

 Thánh kiếm đang cố giữ mạng cho đối thủ hết mức có thể mặc cho phải đánh đổi mạng sống của Alistar bằng cách đánh và đấm thay vì vung kiếm. Do đó, một số chúng vẫn còn ý thức sau khi bị tấn công và liều mạng nhảy xổm vào Alistar.

(Khôngggggg! Tránh xa ta ra! Cíu, ta đang bị lạm dụng!!)

“Gyaa!?”

“Eep….”

Nhanh chóng di chuyển cơ thể, Alistar cho đám toà án dị giáo vài đấm vào mặt khi bị chúng tóm lấy. Chứng kiến kẻ thù ngã gục với cái mũi đầy máu, Thánh Kiếm đành lui xuống trước sự tàn ác của Alistar.

“Không thể nào…!”

“... Ông già ngốc, hãy bắt đầu lại đi mà.”

Elizabeth hét lên trước sự bất ngờ của Rubon.

“Cách làm của cha là sai lầm. Kể từ giờ, chúng ta hãy chăm sóc nhau và mọi tín đồ, hãy tạo nên một tôn giáo mà mọi người có thể dựa vào. Alistar và Thánh Nữ… họ sẽ tha thứ cho cha nếu cha hối lỗi. Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu mà.”

(Ngươi nằm tư thế nào mà nghĩ ta sẽ tha cho lão thế?)

[Có chút lợi thế là ngươi lật lọng thế à…!!]

Ngay từ đầu, Alistar đã có ác cảm vô cùng tồi tệ với cái giáo phái khiến hắn khổ sở như này. Ban đầu, hắn đã luôn hoài nghi về cái tôn giáo này rồi. Nhưng kể từ khi bị chúng tấn công, hắn càng nghĩ chúng là đám hạ đẳng và xem chúng như cư dân của đáy xã hội vậy. Cho nên, hắn không có ý định sẽ tha thứ cho Rubon dù lão có hoàn lương đâu.

Chưa kể, Magali dù đang bị bắt cũng nghĩ vậy.

“T-Ta đã sai sao? Chuyện này… chuyện này…”

Rubon thì thầm một mình.

Elizabeth nhìn lão bằng ánh mắt thương hại và cố gắng trấn an lão…

“Không thể nào!”

“Ugh!”

Giọng nói tức giận của Rubon khiến cơ thể cô bé run rẩy.

Ngay cả Alistar phía sau cô cũng phải giật nảy mình.

 “Sao ta có thể sai được! Ngươi không cần phải có ý chí của riêng mình! Ngươi chỉ cần là một vị thánh thôi! Nếu ngươi có thể sử dụng một ít phép thuật trị liệu để cứu giúp đám tín đồ, ngươi có thể gia tăng lượng tín đồ và tiền ủng hộ một cách hiệu quả! Sai lầm ở đâu chứ!? Trừ khử kẻ dị giáo cản trở sự vận hành và mở rộng của thiên thần giáo là chuyện tất yếu!? Nếu ngươi muốn biết lý do tại sao, thì đó là bởi Thiên thần-sama đã ra lệnh cho ta làm vậy! Ta có Thiên thần-sama bên cạnh mình!”

(Lão ta nguy hiểm thật đấy!? Tôi biết ngay mà.)

Alistar chỉ nghĩ lão ta không khác gì đám người hèn hạ suốt ngày chơi thuốc và nói nhăng nói cuội về việc mình được một thực thể không có thật bảo làm này làm kia.

Hắn nghĩ tốt nhất là nên cho lão xuống suối vàng thôi. Hắn đã chuẩn bị hết văn mẫu để bản thân không phải bẩn tay và Thánh Kiếm sẽ giết lão ta.

“Cha!!”

“Câm mồm! Ta sẽ dạy dỗ lại ngươi sau! Trước tiên ta phải giết chết tên Anh Hùng đã!”

(Ta!? Ông lo xử Magali trước giùm tôi!!)

Bị nhắm đến bởi một ánh mắt quái dị, Alistar kinh hãi.

Hắn liếc nhìn Magali, nhưng cô đã trốn thoát nhờ có Alistar đánh bại đám toà án dị giáo.

(Cô lại trốn sau đít tôi đấy à!?)

(Hmph. Lại sắp nổ ra chiến sự rồi, tôi sẽ chuồn khi có biến.)

(Cô ở đấy cho tôi…!!)

(Này, bỏ cái tay bẩn thỉu của anh ra!!)

Alistar và Magali lại có màn đấu khẩu thầm lặng cùng một cuộc tỉ thí lực nắm.

May mắn thay, không ai nhận ra điều đó.

[Này!? Hai ngươi có thôi đi không! Nhìn Rubon kìa!]

(Không! Hắn ta đáng sợ lắm!)

[Ngươi là trẻ con à!? Nhìn đi!]

“Á!?”

Alistar khẽ hét lên khi bị Thánh Kiếm thao túng cơ thể và khiến cổ hắn quay sang một hướng bất thường khiến cổ hắn phát ra tiếng răng rắc.

Trong khi đang chảy nước mắt vì cái cổ đau nhói, trong mắt Alistar là…

“Guh!?”

“Gaha!!”

Đó là một cảnh tượng hãi hùng do đám toà án dị giáo còn sót lại đã tự lấy kiếm xuyên qua tim. Không dừng ở đó, sau khi tự sát, chúng đều chìm xuống một hố máu với một nụ cười trên mặt.

“Ehh…”

Alistar hồn xiêu phách lạc.

Liếc nhìn từ sau lưng Alistar, Magali nôn nhẹ rồi lấy áo của hắn để chùi mép.

________________________

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage