Nise Seiken Monogatari ~Osananajimi no Seijyo wo Uttara Mitsidure ni Sareta ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 322

Arc 05: Alistar biến mất - Chương 144: Ác quỷ...!

Translator: NicK

———————————

N-N-N-N-NGƯƠI LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ!?

TÊN KHỐN KHIẾPPPPPPPP!! NGƯƠI BIẾT TA LÀ AI KHÔNG!?

Cơ thể lăn lộn trên mặt đất khiến tôi hét lên thảm thiết. Đương nhiên là tôi chỉ hét trong đầu thôi. Có thể giữ cho bản chất của mình không bị lộ trong một tình huống bất ngờ thế này, phải nói tôi thật đáng kinh ngạc ấy nhỉ.

Cơ mà! Đau quá!!

[Tuyệt vời! Đấm đẹp lắm!]

Ngươi dám giỡn mặt với ta à! Đau lắm đấy!! Sao tự nhiên lại đấm vào mặt ta!? Tên Flor nhét c*t vào đầu ngươi hay gì!?

Ngươi làm người hay là chó mà không biết cư xử gì hết thế!? Hay tại làm hoàng tử nên nghĩ mình là bố thiên hạ!?

Hãy đợi đấy! Nguyền Kiếm sẽ cho ngươi một bài học trong bóng tối…!

[Ngươi đánh lái hơi khét rồi đấy.]

Tôi nghệch ra — — sự phẫn uất và sát khí dâng trào trong đôi mắt của tôi — — nhìn lên Eria đang nhìn xuống tôi với ánh mắt tức giận. Ta mới là người phải tức ở đây này!

“Sao cậu có thể nói những lời đó hả, Anh Hùng!!”

“H-Hoàng tử Eria…”

Tên hoàng tử chết tiệt! Ta đã rất vui vì tình yêu của ngươi khiến Magali khổ sở, nhưng… sao ngươi dám động vào gương mặt đẹp đẽ này hả!? Muốn chết à!!

Ngươi đang mưu đồ khiến người đẹp trai hơn mình là ta đây mất đi sức hút bằng cách làm biến dạng khuôn mặt của ta với nắm đấm của ngươi à?

Ta cũng có ưa gì Magali đâu, nhường hết cho ngươi đấy!

“Gì chứ…”

“Tôi không có ý định động viên một kẻ hèn nhát… nhưng, thật xấu hổ khi tôi không thể kiềm chế bản thân.”

‘Trời ạ’, Eria lắc đầu.

Động viên!? Hắn nói động viên á!?

Hắn nghĩ đấm vào mặt người khác là động viên họ á!? Hắn thật biết cách tẩy trắng hành vi của mình mà!?

“Sao cậu không đứng lên? Sao cậu lại không cứu cô ấy?”

Tên khốn này nãy giờ không nghe tôi nói à?

“... Ta đã nói rồi, đó là mong muốn của Magali. Tôi không thể gạt bỏ nó.”

“Đồ ngốc. Cậu cho rằng đó là điều cô ấy thật sự muốn sao!?”

Tôi không nghĩ vậy.

“Lòng nhân hậu của cô ấy là vô bờ bến. Cô ấy hẳn phải giấu đi cảm xúc thật sự của mình để cứu cậu đấy!”

Tôi cũng không nghĩ thế. Cô ta chỉ muốn lôi tôi theo thôi.

“Vậy nên, chúng ta phải hành động theo mong muốn thật sự của cô ấy. Phải, cảm xúc thật sự của cô ấy là… ‘Hãy cứu tôi’!”

Eria cười và tỏ vẻ mình vừa nói gì đó hay ho lắm. Herge cũng dường như rất khâm phục. Nhưng đương nhiên tôi chẳng cảm thấy gì.

Ngươi đã nói hay thế thì sao không nói ngay từ đầu đi. Sao phải dùng vũ lực làm gì?

Còn nữa… ngươi tự đi mà cứu cô ta! Sao phải cứng đầu kéo ta theo làm gì!? Ta đã làm gì ngươi haaaaaả!?

“N-Nhưng…”

[Ngươi cứng đầu thật đấy.]

Nguyền Kiếm lại xen vào, nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc…!

Tôi sẽ sống một đời thanh thản của chính mình, do chính mình và vì chính mình! Không ai được cản trở điều đó!

“T-Tôi có Christa… S-Sao tôi có thể bỏ lại em ấy được chú… E-Em ấy chỉ có mỗi tôi thôi…”

“Anh Hùng…”

Herge nhìn tôi với vẻ đáng thương.

Ngay cả tên đần Eria không có vẻ gì phản kháng mạnh mẽ khi tôi lấy một đứa trẻ ra làm cái cớ.

Tôi có thể làm được…!

[Đem Christa ra làm bia đỡ đạn thật hèn hạ! Ngươi thật sự cặn bã đến mức nào hả!]

Im mồm! Sự thực là em ấy không thể sống mà thiếu đi người bảo hộ mà!! Đều là tốt cho tôi và em ấy thôi!

“Alistar.”

Ngay khoảnh khắc có vẻ tôi sẽ vượt qua được tình cảnh này, Christa gọi tên tôi.

K-Không đời nào… em ấy đã lấy lại ý thức rồi sao…!?

“C-Christa. Em có sao không? Chắc em đã bị thương rồi, em có thể nghỉ ngơi tiếp đi nhé? Nhé?”

[Ngươi cố quá rồi đấy.]

“Không sao, em vẫn ổn.”

Christa nhẹ nhàng lắc đầu và từ chối lời đề nghị của tôi.

Làm ơn có sao đi mà!

“Alistar, anh muốn cứu chị gái kia sao?”

“Không, không hề.”

[Trả lời không cần suy nghĩ luôn mà! Không một chút do dự! Cặn bã!]

Không sao, Magali vẫn ổn. Suy cho cùng, cô ta là loại phụ nữ có thể tự lo cho bản thân.

Cô ta không cần sự trợ giúp của tôi, nên tôi không muốn đi.

“... Fufu, Alistar thật tốt bụng. Anh đang lo lắng cho em phải không…”

Không, thật đấy.

“Anh đã cưu mang em. Cho em ăn thật ngon. Cho em ngủ thật ấm. Anh… đã rất dịu dàng với em.”

Em ấy nắm chặt bàn tay nhỏ bé của mình và đặt lên ngực như thể đang ôm lấy thứ gì đó rất trân quý. Gương mặt em ấy thật hạnh phúc, yên bình, và… em ấy có một nụ cười thật đáng yêu mà tôi rất trân trọng.

… Trẻ con thật sự có thể làm ra bản mặt này sao? Tôi không nghĩ người lớn có thể làm vậy đâu.

[Nghĩ lại thì, sao ngươi lại tốt với Christa thế? Ngươi đâu thể sống kí sinh vào con bé đâu. Ta thật lòng nghĩ ngươi là tên lolicon đấy.]

Lão ta thật mất hứng mà…

Lý do tôi giúp Christa á? Vì ông lại tấn công tôi bằng mấy cơn đau đầu mà, nhưng lý do lớn nhất có lẽ là vì tôi đã rất phấn khích khi được tự do khỏi mọi xiềng xích từ vương đô, chắc vậy?

Mà hơn hết, tôi nghĩ là vì sự ngây thơ của Christa đã khiến tôi được chữa lành và khiến tôi nghĩ em ấy là thiên thần của mình. Nếu không, có lẽ tôi đã bỏ đi sau khi giúp đỡ em ấy.

[Ra vậy. Ngươi đã động lòng trắc ẩn với Christa. Dù ta chả hiểu ngươi đang nói cái quái gì.]

Tại sao?

“Anh biết gì không, Alistar?”

Christa nhìn tôi một cách đáng yêu.

Phải, Christa! Nói gì đó với mấy tên này đi!

Khi tôi đợi em ấy nói gì đó, hi vọng rằng em ấy sẽ đổ lỗi cho tên hoàng tử và hiệp sĩ đần độn này…

“Người em thích là một Alistar dịu dàng.”

“.........”

……Gì chứ? Cái kiểu mở lời khó chịu gì thế…?

Em đang tính nói gì hả…?

“Em yêu một Alistar luôn giúp đỡ người khác và mỉm cười như thể anh mới là người nhận được sự lòng tốt đó.”

Christa đang nói về nhân cách của tôi, nhưng… đó không phải anh mà? Tôi chưa bao giờ cười như thế bao giờ.

Và rồi, em ấy nở một nụ cười thật đẹp.

“Chính vì lẽ đó, làm ơn hãy cứu người phụ nữ độc ác đó. Nếu anh không đi, anh sẽ không thể mỉm cười như vậy một lần nào nữa. Sẽ rất buồn nếu anh nghĩ rằng đó là lỗi của mình.”

“Christa…”

Tôi kinh ngạc.

E-E-Em…! Nếu em đã nói như vậy…! Em cắt hết đường sống của anh rồi! Tình hình sẽ rất tệ nếu tôi từ chối ngay lúc này!!

[Thật là một đứa trẻ ngon… Cô bé này là một thiên thần à…?]

Nó đã trở thành một ác quỷ rồi.

Tôi sốc với sự chuyển biến hình tượng bất chợt này.

“... Cậu không cần phải lo cho em ấy. Một đứa trẻ nhân từ thế này… vương quốc sẽ nhận hết trách nhiệm bảo vệ cô bé.”

“Hoàng tử…!!”

Eria đặt tay lên vai tôi. Tên khốn…!

“Đi thôi, Anh Hùng!”

“Herge-san…!!”

Herge cũng đặt tay lên vai còn lại của tôi. Ngươi…!

“Hãy bảo trọng, Alistar!”

“Christa…!!”

Christa tiễn đưa tôi với một nụ cười trên gương mặt. Ác quỷ…!

Ta ghét các người!!

Thế là, tôi phải lao vào một nơi rõ nguy hiểm dù bản thân không hề muốn.

———————————